Đọc truyện Chuyện Cái Tờ Rym… – Chương 9
Sếp già vừa bước vào, đã bị cái cảnh gian phu dâm phu này chấn động t*ng trùng… nhầm, tinh thần. “Các cậu đang làm cái gì?”
Chủ nhân thằng Đầu Bự chẳng có tí xíu xấu hổ nào – lại chả, bắn thì cũng bắn rồi xấu hổ làm màu à – ôm chầm lấy chủ nhân mình nói: “Trưởng phòng, đây là bạn trai em!”
Sếp nổi khùng: “Mày mà là bạn trai em ấy, thì tao đây là cái gì?”
Chủ nhân thằng Đầu Bự: “……!?”
Cái cảnh hai nam tranh một nam trong đó hai người phần dưới còn đang tồng ngồng ra đó đầy ngoài đường rồi, không cần thêm nữa đâu. T^T
Chủ nhân thằng Đầu Bự với lão sếp trong tích tắc hiểu ra, mình và thằng kia là tình địch. Sau đó, sếp ngay lập tức tiên hạ thủ vi cường: “Giờ đang trong giờ làm việc, cậu Trần cậu rốt cuộc đang làm gì hả? Cậu làm như vậy là không tôn trọng người khác, không tôn trọng bản thân cậu, càng không tôn trọng công việc cậu đang đảm trách. Cậu làm như thế thật khiến tôi đau lòng vô hạn!”
Sếp quả là con cáo già, ra vẻ đau lòng trách mắng đối phương, áp đảo khí thế, thêm vài câu cậu này cậu nọ đè bẹp hắn luôn.
… Nghe xong mới biết, hóa ra chủ nhân tên Đầu Bự họ Trần.
Mình không thể cứ gọi gã là chủ nhân thằng Đầu Bự mãi được. Mà có vẻ như gã cũng làm trong công ty chủ nhân. Sau này ai biết được có gặp lại nhau trong toilet hay không – Ý mình là khi chủ nhân mình không say rượu á…
Cho nên mình quyết định đặt một cái nickname cho gã.
Một cái tên thật nhục nhã vào. Như thế thì gọi một lần mình sướng một lần, gọi hai lần mình sướng hai lần.
Cười dâm dê một tràng trong bụng, mình quyết định, từ nay mình sẽ gọi gã là … Trần Trym Nhỏ!
Trym Nhỏ trong cụm ‘con trym nhỏ bé vô cùng’!
Sắc mặt của Trần Trym Nhỏ vô cùng khó coi. Nhưng lão sếp đâu chịu cho gã cơ hội phản bác. Gã vừa định mở miệng thì lão đã cắt lời: “Cậu Trần! Mặc dù cậu là nhân tài công ty mời về làm, nhưng thế không có nghĩa là cậu có thể muốn làm gì thì làm! Cậu nhìn lại bản thân mình đi! Còn không đóng quần lại?”
“……” Trần Trym Nhỏ nhanh nhẹn kéo khóa quần lại.
Chủ nhân thấy thế, cũng im thin thít lẳng lặng kéo khóa lại.
Trần Trym Nhỏ trấn tĩnh lại rồi nói: “Cảm ơn anh đã dạy bảo. Sau này em sẽ chú ý. Về sau nếu muốn ôm hôn bạn trai, em sẽ nhớ để đến sau giờ làm việc.”
Chủ nhân: “……”
Sếp già hừ lạnh.
Trần Trym Nhỏ: “Sao vậy? Anh có ý kiến với khuynh hướng tình dục của em à?”
Sếp già buồn rầu nói: “Không có gì. Tôi giống cậu mà.”
Lúc này đến lượt Trần Trym Nhỏ tắc tị “……”
Hiển nhiên, gã không ngờ, da mặt sếp lại dầy như vậy… dầy như vậy…
Mình biết mà! Một kẻ chuyên thả hàng ở công ty sao có thể là người bình thường được!
Quả thực, lão không phải người!
Lão sếp đuổi Trần Trym Nhỏ đi làm việc, rồi xoay lòng vòng quanh chủ nhân hết ngó trái lại ngó phải: “Em biết cậu Trần sao?”
Chủ nhân: “Biết sơ sơ.”
Sếp ậm ừ một tiếng rồi lại hỏi: “Thế… em thấy… cậu ấy thế nào?”
Mình đã nói rồi, chủ nhân mình là một thằng đầu gỗ, một thằng đụt… Mà hình như mình cũng đã nói, lão sếp còn đụt hơn anh ấy!?
Xin lỗi, mình thu hồi câu trên. Mình sai rồi, sếp đây đâu phải là đụt, sếp đây là dê mới đúng.
Lúc trước khi Trần Trym Nhỏ tuyên bố chủ nhân là bạn trai gã, chủ nhân chả ỏ ê phản bác gì làm mình hãi hồn. Cứ tưởng chủ nhân bị gã bẻ cong xừ nó rồi.
Nhưng sự thật chứng minh…
Dưới ánh mắt khấp khởi chờ mong của sếp…
Chủ nhân nhếch mép, cười nhẹ nhàng, nói: “Hàng của hắn, lớn hơn anh.”