Đọc truyện Chuyện Tình Của Những Chiếc Áo Len – Chương 6
…
Khi cả 2 hết không khí,thì anh mới tiếc nuối rời khỏi môi cô. Đập vào mắt anh là… Nàng ngốc của anh ,nước mắt chảy dài,mặt thì có mấy vết đỏ. Giống hệt con nít đang nằm ăn vạ. Cô vừa khóc vừa nói:
– Nụ hôn đầu đời của tôi… Tôi dành cho người khác chứ dành cho ăn bám đâu!!! Hức…hức!
– người khác?_ lông mày anh khẽ nhíu_ dành cho Sasori?
– hức…hức!! Đồ đáng ghét!! Nếu anh có cướp nụ hôn đầu đời thì …hức hức…đừng có cướp…luôn nụ hôn thứ hai chứ? Hức…hức!
– nụ hôn đầu với chẳng cuối! Đằng nào chẳng mất!!
– ko thì…còn nụ hôn thứ 3 cơ mà! Lo gì_ mặt cô vẻ bình tĩnh hơn
– tôi cũng sẽ cướp !=.=
– tôi…tôi..ko đùa đâu!!
– thì tôi cũng đâu có đùa!
Và…anh kéo sát mặt cô gần hơn và…anh ngất trên bờ vai cô. Cô thở phào nhẹ nhõm. Cô cố dìu anh vào trong góc. Thấy đôi môi tím ngắt vì lạnh. Cô lấy chiếc khăn cho Sasori quấn quanh đầu anh. Thì mặt cô đỏ dần hơn. Cô hôn nhẹ trên trên môi anh( O.o) ,thì thầm nhỏ:
– tôi cũng sẽ cho anh nụ hôn thứ 3 của tôi!(O.O)ngủ ngon!…_ rồi cô nép mình trong góc áo của anh và ngủ
Thì đôi môi tím của Sasuke khẽ nhếch lên…À không! Là cười. Anh khẽ mở mắt ngắm nhìn nàng ngốc của anh. Thấy cô nằm trọn trong góc áo của mình. Anh lấy chiếc khăn trên đầu ,quấn cho anh và cô( thật ra do ko biết nói gì với cô nên…giả ngất). Thì thầm nhỏ:
– Nụ hôn cuối của cô vẫn là của tôi! Ngủ ngon…nàng ngốc_ anh ngủ và đầu anh tựa vào đầu cô
Sáng hôm sau
Ông chủ của nơi này tới,mở khoá của cáp treo ra,bước vào khoang của đôi trẻ đang đánh giấc. Anh dựa đầu vào đầu cô, chiếc khăn len đỏ xen tím coi như là vật xe duyên cho 2 người. Ánh nắng ban mai chiếu vào cô và anh. Cô thức giấc….anh mở mắt ra. Cả 2 nhìn nhau rồi ngượng.
Trước cổng của toà tháp
– ăn bám!!
– gì?
– chuyện tối hôm qua…
– Coi như chưa từng có!
– ừm_ lòng cô thắt lại:” hôn người ta rồi…giờ nói chuyện đó chưa từng có?”
– giờ đi đâu?
– A!!!! Chết tuii!!! Ngày hôm nay!!! Là ngày siêu thị giảm giá!!!_ cô kéo tay anh
– ấy ấy!!!từ từ cái coi
– nhanh lên!! Á!!! Còn 20 phút nữa á!!!
Cô phi cùng anh tới siêu thị ,lấy 1 chiếc xe đẩy. Còn 5 phút nữa mới mở cửa. Cô cùng anh lập kế hoạch,cô nói:
– Sasuke à~ đồ ăn đông của tôi đều phụ thuộc vào cái này đó á!! Sasuke à! Anh giúp tôi nha!
– hn
– trước hết anh mua thật nhiều cải thảo,hành tây,cà rốt,củ cải,dấm mớ muối,cám gạo rang,muối hầm,tía tô,có trong tờ giấy này nè( tờ giấy hướng dẫn đi mua đồ ở siêu thị) tôi có ghi hết mấy món cần mua rồi. Còn tôi, tôi sẽ mua áo quần…à nhớ mua mì tôm nữa nha!!
– rồi rồi
Trận chiến mua đồ giảm giá bắt đầu…
Sasuke dành giật ,công ti Fashion Konoha mà phải tranh giành với mấy bà cô cơ à?
Còn Sakura
– Shanaraaaaaaaaa!!!! Tôi lấy trước!!!!! Đi ra!!!!a!!!!!Shanaraaaaaaaa!!!
Và sau 1 hồi chiến tranh giành giật. Cô cùng với hàng đống áo quần,còn Sasuke thì thương tích đầy người,với hàng tá chiến lợi phẩm mà anh dành với mấy bà cô
Tới tính tiền xong,cô nói:
– khát nước ko?
– tôi…muốn về trọ!
– ừm
Khi đi về trọ. Cô nói:
– Ăn bám!!!
– gì?
– anh có muốn làm cùng tôi món…nakazuke ko?
– nakazuke? Là cái quái gì?!?!
– khi hồi ở làng…tôi hay làm lắm á!! Ngon kinh! Nói chung đó là món dưa muối cám
– oh
– để tôi chỉ cho
Tua tua nha
~- đợi tới chiều là có thôi à
~~- ừm
– ăn mì tôm đỡ nha?
– ok
Cô bước vào bếp lấy 2 tô,lấy cho tên ăn bám vị cà chua,còn mì vị lẩu. Cô chế nước sôi vào. Rồi đem ra cho anh. Anh nhìn vào 2 tô,nói:
– ô shin!
– gì ?
– cái nào là của ta?
– đây _ cô chỉ vào tô bên trái
– vô đổ lại đi!
– vì sao?
– cô quên à? Tôi phải ăn trong nồi!!! Nhớ có nắp nữa !
– ể?!?
– đi nhanh!!!
– vâng
Lần thứ 2 ,cô đặt xuống ,nói:
– đây!
– có trứng ko?
– ko!
– vô đổ lại !
– ể?!?
– nhanh
– vâng
Lần thứ ba,cô đưa ra cho tên ăn bám,nói:
– đây!!
– oh,à Sakura ! Cô muốn làm người mẫu của công ti tôi chứ?
– người mẫu là sao?
– khụ…khụ…tôi ko ngờ mức độ quê của cô nó lại cao như thế. Là người có body chuẩn…mặc những bộ trang phục…mà do tôi thiết kế!
– ưm…nhưng…
– được chứ?
– ừm,thế khi nào tôi mới đi làm?
– mai
– ể?!
– được ko?
– được,thế 20 triệu ko cánh mà bay…
– đồ ngốc ạ!… Cô làm ô shin 4 ngày rồi! Thì tức là cô nhận 12 triệu!…à không 15 triệu nếu…đền bù nụ hôn đầu đời của cô!_ mặt anh gian hơn
-đồ đáng ghét!!!
– tôi đùa mà
Và sáng ngày mai
Anh nói:
– Đồ ngốc! Nhanh lên!!
– rồi!!
Hôm nay cô diện trên mình chiếc áo sơ mi trắng,thêm quần tây đen,bó cặp chân của cô. Mang thêm đôi giày búp bê màu hồng lạc,khoác trên mình chiếc áo mùa đông ,màu kem ,ko cài nút,dài tận đầu gối. Quấn chiếc khăn len hồng xen kẽ trắng,đội chiếc mũ len màu hồng. Mang cặp chéo,màu trắng,trong đó đựng chiếc khăn len màu đỏ xen tím,thêm những thứ cần thiết. Trong chiếc áo sơ mi,cô vẫn đang đeo sợi dây mà Sasuke tặng cô.
Còn anh mặc chiếc áo mùa đông dài xuống tận đầu gối. Mặc chiếc quần jean đen,mang thêm đôi giày dài ngang mắt cá chân. Quấn chiếc khăn cô tặng anh.trong lãng tử phết
Cô ăn mặc khá kín đáo ,họ nói:” con gái kín đáo quá cũng chẳng đẹp!” Riêng anh:”đẹp thật!…”
Anh mở cửa xe ra ,rồi bước vào. Còn cô,cô mở cửa leo lên xe. Anh trêu:
– sao lên đây?
– ể?…
– nhân viên mà đòi đi với giám đốc?
– ai thèm_ cô phụng má
– thôi tôi đùa!
– hứ!
Tới công ti Fashion Konha,ai ai cũng nhìn vào Sakura,kèm theo những câu nói khiến cô hơi tủi lòng:
– thì ra giám đốc vắng mặt 4 ngày nay…là do con điếm tóc hồng đó!
– đúng là…hoa nhài( ý nói là Sasuke) cắm bãi c*t trâu( ý nói chị đào!!!)
– cái con tóc hồng đó! Chắc nó cho giám đốc uống bùa rồi mới như thế!!
– người đâu mà ăn mặc kín đáo thấy sợ!
– Sasuke sama là ngừoi thông mình cơ mà…sao lại quen con này
….
Mắt cô đượm buồn,cuối mặt xuống. Chỉ dám đi xa anh cỡ tầm 7 bước. “Mình…giống con điếm?! Mình đâu cho ăn bám uống bùa,chỉ cho ăn mì tôm,với Tteobokki với cơm trộn thôi….đúng là lạ thật! Mẹ mình nói con gái kín đáo mới…đẹp cơ mà…sao ai đây toàn mặc váy ngắn ko à..? Còn thăngf ăn bám đó…mình thấy nó thông minh chỗ nào đâu!?”
Còn Sasuke thì vẻ ko quan tâm,nhưng lườm sắc lạnh với mấy bọn đó,với chủ ý là:” đuổi việc hay ngậm mỏ?”
Bước vào phòng giám đốc,cô ngồi xuống ,anh ngồi vào ghế. Cô hỏi:
– Ăn bám! A…giám đốc!
– hn?
– tôi…nhìn giống con điếm lắm hả?
-…
– tôi đâu cho anh uống bùa. Chỉ cho anh ăn mì tôm,tteobokki,cơm trộn thôi…
-…
– mẹ tôi nói”con gái phải kín đáo mới đẹp…” Nhưng sao đây ai cũng mang váy ngắn hết vậy? Tôi chỉ mặc kín đáo xí thôi mà…
-…
– còn nữa tôi thấy anh đâu thông minh. Chẳng biết dưa muối là gì,hay món cơm trộn là gì, thêm chẳng biết mì tôm là cái gì…thì thông minh nổi nào?
-…
– sao ko trả lời…
– cô ko giống con điếm…chỉ là…họ đang ghen vì cô đi với tôi. Còn cô ko cho tôi uống bùa …cô cho tôi ăn tteobokki, cơm trộn,mì tôm. Chẳng qua….là họ ko biết. Với lại tôi rất thông minh mới điều hành được công ti này…cô đúng là nàng ngốc mà…_ anh cười
Thì chiếc cửa được mở tung,thì ra đó chính là chàng trai tóc vàng,có 3 cái ria mèo ở 2 bên má,anh nói:
– anh ta nói đúng đó!!! Cô ko phải là loại người đó, bùa ngãi là thứ gì cô còn chưa biết, còn anh ta thông minh mấy cái thôi chứ….về mặt tình cảm thì…bó tay đó he he
– nè anh kia!!! Tôi biết bùa đó nha!! Bùa là loại mà người ta hay đánh bài tiến lên ấy!!
– ….ha ha!! Cô giả vờ ngốc à?!?! Bùa là cái tờ giấy mà mấy ông bói vẽ,rồi đem bán,lấy chúng đốt,rồi để vào nước rồi uống…mà người uống sẽ…nghe theo người mà cho uống bùa ấy!_ naruto cười sặc sụa
– ể….thế mà tui cứ tưởng…
– đúng là ngốc mà…_ sasuke nhếch mép_ cô sẽ làm cùng tổ của anh này
– ồ…chào anh nha!_ Sakura cười với Naruto
– ư..ừm,chào
– anh tên là gì ?
– Uzumaki Naruto!còn …?
– à…em tên là Haruno Sakura
– ồ..hoa anh đào mùa xuân à?
– vâng
– đi theo anh nha
-vâng
Và họ đã bơ anh.
Tới chỗ làm.cô ngồi vào ghế mà Naruto chỉ,còn Naruto phải vào phòng để giải quyết chút việc. Cô chào mọi người:
– xin chào mọi người! Mình tên là Haruno Sakura! Mình tới từ quê xyz lên. Mong mọi người giúp đỡ ạ
Thì có cô gái mái tóc đỏ rực với cặp kính đỏ,ăn mặc thiếu vải. Theo sau là 2 cô gái , cô đi bên phải có mái tóc vàng che 1 mắt, ăn mặc lố lăng. Còn cô gái đi bên trái có mái tóc xanh dương, đôi mắt màu lông chuột,ăn mặc khá kín đáo. Cô gái tóc đỏ nói:
– mày là con điếm của Sasuke sama của tao à?
– mày đã cho ngài giám đốc ăn gì mà…ngài lại mê mày?tao cấm mày quyến rũ Sai của tao!!
– hoa nhài cấm bãi cứt trâu! Mày mà quyến rũ Naruto của tao…chết nha mày!!
– ưm_ Sakura rụt rè ,gật đầu_ nhưng…tôi đâu phải là con điếm mà là…
– con đĩ_ cả 3 đồng thanh_mày mà.._ con tóc đỏ tát mạnh vào má trái Sakura_ đụng vào mấy_ con tóc vàng nói,tát mạnh vào má phải Sakura_ chàng trai của tao…là chết_ hinata vụt mạnh vào má trái của Sakura_ nhớ cho rõ tên của tao Uzumaki Karin_ con tóc đỏ nói_ tên của tao là Yamanaka Ino!!_ Con tóc vàng kiêu ngạo nói_ Hyugan Hinata là tên của tao_ Con tóc xanh dương nói
– ưm_ 2 má của cô bắt đầu đỏ lên…và rỉ máu,giọt nước mắt lăn dài_ tôi sẽ ko nói chuyện với 3 người đó…xin lỗi_ cô gật đầu lia lịa
– tốt_ rồi cả 3 vào ghế ngồi
Cô vào ghế ngồi. Cúi mặt xuống và…khóc. Thì Sai tới nói:
– Sakura đúng chứ? Tên tôi là Sai mong làm quen
– ưm
– cậu có vẻ ít nói nhỉ
-…
– thôi mình vào ghế ngồi
Và cứ như thế,đến buổi trưa
Cô lấy chiếc khăn len màu hồng kéo lên mũi,che đi 3 vết tát,và những chỗ rỉ máu
Cô ra ngoài để mua cơm hộp thì…gặp anh. Cô cúi mặt xuống,đi qua như người qua đường. Thì Sasuke nắm chặt tay cô,nói:
– ăn trưa ko?
Cô lắc đầu
– sao thế?
Cô lắc đầu,rồi chạy nhanh vụt khỏi tay Sasuke vì thấy ánh mắt Karin lườm mình.
Cô chạy nhanh ra ngoài đó, chẳng biết ăn gì. Cô chạy tới cửa hàng tiện lợi. Mua tô mì, rồi xin chút nước sôi, và ngồi ăn ở bàn trong quán. Thì bộ ba siêu đỉ tới,Hinata chanh chua lấy hộp sữa mở ra,rồi đổ lên đầu Sakura đang đợi mì chín. Còn Ino thì nói:
– cái mùi rác ở đâu mà kinh thế? _Thì lấy chai nước hoa trong túi xịt nhiều vào tô mì_ oái! Tôi lỡ tay,tôi nhìn lầm tô mì thành đống rác_ rồi ngừng xịt
Còn Karin thì chống tay dưới bàn, hươu tay làm đổ tô mì nóng xuống chân Sakura,nói:
– ấy chết tôi xin lỗi nha…!! Mày mất dậy lắm nha mày!!! Mày làm đổ mấy giọt nước mì vào tay tao mà ko xin lỗi
– đúng đấy!! Mày làm tao mất mấy giọt chai nước hoa rồi! Lo xin lỗi đi!!!_ ino hét lên
– phí cả hộp sữa!! Xin lỗi nhanh!!_ Hinata hét lớn
Sakura đứng dậy,gật đầu xin lỗi 3 người. Nói:
– tôi xin lỗi…xin lỗi…
Thì Karin chua ngoa nói:
– mày làm đổ giọt mì xuống người tao rồi!!mày biết nó mắc tiền lắm ko hả?!?!_ cô dơ tay lên,tát mạnh vào má cô
Nhưng có bàn tay lớn nắm lấy tay cô,nói giọng lạnh kinh khủng:
– cô thích chết lắm nhỉ?_ Sasuke nói
– tôi ko ngờ cô Ino lại quá đáng đến thế!_ Sai tức giận
– Cô gái hiền lành,nhút nhát như Hinata mà lại hành xử như vậy!!tôi ko ngờ cô là người chẳng hiền lành gì cả!!_ Naruto thét
– Sasuke sama…_ Karin nói giọng run run,hạ cánh tay xuống_..chỉ vì con điếm đó…mà anh lại…
– cô ngậm miệng cho tôi_ anh tát mạnh vào má của Karin
– Sai à…_ Ino nói_ chỉ vì cái con tóc hồng,trán vồ mà anh…lại mắng em
– cô câm ngay cho tôi!!!_ Sai hét
– n..a…rr…uu..tooo…em…em_ hinata rụt rè
– tôi mệt lắm khi nghe từng từng chữ 1 rồi!!
Rồi Sasuke kéo Sakura đi. Bước vào phòng giám đốc. Anh hét:
– sao thế đồ ngốc!!! Thường ngày cô dữ lắm mà!!!
– …nhưng…tôi ko đủ can đảm để nói…_ cô kéo chiếc khăn len lên mũi,che vêt bị tát
– sao thế?_ anh tiến tới gần hơn
– ko có gì mà…_ cô bước lui
– đưa tôi xem!!_ anh tiến tới hơn nữa
– ko có gì !!thật đó_ cô lùi hơn
– đưa!!_ anh tiến sâu hơn
-ko_ cô lùi hơn
Và cô ko có đường để lùi nữa. Anh ghì chặt tay cô rồi…từ từ kéo nhẹ chiếc khăn len xuống. Đó là 2 cái má đỏ tấy lên,có chỗ rĩ máu, in mấy cái bạt tai. Anh như chết lặng….môi thì bị cắn tới bật máu,còn mắt thì đỏ hoe vì khóc. Tóc tai thì dính sữa, chiếc áo anh mua thì … Những sợi mì còn dính,nước mì thì thấm tận bên trong lớp quần. Anh rờ vào…”nóng thật” ,nước sôi đấy! Nước hoa cùng với nước mì tạo ra mùi thật khó chịu. Thảm hại thật…anh nói:
– chúng nó…dám làm cô tới tận như thế?
-…
– tôi…sẽ đuổi việc
– đừng…tôi xin anh!…
– tụi họ dám làm cô tới nước như thế! Mà cô còn…dám bênh ư? Nhưng nhân từ ko đúng chỗ là chết!
– coi như tôi…xin anh đi…_ cô cúi mặt xuống
– ko đc
– nếu anh đuổi việc họ thì…tôi sẽ nghĩ chơi với anh !!_ cô chu cái mỏ
-…hn_ “A !!!!”
—
Dài hơn thường rồi đó
Nhớ vote và cmt