Bạn đang đọc Chuyện tình thần vi – Chương 25:
Chương 25: Không phải bạn trai
Sáng sớm Hứa Vi đã bị chuông báo thức đánh thức, vươn tay tắt đồng hồ, muốn rời giường nhưng lại bị người phía sau kéo vào trong ngực.
“Phải dậy rồi. . .” Hứa Vi xoay người lại, đối mặt với anh, nhìn thấy anh vẫn nhắm mắt, nhưng cánh tay ôm eo cô lại siết chặt mấy phần.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cố Thần mở mắt ra, hôn lên môi cô, ngang ngược nói: “Ngủ với anh thêm một lát.”
“Em còn phải đi làm.” Hứa Vi đẩy anh ra, muốn vùng vẫy đứng dậy.
“Chút nữa anh đưa em đi. . .” Cố Thần lật người ngăn cô lại, vùi đầu vào cổ cô, những chiếc hôn liên tục rơi xuống.
Bị anh hôn đến mức mơ màng, Hứa Vi còn có thể nói gì nữa?
Đêm trước anh từ thành phố A trở về, vào chung cư của cô, ngại nhất là Lâm Sơ Kiến cũng ở đó, hai người còn ngủ chung một phòng, anh đã không kiềm được tức giận. Bắt cô đến tiểu khu Tây Sơn mấy đêm liền, rồi lặn lộn một phen cho thỏa thích.
Hứa Vi tò mò, mỗi ngày anh bận rộn như vậy, sao lại có nhiều tinh lực đến thế? Tối qua đã làm mấy lần, sáng ra đã muốn làm tiếp, không sợ sức cùng lực kiệt ư?
Cố Thần tinh thần sảng khoái lại đưa Hứa Vi đến công ty, trước khi đi còn lừa được một cái hôn. Tài xế Triệu ở ghế lái chỉ biết giả vờ như bị mù.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Gần đây công ty kiến trúc Trung Hằng đều rất bận rộn việc đấu thầu dự án của tập đoàn Thần Phong, hai người họ không ai nhắc đến chuyện này, khiến Hứa Vi rất an tâm.
Lần trước gây chuyện với Lý Dực, chuyện này đã lan khắp công ty. Đúng là Lý Dực đối với cô đã lạnh nhạt hơn rất nhiều, cho dù là việc gì thì cũng xử lý theo phép công, Hứa Vi cảm thấy tự do hơn nhiều. Đến mức cô cũng chẳng thèm để tâm đến mấy cái tin đồn vớ vẩn trong công ty.
Lại gặp được cô bé thực tập sinh ở đại sảnh công ty, Diêu Văn. Cô bé đang cầm một ly sữa đậu nành và bánh bao, bối rối chạy đến.
“Chị Vi. . .” Diêu Văn chào hỏi cô.
“Chào em.” Hứa Vi mỉm cười gật đầu.
“Không phải chị Vi ở gần đây sao?” Diêu Văn cười nói.
“Đúng thế.” Hứa Vi tò mò vì sao cô bé lại bất ngờ hỏi như vậy.
“Vừa rồi mới nhìn thấy. . .” Dường như Diêu Văn đã phát hiện ra một bí mật nhỏ, áp sát cô một chút: “Đó là bạn trai chị sao?”
“Hả?” Hứa Vi ngây người, cô bé ấy vào sau cô, chắc đã nhìn thấy cô bước xuống xe. Nhưng Cố Thần cũng không ra mặt, chắc cô bé cũng không nhìn thấy.
Nhìn thấy vẻ mặt chờ mong của cô bé đang nhìn mình, Hứa Vi cười nói: “Không phải.” Không phải bạn trai đâu.
Không phải bạn trai sao! Diêu Văn đảo mắt không hỏi lại.
Hồ sơ tóm tắt lần đấu thầu này của tập đoàn Thần Phong do phó tổng giám đốc Hà phụ trách, hầu như mỗi đại diện của các công ty đều đến tập đoàn Thần Phong hẹn ngày gặp với vị phó tổng giám đốc Hà, nhưng Hứa Vi vẫn luôn kéo dài không muốn làm như thế.
“Trưởng thiết kế Hứa còn chưa đi gặp phó tổng Hà sao?” Hôm nay họp xong, vừa bước ra khỏi phòng Giang Cầm Sinh đã bắt đầu châm chọc mỉa mai, “Nếu không để tôi giới thiệu cho các cô?”
“Không ai mượn nhà thiết kế Giang lo lắng hộ.” Hứa Vi mỉm cười thâm ý sâu xa: “Bản thiết kế tôi làm ra, chắc vị phó tổng Hà đó không nhìn thấy được đâu.”
“Cô!” Giang Cầm Sinh nhớ tới lời cảnh cáo của cô ngày hôm đó, lúc ấy bị cô hù dọa nhưng sau đó nghĩ lại, cô cũng không có bằng chứng mắc gì phải sợ cô.
Giang Cầm Sinh đảo mắt: “Trước kia sao không biết cô nhanh mồm dẻo miệng như thế vậy?”
“Trước đây nhà thiết kế Giang cũng không đê tiện vô sỉ như thế này!” Hứa Vi cười khẽ.
Nhìn vẻ tươi cười rạng rỡ của cô, nhưng trong mắt lại tràn ngập sự mỉa mai, Giang Cầm Sinh phải nén cảm giác muốn tát cô một cái, hừ lạnh một tiếng, nghiến răng nói: “Tôi xem thử cô không có Lý Dực chống lưng, làm sao đấu được tôi!”
Thật nực cười, vì sao cô phải đấu với cô ta? Cô rất bận đấy! Bản thiết kế còn chưa hoàn thiện! Hứa Vi hiếm hoi liếc một cái đầy xem thường, thong thả ung dung đi ngang qua mặt cô ta.
Trở lại văn phòng của mình, Hứa Vi vỗ ngực thở dốc, vừa rồi cô cũng rất sợ Giang Cầm Sinh không giữ được lý trí. Tuy cô sẽ không cho cô ta được như ý nguyện, nhưng tóm lại cũng sẽ khó coi. Đúng vậy, tính cách cô dịu dàng ôn hậu nhưng không phải quả hồng mềm, ai muốn nắn thế nào thì nắn. Nếu đã xé rách da mặt, cần gì phải khách sáo? Từ nhỏ cô đã chịu mềm không chịu cứng, ngày thường chút chuyện vặt có thể không để tâm, nhưng cô cũng chẳng muốn nhẫn nhịn dài lâu.
Hứa Vi không muốn đến tập đoàn Thần Phong, cũng không muốn gặp phó tổng Hà, ngày đó ánh mắt của hắn ta nhìn cô khiến cô vô cùng khó chịu. Huống chi Cố Thần đã nói với cô, hắn ta rất háo sắc.
Cô tò mò loại người như thế vì sao có thể ở lại Thần Phong, hơn nữa còn là phó tướng của Cố Thần. Cố Thần nói: “Hắn là người của ba anh, bình thường không nên động đến.” Cô mới biết rằng, nếu không phải Cố Thần từ Mỹ trở về kế thừa gia nghiệp, vị trí tổng giám đốc sẽ tạm thời rơi vào tay Hà Minh. Có thể thấy được chủ tịch Cố vô cùng tin tưởng Hà Minh.
Hứa Vi không muốn đi, nhưng sẽ có người muốn cô đi, hơn nữa còn tìm cách bắt cô đi.
Nghe thấy lời dặn dò nhìn thì như thuận miệng của tổng giám đốc công ty, Hứa Vi ngây người.
Cô biết lần đấu thầu này rất quan trọng đối với công ty của cô, mọi người đều phải hợp tác. Nhưng vì sao lại muốn cô phối hợp với Giang Cầm Sinh? Nhóm của cô cố gắng lâu như vậy, đều phủi bỏ sao?