Đọc truyện Chúc Một Ngày Tốt Lành – Chương 10
9
Đó là ngày bà Đỏ phát hiện một số người lạ mặt lảng vảng quanh khu vườn của bà. Trông hình dong thì nửa giống trộm nửa giống cướp. Vài người trong số đó mặc áo hai lớp, mũ kêpi sụp xuống trán, có người đeo lỉnh kỉnh máy móc quanh người.
Bà nấp sau cửa sổ, thì thào với thằng Cu:
– Bọn người nào thậm thụt quanh nhà mình thế con?
– Để con ra hỏi.
Thằng Cu nói và trong khi mẹ nó còn đang loay hoay nhấc lên đặt xuống các khả năng, nó đã ở bên ngoài hàng rào.
Năm phút sau, nó đứng trước mặt bà, với một đám người lao xao sau lưng.
– Họ là nhà báo mẹ à.
Thằng Cu giải thích bằng giọng hãnh diện, ngực phồng lên sau lớp áo.
– Nhà báo à? – Bà Đỏ chột dạ, cố giữ giọng đừng run – Thế họ đến đây để điều tra…
– Tụi tôi nghe đồn bầy gia súc nhà bác có khả năng đặc biệt…
Một nhà báo trẻ, ria mép lún phún và có vẻ mặt rất tươi đứng ngay sau lưng thằng Cu vọt miệng.
– Ờ… ờ… không… không… – Bà Đỏ luống cuống, cứ như đang có một khẩu súng chĩa vào người bà – Ờ… mà có…
Các nhà báo khác nhao nhao:
– Có phải heo nhà bác kêu được tiếng gà?
– Có đúng là chó nhà bác kêu ủn ỉn?
– Thế còn gà nhà bác kêu như thế nào?
– Bác còn nuôi những con gì nữa?
Bà Đỏ có cảm giác cả đống gạch đang trút xuống người mình. Bà hít vào một hơi và đưa tay rờ rẫm sau gáy, cố nhớ nếu bầy heo không chịu kêu tiếng heo thì người chủ sẽ bị kết tội bởi điều khoản nào của luật pháp.
Bà ấp úng, nói bằng giọng của người đứng trước tòa:
– Tôi không biết gì hết… Một sáng ngủ dậy… đã là như thế rồi…
Trái với ngưởi mẹ, thằng con nhìn vấn đề dưới một thứ ánh sáng khác. Nó hét lên khi các nhà báo kéo nhau ra vườn:
– Các con vật nhà mình sẽ nổi tiếng. Mẹ và con sẽ được cả thế giới biết đến.
Bà Đỏ thở dài:
– Nhưng hũ gạo nhà mình sắp cạn rồi con à.
Thằng Cu chưa đủ lớn để đón nhận thông điệp quan trọng của mẹ nó. Nó chạy ù ra cửa:
– Để con ra xem họ làm gì!