Chuyện tình thần vi

Chương 34


Bạn đang đọc Chuyện tình thần vi – Chương 34:

Chương 34: Em yêu anh (H)
 
Đêm khuya, người vốn đang ngủ say lại liếm môi, tất nhiên là vì khát. Hứa Vi vươn tay, sờ soạng bên cạnh, chăn lạnh. Xem ra Cố Thần không về.
 
Hứa Vi dụi hai mắt xuống giường, chuẩn bị rót nước uống. Ra khỏi cửa phòng ngủ, nhìn thấy ánh đèn từ phòng sách hắt ra, giật mình, lê từng bước sang. Cửa phòng sách không đóng, Hứa Vi mơ màng không gõ cửa, chỉ đứng trước cửa như thế. Nhìn thấy Cố Thần ngồi sau bàn làm việc, cầm tư liệu trong tay. Chắc vì nghe thấy tiếng động, ngẩng đầu nhìn qua.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
“Chưa ngủ à?” Hứa Vi híp mắt, khuôn mặt mơ hồ, giọng nói lười biếng khàn khàn.
 
Cô mặc một chiếc áo choàng tắm dài màu trắng, dây áo khẽ buông hờ, cổ áo nhỏ mở rộng, để lộ xương quai xanh gợi cảm, còn một phần bầu ngực trắng nõn như ẩn như hiện. Cô buồn ngủ nghiêng đầu, đôi mắt ngập nước chớp chớp nhìn anh. Ánh mắt Cố Thần trầm xuống.
 
“Lại đây.” Giọng nói của anh khàn khàn, đồng thời vươn tay về phía cô.
 
Hứa Vi nửa tỉnh nửa mê, nghe lời anh đi qua, chỉ vì hầu kết lên xuống của anh hết sức quyến rũ, giọng điệu lại có lực hấp dẫn.
 
Cơn buồn ngủ của Hứa Vi lập tức tiêu tan, cô ngồi trên đùi anh, phía sau lưng kề sát ngực anh, tiếng tim đập mãnh liệt xuyên qua quần áo hoà cùng nhịp đập của nhau, dần dà tần suất đồng điệu, cô cũng không phân rõ rốt cuộc là tim ai đang đập nữa, dường như chỉ nghe được tiếng thịch thịch mà thôi.
 
Đưa một tay thâm nhập vào vạt áo, sờ vào một bên ngực, thong thả xoa bóp. Bàn tay còn lại chui vào chiếc áo choàng tắm, áp vào bụng nhỏ ấm áp của cô, vô tình chạm vào hàng lông. Đôi mắt Cố Thần vừa đen vừa sâu, giọng nói có sự vui mừng: “Hứa Vi không mặc quần lót tới tìm anh.”
 
“. . . Không phải. . .” Bị anh xoa nắn vài cái, thân thể Hứa Vi đã bắt đầu nóng lên, bị anh nói thế mới nhớ ra phía dưới cô không mặc gì cả.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hôm qua vì cô quá mệt, lúc tắm đã quên lấy quần lót, chỉ mặc áo tắm rồi đi ra, sấy tóc qua loa rồi nằm xuống giường ngủ, cũng đã quên mặc.
 
Lời tuyên bố của anh có phần mỉa mai trêu chọc, tựa như chính cô cố tình không mặc quần lót tới tìm anh hoan ái vậy, Hứa Vi xấu hổ muốn độn thổ.
 
“Anh biết. . .” Cố Thần hôn sau cổ cô, khẽ cười nói: “Anh biết Tiểu Vi muốn anh. . .”

 
“. . . Em không có!” Giọng nói của cô run rẩy, lời phản bác yếu ớt hoá thành giảo biện.
 
Hơi thở của anh phả vào lông tơ sau cổ cô, kích thích cơ thể cô run rẩy, bàn tay anh đã sờ đến hai môi thịt mềm mại non mềm ướt át của cô, tìm được viên trân châu của cô, nhẹ nhàng bóp.
 
“Đã chảy nước rồi. . .” Cố Thần nhắm mắt lại khẽ ngửi hương thơm trên người cô, lẩm bẩm ngậm lấy vành tai cô.
 
“Đừng ở đây. . .” Hứa Vi run lên, vội vàng đè bàn tay đang làm loạn trước ngực cô, thở hổn hển ngăn cản.
 
Tất nhiên là Cố Thần không trả lời, hai tay trên dưới không ngừng xoa nắn. Hôn cô từ sau tai đến bên miệng, cưỡng ép cô phải ngửa đầu ra sau hôn môi anh, rốt cuộc cũng không nói những điều mất hứng nữa. Khó khăn lắm bé thỏ nhỏ mới chui đầu vô lưới một lần, anh sẽ không dễ dàng buông tha.
 
Tay anh gác lên đùi cô, ngón giữa dễ dàng tìm thấy khe hở giữa cửa huyệt. Cửa huyệt nhắm chặt không ngừng rỉ ra nước, anh thở khe khẽ, thích anh chạm vào như vậy à. Ngón tay đẩy cửa huyệt, thịt huyệt non lập tức bao lấy.
 
Hứa Vi thở dốc nặng nề, Cố Thần buông lưỡi cô ra, khiến Cố Thần dựa vào vai mình, bầu ngực trái đầy đặn xinh đẹp nằm trong tay anh, hạt đào bị kẹp giữa ngón trỏ và ngón giữa, anh hung hăng xoa nắn mấy cái, rồi chuyển sang bầu ngực bên kia. Anh nghiêng đầu, hôn lên bầu ngực của cô, dọc theo độ cong mà vừa liếm vừa hôn.
 
“Uhm. . . Uhm. . .” Hứa Vi chỉ còn biết dồn sức thở dốc.
 
Ngón tay phía dưới đã tìm được âm vật của cô, ngón tay cái và ngón trỏ nhẹ xoa hạt ngọc, ngón giữa cắm vào trong huyệt, gấp lại, nhanh chóng xoáy vào vách trong, mang đến cho cô từng đợt khoái cảm.
 
Cơ thể Hứa Vi ngày càng mềm nhũn, trượt từ đùi anh xuống, ngón tay kia đang cọ xát khối thịt mềm, vừa trượt xuống, đột nhiên bị ấn mạnh một cái, cuối cùng thân thể cô không kiềm được, cùng với đợt run rẩy là ái dịch chảy đầy tay anh. Cô ngẩng đầu, nhắm hai mắt, thở hổn hển run rẩy. Toàn bộ bàn tay anh đỡ lấy nơi riêng tư của cô, một tay khác lại từ phía sau nhanh chóng cởi áo choàng tắm cô ra, rồi lột bỏ áo choàng tắm của anh, kéo quần lót ra, thứ cực nóng vẫn luôn áp lên thắt lưng cô nhảy ra, đánh vài cái lên mông cô.
 
Cố Thần hơi nâng mông cô lên, khiến áo tắm dài trượt xuống, kéo cô về phía bụng anh, vật lớn sưng to chuẩn xác đặt ở cửa động ướt át. Tay anh thả lỏng, khiến cô ngồi xuống, tiểu huyệt căng chặt từng chút một căng tràn, đến khi gậy thịt hoàn toàn đi vào, cô cũng hoàn toàn ngồi trên người anh.
 
“Ư á uhm. . .” Hai người đồng loạt phát ra tiếng rên rỉ.
 
Cố Thần cảm thấy thỏa mãn đến mất hồn, dục vọng bị cô hoàn toàn ngậm lấy, tầng tầng lớp lớp thịt mềm hút chặt anh, giống như thiên đường.

 
Nơi trống rỗng của Hứa Vi được lấp đầy, nhưng lại quá to, cô không kìm được vặn vẹo mông, vách trong cọ xát dương vật của anh, cô thoải mái thở ra.
 
Tiếng cười trầm thấp vang lên bên tai, Hứa Vi xấu hổ đỏ bừng mặt, nhưng vẫn rất muốn anh cử động.
 
Cố Thần không hùa theo cô, đôi tay xoa nắn bộ ngực non mềm của cô, dưới ánh đèn cả người cô như phát sáng, nhưng toàn thân lại trần trụi nằm trong ngực người đàn ông, bị anh vuốt ve, khuôn mặt bị kích thích tràn ngập tình dục, vô cùng dâm đãng nhưng cũng rất thuần khiết. Đây là Tiểu Vi của anh, chỉ có anh mới có thể khiến Tiểu Vi động tình.
 
Anh ôm cô, đồng thời xoa nắn ngực cô, thân thể cô từ trên xuống dưới đều phập phồng, tiểu huyệt phía dưới chậm rãi cắn nuốt vật nam tính của anh. Mỗi khi cô ngồi xuống, anh cũng chuyển động thắt lưng, khiến dương vật đẩy vào càng sâu, nghe cô không nhịn được mà kêu từng tiếng rên rỉ mê người.
 
Nụ hôn cuồng nhiệt hạ xuống vành tai, sau cổ, xương bả vai, cứ như vậy mà đốt cháy người đối diện. 
 
“Ư. . . Không chịu nổi. . .” Tư thế này đưa vào quá sâu, quá kích thích, Hứa Vi cảm thấy xương cốt đều rã ra. Nhưng vật kia của anh không hề có dự định buông tha cho cô.
 
“A a a. . .” Bị đâm mấy cái thật sâu, Hứa Vi cảm thấy trong đầu như phát sáng, toàn thân cô đều mềm nhũn.
 
Cô ra quá nhanh, Cố Thần hoàn toàn không dự đoán được, trong huyệt co rút chặt chẽ, suýt nữa khiến anh không giữ được.
 
Trong cơn đê mê, Hứa Vi cảm thấy cô bị người ta xoay tròn, vật cứng vừa rời khỏi cô đột nhiên đâm vào.
 
“Á uhm á. . .” Trong dư vị của cao trào, cơ thể sao lại chịu được sự thâm nhập vào sâu như vậy. Cơ thể Hứa Vi áp vào người anh. Cô đã không còn sức để quan tâm xem anh đâm vào mấy lần nữa, mãi cho đến khi một luồng hơi ấm bắn vào tử cung cô, cơ thể cô lại lần nữa run lẩy bẩy.
 
Hai người ôm chặt lấy nhau, ghé vào hõm vai nhau mà thở dốc.
 
Sau một lúc lâu, Cố Thần rút khăn giấy trên bàn làm việc, lau nơi riêng tư hai người giao hợp, lúc này anh mới rời khỏi cơ thể cô.
 

Cố Thần nửa ôm cô, quét văn kiện trên bàn sang một bên, rồi đặt cô lên bàn. Mặt bàn lạnh lẽo khiến Hứa Vi hoàn hồn, Hứa Vi vội cử động hai tay bủn rủn chống đỡ cơ thể. Hai chân cô buông xuống, lúc nào cũng có thể ngã được. Cô khẽ mở mắt, nhìn về phía người đứng trước mặt cô.
 
Lúc này mới phát hiện, trong lúc hoan ái, quần lót của anh còn vướng trên người, đã bị ái dịch của hai người làm ướt, anh cởi quần lót ra, ném vào thùng rác, lại cởi áo tắm, cuối cùng anh đã hoàn toàn trần trụi đứng trước mặt cô.
 
Cơ bắp trên người anh dường như rất mạnh mẽ, có thể làm cô chết đi sống lại. Hình như cô còn có thể nhìn thấy bộ ngực phập phồng, hạt đậu đỏ mê người dụ dỗ cô vươn tay ra, phủ lên nó. Một bàn tay không thể khiến cô chống đỡ, nhưng cô không ngã, bởi vì anh đã kịp thời nâng đùi cô.
 
Trong mắt anh có lửa, khoé miệng còn đang cười. Cô không dám nhìn nhiều, vội cúi đầu, dương vật cứng lên trong không khí nhẹ nhàng run rẩy. Chợt nhớ tới việc cô ra đây để uống nước, vội mềm giọng nói: “Em khát. . .”
 
Cố Thần ngẩn ra, nhìn cô cúi đầu, lỗ tay đều đã hồng, không nhịn được cười.
 
Trên bàn còn đặt ly nước của anh, anh đưa tay ra cầm lấy ly nước, đưa đến bên môi cô để cô uống mấy hớp.
 
Rời môi khỏi ly nước, Hứa Vi chép miệng, ngẩng đầu nhìn anh, nhìn thấy vẻ mặt anh dịu dàng, trong lòng rỉ ra mật ngọt nhè nhẹ, hoàn toàn quên mất tình hình hiện tại của hai người.
 
Phiếm môi cô hồng nhuận lại ánh nước, tựa như nước đào mật ong mê người. Đôi mắt mơ mộng phủ sương tràn ngập tình yêu nhìn anh, trái tim Cố Thần rung động, không kìm được hôn lên cánh môi mềm mại của cô.
 
Hứa Vi vội vươn tay ôm lấy cổ anh, hứng lấy cái hôn vừa ôn nhu vừa mạnh mẽ của anh. Trong vô thức, cơ thể anh ngày càng hạ thấp, thân thể cô càng lúc càng áp sát mặt bàn.
 
Đợi đến khi hai người tách nhau ra, Hứa Vi đã hoàn toàn nằm trên bàn.
 
Hai mắt cô mê ly, bộ ngực phập phồng cọ xát ngực anh từng chút, Cố Thần nhìn cô một cái thật sâu, hôn lên đôi mắt, chiếc mũi, khoé miệng, cằm, rồi liên tiếp đi xuống, cắn mút hai hạt đậu dựng thẳng, hôn rãnh ngực, rồi đảo quanh chiếc rốn, cơ thể cô đã sớm run rẩy, tèng sợi lông cọng tóc đã bắt đầu kêu gào.
 
Cuối cùng, Cố Thần nhẹ nhàng mở hai chân cô ra, đặt lên vai anh, nhìn thấy khu rừng thánh địa mà anh đã vô số lần mất hồn khi nhìn thấy.
 
“Tiểu Vi. . . Em thật đẹp. . .” Anh tán tưởng.
 
Hơi thở nóng ấm của anh thổi quan, Hứa Vi mới biết anh đang nhìn nơi đó vội ngồi dậy muốn che hai mắt anh: “Đừng nhìn. . .” Cô còn chưa bao giờ tự mình nhìn nơi đó, nơi xấu hổ như vậy, sao có thể cho anh xem?
 
Thật ra cô không biết, mỗi lần hai người làm xong, cô mệt mỏi thiếp đi, anh đều rửa sạch cho cô, lúc đó đã nhìn thấy, chỉ là không nhìn cẩn thận như lần này mà thôi.
 
Bị cô che hai mắt, Cố Thần cũng không né tránh, khoé môi cong lên mỉm cười, nhẹ nhàng hôn lên chỗ kia của cô.

 
Hứa Vi chỉ cảm thấy đầu óc nổ đùng một tiếng, cô đã không còn biết bản thân ở đâu, dường như phía dưới cô không phải cái bàn, cô đang lơ lửng trong không trung, toàn bộ cảm xúc đều biến mất, tứ chi không phải của mình. Người nọ còn cố tình không buông tha, nghe anh khẽ cười nói: “Tiểu Vi thơm quá. . .”
 
Vì sao ngay lúc này, trong mắt Hứa Vi lại đột nhiệt có nước mắt?
 
Anh nửa quỳ, chôn giữa hai chân cô, dịu dàng dùng môi hôn lên mỗi tấc da nơi riêng tư của cô. Đầu lưỡi thô ráp đảo qua, toàn thân cô run rẩy, cô vươn tay ra ôm lấy đầu anh, ngón tay lướt qua sợi tóc cứng của anh, đâm vào lòng bàn tay của cô, cũng đâm vào lòng cô.
 
Thời niên thiếu, anh đã lặng lẽ tiến vào lòng cô. Nhưng anh tốt như vậy, nổi bật như vậy, cô không dám tiếp cận. Cô hèn mọn, khát khao được tới gần anh, nhưng không thể không dừng bước trước cô gái cũng ưu tú như thế. Bây giờ, anh so với trước kia càng xuất sắc hơn, càng thêm ưu tú, anh kiêu ngạo như vậy, cao quý như vậy, nhưng bây giờ anh lại bằng lòng vùi đầu vào hạ thân cô, làm chuyện như vậy để lấy lòng cô. Cô. . . Có tài đức gì chứ?
 
Trong tiếng thở dốc, cô đã không phân rõ được nước mắt này là do vui sướng vì động tình hay là do bị cảm động phát khóc. Cô nghĩ ngay lúc này dù phải xuống địa ngục, cô cũng nguyện ý nhảy xuống vì anh. . .
 
Cuối cùng Cố Thần phát hiện cô không ổn, thân thể cô run rẩy quá rõ ràng, tiếng khóc nhỏ bé vì động tình còn kèm theo tiếng nức nở phức tạp. Anh đang liếm mút chỗ mật dịch lấp lánh ngẩng đầu lên, nhìn thấy cô nước mắt nước mũi giàn giụa, trong lòng kinh hãi, vội vàng lấy khăn giấy lau mật dịch ngoài miệng mình, đi hôn cô.
 
“Làm sao vậy? Không thích à? Anh không làm nữa. . . Được không. . . Đừng khóc. . . Không khóc. . .” Nhẹ giọng dụ dỗ, rất cẩn thận, tràn ngập ý hối lỗi.
 
Hai mắt Hứa Vi mơ hồ đẫm lệ, ôm cổ anh, hôn lung tung lên mặt anh, cũng mặc kệ nước mắt của mình có dính lên mặt anh hay không.
 
“Thích. . . Em thích. . . Em thích. . .” Sao cô lại không thích? Cô biết anh đã mười lăm năm, thích anh mười hai năm: “Em yêu anh. . . Em yêu anh. . .”
 
Đúng vậy, cô yêu anh, nhưng mãi đến thời khắc này, cô mới dám nói với anh rằng. . . Cô yêu anh.
 
Cánh tay cô từng chút một siết chặt, trong mắt, trong trái tim Cố Thần đều tràn ngập hình bóng cô gái trẻ khóc lóc hôn anh nói “Em yêu anh” .
 
Tiểu Vi của anh. . .
 
Cuối cùng anh đã mở được trái tim cô, khiến cô không hề do dự mà yêu anh. Anh đã thực hiện được, nhưng trái tim lại khẽ thắt lại.
 
Tiểu Vi của anh!

 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.