Cô Dâu Tỷ Phú

Chương 76


Bạn đang đọc Cô Dâu Tỷ Phú – Chương 76

– Anh chơi không đẹp tí nào mà bảo tôi đừng tìm anh. Anh nào đã trả tiền hết cho tôi đâu.
Vũ Hoàng sừng sộ:
– Bao nhiêu đó còn muốn gì nữa. Nè, cô ta đã hiến tiền hết cho cơ quan từ thiện. Tôi có cưới cô ta làm vợ được đâu mà có tiền đưa cho anh.
– Đó là chuyện của anh, theo như thỏa thuận anh thuê chúng tôi, anh phải trả.
Đúng là cô ta trốn thoát, mưu sự bất thành, nhưng anh phải trả tiền một nửa, có đâu làm ngơ vậy. Trong khi đó anh tự do, còn chúng tôi phải trốn sang đất Campuchia sống khổ sở. Chơi như vậy không đẹp đâu anh Hoàng.
Nhưng bây giờ tôi không có tiền.
– Nếu vậy anh đừng có trách tôi. Hôm nọ, cô Uyển Ngọc đã đuổi theo thằng Mạnh và nhận ra nó.
Vũ Hoàng quát lên:
– Tại sao lại đẻ nó gặp? Trốn đi!
– Muốn trốn anh phải đưa tiền. Hợp đồng hai chục triệu, thất bại thì mười triệu. Anh mới đưa có hai tliệu, ba thằng chẳng được bao nhiêu đâu. Còn tám triệu, tôi nghĩ là tại anh không muốn đưa. Nội nhật ngày mai, anh phải đưa số tiền còn lại, nếu không đừng có trách.

Đản hầm hầm bở ra ngoài. Vũ Hoàng cũng tức giận không kém, anh ta gạt đổ những sách và viết trên bàn cho rơi ngổn ngang xuống đất. Khốn kiếp! Anh ta chẳng được gì, còn bị bọn tép riu này uy hiếp, có đáng giận không.
– Không được! Dạo này Thu Cúc “ngon cơm ngọt canh” với Vinh, phải bắt cô ta bỏ số tiền này ra. Vũ Hoàng quay số điện thoại gọi cho Thu Cúc:
– Anh cần gặp em. Mau đến gặp anh. Nếu không, em đừng có trach anh báo mọi chuyện cho Vinh. Bây giờ … cùi rồi, anh không sợ lở nữa đâu.
Thu Cúc giận dữ đến ngay:
– Anh hăm dọa tôi đó hả?
– Anh không hăm dọa em, mà đúng hơn anh đang bị hăm dọa tống tiền. Bọn thằng Đản đã về thành phố, đôi tám triệu còn lại, nếu không có nó sẽ gặp Uyển Ngọc. Trong chuyện này cũng có em nhúng tay vào, em chi ra năm triệu nữa.
Thu Cúc lạnh lùng:
– Tôi không việc gì phải chi. Họ đã làm lành với nhau, anh mất chì, còn tôi được chài à?
– Cùng thất bại, cô cũng phải bỏ tiền ra chứ.
– Tôi không có lý do nào để bỏ tiền ra cả Năm triệu đó tôi dùng vào việc mua vé máy bay sang Thái Lan tắm biển có phải thú vị hơn không?
– Cô thiệt không bỏ tiền ra?
– Không!
Thu Cúc máng ví lên vai ngoe nguẩy đi ra cửa. Tức giận, Vũ Hoàng lao theo quát:
– Cô đứng lại đó!
Thu Cúc cười lạt:
– Anh đừng có cho tôi thấy anh quá tồi. Thất bại thì một mình anh gánh chịu đi, tám triệu nữa có nhiều gì đâu. Huống chi anh từng hưởng thụ thân xác của tôi mà không có cô gái nào ngu ngốc đến khôngvới anh cả. Trảnh ra!

Thu Cúc kéo cửa, Vũ Hoàng cố giữ lại. Tức mình, cô quật mạnh cái ví vào mặt Vũ Hoàng:
– Đồ tồi, bỉ ổi! Cho đến con khờ như Uyên Ngọc còn chê. Đồ bỉ ổi, đồ xấu xa đồ …
– Cô im đi! Tôi xấu còn cô tốt lắm hả?
– Tốt hơn anh là được rồi. Đồ luật sư ăn bẩn, thứ gì cũng ăn, đồ heo …
– Im miệng!
Vũ Hoàng điên tiết siết mạnh tay vào cổ Thu Cúc, Thu Cúc vẫn hét:
– Luật sư ăn tạp mất lương tâm, vô … đạo … đức.
Tức quá Vũ Hoàng siết mạnh cổ Thu Cúc, hàm răng anh ta nghiến lại.
– La nữa đi, la nữa đi, mày sạch sẽ lắm hả.
Ặc ặc … Thu Cúc cào cấu chòi đạp. Hai bàn tay Vũ Hoàng như gọng kềm thít chặt vào cổ cô, lưỡi của Thu Cúc thè la, mắt trợn lên … Cô không phản kháng hay giãy giụa nữa. Lúc này Vũ Hoàng mới nhìn xuống anh ta buông tay ra.
– Đồ chó điên, la nữa đi!
Nhưng toàn thân Thu Cúc như cây chuối bị đốn ngã cái rầm xuống nền gạch, và nằm yên chứ không chồm dậy đánh lại Vũ Hoàng hay mắng anh ta sa sả nữa.

Vũ Hoàng gieo người xuống ghế ngồi … Song anh ta thất kinh khi nhìn gương mặt của Thu Cúc, vội khom người lay mạnh Thu Cúc:
– Nè … đừng có ăn vạ nghen!
Không có một phản ứng! Anh ta hoảng sợ thụp xuống đặt tay lên mũi lên ngực Thu Cúc. Té bật ngửa, anh ta lết ra xa và việc đầu tiên là chốt chặt cửa phòng lại. Nắm hai tay Thu Cúc làm động tác hô hấp cho cô
Vô ích, Thu Cúc đã tắt thở. Vũ Hoàng hoảng hốt khóc nức lên, anh ta đập hai tay xuống nền gạch:
– Anh có muốn giết chết em đâu, tại sao em hung dữ mắng chửi anh dữ vậy?
Em tỉnh lại đi Cúc ơi.
Đôi mắt Thu Cúc vẫn trừng trừng mở to ra, Vũ Hoàng bưng lấy mặt. Làm sao đây? Anh ta vội vàng lôi xác Thu Cúc bỏ vào cái tủ lớn, khóa chặt lại, thầm suy tính.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.