Đọc truyện Chuyện Tình Của Những Chiếc Áo Len – Chương 5: Ôi Trời Ơi!! Nàng Ngốc Ạ!!
Tiếng Sakura từ bếp vọng ra:
– ê ! Ăn bám! Có mì gói thôi chứ hết mì li rồi!! Ăn tạm nha! Mà mì gói ngon hơn nhiều!!
– rồi!
Trong bếp
– etou…còn 2 gói…vị cà chua? Mình ghét cà chua! Cho thằng ăn bám đó ăn. Etou…còn vị gì đây? Vị thịt? Ố ồ…cái này mình ăn. Xin lỗi nha ăn bám! Ấy chết…hết tô rồi….lấy tạm cái nồi cũng được…ể? Còn cái tô…thôi kệ lo mình trước chứ ngu gì lo cho tên ăn bám đó! Nhưng mình…là ô shin thôi..thì..mình ăn vị cà chua để vào nồi. Còn thịt để vào tô đưa cho…tên ăn bám..à ko cậu chủ
Cô lấy hành,phô mai vuông(có trong bánh Hambuger nha~),trứng. Trong thời gian đợi nước sôi. Cô lấy mì tôm ra để vào tô.cô lẩm nhẩm,vẻ bực mình:
– vị cà chua để vào cái nồi,cho Sakura đẹp gái. Còn vị thịt để vào tô,cho tên ăn bám…à ko là cậu chủ !
Chế nước sôi xong cô đập thẳng quả trứng vào 2 bát,cắt hành rồi để vào tô,rồi để phô mai vào. Cô nhìn tô mì mà thèm chảy dãi,còn bên cái nồi thì….
Cô kêu:
– ê !ăn bám! Ra ăn!
– cậu chủ!!!
– vâng! Thưa cậu chủ ra ăn_ “đợi tôi lãnh 20 triệu…là tui oánh anh bầm dập!!”
Anh đi ra…nhìn vào cái nồi thêm cái tô. Anh nói:
– cái nào của tôi?
– tô!
– còn cái nồi_ hiểu rồi mà cứ chọc=.=
– tui!!
-ồ…tội quá ta
– ăn ko!!!
– ô shin!!!
– vâng cậu chủ
Ngồi xuống ăn. Cô lấy nắp của cái nồi,để mì vào cái nắp ăn xì xụp. Cô than:
– eo…vị cà chua!! Kinh !!
Mắt anh sáng rực lên,thứ 1 là do đây là vị cà chua,vị mà anh thích. Thứ 2 là do ăn trong cái nồi cũng thú vị.
Anh liền giựt đũa của cô,thêm tô mì nói:
– vị cà chua sao ko nói!
– ể? Anh thích cà chua à?
– ờ!
Anh làm y hệt cô làm như khi hồi. Ăn ngấu nghiến( cái hình tượng giám đốc của công Fashion Konoha đâu rồi?) ăn phần mì xong,húp 1 hơi nước mì.
– ngon nhở?_ Sakura nhìn anh,mặt giật giật, nói
– ờ…ngon ghê á!
– ờ…. Giờ là 4h rồi hen! À !anh đi ăn vặt ko?
– ăn vặt? Là ăn gì?
– là ăn ….tui mới ở quê lên mà!!Tui chỉ biết nó ghi trong tờ giấy chỉ đường
– hn
– có đi ko?!
– đi!
Cô mặc chiếc váy ngắn trên đùi,mặc áo len ở bên trong in chữ My girl, khoác ở ngoài chiếc áo khoác khá dày. Mang dày bốt ngắn ngang mắt cá chân.
Còn anh thì mặc chiếc áo mùa đông mùa đông,ở bên trong là chiếc áo len màu xanh đen,phối thêm quần jean đen dài,mang đôi giầy thể thao cổ cai màu trắng
Cô từ từ bước ra,nói:
– này! Đồ ăn bám! Anh lựa đồ sao kì kì zạ?
– hử?_ anh quay đầu lại_ tôi thấy đẹp mà…?
– ăn mặc kiểu gì gì á! Nhà tui tuy nghèo nhưng….ko thiếu vải tới mức mặc cái đầm ngắn như thế!!
– ôi trời ơi!! Nàng ngốc ạ!! Cái này là mốt đó!!! Càng thiếu vải càng đẹp
– ể?…thế tui vào thay cái quần đùi nha! Cho mốt_ mắt ngây thơ vô (số)tội
– ê!! Thiếu thì cũng từ từ thôi!! Đúng là cực ngốc mà!! Trời lạnh kiểu này thích chết cóng lắm á?
– kệ tuiii !thích ăn đấm à? Tui hỏi tiếp nà…chữ gì gì mà Mai..mai..gơn..gơn..gì đây là có nghĩa là gì?
– ôi trời ạ!!đồ cực ngốc là cô!!!
– tui ko hiểu mới nói
– là cô gái của tôi đó!
– tôi của anh hồi nào?_ cô lấy tay che cả người
– cái áo nó in thế!
– nhưng vào đó tôi thấy có nhiều chữ như mai(my)..mai..lô-vè(love) với là… Ai(I)…lô-vè(love)…du(you) đẹp mà sao chọn cái áo in chữ này!?
– ôi trời ạ!!! Thần linh ơi!! Ngó xuống mà coi!! Cái chữ đầu tiên đó là My Love,chứ ko phải mai lô-vè đâu!! Nó có nghĩa là tình yêu của tôi!! Còn cái chữ tiếp theo là I love you,chứ cái gì mà ai lô-vè du cơ chứ!! Nó có nghĩa là tôi yêu cậu đó!! Đúng là đồ cực cực cực ngốc!!
– ể…thế mà tui tưởng cái chữ mai lô vè đó là mai lôi về cớ chứ?!=.=thì ra là my love. Còn cái chữ ai lô-vè du đó là chữ ai lôi du …cơ chứ? Té ra là…i love you…_ cô đánh vào đầu
– đúng là công chúa ngốc mà!
– hứ !đi
– hn
Đi tới dưới cầu xyz. Chỗ đó bán đầy đủ thứ (hơi wa) . Cô khoác tay ,nhảy như sáo. Dẫn anh tới chỗ bán bánh Tokoyaki( bánh nhân mực). Cô nói:
– ăn ko? Tui khao!
– cái thứ gì thế này?
– ….anh giàu tới mức ko biết món này à?
– cái này là…
– hả?_ cô mong nghe câu trả lời của anh
– có phải là….bánh nhân ….mực?
– đúng rồi!! Ăn đi
– ừ
Ăn xong cô nói:
– ăn chocolate ko?
– tự nhiên đi ăn cái đó!?
– thích!
Tới đó mua tận 8 thanh chứ ít,cô nói:
– chút về nhà mà anh xin là tui oánh!
– ai thèm
-a!!! Khăn len kìa!!! Tui mua cho ! Nãy giờ anh bao tuii hoài…ngại lắm!
– thì cô mua đi
– hứ!
Tới đó cô mua 3 chiếc khăn( đang giữa thu và đông nên thời tiết hơi lạnh) .1 chiếc màu xanh xen kẽ đen cho tên ăn bám,còn cái hồng xen kẽ trắng lad cho Sakura,khá dài cho mốt. Còn chiếc khăn màu đỏ xen chút màu tím cho…chút biết
Cô ôm bịch khăn len vào lòng. Nhảy như sáo,anh hỏi:
– cô thích len à?
– ừ
– sao mua 3 cái?
-ưm…vì anh Sasori ở nhi viện cũng rất thích len…năm nào tui cũng đan cho anh ấy hết á! Nhưng toàn hư ko à…nên tui có mua cho 1 cái cho anh ấy!! He he…
– Sasori ?là ai?_ mặt anh nhíu mày
– ưm…người ở trong cô nhi viện…tìm được cha mẹ rồi!…là con nhà giàu,khi nào gặp lại nhất định tôi sẽ đưa cho anh ấy_ mặt cô hơi đỏ
– ừm_ khuôn mặt đỏ đó anh có thấy…
– cái gì gì thế ăn bám?_ cô chỉ vào cái tháp
– à cái đó…là tháp ngắm cảnh(ko nhớ tên)
– lên nha?_ ánh mắt cún con
– rồi rồi
Đi vào đó…anh mua 1 li cappuchino,1 li cà phê đen ở máy tự động. Bước lên đó…có những phòng 3 mặt đều là gương…riêng phần dưới là sàn sắt. Thấy hết quang cảnh ở ngoài. Chẳng khác gì cáp treo(nhưng ko đi à nha) .bầu trời sáng lấp lánh,ánh sáng lấp lánh ở những toà nhà cũng đẹp nữa…
Cô bước vào,phải nói cực ngạc nhiên:
– oa!…đẹp ghê!….
– hn ! Đẹp thật_ nhưng mắt anh lại hướng về cô_ chẳng những đẹp mà còn ngốc nữa!_ anh nói nhỏ
– vừa uống cái gì ngọt ngọt,ấm ấm này với ngắm cảnh đúng là…số dázch
– cái mà ngọt ngọt,ấm ấm ấy là cà phê capuchino đó!
– cái gì mà cà phê ca- pu- chi- nô đó ngon thật á!
– ừm
– thế anh uống cái gì thế?
– cà phê !_ mặt anh trở nên gian hơn,muốn chọc cô_ uống thử đi! Ngon hơn cà phê của cô nữa đó!
– ờ_ cô lấy li cà phê đen húp 1 ngụm_ á!!! Đắng!!cái này mà ngon gì!_ cô mở miệng ra để nói….ai dè!…cà phê trào hết ra miệng. Cái lười bè lè ra ngoài vì đắng_ cái này mà ngon gì!!
– thì đối với tôi! Đồ ngốc! _ anh cười trước hành động của cô
– hức hức!…đồ ăn bám!!!
– đồ ngốc!!!
– ăn bám
– ngốc!
Cãi nhau xong cả 2 nhìn ra ngoài. Ngắm sao. Cô nói:
– oa nhiều sao chưa kìa!…
– khụ…ngốc ạ…ha ha…cái đó mà sao…khụ…đó là vệ tinh!!_ anh cười sặc
– cái gì?!?! Anh mới ngốc á! Cái đó là sao!! Chứ vệ tinh cái gì mà nhiều đến thế!!
– đồ ngốc ạ…Trăng còn chưa thấy! Chứ nói gì sao
– ờ…
Đang mãi nói chuyện thì. Từ phái ngoài nghe tiếng”cụp” rồi tiếng khoá cửa. Sasuke liền kéo Sakura ra ngoài. Ôi chời ạ! Cửa bị khoá rồi! Còn ông chủ thì về rồi. Cô hét toáng lên:
– chú ơi!! Chú ơi!!
– cô làm gì mà hét toáng lên thế! Chỉ cần điện thoại là xong! Đưa điện thoại đây
– xưa giờ tui có đụng vào điện thoại đâu? Của anh đâu?
– hn_ mò khắp người_ á!! Tôi bị cướp mất rồi! Làm gì có( ảnh gặp cướp)
– thế thì…có nghĩa là…chú ơi!!!!
– im lặng cái coi!! Hét vỡ cổ họng cũng chẳng ai nghe đâu! Đồ ngốc
– hứ
Rồi cả 2 bước vào khoang ngồi xuống. Về đêm nhiệt độ càng lạnh. Cô nói:
– nè…tuổi thanh xuân…hừ…sẽ ko qua như thế…hử…lạnh thiệt…!
– cô…kia! Cô có…gì…thì đem..ra..chứ..chứ..lạnh…hết chịu ….nổi rồi!
– tôi…có len,sô cô la
– ồ thế à…cô là đồ ngốc!! Cô ko biết ăn sô cô la sẽ giữ ấm cho cơ thể à?còn len thì đem đi quấn khắp người là ấm
– ờ,người 4 thanh socola, còn khăn thì người 1 cái
– hay truyền thân nhiệt là đỡ lạnh nha
– thôi đừng đùa nữa
Anh cởi nút áo ra ,dơ 1 phần ra..nói:
– vô đi! Nhanh!
– thôi
– nhanh lên tôi…lạnh
– ưm
Cô nấp vào người anh. Ấm thiệt. Cô lấy chiếc khăn hồng quàng cho mình rồi lấy chiếc khăn đen đưa cho anh,nói:
– quàng vô đi
– nhưng lạnh…cô quàng cho tôi đi
– ờ
Cô quàng cho anh,rồi quàng lần thứ 1, lần thứ 2, lần thứ 3. Và mặt của anh rất gần cô. Rồi anh đưa tay ép mạnh mặt cô vào mặt anh. Và môi cô kề vào môi anh. Đó chỉ là nụ hôn phớt,cô thì mắt mở to tròn ra,rồi cô đánh mạnh vào bờ vai anh,khiến anh phải buông ra. Nhưng anh chưa “thoẻ mẽn” ôm cô rồi hôn típ. Đây là nụ hôn cực ngọt. Giống kiểu hôn Cappuchino. Nhưng cô ko đánh mà…ngồi yên chịu
—-
Cmt với vote nha
~~Ngày hôm nay ra tận 2 tập đó!!
Chỉ định cấm đọc chùa nha!! Dù có lí do gì!