Đọc truyện Cô Bạn Gái Cùng Nhà [Tfboys] – Chương 9: Sum Họp. Nguy Hiểm Quá!!!
– Hai người…cảm ơn nhưng mà hai người nên về với gia đình chứ, họ sẽ buồn đấy! Quỳnh Dao nhăn mặt
Cả 3 cười khì khì, Tuấn Khải bắt đầu mở trò hỏi vui, người được hỏi bắt buộc phải trả lời thật:
– Dao tỷ, tỷ đã mất nụ hôn đầu chưa!?
Thiên Tỉ: cực kì tò mò
Vương Nguyên: cười 🙂
Quỳnh Dao ngẫm nghĩ một hồi rồi cười đáp lại:
– First kiss hả!? Mất rồi, lâu rồi…
TFBoys: ngạc nhiên toàn tập…
Riêng Thiên Tỉ lại thấy rất khó chịu, là sự tức giận không biết vì sao khi nghe xong…
– Với ai vậy!? Vương Nguyên háo hức
Quỳnh Dao nháy mắt:
– Mối tình đầu của tớ!
– Khi đó tỷ bao nhiêu tuổi? Thiên Tỉ hậm hực hỏi
– 6t!
– Đúng như Tuấn Vĩ nói, dòng họ Dao tỷ ngấm sâu vào máu thói tán trai cua gái rồi…Vương Nguyên thì thầm với Tuấn Khải và cũng nhận được cái gật đầu đầy đồng tình
– Vậy tỷ đã có bao nhiêu bạn trai rồi? Tỷ ít tuổi như vậy hơn nữa không sợ scandal sao? Tuấn Khải tiếp lời
– Không, tớ thoáng lắm nên không để tâm scandal. Tớ có tất cả 12 người bạn trai, dù vậy nhưng tớ chẳng thấy có lỗi gì khi chủ động bỏ họ trước. Tớ thấy ở bên họ lâu tớ chỉ luôn nhàm chán thôi, họ khá tiếc nuối và níu kéo gay gắt nhưng tớ cương quyết nên họ cũng chấp nhận. Có 5 người gốc Trung, 3 người gốc Anh, 3 người gốc Hàn và 1 người Pháp…Quỳnh Dao đáp
TFBoys: (_ _|||)
– Hơn nữa trong số đó có 2 người gốc Trung mà các cậu có thể biết đấy…- Quỳnh Dao
Cả 3 người kia ngơ ngác nhìn nhau, Vương Nguyên hỏi lại:
– Ai thế!?
– Ngô Lỗi và Trương Dật Kiệt!
Cả 3 ngạc nhiên, Tuấn Khải đáp:
– Ngô Lỗi với Tương Y Y được đồn là một cặp mà
– Cả hai đều sinh năm 1999, bằng tuổi tiểu Khải! Thiên Tỉ nói
Quỳnh Dao gật đầu, uống cạn cốc nước rồi mới nói tiếp:
– Phải, Ngô Lỗi và Tương Y Y rất hợp nhau nhưng trước đó 3 năm, tớ và cậu ta có qua lại rồi hẹn hò khoảng 2 tháng, sau đó tớ chia tay cậu ta để về Anh, dù lúc đó tình cảm khá tốt nhưng tớ thật sự không nuối tiếc lắm nên tớ nghĩ chắc tớ không thật lòng thích Ngô Lỗi. Nghe đồn cậu ta suy sụp một thời gian, nhưng báo chí không hiểu vì sao và fans của cậu ta thì làm ầm lên, cho rằng cậu ta làm việc quá sức…
– Dao tỷ, tỷ làm vậy chả lẽ không có chút cảm tình nào sao? Những người bị tỷ đá đó nhất định rất buồn…Vương Nguyên xụ mặt
– Lúc chia tay người ta tớ rất bình thản nên tớ nghĩ tớ không hề thích thật lòng, nên tách ra để sau này biết người ta khỏi buồn…
Tuấn Khải liền hỏi tiếp:
– Thế còn Trương Dật Kiệt!?
– À, Kiệt Kiệt hả, tớ quen cậu ta ở một buổi live show ca nhạc lớn. Sau hôm đó bọn tớ tìm hiểu hẹn hò, tớ với cậu ta hẹn hò trước khi tớ quen với Ngô Lỗi gần 1 tháng. Tớ với Kiệt Kiệt yêu được hơn 1 tháng thì chia tay vì bọn tớ cũng bận rộn, cậu ấy luôn cố thức và sau khi làm việc thì tìm cách gặp tớ nên không có thời gian nghỉ ngơi. Tớ thấy yêu tớ cậu ta khổ quá nên chia tay, gần 1 tháng sau tớ yêu Ngô Lỗi. Kiệt Kiệt cũng bị ốm một trận liền và suy nhược tinh thần đến độ phải nhập viện nửa tháng…
– Tỷ yêu người nào thì người ấy liền suy sụp sau khi chia tay, khổ quá…Chả lẽ tỷ chưa bao giờ thật lòng thích một ai à, mặc dù chúng ta vẫn còn ít tuổi!?- Thiên Tỉ
Quỳnh Dao lắc đầu, đáp luôn:
– Có chứ, cái mối tình về lời hứa của tớ, người tớ ước hẹn 12 năm trước ấy. Đó chính là mối tình đầu của tớ và cái first kiss cũng dành cho người đó. Cho dù các cậu nói tớ mê muội, mù quáng, cố chấp cũng được, nhưng tớ nhất quyết làm hết sức mình để tìm người con trai đó, cho dù kết quả có ra sao thì tớ cũng không hối hận vì mình đã làm hết sức.
Sau đó, rời ghế bỏ lên phòng, TFBoys ngơ ngác nhìn nhau, khuôn mặt ai nấy cũng trầm buồn…
– Thám tử, không có tin tức gì về người con trai 12 năm trước sao?- Quỳnh Dao
– Dạ không thưa cô, tôi đã thăm dò mọi tin tức nhưng vẫn không tìm ra được gì nhưng tôi vẫn sẽ cố gắng hết sức…- Đầu dây bên kia
– Được rồi, nếu có được tin gì mới nhất hãy báo ngay cho tôi nhé!
Quỳnh Dao cúp máy, thở dài một hồi rồi mới sực nhớ ra việc mình đang định làm, gọi cho Tiểu Mã ca nói gì đó rồi tiếp tục gọi thêm 3 cuộc đt nữa…
Hôm sau…TFBoys thức dậy vào lúc 9h sáng nhưng cả 3 đều ngạc nhiên vì hôm nay Quỳnh Dao không gọi họ dậy nữa, phải chăng vì nghỉ hè nên cô ấy để họ ngủ xả láng? Và không biết chừng giờ này Quỳnh Dao cũng vẫn trong chăn. Sau khi thay quần áo và làm vệ sinh cá nhân, 3 người mới phát hiện ra một sự ồn ào không hề nhỏ ở phòng khách tầng 1 và khi xuống tới nơi thì…
Nỗi kinh hoàng + sự bất ngờ, toàn bộ thành viên gia tộc TF đều ở đây, Hạ Tử Hạo cũng đã từ Bắc Kinh về hơn nữa…có cả 3 gia đình của TFBoys ở đây, còn Dao tỷ của họ thì đang chơi đùa với Nam Nam – em trai Thiên Tỉ. Cửa đột ngột mở, Tiểu Mã ca, Nhâm tỷ, chị Yuna và cả Chủ tịch cùng phu nhân – ba mẹ của Quỳnh Dao cũng vừa bước vào. Sơ qua thì cũng có khoảng hơn 30 người, chính xác là 37 người đang ở đây.
Nhưng vấn đề không phải chật nhà vì nhà này to chà bá mà lý do là tại sao họ lại ở đây?
– Ba, mẹ, sao hai người lại ở đây!? Tuấn Khải ngạc nhiên
Vương Nguyên nhìn TF rồi hỏi:
– Mọi người không nghỉ hè sao?
Thiên Tỉ đi tới chỗ Nam Nam, thằng bé cười toe toét với Quỳnh Dao, trông hai người giống mẹ con hơn là chị em.
– Dao Dao mời ba mẹ đến đây đấy, vì các con nói không về nhà trong kì nghỉ hè vì sợ con bé ở đây buồn chán nên con bé mời ba mẹ tới đây! Mẹ Tuấn Khải nói
– Bọn em đa số ở Trùng Khánh, hơn nữa luôn ở bên gia đình nên được Dao tỷ mời tới chơi đấy! Tuấn Tây đáp
Mẹ Thiên Tỉ cực kì vui thích, liên tục chụp ảnh Nam Nam chơi với Quỳnh Dao, Thiên Tỉ đi tới bế Nam Nam, thằng bé bi bô:
– Dao tỷ…em rất tốt bụng…
Mọi người: ^^ dễ thương quá…
Thiên Tỉ đưa lại cho mẹ cậu bế Nam Nam, mọi người quyết định vào bếp nấu đồ ăn nhưng các bà mẹ nhất quyết không cho Quỳnh Dao phụ vì muốn cô nghỉ ngơi. Quỳnh Dao đi lên lầu để lấy máy ảnh chụp sẵn của cô để chụp ảnh kỉ niệm, TF đùa giỡn không thôi, làm đủ trò quậy phá trong khi mấy người ba và Tiểu Mã ca buôn chuyện…
Nam Nam thấy cửa mở thì đi ra ngoài, mọi người không ai để ý lắm. Thiên Tỉ lúc nào cũng quay sang nhìn Nam Nam để giám sát nhưng lúc này thì không. Thằng bé chập chững đi ra khỏi cổng vì phát hiện giữa đường có một hòn bi sáng lấp lánh với ý nghĩ vô tư:”anh Thiên Tỉ sẽ rất thích, sẽ khen Nam Nam”
Cách đó không xa, một chiếc xe tải cỡ lớn mất lái lao đến chỗ Nam Nam đang ngồi để nhặt hòn bi. Người tài xế xám mặt, la hét lớn, Nam Nam ngơ ngác quay ra nhìn, vì còn nhỏ tuổi nên Nam Nam không hiểu gì. Quỳnh Dao từ trên lầu đi xuống, phát hiện cửa chưa đóng nên ra để chốt lại thì nhìn thấy Nam Nan ngồi giữa đường, đánh mắt về phía bên phải là chiếc xe tải đang lao tới với tốc độ chóng mặt và tiếng còi inh ỏi…
Cô sửng sốt, hét lên một tiếng:
– Nam Nam!!!!
Mọi người trong nhà theo phản xạ liền quay vụt ra nhìn mặt tái ai nấy đều tái xanh. Quỳnh Dao chạy tới với tốc độ tia chớp, ôm Nam Nam vào lòng cùng lúc chiếc xe tải chạm đích…Sự hoảng hốt của mọi người là không thể chối cãi, đặc biệt là gia đình Quỳnh Dao và Nam Nam…
– A…Mẹ Thiên Tỉ hét lên
Chiếc xe tải đâm vào cái cây cách chỗ Nam Nam ngồi chừng 20m về phía trước. Tài xế bàng hoàng, nghĩ mình đã vừa đâm trúng người thì liền loạng choạng chạy xuống xe kiểm tra phía sau. Mẹ Thiên Tỉ và mẹ Quỳnh Dao như hóa đá, toàn thân cứng đờ…
Hạo Dương chợt tỉnh, nhìn về phía bên kia đường sau làn khói xe mờ ảo…Quỳnh Dao ôm chặt Nam Nam vào lòng, lao qua chiếc xe và ngã nhào nhưng vẫn không để Nam Nam bị thương.
– Dao tỷ! Nam Nam! Vương Nguyên la lên
Mọi người và cả tài xế bớt sợ hãi, cũng định thần lại được và suýt khóc. Quỳnh Dao vẫn ôm chặt Nam Nam, nhẹ nhàng hỏi:
– Nam Nam, em có bị thương ở đâu không? Có đau không?
Nam Nam lắc đầu đáp, mặc dù vẫn chưa hiểu gì:
– Dạ không ạ!
Quỳnh Dao và mọi người nghe xong thì thở phào một cái, sau khi đặt Nam Nam yên vị trong tay mẹ Thiên Tỉ. Cả gia đình Thiên Tỉ cảm ơn Quỳnh Dao rối rít, đặc biệt là bác gái òa khóc, ôm Quỳnh Dao vào lòng mà đa tạ…
Chợt, Hạo Lâm tím mặt, tay run run chỉ vào Quỳnh Dao và lắp bắp:
– Dao tỷ…tỷ chảy máu kìa…
Mọi người lúc này để ý thấy đầu Quỳnh Dao có một làn nước màu đỏ chảy ra với tốc độ rất nhanh. Mẹ Quỳnh Dao hốt hoảng lấy tay cầm máu rồi cho gọi bác sĩ ngay, nhưng Quỳnh Dao ngăn lại rồi tự đi rẳ vết thương. Sau khi tự kiểm tra thấy mình không nghiêm trọng lắm, Quỳn Dao lấy băng quấn quanh phần trán rồi ghim vào sau đó mỉm cười như không…
– Con cũng không vấn đề gì đâu, mẹ và mọi người đừng lo, chúng ta phải tổ chức tiệc chứ, mọi người lâu không gặp rồi nên chắc nhớ lắm, có rất nhiều chuyện để…nói đến đây thì…xỉu luôn…
Một đội ngũ bác sĩ từ bệnh viện lớn nhất Trùng Khánh do ba Quỳnhh Dao xây dựng được điều đến xử lý tại nhà. Họ nói Quỳnh Dao sơ cứu rất tốt nên máu không chảy nữa nhưng…
– Dạ, khâu 5 mũi, nghiêm trọng như thế sao mọi người không đưa cô bé tới bệnh viện!? Bác sĩ trưởng hỏi
Mọi người nhớ tới câu nói cuối trước khi ngất của Quỳnh Dao thì cảm động không thôi. Thật là một cô bé tốt, biết quan tâm mọi người…
– Dao nhi thật hiền từ, nếu là con dâu mẹ thì…- Mẹ Vương Nguyên đang nói dở thì bị chặn họng
– Mẹ…không đượ…- Vương Nguyên cũng ngay lập tức bị chen ngang
– Đúng thế, con dâu tôi thì mới…Lần này là mẹ của Tuấn Khải
Tuấn Khải khá ngượng, trước giờ cậu coi Quỳnh Dao như em gái, đại tỷ, chắc các mẹ chỉ giỡn cho vui thôi ^^
Đến lượt mẹ Thiên Tỉ, ôm Nam Nam rồi cười nhẹ như lẽ thường tình:
– Dao nhi, phải làm con dâu tôi, con bé vừa cứu Nam Nam, quan tâm Dương Dương như vậy thì chứng tỏ phù hợp với nhà tôi nhất
Và thành viên của TF cũng nhảy vào tranh cướp bằng được, Thiên Tỉ không nói gì, khuôn mặt vẫn trầm lặng như vậy. Từ từ đi lên lầu, vào phòng Quỳnh Dao để thăm cô, ba mẹ Quỳnh Dao đang ở dưới nhà, đi lên thì thấy Thiên Tỉ ngồi cạnh giường nên cũng không vào mà chỉ nhìn nhau mỉ cười. Ba Quỳnh Dao khẽ nói:
– Không biết là chúng nó đã nhận ra chưa?
– Em hy vọng là rồi, năm xưa…thân thiết như vậy mà…Mẹ Quỳnh Dao đáp
….