Cô Dâu Tỷ Phú

Chương 61


Bạn đang đọc Cô Dâu Tỷ Phú – Chương 61

Vinh bỏ chạy vượt qua mặt Uyển Ngọc, như việc anh gặp cô hay phải nói với cô là tại con MiMi mừng anh. Uyển Ngọc đứng tần ngần nhìn theo, cô không nghĩ là sẽ gặp anh trong buổi sáng đi chạy bộ à, mà dường như đó là sở thích của anh mỗi buổi sáng kia mà.
Uyển Ngọc không biết mình có nên tiếp tục chạy. Còn đang phân vân, tiếng chân phía sau, Uyển Ngọc quay lại:
Thu Cúc.
Thu Cúc chạy vượt qua mặt Uyển Ngọc. Kịp nhận ra Uyển Ngọc, cô đừng lại:
– Cô cũng tập thể dục buổi sáng nữa à? Chắc là không có ý định nối lại với anh Vinh chứ? Cho cô biết …
Thu Cúc im bặt, chút xíu nữa là cô bảo Uyển Ngọc. Vinh sẽ không tha thứ cho Uyển Ngọc khi cô xúc phạm Vinh. Điên rồi hay sao mà vẽ đường cho hươu chạy?
Thu Cúc giậm chân đuổi theo Vinh, giọng nũng nịu:
– Anh Vinh đợi em với!
Uyển Ngọc chậm chạp đếm bước. Cô không côn muốn tập thể dục nữa, gặp lại Vinh chỉ khiến trái tim cô thêm đau đớn.
Thả con MiMi xuống, Uyển Ngọc chạy ngược lại.
– MiMi! Mình về nhà thôi!

Con _MiMi cụp đuôi chạy theo Uyển Ngọc. Chủ chạy phía trước, con chó nhỏ chạy theo phía sau. Về đến nhà mở cổng, Uyển Ngọc sụp xuống vuốt ve con MiMi. Chỉ có mày là không thay lòng mà thôi. Lời nối tình yêu nào sao vội bay theo gió.

Thu Cúc chạy theo Vinh, cô phụng phịu:
– Anh có nghe em gọi không mà cứ chạy vậy? Tập thể dục chạy bộ mà như chạy đua vậy.
Vinh cười gượng:
– Thì em cứ chạy, đuổi theo anh làm gì?
– Chạy song hành với anh mới vui.
Thu Cúc sà lại ôm cánh tayVinh:
– Anh mới gặp con nhỏ man man phải không? Đừng bao giờ anh tha thứ cho nó, em biết là anh bị oan mà.
– Cám ơn em nghĩ tốt cho anh, song anh nghĩ là anh cần giải nỗi oan.

– Anh giải nỗi oan bằng cách nào đây, khi mà nó cố tình nghĩ xấu cho anh?
– Anh cũng chưa biết, nhưng anh thấy cần làm sáng tỏ chuyện anh và Uyển Ngọc ở ngoài biển Vũng Tàu.
Thu Cúc cười giễu cợt:
– Trừ phi cô ta nói là cô ta muốn ly hôn với anh nên vu cáo anh, cô ta thích Vũ Hoàng mà.
– Nếu Vũ Hoàng là người tốt, anh mong Uyển Ngọc được hạnh phúc.
– Vũ Hoàng rất yêu và lo cho Uyển Ngọc.
Vinh lắc đầu:
– Anh không nghĩ đơn giản như vậy.
– Nhưng bây giờ anh ta còn yêu Uyển Ngọc mới là sự thật, vì Uyển Ngọc đã hiến hết số tiền mình có cho làng Hòa Bình.
– Cô ta đúng là điên.
– Đôi khi anh nghĩ hành động của Uyển Ngọc là đúng, vì tiền đã không mang lại hạnh phúc cho cô ấy.
– Xem vẻ anh còn yêu nó?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.