Đọc truyện Cho Tôi Thích Cô Nha !?! – Chương 10: Cạnh Tranh
Về đến nhà, Quốc đã chạy thật nhanh vào trong.
– Anh Long.
– Khiếp, nó ” đánh hơi ” ghê thế?
– Nó nhìn thấy cái BMW của Long ở ngoài nè
Hắn nói, giọng hơi vui
– Sao hôm nay anh vui thế? Qua mặt được ba mẹ à?
– Ừ, chắc vậy
Thấy nó nói trúng, hắn vội lấy lại vẻ lạnh lùng
– Đi
Nó vừa bước được vài bước thì bị vấp chân té. Gỡ đôi giày vứt ra xa, nó thuận miệng chửi
– Đôi giày chó chết!!!!!
– Tôi thấy cô đi tốt lắm mà
– Tốt cái con khỉ. Tôi phải nhờ chị nhân viên tập mãi mới đi được đó
– Đi tiếp được không?
* Gật *. Nó cầm đôi guốc trên tay rồi cùng hắn đi vào nhà. Trong khi đó 2 người kia ( Long và Quốc ) đã yên vị xem tivi
– Chị dâu, lại đây ngồi với em
Quốc vỗ vỗ vào chỗ ngồi trống ở cạnh mình
– Chị dâu á???
Long ngơ ngác. Thế là nó ném cho anh 1 ánh mắt tương tự như câu: ” Không có, chỉ là diễn “. May cho Long là IQ của mình anh không vứt cho chó gặm nên vẫn hiểu được. ( Đúng là cuộc nói chuyện giữa những người có chỉ số IQ cao. Nói bằng mắt đó!!! )
– Không được, nhóc. Chị buồn ngủ rồi
– Em ngủ với chị nhá?
– Ngủ với anh
Hắn giựt lại thằng bé. Nó không nói gì nên Quốc cũng chẳng phản kháng. Đợi nó đi khuất. hắn quay sang Long cười nửa miệng
– Mày thích con heo đúng không?
– Đúng thế. Mày cũng vậy chứ gì?
– Tinh mắt đấy. Thật không ngờ, từ 2 thằng bạn mà bởi 1 đứa con gái thành tình địch
– Tao thích thế. Cạnh tranh công bằng nhé?
Long nói giọng khinh khỉnh
– Mày có gan đó. Được rồi, nếu mày vẫn muốn
– Giang còn chưa nói thích mày mà, sao tự tin thế?
– Tự tin là tài sản của tao
– Mày đừng chủ quan
– Cảm ơn lời khuyên của mày
– Anh, em tưởng chị Giang là bạn gái của anh?
Quốc giật gấu áo hắn, hỏi. Hắn nhìn Long 1 lúc rồi cúi xuống thì thầm vào tai Quốc. Nhóc như hiểu ra, ngẩng lên cười tươi
– Vậy 2 anh sẽ tán chị Giang ạ?
– Ừ. Thôi nhóc lên phòng anh ngủ đi
Hắn xoa đầu Quốc dịu dàng, rồi nhìn Long
– Còn mày, mai tao nói chuyện sau. Giờ đi ngủ
Long như bỏ ngoài tai lời nói của hắn, vẫn ung dung ngồi xem ti vi
…
– Giang Giang à, cô dậy gi… ( Tên mới à?)
Hắn chưa nói hết thì nó mở xoạch cửa ra
– Hôm…nay dậy sớm nhỉ?
– Ờ, buồn ngủ muốn chết….Oápppppppp
Nó vươn vai, xoay người đi vào trong
– Có ai gọi cô dậy à?
– Ai á? À có, Long gọi từ sớm rồi. Chi không?
Nó dụi dụi mắt
– Và gọi bằng di động?
– Ờ, sao biết?
– IQ tôi cao thế này, không dùng thì bỏ xó nó à? Thay đồ lẹ còn đi học nữa má !
– Ồ. Mà anh vừa nói gì? Má á? Ừ, má đi liền nè, con trai “iu vấu”. Hehe
Nó vọt thẳng vào nhà tắm, đứng đó làm gì? Nó cũng là một con người chớ bộ. Ngắm nhìn mình trong gương, nó tự khen
– Không tồi đến nỗi phải ế suốt đời ( Tất nhiên, đang có tới 2 chàng để ý kia mà, chưa nói là hot boy )
Bước xuống tiền sảnh, nó nhìn 2 người con trai đang ngồi trong 2 chiếc mui trần. Một là Long, 2 là hắn. Hắn nói, giọng lạnh tanh
– Chọn 1 trong 2
Ách, nó quý Long, ghét hắn. Nhưng không vì thế mà nó đi xe Long, nó ghét hắn, nhưng vẫn không muốn làm hắn đau. Phải làm sao nhỉ? ” Ting”- một bóng đèn 20V hiện trên đầu nó. Không ngồi vào xe ai, nó đi thẳng vào garage
” Cô ta vào đó làm gì nhỉ?”- Hắn nghĩ và cố làm cho cái đầu “giải mã” được. Một lúc sau, 1 chiếc mô tô đen dừng trước mặt hắn và Long. Họ ngớ người. Không ngờ 1 con bé hằng ngày ngu ngu ngơ ngơ thế mà cũng biết lái mô tô cơ đấy ! Chuẩn không cần chỉnh, người đang lái ” con” mô tô đó là nó
” Em cảm ơn hai đã dậy em lái mô tô nhá “. Nó hất mặt rồi rồ ga phóng đi trước, 2 chiếc mui trần cũng theo sau. Vừa lái vào cổng trường, bao nhiêu ánh mắt nhìn nó. Con gái lái mô tô….Ừm…Rất cá tính đấy. Hắn bỏ xe vào nhà xe rồi chạy đến chỗ nó
– Sao lại đi mô tô?
– Bảo vệ danh dự cho anh hoặc Long
Nó nói rồi bước nhanh lên trước. Long bước đến, nhếch môi
– Đáng cạnh tranh nhỉ?
– Mày thôi ngay cái giọng mỉa mai ấy cho tao
– Con nít
Long đi trước, hắn túm lấy cổ áo của anh gằn giọng
– Đ** mẹ ! Mày nói ai con nít?
– Nhột à?
– Nè, 2 người làm chi rứa?
Câu thoại này…hớ, của nó. Nó chạy đén, gắng gỡ tay hắn ra khỏi áo Long, rồi dõng dạc
– Tôi không muốn 2 người đánh nhau ở đây, thích thì về nhà mà đánh
Rồi nó quay lưng đi. Hắn nghiến răng nói vào tai Long
– Mày thay đổi nhiều quá
Còn Long chỉ cười khẩy cho qua
…
– Ây da, hôm qua mày không ngủ đủ giấc à, con kia?
Hân thấy nó mang bộ mặt “gấu trúc” thì tỏ vẻ lo lắng
– Ớ, sao mày biết?
– Nhìn mắt mày là đủ hiểu rồi
– Ừa, sáng nay 6h30 đã dậy rồi
– Chi sớm thế?
Hân vừa nói vừa săm soi khuôn mặt nó
– Không biết. Tự nhiên Long gọi dậy
– Long á? Mà 8h mới học mà
– À, Long có rủ đi tập thể dục nhưng tao không đi
– Sao không đi đi? Với cái lực ăn của mày mà cứ ngồi nhà suốt, tao cá thể nào mày cũng phì ra à xem
Hân đấm nhẹ vào bụng nó
– Đau, con điên này !
– Ờ, nếu không đi thì ở nhà mà ngủ, làm gì mà mày mang cái mặt gấu đến dọa tao hả?
– Ngủ được nói làm gì, éo ngủ được mới nói chớ. Haizzzzzzzzzzzz
– Tao sẽ nói cho Long biết
– Tao biết mà, tao yêu mày. Biểu anh ta đừng gọi sớm nữa để tao ngủ
– Tao bảo anh ta cứ gọi nữa, tao sẽ ủng hộ
Nói xong Hân chạy trước, vì cô biết thể nào nó cũng đuổi đánh cô. Y như rằng, nó đợi não “ngốn” hết câu nói, nó mới đuổi cô. Nó chạy nhanh hơn cô, giỏi võ hơn cô, ra đòn đau hơn cô, đó cũng chính là lí do mà cô nàng Hân nhà ta phải thủ thế chạy trước
– Mày đứng lại đó cho tao
Nó hét
– Đâu có ngu
– Đứng lại
– Đéo. Đứng lại để mày băm thịt tao ra à?
– Mày đứng lại đi tao sẽ không làm gì mày
Nó đứng lại hạ giọng nhưng Hân vẫn tiếp tục chạy, miệng la í ới
– Mày có bao giờ giữ lời hứa đâu
– Giờ giữ
– Thôi, khó tin lắm
– Mày…
Nó điên tiết chạy đuổi theo Hân
– Tao mà dừng lại chắc mất mạng như chơi
Và sân trường rộn lên tiếng cười của 2 cô gái. Xen trong tiếng cười đó là tiếng nói trầm của bác bảo vệ
– Hai cô kia, vào học rồi sao còn ở đây?
– Vào học ạ?
Hân dừng lại lên tiếng
– Được 5 rồi
– À, cháu cảm ơn
– Mày chết với tao
Đúng lúc đó, nó chạy đến, Hân trưng vẻ mặt lo lắng ra
– Giang, tiết đầu là hóa
– Hả? Tao éo care ( quan tâm), giờ tao phải giết mày
Nó có bị phân tâm đôi chút nhưng lại trở về với thực tại
– Vào học rồi, ở đó mà éo care
– Hở? Vào học? Ý chết rồi mày, tiết đầu hóa. Bả giữ lắm sao lẻn vào giờ
– Đó, lo đuổi nhau đi, giờ chẳng biết sao nữa nè
– Đứa nào khơi?
Nó hất mặt
– Im. Để tao nhắn tin cho Duy với Lâm che chỗ cho tụi mình ( Duy cùng bàn với Hân, Lâm cùng bàn với nó )
– Ý mày…
– Ừm, cúp tiết. Bả cận nặng lắm, hôm nay không đeo kính, không thấy đâu
– Duy hồi âm à?
– Ừ ( nhắn nhanh thấy sợ)
…
“Tùng…tùng…tùng”
– Ăn trưa đê!
Hân kéo tay nó. Vừa ra khỏi cửa lớp thì có 1 người đưa 2 suất cơm trưa ra trước mặt nó
– A, cái bọc! ( biệt danh mà nó đặt cho tên đó )
Nó nhìn người đó
– Đại tỷ
– Hỉ? Tôi là đại tỷ của cái bọc hồi nào?
– À, thì từ hôm đó ai cũng gọi chị là đại tỷ
Hân nhìn người đó rồi nhìn nó
– Đây là cái… Af cậu tên gì?
– À quên, em là Khiêm
– Ờ ờ, Khiêm
…
PORFILE
Name: Đường Chính Khiêm Tuổi: 16t
Ngoại hinh: cao 1m72, mắt hí, da bánh mật, mặt mũi nhìn cũng ok
Là người Hoa gốc Việt, định cư tại
Là đàn em cấp bậc A trong bang Thiên Hổ
…..
Nó nhìn xuống tay Khiêm
– Cái này hình như là thức ăn mà
– Thì thực chất nó là thức ăn đó
– Đưa tui chi?
– Ờ, nhị vị đại ca nhờ em đưa cái này cho đại tỷ
– Nhị vị đại ca à?
– Vâng. Chào đại tỷ
– Ừm. Cảm ơn cậu, cậu vất vả rồi
Nó nhận 2 suất cơm từ tay Khiêm rồi cúi đầu lch sự. Cậu vừa đi được vài bước thì nó hỏi
– Cậu…lớp nào?
– À, em 10 Tin
– Lớp 10? Hèn gì. Ờ, cậu đi đi
Đợi Khiêm đi khuất, Hân kéo tay nó hỏi nhỏ
– Mày biết nhị vị đại ca là ai không?
– Không. Mà hỏi chi? Ăn cơm đi, bụng nó “biểu tình” nãy giờ nè
-….Ừ
Đó là nó không tìm hiểu chứ trường X này nổi tiếng về hai đại ca vừa đẹp trai, nhà giàu nhưng lạnh lùng, có 1 lượng “fangirl” khủng không kém lượng đàn em. Biết là ai chưa? Chậc, không biết là hơi bị buồn đó. Ồ, có bạn Min trả lời đúng nè. Ừm, đó chính là Long và hắn
” Họ mua cơm trưa cho Giang làm gì?”- Hân suy nghĩ đến nỗi quên cả ăn
– Mẹ điên, mày có ăn đi không? Không ăn là tao ăn hết đó, nhịn đói ráng chịu
Nó đập vai Hân. Cô định thách nó ăn hết 2 suất này nhưng cô nghĩ lại 4 suất còn dễ dàng với nó thì 2 suất chả là gì cả
– Để tao ăn, để tao ăn
Hân lặp lại lời nói như khẳng định “chủ quyền”
…
– Đi siêu thị với tụi tui đi !
Nó đang ngân nga nghe nhạc trong phòng thì hắn gõ cửa
– Siêu thị ? Có được ăn không? ( Tâm hồn gì mà toàn ăn với uống)
– Ớ…có
– Có à? Chờ chút, ra liền
Vài phút sau, nó bước ra với áo thun in hình Minions và quần lửng, tóc buộc cao
– Xong rồi, đi. Nhanh lên, tôi đói rồi
– Sao lúc nào cô cũng nghĩ đến ăn hết nhỉ?
Hắn vừa hỏi vừa lấy tay xoa đầu nó
– Kệ tôi. Mà anh bỏ ngay cái tay bẩn thỉu đó ra khỏi đầu tôi! Nhanh!
– Tay tôi bẩn á? Sạch hơn cô nhiều nhá!
– Xí, xạo vừa thôi, sắp nổ nhà rồi
– Khi nào nổ, tôi sẽ bắt cô bồi thường
– Sao tôi lại bồi thường, anh làm mà?
– Tôi thích
– Thích kệ mẹ anh, tôi đéo bồi thường
Nó dậm chân
– Có đi không?
– Không
– Không ăn à?
– À, có. Đi
Nó trưng cái mặt tươi cười ra. Vừa bước xuống vài bậc, nó kéo tay hắn lại
– Tụi tôi? Nghĩa là có cả Long à?
– Ờ
– Phù, thiệt may
Nó đặt tay lên ngực. Hắn ngajcc nhiên
– Sao lại may?
– Không phải cjhawsc? Không có Long chắc xhawsn là tôi trả tiền rồi
– Cô vẫn trả
– A, thiệt á?
Gật
– Từ từ, để tôi lên lấy tiền
– Thôi khỏi, đùa đấy
Hắn tươi cười, nó mừng vỗ tay đôm đốp, nhưng rồi lại làm mặt lạnh hỏi hắn
– Nè, sao anh không thích cười nhỉ?
Hắn thu lại nụ cười, trừng mắt nhìn nó
– Bởi vì không thích
– Huề vốn. Nói đi, mà
Nó chạy lại lắc lắc cánh tay của hắn
– Tôi đói
Hình như nó đâu bắt hắn phải nói nói ra cảm giác hiện tại đâu ta? Chẳng ăn nhập gì sất
Hắn đút tay vào túi quần bước đi trước, còn nó lẽo đẽo theo sau ( Min: Hihi, hệt như chó với chủ ý nhể?; nó: Nói ai là chó đó? Binh…Bốp…Rầm…Tui tức bà rùi nha, cho tôi gặp “thằng chủ khốn kiếp” này là đủ lắm rồi còn nói tui là chó nữa….Binh….Bốp…Bốp; Min: Aaaa, xin lỗi chị Giang *chuồn lẹ*; Hắn *từ đâu xuất hiện*: Ai là thằng chủ khốn kiếp?;nó: *sợ xanh mặt*: T…tôi; Hắn: *nhìn như ma vương* Thiệt không?; nó: *gật*;Hắn: Tha cho cô đó!; Nó: *thở phào và nhìn Min bằng ánh mắt không thể nào sợ hơn *)