Đọc truyện Chúng Ta Chơi Giả Làm Thật Đi – Chương 2: Thực sự là cái đồ vô sỉ
Tôi thao cái đồ nhân tài hậu kỳ lởm cư nhiên dám ra đây! Đạm Ngữ đập bàn đứng dậy.
Lão đại ký túc xá lại một lần nữa thò đầu ra: “A Tứ này, cậu lược bớt chút sức đi, bàn của ký túc xá không chịu được đâu.”
***
Ký túc xá của Đạm Ngữ là gian bốn người, lúc khai giảng trình diện thì có một học sinh không tới, vì vậy vẫn là ba người ở gian bốn người. Hôm trước khai giảng ba người nhiệt huyết trào dâng ha ha mà đi tới một xưng hô thống nhất, vì vậy lão đại lão nhị lão tam, ngắn gọn rõ ràng! Lão nhị mặc kệ, vì vậy cuối cùng kết quả thảo luận là đem danh xưng lão nhị lưu cho người bạn học hư ảo chỉ xuất hiện ở trên danh sách thành viên ký túc xá kia chứ sao.
*đây chỉ là xưng hô giữa 3 ng mình để cho vần chứ ko có quan hệ gì về máu mủ cả.
Lão đại trưng cầu dân ý: vậy “Lão đại lão tam lão tứ”?.
Vì vậy ban đầu vị này là lão nhị bây giờ là lão tam vẫn mặc kệ như cũ, còn lão tứ, bởi vì liên tưởng tới Đạm Ngữ đáng sợ nào đó cũng biểu thị áp lực rất lớn. Cuối cùng của cuối cùng, thành viên của ký túc xá chính là chú ba và A tứ dưới sự lãnh đạo của lão đại.
***
A Tứ bị lão đại giáo dục, trái lại đi ngược đãi bàn phím.
***
Đạm Ngữ: ai u, là đại nhân hậu kỳ vĩ đại của chúng ta nha!
Hậu kỳ: âm điệu thấp.
***
Âm điệu thấp cậu một MB, cho là ông đây tán thưởng cậu chắc! Đạm Ngữ bùm bùm cách cách tiếp tục gõ bàn phím. Chế nhạo cậu ta, chính là muốn chế nhạo cậu ta!
*MB: money boy, hớ hớ
Đạm Ngữ: chẳng hay hậu kỳ đại nhân có tác phẩm gì, chuẩn bị đi cho mọi người chiêm ngưỡng thử với.
Hậu kỳ: nếu là kịch truyền thanh, không có.
Đạm Ngữ: nha, té ra là một hậu kỳ mới toanh nha!
Chuẩn bị: nè nè Đạm tiểu thụ cậu được rồi a, thu lại điệu loli đó của cậu đi Nhất Nhất.
Giám sát: chính là vì sao tôi lại nghĩ Đạm tiểu thụ ở trước mặt hậu kỳ đại nhân cố ý thu lại bản sắc nổi khùng ngụy loli thập phần moe nhỉ. >.