Bạn đang đọc Chuyện tình thần vi – Chương 8:
Chương 8: Phụ nữ có chồng (H)
Vừa bước qua cửa, Hứa Vi còn chưa kịp bật đèn, đã bị anh ấn lên cửa. Môi không chút do dự áp lên, đầu lưỡi thuần thục dò xét khoang miệng cô, quấy đảo môi lưỡi cô.
Hứa Vi mang giày cao gót nên đứng không vững, đá giày một cái rồi ôm cổ anh hôn lại. Cố Thần càng ra sức đè nặng lên môi cô, vội vàng hôn. Đôi tay vuốt ve xương bướm lộ ra bên ngoài của cô, cảm xúc trơn mịn khiến anh hận không thể ăn cô vào bụng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mãi cho đến khi vượt quá giới hạn hô hấp của cô, Cố Thần mới buông môi cô ra. Trán hai người kề sát nhau, cùng thở hổn hển. Đôi tay anh vuốt ve mặt cô, lưu luyến di chuyển xuống dưới, môi cũng hạ xuống, hôn lên cổ cô. Chiếc hôn này không giống nụ hôn khẽ khàng trước đây, từng chút một đều có sự tàn nhẫn không nhỏ, không chỉ cắn nhẹ mà ra sức liếm mút, Hứa Vi bị đau đến tức giận, anh cũng không hề dừng lại, gặm cắn xương quai xanh của cô.
Trên xương quai xanh lưu lại một dấu răng, Cố Thần dùng ngón tay cái nhẹ nhàng vuốt ve, ngẩng đầu nhìn cô đang cau mày và dục vọng khó che dấu trong ánh mắt.
“Em có biết không, ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy em ở khách sạn, anh đã muốn làm như vậy!”
Giọng nói của anh trầm thấp, còn đè nén sự tức giận, Hứa Vi nhận ra nhưng không hề đáp.
Anh cũng không để cô trả lời, nụ hôn nóng bỏng đã áp xuống, gặm cắn, liếm mút.
Hứa Vi đau đớn, run rẩy rồi say mê.
Đôi tay anh lại đặt lên ngực cô, cách quần áo xoa nắn bộ ngực của cô.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Ư. . .” Rốt cuộc Hứa Vi không nhịn được nữa, rên rỉ thành tiếng.
Cố Thần cười nhẹ, đôi tay phủ lên dạ phục, giả vờ muốn xé nó.
“Đừng!” Hứa Vi còn giữ được một chút tỉnh táo, vội giữ lấy tay anh.
“Hả?” Cố Thần cười xấu xa, bàn tay thử dùng sức một chút, chỉ nghe rẹt rẹt, Hứa Vi đã cảm thấy trước ngực lạnh lẽo.
Vì đây là váy bó ngực, nên cô chỉ dùng miếng dán ngực. Anh dùng sức quá mạnh, khiến miếng dán ngực cũng rơi theo, hiện tại phong cảnh đẹp mắt trước ngực cô lộ ra không sót tí gì.
Bàn tay to lớn bao phủ lên, bọc lấy hai ngọn núi kiều diễm của cô, tàn nhẫn xoa bóp.
“Á!” Thật sự hơi đau.
Cố Thần nhìn chằm chằm cô, tay cũng không ngừng xoa nắn, cặp bánh bao non mềm trơn mịn trước ngực không ngừng thay đổi hình dạng, anh không hề do dự mà cắn một cái lên phần ngực nhô qua giữa khẽ ngón tay.
“Đừng mà. . .” Hứa Vi ôm lấy cái đầu đang vùi trước ngực mình, ngón tay trượt qua mái tóc của anh, phân vân nên đẩy ra hay giữ lại.
Hai tay anh nắm lấy vết rách trên váy, dùng sức xé ra hai bên, xé một cái đã tới bụng.
Cố Thần liếm mút quả anh đào của cô, đôi tay di chuyển theo vòng eo xuống dưới, yêu thích không nỡ buông tay mà vuốt ve.
Bộ ngực là chỗ nhạy cảm của cô, anh xoa một cái, cô đã cảm thấy huyệt nhỏ bên dưới trào nước ra. Vẫn luôn bị anh tùy ý trêu chọc, khiến cô không kiềm được sự ướt át, cô cảm thấy hơi xấu hổ nên nhắm mắt lại, cơ thể tựa vào cửa không tự chủ được vặn vẹo.
Người bên trên đột nhiên rời đi, Hứa Vi có thể cảm nhận được ánh mắt sáng quắc của anh, không kiềm được nghiêng đầu.
Thân trên trần trụi trước mặt anh, bộ ngực bị anh xoa nắn phập phồng, đầu ngực nhỏ đỏ bừng dựng thẳng, phía trên còn dính nước bọt của ánh, lấp lánh thứ ánh sáng mê người. Hầu kết Cố Thần lên xuống, cố nén cảm xúc muốn nhào lên. Đưa mắt nhìn xuống dưới, là chiếc bụng nhỏ trơn mượt, lên xuống theo hô hấp của cô. Chiếc rốn như lốc xoáy sâu thẳm hút chặt ánh nhìn của anh, nhìn xuống một chút nữa là phần hông nằm giữa đám vải vóc chất chồng, nhưng vì cô vặn vẹo lại khiến vùng tam giác thần bí kia dần lộ ra.
Chiếc quần lót ren chữ T màu đen! ! !
Đột nhiên đôi tay bao phủ hai cánh mông của cô, tàn nhẫn xoa nắn.
“Mặc thế này, là muốn quyến rũ ai đây?” Cố Thần vừa chà đạp chiếc cổ trắng nõn của cô, vừa áp sát bên tai hỏi.
“Không có. . .” Hứa Vi khó khăn trả lời.
Anh lại truy đuổi không tha, ngậm lấy vành tai trái của cô khẽ liếm, khiến cô run rẩy.
Xoa nắn vùng mông của cô đỏ bừng, anh dùng một ngón tay kéo đai lưng quần lót rồi thả ra một cái, làm cô run run.
Bàn tay lần vào hoa huyệt của cô, đã được bôi trơn từ trước, ngón tay anh không hề cố gắng vẫn thọc vào được.
“Á ư. . .” Anh dùng tư thế này, từ đằng sau ra đằng trước, chuẩn xác ấn vào điểm G của cô, vừa rút ra lại tàn nhẫn thọc vào.
“Đừng mà. . .” Hứa Vi thở hổn hển, cơn cực khoái kích thích cô tới mức muốn bắn ra, quá xấu hổ.
“Đừng gì thế?” Cố Thần cười khẽ bên tai cô: “Em không muốn sao?”
“Đừng chạm vào. . .” Hứa Vi đã khóc, cô còn thấy mắc tiểu, thật mất mặt. . .
Cố Thần rất có hứng thú thưởng thức vẻ mặt của cô, nhìn cô sắp lên tới đỉnh, động tác tay càng nhanh hơn. Hứa Vi chỉ cảm thấy bàng quang của mình co rút từng trận, không kiềm được mà chảy nước, sau đó chỉ còn sức lực để thở dốc.
Cố Thần đỡ cô bằng một tay, tay kia đưa cả vào trong chiếc quần lót hoàn toàn ướt đẫm. Anh chậm rãi rút tay ra, nương theo ánh trăng nhìn bàn tay dính dịch thể trong suốt, phì cười.
Nghe thấy anh cười, Hứa Vi hận không thể tìm được cái khe dưới đất mà chui xuống. Thế mà cô còn đi tiểu, bắn nước tiểu đầy tay anh.
“Tự ngửi hương vị của em đi.” Cố Thần đưa tay qua: “Thật lẳng lơ!”
Sao anh có thể làm như vậy? Trước kia anh chưa từng như thế. Hứa Vi vừa thẹn vừa bực, nước mắt đã cố kiềm nén lại trào ra nơi khoé mi.
“Haizz!” Nhìn thấy nước mắt của cô, Cố Thần thở dài một tiếng, cũng không bức ép cô nữa, tiện tay xé miếng vải trên váy cô lau tay, rồi vuốt ve khuôn mặt tinh tế của cô rồi khẽ hôn lên.
“Ai bảo em chọc giận anh. . .” Cố Thần hôn lên khóe mắt đầy nước của cô, hạ giọng nói: “Nhìn thấy em bị những kẻ háo sắc đó nhìn chằm chằm, anh không thể chịu được. . .”
Hứa Vi vừa khụt khịt, vừa nắm lấy vạt áo trước ngực khẽ đánh anh vài cái.
“Được rồi, được rồi. . .” Cố Thần an ủi, âm thầm cởi thắt lưng của mình, móc ra hung khí dữ tợn, nhân lúc cô không chú ý, phân thân vốn đã cứng rắn nóng bỏng như sắt xâm nhập vào hoa huyệt của cô.
“Á. . .” Hứa Vi như bị phỏng, bất ngờ kẹp chặt hai chân.
“Ngoan.” Cố Thần nâng một chân cô lên, hôn nhẹ dỗ dành: “Để anh vào đi.”
Bị anh hôn không biết trời đất là gì, lại được anh nửa ôm trong ngực, Hứa Vi chỉ có thể đưa hai tay ôm chặt lấy cổ anh.
Cô vừa thả lỏng, Cố Thần đã động thân, lần này thì thật sự thuận lợi nguyên cây hoàn toàn đi vào.
“Hừ!” Hứa Vi bị anh đẩy phân thân vào trong.
Một chân cô bị anh bắt gọn, một chân đứng chống, còn bị anh đẩy vào, gần như chẳng thể đứng thẳng được, hai đùi chủ động vòng quanh eo anh, để anh thâm nhập càng sâu.
Cố Thần đi vào liền không hề do dự bắt đầu va chạm. Lo cô dựa lưng vào cửa không thoải mái, cứ ôm cô như vậy đi đến sofa. Anh vừa đi vừa va chạm, mỗi lúc càng sâu hơn, Hứa Vi cảm thấy khi anh bước, đều có dịch thể rơi trên mặt đất.
Cô cắn răng cố gắng để bản thân không kêu thành tiếng.
Cô được anh đặt lên sofa, anh lại áp toàn bộ cơ thể lên, vật nam tính tiến vào chỗ sâu nhất.
“Sâu quá. . . Ư. . . Thật lớn. . .’ Hứa Vi bị anh đâm đến chảy nước mắt.
Anh kéo chân cô từ trên eo xuống, đè lên trước ngực. Cô gấp thành hình chữ M, hai chân bị tách ra ở tư thế lớn nhất, anh hung hăng va chạm vài cái, khiến cô chỉ có thể rên rỉ đứt quãng.
Cố Thần rời khỏi người cô, để ánh trăng chiếu lên người cô, ánh sáng dịu dàng phủ lên cơ thể cô. Khi anh rời khỏi hoa huyệt, lại bị vách thịt hút lại, lại đi vào.
“Đừng, nhìn. . .” Biết anh đang nhìn chằm chằm vào chỗ đó của cô, Hứa Vi che mắt anh.
“Xấu hổ à?” Cố Thần cười khàn khàn, tràn ngập dục vọng.
Xoa nhẹ cửa huyệt đang lầy lội kia, thấy cô run rẩy một chút, Cố Thần cười nhẹ đứng dậy.
Hứa Vi đang bị bám lên người anh, anh lại đứng lên, Hứa Vi kinh ngạc trừng mắt nhìn.
Thế mà anh vẫn còn mang giày mặc tây trang.
Cố Thần nhìn khuôn mặt đỏ bừng của cô, trước ánh nhìn chăm chú của cô, thong thả ung dung cởi quần, áo khoác, rồi đến áo sơ mi, chỉ còn lại một chiếc quần lót, nâng đỡ gậy thịt thẳng tắp đối diện với cô.
“Cởi giúp anh.” Cố Thần đi hai bước, kéo tay cô đặt lên hông mình.
Nhìn thấy đồ vật kia gần trong gang tấc, Hứa Vi vô thức nuốt nước miếng, khiến anh cười sung sướng một trận.
Hứa Vi dứt khoát nhắm mắt cắn răng, tóm lấy quần lót của anh kéo xuống, anh liền trần trụi trước mặt cô.
Hoàn toàn cởi hết, Cố Thần cũng không kiên nhẫn nữa, quỳ gối trên sofa, đè nặng hai chân của cô, vật to lớn lại đẩy vào cửa huyệt, phụt một tiếng đâm vào.
“Ư. . .” Trống rỗng khó chịu được lấp đầy khiến Hứa Vi thở dài một tiếng tràn ngập thoả mãn.
Cố Thần đè lên người cô, cô nằm trên ghế sofa tựa như tiểu yêu tinh, đón nhận toàn bộ sự ra vào của anh.
“Quá nhanh. . .” Hứa Vi cảm thấy bản thân rời ra từng mảnh: “Nhẹ một. . . Chút. . .”
“Nhẹ sao?” Cố Thần nheo mắt thưởng thức sự hưởng thụ và say mê của cô, càng đâm càng sâu, càng mạnh càng nhanh: “Nếu nhẹ thì làm sao em biết thế nào là phụ nữ đã có chồng!”
“Muốn. . . sướng muốn chết. . .” Hứa Vi khóc thút thít, thật sự cảm thấy cô muốn chết, anh dùng sức quá mạnh.
“Cầu xin anh đi!” Cố Thần hung hăng va chạm, sau đó ngừng lại bất động.
Khi anh dừng lại, Hứa Vi cảm thấy nửa vời, khó chịu cầu xin.
“Xin anh mà. . .” Một chút lòng tự trọng cũng không giữ lại.
“Cầu xin ai?” Anh lại động một chút.
“Á. . .” Hứa Vi rên rỉ vì bị đâm, đầu choáng váng vẫn không quên đáp lại: “A Thần. . .”
“Nhắc lại!” Anh vẫn dùng chiêu cũ.
“Học trưởng. . .”
“Gì cơ?” Anh lại đâm cô ác hơn một chút.
Còn chưa được sao? Đột nhiên Hứa Vi nhanh trí, buột miệng thốt ra hai tiếng “Chồng ơi” .
Cùng với tiếng gọi này, tốc độ anh thọc vào rút ra càng nhanh hơn.
Khoái cảm ngập tràn đánh úp, Hứa Vi chợt ưỡn cao cổ, vẽ ra đường cong duyên dáng giữa không trung, rồi rơi thật mạnh xuống sofa mềm mại.
Cố Thần bắt lấy xương hông của cô dùng sức mà thọc vào rút ra vài cái, một luồng tinh dịch dày đặt bắn ra từng đợt, khiến trái tim cô bốc cháy.
“Em là của anh!”
Khi anh bắn ra cũng gầm nhẹ bên tai cô, khiến trái tim cô đập chậm nhịp.
Anh nằm lên người cô thở dốc, tiếng thở dốc rất nặng, anh cũng rất nặng nhưng cô không còn sức để đẩy ra, đầu ngón tay cô còn phát run.
Không biết qua bao lâu, có thể là rất lâu, cũng có thể chỉ trong chớp mắt. Toàn bộ cơ thể cô bị bế lên phòng ngủ lầu hai.
Vừa qua cửa, anh đã mở đèn, cô nhắm hai mắt lại bị ném lên giường, còn anh cũng nhanh chóng phủ lên. Dưới ánh đèn sáng ngời, anh nhìn cô, từng chút một di chuyển ánh mắt. Nhìn dấu hôn và dấu răng dày đặc trên cơ thể cô.
Anh hài lòng cong khoé môi, lật mình cô lại, anh ngồi tư thế la hán ghé sát vào người cô, bắt đầu hôn từ sau tai.
Không biết qua bao lâu, trên phần lưng mê người của cô đều có vết đỏ. Là kiệt tác do anh vừa hôn vừa mút.
Anh vươn hai tay ra, đan mười ngón tay giao lấy nhau. Mở hai đầu gối của cô ra, anh hạ thấp thân mình xuống, vật khổng lồ nóng bỏng lại tiến vào trong cô lần nữa.
. . .
Hứa Vi tỉnh dậy vì đói, khi tỉnh lại còn ở trong ngực anh, hai người đều không mặc quần áo, anh cứ như vậy ôm lấy cô, là tư thế chiếm hữu hoàn toàn.
Hôm qua vì làm tình quá mệt mỏi, nên bọn họ đều không tắm rửa. Cô lại đói bụng, nhưng mệt quá nên chẳng muốn di chuyển.
Trước nay anh đều khắc chế, nhưng hôm nay cô không biết anh đã bắn trong cơ thể mình mấy lần. Mỗi lần đều bắn đến tận tử cung của cô, bây giờ vẫn còn cảm giác bụng nhỏ phình trướng.
Trong cơn mơ màng, nghe anh nói, chúng ta sinh con đi.
Tốt thôi, cô cũng muốn có con, một đứa con của hai người bọn họ. Tuy rằng quan hệ hiện tại giữa bọn họ không thể công khai, nhưng cô yêu anh như vậy mà. . .
Cô cẩn thận nhìn anh, chân mày sắc bén đen nhánh, hốc mắt rất sâu, chiếc mũi thẳng, đôi môi mê người. Chỉ khi ngủ, cô mới có thể loáng thoáng tìm thấy những điều này trên bóng dáng người thiếu niên kia.
Lần đầu tiên cô gặp anh, là khi cô mười hai tuổi.