Bạn đang đọc Chuyện Tình Nữ Tướng Cướp – Chương 2: Sự lột xác của nữ hoàng!
Cũng dễ thương lắm anh à! – Zuzu cười có vẻ thích thú.
– Nè em vẫn còn nhớ nhiệm vụ của mình đó chứ? – Jony có vẻ không vui.
– Anh lo xa vừa vừa thôi. Có khi nào em không hoàn thành kế hoạch mà nhóm đã đặt ra chưa hả? – Zuzu đứng vòng tay nhìn ra cửa số.
– Mà tối nay anh định cho đàn em hành động ở đâu vậy? Tối nay hãy để bọn chuột nghỉ ngơi, hồi chiều bọn chúng đã phải gánh một trận đòn không đáng có rồi. Sẽ đến một ngày hắn phải trả giá cho những hành động mà hắn đã gây ra cho chúng ta .- zuzu lại nhìn ra cửa sổ.
– Mà….
– Zuzu nè! – Jony nói một cách lấp lững.
– Gì anh? – Zuzu quay lại hỏi.
– Em không thể dừng lại được à? Chấm dứt mọi chuyện và sống như những cô gái bình thường ấy. Anh….- Jony chưa kịp nói hết câu thì zuzu đã ngắt lời anh.
– Em đã nói là đừng bao giờ anh nhắc đến việc giải tán ban hội với em. Đã quyết định rồi thì em sẽ không từ bỏ đâu. – Zuzu cương quyết.
– Rồi ! Rồi ! Anh không nói nữa .
– Mà anh đã xin chuyển trường cho em rồi chứ?- zuzu vẫn vòng tay nhìn ra ngoài cửa.
– Rồi! Ngày mai đầu tuần sẽ là buổi học đầu tiên của em đó. – Jony nhắc nhỡ.
– Ngày mai anh sẽ được nhìn thấy em trong bộ dạng mới,.Mà anh nhớ đừng ngạc nhiên đó nha? – zuzu cười và nhìn Jony một cách thích thú.
– Thôi đi nhóc ạ ! Những trò của em anh đã biết như lòng bàn tay rồi, còn có trò gì mới mà em dùng mà anh chưa biết đâu. – Jony nói một cách tự tin.
– Thật không đó ? Sao lúc chiều nhìn thấy em anh lại ngạc nhiên thế? Đừng chối đó nha!
– Ừ thì.. mà..- Jony ngượng chín cả mặt.
– Thôi anh về trước đây, tối nay thư kí đến báo cáo công việc ngày hôm nay nên anh phải về sớm . – Nói rồi Jony vội vàng đứng dậy ra về. Anh không dám nhìn vào zuzu vì sợ cô bé nhìn thấy khuôn mặt đỏ như quả gấc của mình. Sự thật là từ trước đên giờ thì zuzu không bao giờ biết mặc váy hay trang điểm mặc dù cô sinh ra và lớn lên trong gia đình có thế lực.Cô chỉ suốt ngày đánh nhau, nên quần jean và áo pull là trang phục cô cảm thấy thoải mái nhất. Lúc chiều zuzu gọi Jony đến và để anh chứng kiến sự thay đổi của mình. Nhìn thấy zuzu trong bộ váy hồng xinh xắn , mang đôi guốc cao và diện thêm một túi xách hàng hiệu nên anh chàng đã hết sức ngạc nhiên ,làm đánh rơi cả chiếc tách uống trà đang cầm trên ta. Bây giờ zuzu nhắc lại , nó khiến anh cảm thấy xấu hổ.
……………………
Tại nhà Ren.
– Sao về muộn vậy con? – Tiếng ba Ren vọng ra khi Ren chỉ mới đặt chân vào tới thành cửa .
– Dạ vì có vụ cướp ba ạ?- Vừa tháo giày Ren vừa quay vào nói.
– Suốt ngày chỉ biết đánh nhau thôi à? biết thế lúc trước bố mẹ không cho con đi theo nghiệp công an cho rồi. Chỉ có mỗi mình con, nếu có chuyện gì mẹ không sống nổi đâu.- Mẹ Ren đang ở trên cầu thang bước xuống .
– Thôi mình ạ ! Con nó đã quyết định thì mình cũng nên tôn trọng nó.- Ba Ren ngồi ở ghế đang xem phim quay sang nói với mẹ Ren.
– Con đi tắm đi rồi xuống ăn cơm. Chị Ba ! Cậu chủ về rồi, coi rồi dọn cơm đi.- Nói rồi mẹ Ren đi vào bếp cùng Chị Ba sửa soạn bữa tối.
Dùng bữa xong.
………………………………….
Tại phòng Ren.
– Anh Ren !.- Tiếng của nhỏ Hân ngoài cửa vọng vào.
– Có chuyện gì vậy em ?
– Em vào được chứ?
– Ừ vào đi.
– Anh giúp em bài tập này với. Em giải hoài mà không ra à?- Bảo Hân nhăn nhó.
– Đưa đây anh xem.- Vừa nói Ren vừa đưa tay ra cầm cuốn bài tập.
– Lớp 12 rồi nên nhóc cố mà học đi nghe chưa? Đây là năm quan trọng nhất trong suốt 3 năm cấp 3 nên phải cố gắng mà chú tâm vào. Anh mà biết em dính gián gì đến mấy chuyện yêu đương bậy bạ là không được đâu đấy.- Ren có nhiều lúc cũng giống ông cụ non ghê các bạn nhỉ?
– Em đã nói rồi, em sẽ không yêu ai hết ngoài anh Ren nên anh đừng có lo.- Hân vừa nói vừa tựa đầu vào vai anh.
– Nhóc này muốn chết hả? Để ba mẹ nghe được là không xong đâu. – Ren đẩy đầu Bảo Hân ra khỏi người anh.
– Thì em chỉ đùa cho vui thôi mà, anh không phải là gu của em đâu à! Em cũng đòi hỏi cao lắm đấy. – Bảo Hân cười cho qua chuyện, nhưng thật ra trong thẳm sâu tâm hồn của cô bé từ lâu Ren đã là người đàn ông mà cô muốn gởi trọn đời mình.
– Xong rồi ,em về phòng đi anh phải nghỉ ngơi đã. – Rồi Ren nhảy lên giường và nằm gác tay lên trán nhắm mắt lại. Anh không hay rằng Bảo Hân đã đứng trước mặt anh tự lúc nào.
– Chúc anh hai ngủ ngon.- Bất ngờ Bảo Hân đặt lên má anh một nụ hôn nhẹ làm anh choàng mở mắt.
– Cái con bé này, muốn chết với anh hả?- Ren định choàng ngồi dạy thì Hân đã nhanh chóng chạy về phòng và chốt cửa lại.
– Em mà còn làm vậy một lần nữa là chết với anh đó nghe nhóc. – Tiếng Ren từ bên phòng vọng qua. Thật ra phòng Bảo Hân nằm đối diện và chỉ cách phong Ren có vài bước cứ hễ không có chuyện gì làm là cô bé lại tột sang phòng Ren.
Quay vào phòng, Ren ngủ thiếp đi tự lúc nào, sự mệt mỏi đã làm anh quên đi sự tồn tại của cô gái mà lúc chiều anh anh đã cứu.
12 giờ đêm
– Sao hắn ta không gọi ình nhỉ.? Bộ anh không gọi thì tôi không có cách gặp được anh sao? Ngày mai gặp lại. – zuzu cười một cách ranh mảnh , nhưng rồi cô bé cũng dần dần cũng chìm vào giấc ngủ.
6 giờ 45 sáng….
– Lại phải đi trễ rồi.! – Ren vội vàng xách chiếc cặp chạy xuống cầu thang.
– Thưa ba mẹ con đi học! Con không ăn sáng đâu nên nói chị Ba đừng dọn phần cho con.- Nói rồi Ren vội vàng chạy ra cửa.
– Cái con bé này? Sao còn chưa đi học? – Ren ngạc nhiên.
– Thì em đợi anh hai chở em đi học mà!
– Anh không đùa đâu , anh sắp bị trễ rồi này.
– Em cũng đâu có đùa. Em đợi anh nãy giờ nên cũng sắp trễ rồi. Nếu anh không chở em đi thì em trễ thật đó.
– Lên xe đi! – Ren nhìn đồng hồ lo lắng.
………………………
Tại nhà zuzu.
– Nhanh lên ! Tôi không muốn bữa học đầu tiên lại bị trễ đâu.- Vừa bước ra khỏi cổng thì zuzu đã giục bác tài xế. Thật sự thì do tối qua thức đợi điện thoại nên sáng nay cô mới dậy muộn chứ thật ra bác tài đã đứng đợi cô từ sớm đến giờ. Hầu hạ một cô củ khó tính thật chẳng dễ dàng chút nào. Haiz………
Hôm nay zuzu thật thướt tha trong tà áo dài trắng. Việc mà từ trước đến zuzu chưa từng nghĩ đến chứ đừng nói là bây giờ cô đang thực hiện nó. Mỗi năm không biết cô bé phải chuyển bao nhiêu trường nữa. Nếu không phải đánh nhau, thì cũng vì vi phạm nội quy do không chịu mặc đồng phục .
6 giờ 55 tại cổng trường.
– Em vào đi, anh phải lại trường đây.- Thực ra trường của Ren và Hân nằm ở hai phía đối diện nhau . Nhưng ít khi nào anh lại đi chung xe với cô bé. Vì sau giờ học anh còn phải làm nhiệm vụ của một ” anh hùng đường phố” nên anh không thể đón đưa nhóc Hân cùng đi học được. Không biết sao hôm nay Bảo Hân lại đòi anh chở đi học nữa.
Có thể là một sự trùng hợp, cũng có thể là một kế hoạch đã dựng sẵn,nhưng suy cho cùng thì đều do bàn tay số phận sắp đặt.