Chủ Nhân Của Thần Chết Thì Đã Sao, Yin Vẫn Yêu Vil Đấy

Chương 20


Bạn đang đọc Chủ Nhân Của Thần Chết Thì Đã Sao, Yin Vẫn Yêu Vil Đấy – Chương 20

5 năm sau.

Nó giờ là chủ của cái đảo Chết và độc chiếm vùng biển trong cái vòng tròn bán kính 50km bắt đầu tâm từ cái đảo Chết . Điều hiển nhiên…tất cả mọi thứ trong phạm vi vòng tròn đó đều là của nó. Tàu thuyền qua đi vào phạm vi này đều bị bắt thuế rất cao, nếu không chịu đóng thì nó cướp luôn cả cái tàu đó… Đất của nó bất hợp pháp nên đã có nhiều đạo quân đến thậm chí còn ưu ái cho nó hẳn mấy tên lửa hạt nhân nhưng với nó thì chả có gì là lớn cả. Phóng hạt nhân về phía nó, nó cho hack vào trung tâm chỉ huy, đổi hướng ngược lại… Cái này gọi là trả đồ về cho chủ. Phá huỷ cả thành phố… Hàng ngàn người chết… Nó không quan tâm ( ác quỷ )… Bất cứ ai có ý định chống đối… Nó giết hết… Sống trên đó lâu…tính cách của nó đã thay đổi nhiều… Không lạnh lùng như trước, nó đã biết đùa, chơi kiểu mèo vờn chuột… Dã man và tàn bạo hơn trước rất rất nhiều… Có thể nói là bạo chúa ( Vil: ta bị oan…huhu /T/g: ai vu khống cho ngươi/ Vil: chính mi/ … )

Một điều quan trọng, tình cảm của nó với Yin vẫn đậm sâu như ngày nào…

Tuởng là thế nhưng thế giới thay đổi, lòng người thay đổi… Dường như Yin đã bị nó đưa vào một góc khuất trái tim… Nó chưa có ý định sẽ trở về…


Về phía Yin…

5 năm trôi qua… Yin vẫn không thay đổi, vẫn một lòng đợi nó về dù nó đã làm tim cô tan nát. Xung quanh cô có rất nhiều người theo đuổi, đặc biệt là Ken, cũng là một diễn viên nổi tiếng, theo đuổi cô từ rất lâu… Cậu yêu cô rất thật lòng như cô đã yêu Vil vậy… Một tình yêu vĩng cửu… Cậu quan tâm cô từng chút một… Không cần biết cô đối xử với cậu lạnh lùng và không biết bao giờ chấp nhận tình yêu của cậu…

5 Năm… Yin trở nên sống khép kín, nụ cười không còn ngây thơ hồn nhiên vui tươi như ngày nào… Nó mang mội cái gì đó vẻ gượng cười giả tạo… Hay một nụ cười đầy những ưu tư suy nghĩ…

Yin định cư ở Nhật từ khi nó đi… Yun và Hana cũng sang ở cùng nhưng thường xuyên đi vắng…

Cô đơn…


* Ken: Yuki Mitsu, mộtdiễn viên nhật. Đẹp trai, con trai của Mitsu phiệt. Yêu Yin từ cái nhìn đầu tiên và ghét nó tận xương tủy ( vì đâu tự biết) *

– Yin! Em đừng vậy có được không? Tên đó có đáng để em như thế này? – Ken nhìn Yin như van lơn pha đau buồn vô hạn. Ken yêu Yin… Yêu rất nhiều…mỗi khi nhìn Yin buồn lòng cậu lại đau nhói. Ken không biết kẻ nào đã khiến Yin trở nên u buồn như vậy. Nếu gặp kẻ đó chắc Ken sẽ giết chết hắn ( Vil *nhếch mép khinh thường* :cả dòng tộc nhà mi cũng không động được vào sợi tóc của ta ) .
– Tránh xa tôi ra… Tôi không cần anh. – Yin lạnh lùng, nhẹ gạt những giọt nước mắt còn đọng trên khoé mi, cô bước đi.
– 5 năm rồi…5 năm rồi… Nếu hắn còn yêu em thì sao hắn chưa về? – Ken nhìn Yin đau khổ
– IM ĐI!!! Cậu ấy sẽ về… Anh biết gì về cậu ấy chứ ! – Yin hét lên rồi chạy đi…
Yin bỏ chạy vì nhỡ điều Ken nói là sự thật… Vil không yêu Yin nữa… Nhưng trái tim Yin vẫn mãi yêu Vil… Phải chăng Yin đã đặt trái tim mình nhầm địa chỉ ? ( t/g: chuẩn ) Yin lắc đầu gạt bỏ những suy nghĩ vừa rồi, Vil nhất định sẽ về… Vì lời hứa…
Bông tuyết trên tay còn đó… Mà người đã đi đâu mất rồi?…

Yin viết ra giấy tất cả những nghĩ suy của mình… Nỗi nhớ về nó. Rồi cho vào một lọ rỗng bịt kín, thả trôi ra biển. Mong biển sẽ gửi những tâm sự của cô đến ai kia. Cô biết tỉ lệ Vil nhặt được chiếc hộp chắc chưa đến 0,00…001% có n số 0 trong đó. Yin tự cười với suy nghĩ của mình. Dù sao làm vậy cũng khiến cô nguôi ngoai đi phần nào. Yin tưởng tượng ra cảnh một người lạ nào đó vô tình vớt được cái lọ này… Hazzz. Tưởng tượng làm gì khi không biết nó có tạt lại vào bờ hay là bị con cá nào đó nuốt chửng không cơ chứ.
Yin quay về nhà, lấy những tấm ảnh cô và nó chụp chung ra nhìn, không nhiều lắm vì nó không thích chụp ảnh. Nước mắt lại rơi… Cô quá yếu đuối chăng… Phải chi nó không đi theo những hoài bão, phải chi nó suy nghĩ rằng Yin chỉ hạnh phúc khi bên nó, phải chi…
Ôi! Phải chi mãi mãi vẫn chỉ là phải chi thôi.
Nỗi đau cô tự chịu vì cô đã không thể giữ nó bên cạnh, vì cô quá yếu đuối cứ mãi ngóng trông về một bóng hình…. Xa mãi… Nhưng nếu chọn, Yin vẫn sẽ chọn Vil… Đợi Vil đến hết đời cũng được… Không cần biết nó còn nhớ Yin không…



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.