Bạn đang đọc Chuyện tình thần vi – Chương 26:
Chương 26: Đến tập đoàn Thần Phong.
Đối với chuyện phải phối hợp với Giang Cầm Sinh, Lý Dực đã nói bóng gió. Lý Dực là giám đốc bộ phận thiết kế, cũng là người lãnh đạo trực tiếp của Hứa Vi và Giang Cầm Sinh, nhưng cũng phải nghe theo sự sắp xếp của công ty. Đây là sắp xếp của tổng giám đốc, Hứa Vi không muốn cũng phải nghe theo.
“Xin chào cô!” Nhân viên tiếp tân dưới đại sảnh của tập đoàn Thần Phong rất lễ phép.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Chào cô!” Giang Cầm Sinh mỉm cười dịu dàng: “Chúng tôi đến gặp phó tổng Hà.”
“Xin hỏi có hẹn trước không ạ?” Cô gái xinh đẹp hỏi.
“Có.” Giang Cầm Sinh tự báo tên công ty: “Giang Cầm Sinh của kiến trúc Trung Hằng.”
“Được rồi, xin cô đợi một lát.” Cô gái ấn điện thoại.
Hứa Vi giữ khoảng cách nhất định, hơi bất an nhìn xung quanh, sợ gặp phải Cố Thần. Đột nhiên Giang Cầm Sinh nói muốn tới Thần Phong với cô, cô cũng không nói với Cố Thần.
Điều Hứa Vi không ngờ rằng, còn chưa thấy Cố Thần mà đã trông thấy hai khuôn mặt quen thuộc.
Một người là thiên kim Hàn Gia Ý của chủ tịch tập đoàn Minh Khải, một người nữa và trợ lý Lâm Vĩnh Thành của Cố Thần.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tất nhiên Hàn Gia Ý sẽ không chú ý đến Hứa Vi, nhưng Lâm Vĩnh Thành vừa ra khỏi thang máy đã nhìn thấy Hứa Vi.
Nhìn thấy Lâm Vĩnh Thành, Hứa Vi vô thức xoay người đi. Lâm Vĩnh Thành là người tinh ý, thấy phản ứng của cô liền biết cô muốn anh ta làm như không thấy mình.
Tiễn Hàn Gia Ý đi, Lâm Vĩnh Thành đi ngang qua mặt Hứa Vi, ngay cả liếc mắt cũng không có. Bắt gặp thư ký của Hà Minh, còn chào hỏi với cô ta, rồi làm như không có việc gì bước vào thang máy. Trước khi cửa thang máy đóng lại, anh ta nhìn thấy thư ký của Hà Minh tiến về phía Giang Cầm Sinh.
“Vừa rồi nhìn thấy không đó?” Hứa Vi nghe nhân viên tiếp tân nhỏ giọng nói thầm: “Là bạn gái tổng giám đốc Cố đó.”
Nghe thấy câu nói ấy, Hứa Vi hoảng sợ.
“Hàn tiểu thư là bạn gái của tổng giám đốc Cố sao?” Một cô gái khác nhìn chằm chằm cửa ra vào, nhìn đến khi Hàn Gia Ý vào xe.
“Cũng không chắc.” Một người tò mò liếc Hứa Vi một cái, rồi không thèm để ý đến: “Theo nguồn tin đáng tin cậy, Hàn tiểu thư và tổng giám đốc Cố là thanh mai trúc mã đó. Dạo gần đây, chỉ cần tổng giám đốc Cố ở đây thì cô ấy đều đến tìm tổng giám đốc Cố. Tôi còn nhìn thấy cô ấy đi cùng chủ tịch phu nhân đến đấy! Nói không chừng sau này còn là bà chủ của chúng ta. Tôi thấy về sau cô ấy mà đến, chúng ta còn phải cung kính một chút mới được. . .”
Vì đi xa, nên Hứa Vi không nghe được những lời phía sau.
Hoá ra là Hàn Gia Ý đến tìm Cố Thần sao? Tìm Cố Thần làm gì vậy? Sao cô không nghe Cố Thần nhắc đến chuyện này?
Đúng rồi, tập đoàn Minh Khải là đối tác của Thần Phong, nghe nói chủ tịch tập đoàn Minh Khải là chiến hữu với Cố Đình. Chuyện Hàn Gia Ý, cô thật sự không hề nghe Cố Thần nhắc đến. Đêm nay trở về sẽ phải hỏi anh mới được, tuy anh đã hứa với cô, cô cũng tin tưởng anh, nhưng nghe người khác nói như vậy vẫn không thoải mái lắm.
Ngoài dự kiến của Hứa Vi, thái độ của Hà Minh với Giang Cầm Sinh rất lạnh nhạt. Toàn bộ cuộc trò chuyện đều xoay quanh vấn đề công việc nghiêm túc, thế nhưng Giang Cầm Sinh cũng không hề tỏ thái độ bất mãn.
Nửa chừng, thư lý của Hà Minh nhận được một cuộc gọi rồi chuyển sang cho Hà Minh.
“. . . Tổng giám đốc. . .” Hứa Vi mơ hồ nghe được ba chữ.
Hà Minh cúp máy, cười nói với bọn họ: “Tổng giám đốc cần tôi qua trình bày tiến độ đấu thầu lần này một chút.”
“Vậy chúng tôi không quấy rầy giám đốc Hà nữa.” Giang Cầm Sinh và Hứa Vi cùng đứng lên.
“Tổng giám đốc muốn mời hai vị cùng đi.” Hà Minh cười nói.
Giang Cầm Sinh vừa ngạc nhiên vừa vui sướng, chỉ có Hứa Vi là nhíu mày.
Hà Minh đưa hai người đến văn phòng của Cố Thần, gặp trợ lý Lâm ở cửa. Trợ lý Lâm lễ phép chào hỏi, mở cửa để bọn họ đi vào, còn anh ta thì đi pha cà phê. Tuy rằng các cô đã được chiêu đãi khi ở văn phòng của Hà Minh.
Hứa Vi lần đầu tiên đến Thần Phong, tất nhiên cũng là lần đầu tiên vào văn phòng của Cố Thần. Văn phòng rất rộng rãi, mặt tường kính một bên lấy ánh sáng rất tốt, lúc đến gần có thể quan sát mặt hồ bên dưới. Bên trái là một kệ sách to, phía trên bày biện các tài liệu về kiến trúc và quản lý công ty, hai bên còn có đồ gốm sứ, Hứa Vi không biết là từ niên đại nào. Đi qua kệ sách sẽ đến phòng ngủ, bây giờ cửa phòng đang khoá chặt.
Bọn họ bước vào, Cố Thần ngẩng đầu nhìn bọn họ một cái, từ bàn làm việc đi ra, ngồi trên sô pha, ý bảo bọn họ ngồi đối diện.
“Hai vị này là nhà thiết kế của kiến trúc Trung Hằng à.” Cố Thần nói vài câu với Hà Minh rồi nhìn về phía Hứa Vi.
“Đúng vậy.” Hà Minh mỉm cười, giới thiệu Giang Cầm Sinh trước: “Vị này là nhà thiết kế Giang Cầm Sinh.” Giang Cầm Sinh lịch thiệp khom người, chào một tiếng “tổng giám đốc Cố.” Tiệc rượu lần trước tổng giám đốc Cố chỉ xuất hiện trong chốc lát, cô ta chẳng có dịp nói chuyện với anh.
“Chào cô.” Cố Thần gật đầu, giọng nói lạnh nhạt.
“Vị này là nhà thiết kế Hứa Vi.” Hà Minh nhìn về phía Hứa Vi.
“Lại gặp mặt rồi, nhà thiết kế Hứa.” Không đợi Hứa Vi có bất kỳ hành động nào, Cố Thần đã mỉm cười nói trước.
“Chàô tổng giám đốc Cố.” Hứa Vi cố gắng giữ bình tĩnh.
“Tổng giám đốc Cố biết Hứa Vi của chúng tôi sao?” Giang Cầm Sinh kinh ngạc.
(Hứa Vi: Chúng tôi à? Tôi và cô thân như vậy sao?
Cố Thần: Các cô? Tiểu Vi là của tôi.
Hà Minh: Rảnh rỗi quá nên mới chen chân!)
Một câu nói đồng thời khiến ba người phải cau mày, Cố Thần mỉm cười nhìn Hứa Vi: “Tôi đã xem qua rất nhiều tác phẩm của thiết kế Hứa, đều rất khá, thiết kế Hứa đúng là một nhà thiết kế tài năng.”
Sắc mặt Giang Cầm Sinh không được tốt lắm, mới vừa rồi khi Hà Minh giới thiệu cô ta, anh chỉ lãnh đạm gật đầu, vì sao khi tới Hứa Vi lại thành khen ngợi thế?
Hà Minh hơi kinh ngạc, thái độ của tổng giám đốc thay đổi quá lớn.
“Tổng giám đốc Cố quá khen.” Khoé môi Hứa Vi giật nhẹ, cười miễn cưỡng.
Anh muốn làm gì thế?
Cố Thần nhướng mày: “Bản thiết kế của quý công ty đã hoàn thiện chưa?”
“Tổng giám đốc Cố yên tâm, đảm bảo có thể giao trước ngày hết hạn đấu thầu cho quý công ty.” Giang Cầm Sinh gấp không chờ nổi mà chen vào tiếp.
Cố Thần lại chuyển ánh mắt lên người cô ta, cô ta cố gắng nở một nụ cười mình tự cho là quyến rũ nhất. Cố Thần lạnh lùng dời ánh mắt đi.
Khi nói chuyện, trợ lý Lâm đích thân phục vụ, bưng khay mang bốn ly cà phê đến.
Cố Thần không giữ bọn họ ở lại lâu, lúc ba người đi ra ngoài, Cố Thần nhìn chằm chằm bóng lưng của Hứa Vi hồi lâu.
Ba người từ văn phòng Cố Thần bước ra, lại trở về văn phòng của Hà Minh, trò chuyện hồi lâu. Đương nhiên là phần lớn thời gian đều là Giang Cầm Sinh và Hà Minh nói, còn Hứa Vi ở cạnh lắng nghe, thỉnh thoảng sẽ bị Hà Minh điểm danh trả lời vài câu.
Gần đến giờ ăn trưa, Giang Cầm Sinh đề nghị cùng nhau ra ngoài ăn bữa cơm, Hà Minh uyển chuyển từ chối, Giang Cầm Sinh tìm mọi cách mời mọc, Hà Minh bất đắc dĩ đồng ý.
“Giám đốc Hà, chị Giang, tôi đã có hẹn, chỉ sợ không thể đi cùng.” Cô không thích cả hai người họ, nếu ngồi cùng bàn ăn cơm với họ, cô đúng là nuốt không trôi.
“Sao lúc trước không nghe cô nhắc đến?” Giang Cầm Sinh kéo cánh tay cô, vẻ mặt thân thiết: “Đừng nói là cô cố tình từ chối nhé?”
“Không có.” Hứa Vi rút tay, nhưng không rút được: “Tôi thực sự có hẹn với người ta rồi.”
“Còn ai quan trọng hơn giám đốc Hà nữa?” Tay Giang Cầm Sinh lại dùng lực: “Khó khăn lắm chúng ta mới gặp được giám đốc Hà, cô cũng không thèm nể mặt giám đốc Hà sao?”
Hứa Vi nhìn thấy sắc mặt Hà Minh trầm xuống.
“Bây giờ quan trọng nhất với công ty chúng ta là lần đấu thầu này!” Giang Cầm Sinh nhỏ giọng cảnh cáo bên tai cô.
Hứa Vi biết cô ta có ý gì, cũng không muốn tương lai lan truyền tin đồn trong công ty, để người khác nghĩ cô đắc tội Hà Minh. Chỉ một bữa cơm thôi mà, cô nhịn!