Đọc truyện Chú À! Em Yêu Anh! FULL – Chương 441: Chưa Tìm Được Người Thuận Mắt!
Chuyện của mỗi người Hứa Sơ Sơ là một câu chuyện muôn thuở, cho đến nhiều năm sau, nó vẫn cứ tiếp tục.
Thế nhưng, chương mới về cuộc đời của những thế hệ sau vẫn lặng lẽ mở ra, những con người với dòng dõi hoàng tộc cao quý, nắm trong tay quyền lực và sức mạnh vô đối, lại làm nên một lịch sử khác về cuộc chiến của những kẻ mang trên mình khát vọng và trách nhiệm cao cả.
———-…—————…————-
Mười năm sau, tại 1 cổng trường học
Kỷ Thanh Ninh mang một bộ đồ đen quen thuộc, đứng dựa người vào tường, cô nhắm mắt lặng im, tựa như đang nghỉ ngơi.
Bỗng tiếng chuông tan trường vang lên, làm cô chợt tỉnh dậy, đôi mắt sắc bén chậm rãi liếc nhìn, phát sáng và tỉnh táo một cách kì lạ.
Quay người nhìn về phía cổng, một thân hình nhỏ nhắn chạy tới, ôm lấy Kỷ Thanh Ninh reo lên:
– Chị Thanh Ninh, chị tới đón em hả?
Cô bé với mái tóc đen tuyền dài đến vai, khuôn mặt bầu bĩnh cực kỳ đáng yêu, cọ cọ vào người Kỷ Thanh Ninh, làm cô bật cười, đáp:
– Tiểu Đồng, em đã bao nhiêu tuổi rồi, còn trẻ con như vậy? Hôm nay ba mẹ em bận nên chị thay họ đến đón, đừng tưởng dùng chiêu nhõng nhẽo đó là được nhé!
Thời Vũ Đồng phồng môi, ngước đôi mắt long lanh bất mãn:
– Người ta mới chỉ 12 tuổi mà, đâu có cao cao lớn lớn được như chị đâu, không làm nũng được hả~
Vừa nói, Thời Vũ Đồng vừa nhướn người, hệt như oan ức về chiều cao của mình, làm Kỷ Thanh Ninh phụt cười thành tiếng.
Cô vươn tay véo má cô bé nhỏ, chịu thua nói:
– Được rồi, đừng cute nữa, chị đưa em về!
Dứt lời, Kỷ Thanh Ninh năm tay Thời Vũ Đồng, dắt cô đến trước xe của mình, ngay lập tức, những người mặc áo đen không biết từ đâu xông ra, nhanh chóng mở cửa cho cô.
Thời Vũ Đồng bị giật mình, vô thức ôm lấy người Kỷ Thanh Ninh, ánh mắt sợ hãi.
Thấy vậy, cô liền nhíu mày, ánh mắt lập tức bắn ra sát khí nồng đậm, âm u lên tiếng:
– Các người đang dọa em ấy đấy! Lui hết cho tôi!
Một người mang áo đen đứng gần đó nghe thấy, có chút chần chừ đáp:
– Nhưng, lão đại đã nói là….!
– Tôi không có hỏi ý kiến các người.
Bây giờ có chịu đi ra hay không? – Kỷ Thanh Ninh không kịp để ai đó nói hết lời, ngang nhiên cắt một đường nói.
Đám vệ sĩ nhìn nhau, họ là theo lệnh Thẩm Băng đi theo bên cạnh bảo vệ Kỷ Thanh Ninh, bây giờ bị đuổi, phải làm sao đây?
Kỷ Thanh Ninh nhìn 1 đám người đang gây sự chú ý, cô trừng mắt, thanh âm càng thêm lạnh lẽo:
– Cút!
Ngay lập tức, đám người mặc áo đen sợ đến run người, khí tức trên cơ thể Kỷ Thanh Ninh làm bọn họ hoảng hốt, nhanh chóng chạy đi mất.
Đợi sau khi không khí thoáng hơn một chút, Kỷ Thanh Ninh mới thu sát khí trên người lại, cô chớp mắt bình tĩnh, nhìn xuống Thời Vũ Đồng mỉm cười lên tiếng:
– Đừng sợ, bọn họ bị chị đuổi đi hết rồi, chị đưa em vào xe nhé?
Thời Vũ Đồng cười toe toét, đáp:
– Vâng!
Thế nhưng, ngay lúc cả hai đang chuẩn bị lên xe, thì đột nhiên từ đâu 3 thân ảnh hiện ra, hô lớn:
– Chị Thanh Ninh?
Kỷ Thanh Ninh bị gọi hồn, cô giật mình ngước đầu lên, thì thấy 3 cô gái đang đứng trước mặt mình.
Nhíu mày, cô lên tiếng hỏi:
– Như Ý, Sở Dao, Hứa A Kỳ các em làm gì ở đây?
Mạnh Như Ý và Sở Dao là bạn cùng lớp, đều vừa tròn 15 tuổi, hiện đang là học sinh cấp 2, ngoại hình khá là xinh đẹp.
Sở Dao vốn là cháu họ Sở Bắc, nhưng học cùng lớp với Như Ý, rất hay đi chung với em ấy.
Còn Hứa A Kỳ, đây là con gái của Tam tộc Hứa gia, cùng tuổi với 2 người con lại nhưng học khác lớp.
Điều đáng nói là, 3 người này sao lại xuất hiện ở đây?
Cả ba cô gái nhìn Kỷ Thanh Ninh, rồi nhìn sang Thời Vũ Đồng, sau đó liếc mắt nhìn thêm xung quanh, như đang tìm kiếm ai đó, hỏi:
– Hôm nay, là chị đón Tiểu Đồng sao? Em cứ nghĩ là anh Hoành Nghị chứ?
Kỷ Thanh Ninh chớp mắt, ngay lập tức hiểu ra vấn đề.
Cô nhớ rồi, 3 đứa này….!nó chính là 3 “kẻ bám đuôi” mà Hoành Nghị nói với cô dạo trước, chính là 3 cô gái đang theo đuổi em ấy!
Kể ra số nó thật giống Thời Cảnh Thường, luôn có hoa bướm vây quanh như vậy, thế mà, chẳng có nổi 1 ai lọt vào mắt.
Kén chọn là thế đấy! Con mắt nhìn vợ chắc giống Hứa Sơ Sơ rồi!
Kỷ Thanh Ninh liền hiểu 3 cô gái xinh đẹp hôm nay “đại giá quang lâm” nơi này là vì cái gì, cô mỉm cười, không nhanh không chậm trả lời:
– Chị được mẹ Tiểu Đồng nhờ đến đón, Hoành Nghị có lẽ bận đi học rồi, nên chắc sẽ không tới.
Dứt lời, cả 3 người nào đó đột nhiên ủ rũ, không lên tiếng nói nữa.
Kỷ Thanh ninh cũng không nhiều chuyện làm gì, cô xoay người muốn bế Thời Vũ Đồng lên xe, thế nhưng một lần nữa lại bị ngăn cản.
Lần này, một chiếc xe Mercedes-Benz Maybach Exelero màu bạc trắng dừng ngay trước mặt cô, chiếc xe vừa mới ra mắt thị trường không lâu và đang đứng đầu thế giới với mức giá cao chót vót – vào khoảng 8 triệu USD.
Đây là loại xe sở hữu khoang nội thất thuộc vào hàng hiếm và khó có xế hộp nào có thể sánh bằng về mức độ sang trọng.
Không chỉ sang trọng mà siêu xe này còn mạnh mẽ với khối động cơ V12 tăng áp kép cho ra công suất 700 mã lực.
Nó là thứ mà cho dù tỷ phú cũng chưa chắc mua được.
Thế quái nào lại xuất hiện ở đây chứ?
Chợt 1 tia suy nghĩ xẹt qua trong đầu Kỷ Thanh Ninh, cô nhíu mày, đây…!chắc không phải chiếc xe mà ba cô đã đặt mua, dùng làm quà tặng Thời Hoành Nghị nhân dịp sinh nhật 17t sắp đến đó chứ? Vừa mới đặt 2 hôm trước thôi mà, ship gì đến Trung Quốc nhanh vậy?
Cửa kính xe kéo xuống, bên trong lộ ra khuôn mặt đẹp trai quen thuộc, Thời Hoành Nghị liếc mắt nhìn sang Kỷ Thanh Ninh, lạnh nhạt gọi:
– Chị hai! Lên xe!
Vừa nói, cửa trước của chiếc xe mới nhất thế giới vừa xoay 1 vòng, sau đó dựng đứng lên cao, tạo thành thế mở cửa đẹp mắt!
Kỷ Thanh Ninh: “…”
Fine! Chính xác là thằng ba cô tặng rồi! Sinh nhật còn 10 ngày nữa mới đến, tặng nó sớm làm quần què gì vậy?
Kỷ Thanh Ninh còn chưa kịp hết tức, cô đã nghe thấy tiếng hét chói tai bên cạnh vang đến:
– Anh Hoành Nghị!!!!!!!!!!
Cô đúng là điên mà, quên mất ở đây còn có ai nữa! Nghĩ nghĩ, Kỷ Thanh Ninh nhanh chóng bế Thời Vũ Đồng lên, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất vọt thẳng lên xe.
Thời Hoành Nghị căn thời gian, Kỷ Thanh Ninh vừa vọt lên, anh liền đóng cửa lại, sau đó rồ ga chạy đi, không phí chút thời gian nào dành cho 3 người con gái còn lại.
Mạnh Như Ý, Sở Dao, Hứa A Kỳ đứng đó nhìn theo, ánh mắt có chút thất vọng, đan xen sự không can tâm.
Thế nhưng họ có không can tâm đến đâu cũng không làm gì được, người đã đi mất rồi a!
Mạnh Như Ý mím môi, cô nhìn theo xe Thời Hoành Nghị, nói:
– Anh cứ chạy đi, để xem anh chạy được bao lâu! Rồi sẽ có 1 ngày, nhất định em đuổi kịp theo anh!
Hứa A Kỳ nhíu mày, lên tiếng:
– Nghe nói vài ngày nữa là sinh nhật 17 tuổi của anh Hoành Nghị rồi, đến lúc đó, không biết phải tặng gì đây?
Sở Dao nghe thấy, cô lập tức xoay qua nhìn Mạnh Như Ý, phấn khởi hỏi:
– Như Ý, sắp đến sinh nhật anh Hoành Nghị rồi sao? Đến ngày đó, cậu có thể cho mình theo được không?
Sở Dao luôn đi bên cạnh Mạnh Như Ý, ban đầu là có ý tốt đẹp làm bạn, nhưng sau khi gặp Thời Hoành Nghị thì bất chợt thích anh ấy lúc nào không hay.
Cô luôn lợi dụng việc làm bạn này để được gặp Thời Hoành Nghị nhiều hơn.
Ánh mắt Mạnh Như Ý hơi đổi, cô quay sang nhìn Sở Dao, lạnh nhạt lên tiếng:
– A Dao, cậu tưởng mình không biết cậu nghĩ gì sao? Con gái….! đào chân tường của bạn mình….!là điều vô liêm sỉ nhất!
Nói rồi, cô xoay người rời đi.
—————…————–…———
Kỷ Thanh Ninh vọt lên xe, cô bế Thời Vũ Đồng ngồi ra đằng sau, còn bản thân mình thì lên ghế trước, liếc mắt sang gương chiếu hậu, cô chẹp miệng lắc đầu.
Cả 3 người các em, đều thích cậu ấy, chỉ là ngược lại….!cậu ấy không hề thích ai!
Nghĩ rồi, cô quay sang nhìn Thời Hoành Nghị đang lái xe, nhướn mày nói:
– Rốt cuộc em có cái gì, khiến con gái si mê như vậy?
Thời Hoành Nghị chớp ánh mắt đen láy, lạnh nhạt đáp:
– Tiền, Tài, Sắc? Chị muốn hỏi cái nào?
Kỷ Thanh Ninh thở hắt ra 1 hơi, cô nhếch môi cười khinh, nói:
– Phải rồi, em đỉnh rồi, cái gì cũng có, chẳng thiếu cái nào!
Đúng là như vậy, về tiền, Thời Hoành Nghị có rất nhiều, về tài, anh đặc biệt không thiếu, về sắc, anh là thừa hưởng từ Thời Cảnh Thường và Hứa Sơ Sơ, càng dư dả hơn.
Nói anh có cái gì khiến con gái thích? Anh sẽ trả lời, anh chẳng thiếu thứ gì làm con gái không thích cả!
Câu trả lời best cmnr!
Chỉ là….!đúng như lời Kỷ Thanh Ninh nói, anh chẳng thích ai!
Thời Hoành Nghị năm nay 16 tuổi, chỉ còn vài ngày nữa thôi, anh sẽ chính thức bước sang tuổi 17, cũng tức là sẽ vào đại học.
Hôm nay vừa hoàn thành thủ tục nhập học, anh lái xe vừa được Kỷ Từ Mặc tặng, muốn đến chở em gái mình là Thời Vũ Đồng về nhà.
Nhưng không ngờ đến đây lại gặp Kỷ Thanh Ninh.
Có lẽ Hứa Sơ Sơ tưởng hôm nay anh đi đăng kí nhập học nên không đón được Thời Vũ Đồng, vì vậy mới nhờ Kỷ Thanh Ninh đến đón giúp.
Ba mẹ anh đi du lịch với ba mẹ Kỷ Thanh Ninh được 1 tuần rồi, 2 ngày nữa mới về tới, thế nên hầu hết việc liên quan đến Thời Vũ Đồng, anh đều phải làm.
Kỷ Thanh Ninh chống 1 tay lên thành cửa sổ, nghiêng đầu hỏi;
– Mà này, chị thấy 3 em gái vừa rồi cũng xinh đẹp lắm, sao lại không thích?
Thời Hoành Nghị liếc mắt, ánh mắt anh cực kì giống Thời Cảnh Thường, bình tĩnh đến mức không thứ gì lọt vào làm xáo trộn sự tĩnh lặng được, đáp:
– Không thích 1 người cũng cần lí do sao?
Kỷ Thanh Ninh gật đầu, nói:
– Ừm…!thường chị ghét 1 đứa chị cũng không hay có lí do! Điều này công nhận.
Thời Hoành Nghị đánh tay lái nhẹ nhàng, bất chợt lên tiếng:
– Hơn nữa….!có thể là em chưa tìm được người nhìn thuận mắt…!để thích thôi!
Kỷ Thanh Ninh: “…”
Cái quách tờ? Thích mà cũng cần người nhìn thuận mắt mới thích à? Thế 3 đứa xinh đẹp dễ thương vừa rồi có chỗ nào xấu chỉ coi?
Mày biến thái hả em?