Bạn đang đọc Cô Dâu Mười Bảy Tuổi – Chương 3: Được!tôi Sẽ Chơi Cùng Cô
nhân viên khách sạn nhanh chóng tiến về phía nó chào lịch sự và xin phép để anh ta được đưa xe đén bãi,nó cười đáp lễ và nhanh chóng tiến về căn phòng mà nơi đó đã có nội nó chờ sẵn,tất nhiên là không thể thiếu được thiếu gia windy nhà ta và nội của hắn.Nó bước vào căn phòng lớn đó với sắc mặt không đựoc tươi tỉnh cho lắm,cảm giác căn phòng này như chặt hẹp lại nhốt vừa một con kiến ý mà lại những 4 người ngồi(hjc hjc,phòng vip rông nhất mà ss gia gia lại bảo chỉ vừa nhốt đủ con kiến,e botay với cách ví von của ss,hjjj),không gian ngột ngạt đến khó thở(tất nhiên đó chỉ là suy nghĩ của riêng nó mà thôi,còn 3 ng kia thì….rất vui vẻ là đường khác)
thấy nó bước vào,nội cười hiền từ nhìn đứa cháu mà nói:
-gia gia đến rồi hả con,nhanh nhanh lại đây
vừa nói nội vừa đặt tay xuống cái ghế trống bên cạnh.nó tiến lại chào nội và ngài minh Kha,nhưng chẳng màng tớ windy nhà mình(tức lắm cà),nội nó nhìn ông Kha,vẻ mặt hơi bối rối chút nhưng ông Kha cũng cười xòa bỏ quá,ông hiền từ nhìn cháu dâu tương lai nói nhẹ:
-gia gia,đây là Minh Long,chồng sắp cưới của con và cugnx là cháu nội của ông-nói rồi nhìn quá Long-2 đứa chưa biết nhau thì giờ biết rồi đó-vừa nói vừa đưa mắt làm tin” hiệu bảo Long gì gì đó,nhưng hắn ta thì vẫn cứ ngơ ngác(điêu quá à)
-dạ,con biết rồi nội-gia gia đưa mắt liếc xém nhìn windy-anh ấy quá nổi tiếng mà-cười cười điệu “hiền”nhất có thể
hai lão gia nhà ta thì chẳng hiểu gì,tưởng như đã qua được bước đầu rồi,cười mãn nguyện hết biết luôn,nhất là nội windy kìa
nhưng chưa để họ mãn nguyện thêm chút nào,gia gia nỡ lòng nói thêm một chút”thông tin”làm gia không những 2 ng giạt mình mà ngay cả windy cũng phải…”sống sượng”
-dạ,anh ấy vừa tài năng,vừa lãng tử….thêm các vì xicandal với các cô người mẫu diễn viên,nữ sinh nưa thì sao cháu không biết được ạ-cười…
nội nó thì nhìn tỏ vẻ không hài lòng với thái độ của nó trước mặt bạn mình,còn ông Kha đang cười thì chợt ngưng lại,nhưng vẫn chưa khép miệng lại được,ông quay đầu nhìn windy thái độ…giận…còn đối với người bạn già tốt bụng của mình thì….ngượng thay cho thằng cháu mà không thể nói gì được.ông Kim Thiên(nội nó)nhanh chóng phá vỡ cái không khí ngương gạo do cháu mình gây ra bằng cách nhanh nhanh đưa mắt bảo gia gia dừng lại
-gia gia,con vừa đến,ngồi xuống đã hãy nói
-đúng đúng đó,con ngồi xuống đi-ông Kha vùng về đứng dậy(hjc,ss gia gia ác quá,ng ta là nội đó,nỡ lòng nào ác thế,buộc ngài minh Kha phải đứng dậy nữa,hjc,thương nà)
trong khi đó,ánh mắt của windy thì cứ nhìn gia gia chắm chằm,sâu trong khóe mắt anh ẩn chứa một ngọn lửa lớn,tức giận.những vụ tai tiếng bên ngoài đó với anh chẳng hề gì,nhưng anh chỉ sợ nó đến tai nội anh mà thôi,tất nhiên là vì sợ ngài lại nổi cơn đau tim thì…(windy thương nội lắm lắm á),những vụ đó anh luôn tìm cách dìm xuống để nội không biết,vậy mà giờ đây chỉ vì gia gia-ng vợ tương lai của anh-đã nói ra làm anh không cách nào giải thích được,”cô được lắm,cứ đợi đó xem rồi cô sẽ biết tay tôi”-windy cứ nhìn chòng chọc tức giận
còn gia gia nhà mình sau những lời nói không suy nghĩ đó thì giờ nó mới bình tĩnh lại,một chút ngại ngùng,một chút lo lắng nhìn windy,thêm một chút thương khi nhìn thấy ngài Kha nhìn đứa cháu trai mình đầy giận giữ.
không gian trong phòng giờ đây ngột ngạ thật sự theo cái tâm trạng của nó khi mới bước vào,điều này thật sự rất..rất…khó chịu,2 bên chỉ nhìn nhau,chẳng ăn,chẳng uống….rồi nó lên tiếng phá vỡ không gian đó…(hjj,ss gia gia nghĩ vậy là tốt cà,e cũng chẳng thích cái kiểu ngồi ăn mắt nhau vậy đâu,hê)
-sao 2 nội không mời đi,cả…anh windy…nữa-ngần ngại mãi mới phát ra được cái tên thân mật đó…hjjj
như bắt được dây,nội nó cugnx hứng
-đúng đó,mãi nói chuyện mà quên chưa được dùng bữa,ông Kha,ông cũng ăn đi…ăn đi-vừa nói vừa cầm thìa để thưởng thức món hầm-cả windy nữa,cháu ăn đy,gia gia,ăn đy….(troy,nội nói gì cứ như con nyt ý,hjc,buồn cười quá đi mất,hơn nữa nãy giờ có nói chuyện gì đâu mà”mãi nói chuyện mà quên chưa được dùng bữa”.hjc…đúng là như gà mắc thóc ak)
thấy thái độ nội nó vậy không khiến nó bật cười,cả ngài Kha và hắn ta cũng vậy…hjjj(gia gia mình cũng thía nà)
-nội,nội ăn đi,sao nói hoài vậy,,,hjjjj-gia gia cười cười,gắp thức ăn cho nội nó rồi nhìn ông Kha nói tiếp-nội cũng ăn đi
“nội”-ông Kha nghe thấy tiếng đó thì chẳng cần ăn cũng no rồi,hjj,ông cười hiền đáp lại nó
-nội biết không-nói với ngài Kha đó-dù anh windy nhà mình có thế nào đi nữa thì cháu vẫn….yêu….(troy,không ngờ ss nói ra đc đó),cháu không quan tâm rằng trước đây anh ấy có bao nhiêu phi vụ như vậy,chỉ cần từ nay trở đi,trong lòng anh ấy luôn có mình cháu là được rồi,và cháu cũng chắc chắn rằng sẽ giữ anh ấy lại… -ộ-t m-ì-n-h c-h-á-u-tiếng nó đều đều và rõ ràng nếu không nói là”nhấn mạnh”từng chũ cuối cùng
2 lão gia nhà mình lúc đầu thì ngậm muỗng đơ người,lúc sau thì giãn nở ra vui vẻ ra mặt,hài lòng,trong khuôn mặt giờ đây không còn những nặng trĩu ngượng gạo như khi nãy
-đúng rồi,con nói đúng lắm,chắc chắn tù nay trở đi windy nhà ông nó chỉ biết mình cháu thôi…..
rồi kẻ tung người hứng,nói chuyện vui vẻ và bàn chuyện tương lai cho 2 đứa mà chẳng màng để ý đến có người đang ngơ ngơ ngẩn ngẩn chẳng hiểu mô tê gì cả,nói cách khác là hắn ta đang ngạc nhiên tột độ với cách thay đổi thái độ đến 1 tỉ độ của tiểu thư gia gia nhà mình,cái gì mà”không quan tâm rằng trước đây anh ấy có bao nhiêu phi vụ như vậy,chỉ cần từ nay trở đi,trong lòng anh ấy luôn có mình cháu là được rồi” với lại” -ộ-t m-ì-n-h c-h-á-u”,”cô ta có bị vẫn đề gì về thần kinh không,vừa nãy đang đá xoáy mình mà,sao giwof lại có thể nói ra những câu nghe”mát lòng mát dạ”như thế….trời,đúng là….con gái thật….KHÓ HIỂU…”???????(gia gia cũng hiểu được chít liền cho coi nà,hjc)
hàng loạt những suy nghĩ trong đầu windy bất chợt bị nội anh phá ngang(nhwung bảo đảm trong đầu hắn ta khi này tuyệt đối chỉ suy nghĩ duy nhất về 1 ng,không có ng con gái nào khác đâu nhá,,…mặc dù sau này anh ta đối với cô ấy rất….hjc)
-windy,con nghe gia gia nói gì chưa,sao ngẩn người vậy…-nhìn gia gia-gắp thức ăn cho gia gia đi
rồi như một con rô bốt nghe lời,windy bỏ vào đĩa nó miếng thịt to và nhìn…ngon nhất-nhưng vẫn không nhìn nó
-cảm ơn anh-gia gia nhẹ nhẹ gật đầu cảm ơn rồi lại tiếp tục..phím với các lão gia
………………………………………….. ……………………
cuối cùng bữa tối cugnx kết thúc trong vui vẻ,2 lão gia nhà mình thì tìm cớ chuồn về để cho đôi bạn trẻ nhà mình đi cùng nhau,nội nó lên tiếng:
-2 lão già bọn ta lâu lắm mới gặp nhau,bọn ta đang tính đi”tăng 2″,vì vậy 2 con về nhà trc nhé-nháy mắt
nó thừa biết được dụ ý của nội nó,nhưng…
-vậy bọn con có thể cùng đi với 2 nội được không?
-sao thế được,các con có chuyện của các con,bọn ta có chuyện của bọn ta,không bổn phận không đc đi theo-cười ranh mãnh lắm lắm ý(hjc,ngài Kha vui tính nà)
-sao thế đc nội-windy nãy giwof đứng yên lên tiếng
-sao lại không,thôi,xe đến rồi,bọn ta đi đây-trc khi đi,ngài Kha nhà mình còn quay lại ném cho windy cái nháy mắt tinh ý và nói thêm-nhớ đưa “cháu dâu”của ta về nhà an toàn đó
gì chứ,”cháu dâu” nỗi gì,nội đúng là….hết biết nổi mà,hjc…windy thì thế đấy,còn nó thì nhanh cúi đầu chào 2 nội tiễn 2 ng đi”tâm sự tăng 2″,….hooo
-2 nội đi vui ạ-rồi nhìn cho bóng xe khuất đi mới lên tiếng-về thôi
windy đang ngẩn người thì bị nó kéo đi,hôm nay anh hoàn toàn bị động trước nó,khác hoàn toàn với khi sáng,nó giờ đây đúng thật sự là gia gia rồi,tự tin và không hề”lép vế”
-anh lái xe đi-vừa đi đến bãi đỗ xe thì gia gia ném cho windy chìa khóa,nhanh chóng vào ghế gnooif phía trên bên cạnh tay lái
windy hết đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác,nhưng giờ thì chẳng còn 2 lão gia nhà mình ở đây nên hắn ta tính làm trò gì thì…hỏi chúa để biết thêm chi tiết.hắn lấy lại thái đọ…e hèm…1 cái rồi mở cánh cửa chỗ gia gia đang ngồi(chứ không phải cánh cửa lái xe nhá)nói:
-tại sao tôi phải chở cô,xe của ai người đó tự lái lấy,tôi không biết-khoanh tay trước ngực,mắt nhìn phía khác
-ý anh muốn gì-nó nhìn thẳng vào hắn mà không chút suy nghĩ,tự nhiên trong nó lại thoáng chút rối rối,lần đầu nó mới nhìn kĩ khuôn mặt hắn như vây…”thật sự hắn ta rất…rất….”chưa kịp nghĩ xong thì tiếng tên đáng ghét đó lại cất lên
-cô không hiểu à,ý tôi là cô sẽ lái xe đó,thưa tiểu thư gia gia à-giọng pha chút tự đắc,hắn hếch hàm lên
nhưng gia gia cũng không vừa đâu nhá.điều gì nó đã quyết thì đừng hòng làm trái,nó nhìn hắn một cái rồi giật lấy chìa khóa,đóng cửa mà không cho hắn vào,trườn sang ghế bên tay lái,mở khóa bật đèn
windy đang vô cùng đắc ý thì…nghe thấy….tiếng nổ máy,anh một giây bất ngờ”cô ta định bỏ mình ở đây sao”,rồi nhanh chạy ra trước xe chặn nó lại
nó cười nửa miệng(điêu thật nhé ss gia gia),mở cửa giọng pha chút cung kiểu nói với windy
-thiếu gia Minh Long(là thiếu gia minh long đấy nhé,chứ không phải windy đâu),ngài định làm gì vậy à,tôi muốn về nhà,ngài không đồng ý sao-nhìn thẳng vào mặt windy,khuôn mặt giờ đây đã nóng lên phừng phừng vì lần đầu có người dám làm với anh như vậy
-chẳng nhẽ cô…cô dám bỏ tôi ở đây-giọng tặc lưỡi nà
nó vẫn giữ thái độ như cũ,có thêm là chỉ cười to hơn chút
-nếu vậy thì sao-nháy mắt-tại thiếu gia không muốn ngồi mà,đây là xe của tôi,tất nhiên là tôi phải lái rồi
windy thật sự tức giạn,nhưng vì sự nghiệp cao cả(chả là trong túi chàng chẳng còn xu xuất nào,le nào cuốc bộ về nhà chác,,,hoooo),hắn đành ngừng ngay cơn giận lại,ngọn lửa trong đáy mắt trùng xuống,thái độ hoan hỉ cùng với một câu nói hết sức….bất thường
-trời tối thế này sao dám để ột tiểu thưxinh đẹp,yếu đuối lái xe một mình về nhà,windy này không được yên tâm,hơn nưa đây còn là VỢ TƯƠNG LAI của tôi-nhìn sâu vào mắt nó,nhấn mạnh từng chữ”VỢ TƯƠNG LAI”,làm nó thoáng chút “giật mình”.trong đầu nó lúc này sự cảm sẽ có chuyện chẳng hay ho gì cả,nhưng đã trót…đâm lao phải theo lao thôi.
nó đưa chìa khóa cho hắn rồi nhanh chóng quay về vị trí ban đầu,hắn lên xe….bắt đầu nổ máy,trên miệng không quên cười một….nụ cười nửa miệng gian tà khó hiểu,hắn nhớ lại những gì cô nói trong lúc nãy,và nói nhỏ đủ độ cho cô nghe
-“ĐƯỢC!TÔI SẼ CHƠI CÙNG CÔ”