Đọc truyện Chú À! Em Yêu Anh! FULL – Chương 433: Lễ Đoàn Viên!
xoay người, Hứa Á Nhan đã lao tới, ôm lấy cổ cô, nói:
– Gia chủ, gặp lại chị rồi!
Hứa Sơ Sơ bật cười, cô đưa tay ôm đáp lại Hứa Á Nhan, xoa xoa lưng cô, lên tiếng:
– Lâu quá không gặp, em vẫn khỏe chứ? Chị nghe nói em vượt qua kì thi tuyển chọn rồi.
Hứa Á Nhan buông tay ra, cô nhìn Hứa Sơ Sơ, híp mắt khoe:
– Chị nghĩ em là ai chứ? Kì thi đó chỉ là chuyện nhỏ, em lấy tròn 100 điểm, nhẹ nhẹ đứng đầu thôi!
Hứa Sơ Sơ càng cười lớn tiếng hơn, cô gật đầu thừa nhận :
– Được được, chị biết em giỏi rồi!
Vừa dứt lời, lại thêm một người từ phía sau Hứa Á Nhan tiến đến, lên tiếng:
– Nha đầu này không có cái gì ngoài tự tin đâu, thiếu phu nhân đừng khen cô ấy!
Vĩ Sâm từ lúc nào đã đi vào, trên tay anh cầm một hộp bánh nhỏ, Hứa Á Nhan nghe thấy, cô vểnh môi quay đầu, nhíu mày nhìn Vĩ Sâm, nói:
– Anh mới phát biểu cái gì đấy?
Vĩ Sâm cười mỉm, anh với tay vò đầu cô, rồi xoay sang nhìn Hứa Sơ Sơ, đưa hộp bánh của mình lên, nói:
– Thiếu phu nhân, lễ đoàn viên vui vẻ.
Hứa Sơ Sơ cười tươi, cô nghiêng đầu nhìn chiếc bánh bên trong, hơi nghi hoặc chọc ghẹo :
– Bên trong là bánh gì vậy? Tiramisu thì em không nhận đâu nha.
Nói xong, cả 5 người cùng bật cười sảng khoái, khiến không khí càng thêm sôi động.
Ngồi vào bàn ăn, Sở Bắc đi tới chỗ Thời Hoành Nghị và Thời Cảnh Thường đang đứng, giúp chút sức nướng thịt.
Tưởng Vy Vy ẵm Sở Chính Thiên từ tay Sở Bắc, rồi ngồi nói chuyện chung với Hứa Sơ Sơ.
Đang bàn tán vui vẻ, Hứa Sơ Sơ liếc mắt, chợt phát hiện thứ phát sáng trên ngón áp út của Hứa Á Nhan, liền hiểu chuyện đã xảy ra, lớn tiếng trêu chọc:
– A, thì ra đã có hai người nào đó lén lút chơi trò nấu cơm? Tính khi nào thì công bố đây?
Tưởng Vy Vy nghe thấy, cô cũng để ý được, liền hỏi:
– Á Nhan, em đeo nhẫn, vậy là tức là Vĩ Sâm cầu hôn rồi sao?
Hứa Á Nhan bị hỏi, cô liếc mắt xuống nhìn chiếc nhẫn, há miệng ngại ngùng.
Vĩ Sâm ôm cô, cười đáp thay:
– Đúng vậy, em cầu hôn cô ấy mới đây thôi, lúc vừa hoàn thành kì thi ở Los Angeles.
Ngay lập tức, Hứa Sơ Sơ và Tưởng Vy Vy cùng nhìn nhau “Ồ” lên thật to, hai người tâm đầu ý hợp hỏi tiếp:
– Vậy dự tính khi nào cưới? Hôn ước chắc cũng còn hiệu lực nhỉ?
Hứa Á Nhan đảo mắt, lên tiếng đáp:
– Ba em nói tháng sau sẽ tổ chức tiệc đính hôn trước ạ, như vậy…!chắc cũng đầu năm sau mới cưới.
Hứa Sơ Sơ và Tưởng Vy Vy một lần nữa “Ồ” lên, sau tiếng “Ồ” của hai người, lại một tràng cười nữa ập tới.
Lúc này, Thời Cảnh Thường và Sở Bắc bưng dĩa thịt đã nướng xong đến, Thời Cảnh Thường vừa ngồi xuống bên cạnh Hứa Sơ Sơ vừa hỏi:
– Có chuyện gì mà 5 người ngồi đây cười vui vẻ như vậy? Là chuyện lớn sao?
Hứa Sơ Sơ búng chóp mũi Thời Cảnh Thường, tinh nghịch trả lời:
– Đúng là chuyện lớn đấy, chúng ta sắp tốn tiền đi đám cưới rồi!
Dứt lời, Thời Cảnh Thường và Sở Bắc cùng không hẹn mà liếc sang nhìn Vĩ Sâm với Hứa Á Nhan, lại ” Ồ” thêm một tràng dài nữa.
——-…..———–….——–
Bữa ăn diễn ra một cách vui vẻ và ấm áp, những người ở đây lâu ngày gặp nhau, tụ họp vào cùng một ngày lễ đoàn viên, trông thật sum họp, hệt như một đại gia đình lớn vậy.
Hứa Sơ Sơ rời bàn, cô đi đến rửa dâu tây, sau đó bày ra dĩa, muốn đem lên làm món tráng miệng.
Thế nhưng, nhìn những quả dâu tây, cô lại đột nhiên nhớ tới một người.
Một người thân biết rất rõ cô thích loại trái cây này…!
Bất giác ngửa đầu lên nhìn trời, Hứa Sơ Sơ thở dài, nhoẻn miệng cười, chậm rãi lên tiếng:
– Lệ Lệ, mong cậu ở nơi ấy, cũng có thể hạnh phúc như mình, lễ đoàn viên…!có thể ở bên cạnh người mình thương yêu….!
– Mamy!!! – Lại tiếng nói quen thuộc kéo Hứa Sơ Sơ về với thực tại.
Cô quay đầu, nhanh chóng cầm dâu tây chạy đi, đáp:
– Tới ngay!
Lễ đoàn viên, là ngày cần lắm những người yêu thương bên cạnh, như vậy, nó mới có thể trở nên ý nghĩa!