Chờ Ngày Em Nói Lời Yêu Anh

Chương 12: Say Giấc Trong Vòng Tay Anh


Bạn đang đọc Chờ Ngày Em Nói Lời Yêu Anh – Chương 12: Say Giấc Trong Vòng Tay Anh


Môi dưới của cô bị anh khoá chặt.

Hai bờ môi nhẹ nhàng tách dần ra.

Từ Hồng Quân từ từ đưa đầu lưỡi chạm vào đầu lưỡi của cô.
Chiếc áo thun cô đang mặc bị anh kéo lên đến eo.

Bàn tay anh đưa vào trong, vuốt ve dọc theo chiếc lưng nõn nà.
Dây thần kinh bị kích thích, Y Linh cảm thấy cơ thể mình nóng lên, mặt cô đỏ bừng, hơi thở cũng dần trở nên mất kiểm soát.

Hai tay của Y Linh đang đặt trên ngực của anh.

Cô muốn đẩy anh ra nhưng lực tay yếu ớt của cô không thể so được với cơ thể khỏe mạnh của người đàn ông trước mặt.
Mỗi lần Y Linh cố gắng đẩy anh ra một chút, cánh tay của Từ Hồng Quân đặt sau lưng lại siết chặt cô sát gần cơ thể anh hơn.
Hai mắt cô nhắm nghiền, cảm nhận lưỡi anh quấn lấy lưỡi cô, khám phá mọi ngóc ngách trong khoang miệng.
Một nụ hôn sâu, mãnh liệt và kéo dài.

Từ Hồng Quân hoàn toàn giữ thế chủ động, mọi thao tác của anh đều thành thạo và chuyên nghiệp.
Lúc môi anh rời khỏi môi cô, Y Linh trong hơi thở hổn hển mà nói ngắt quãng:
– Dừng lại…đi…anh.
Từ Hồng Quân như không thấy lời cô nói.


Anh cắn nhẹ lên vành tai của cô rồi lần mò xuống mút chặt từng thớ thịt trên chiếc cổ thon dài.

Một bên bờ vai mảnh mai của Y Linh lộ ra do chiếc cổ áo bị anh kéo lệch qua một bên.

Bàn tay sau lưng cô cũng dần di chuyển xuống phía dưới hông.

Y Linh cảm nhận được từng làn hơi thở gấp gáp của Từ Hồng Quân phả lên cơ thể cô.
Y Linh bấu chặt lấy vai anh, dùng hết sức lực mà đẩy mạnh anh ra khỏi người cô.
Từ Hồng Quân dừng lại, hai tay buông khỏi người Y Linh, bước chân lùi về phía sau một chút.

Đôi chân mày anh nhíu chặt, vẻ mặt khó hiểu nhìn cô.
Mi mắt cô cụp xuống, không dám nhìn thẳng vào mắt anh.

Răng cô cắn chặt lấy môi dưới, cổ họng khô khan khó khăn lắm mới nói ra được:
– Em xin lỗi.

Hôm nay em rất mệt.

Em chỉ muốn đi ngủ thôi.
Từ Hồng Quân im lặng nhìn cô, yết hầu của anh co giật vì nuốt khan.

Sự tĩnh mịch phủ lấy căn phòng trong vài phút mà Y Linh ngỡ như vô tận.

Cô nghe thấy tiếng kim giây của chiếc đồng hồ trên tường tích tắc to rõ như tiếng trái tim cô đang đập thình thịch lúc này.
Y Linh khẽ ngước lên nhìn Từ Hồng Quân, thấy anh nhắm mắt lại mà buông ra một tiếng thở dài.

Cô nhìn thấy được nét hụt hẫng trên gương mặt anh.
Nhưng rất nhanh sau đó, cơ mặt anh giãn ra, Từ Hồng Quân bước đến gần, kéo quần áo trên người Y Linh ngay ngắn trở lại.

Anh ôm cô vào lòng rồi đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên trán cô, dùng cử chỉ hết sức dịu dàng mà vỗ về cô.
– Được rồi, anh xin lỗi.

Là anh không tốt.

Đi ngủ thôi.
Y Linh nằm tựa đầu trên cánh tay của Hồng Quân, tay cô vòng qua ôm lấy thân người anh.

Một bên má của cô áp vào nơi ngực trái, dường như có thể cảm nhận được từng nhịp tim của người đàn ông bên cạnh.


Cô cuộn mình nằm trong lòng anh như một bé mèo con ngoan ngoãn.
Hồng Quân đưa tay vuốt ve mái tóc và khuôn mặt Y Linh rồi đặt xuống nơi eo cô mà ôm chặt.
Lúc nãy cô lỡ tay bấm nhiệt độ máy điều hòa xuống thấp quá nên không khí trong phòng giờ đây có chút se lạnh.

Nhưng trong vòng tay của anh, cô thấy ấm áp vô cùng.
Y Linh nhắm mắt vờ như đã ngủ say.

Nhưng đến tận khi người bên cạnh đã phát ra tiếng thở đều đều, bản thân cô vẫn còn thao thức.

Cô cũng không biết bản thân mình thật sự muốn gì.
Người đàn ông này từ lúc quen nhau đến giờ, yêu thương và nuông chiều cô hết mực.

Bất kỳ điều gì cô thích, anh đều làm cho cô.
Đây không phải là lần đầu tiên Y Linh làm anh khó chịu bởi sự ương bướng của mình, chỉ là Hồng Quân luôn biết kiềm chế cơn nóng giận mà nhường nhịn cô.
Cô biết mình đã lợi dụng anh để thực hiện tham vọng của bản thân.

Anh càng đối tốt với cô, cô càng thấy áy náy trong lòng.
Hơn hai tuần ở bên nhau, không biết bao nhiêu lần trái tim cô vì anh mà rung động.

Nhưng lý trí của cô lại chẳng thể bỏ ngoài tai những tin đồn tình ái của anh.
Có một bức tường vô hình ngăn cản cô toàn tâm toàn ý yêu Từ Hồng Quân.
Y Linh không biết được, là anh đặc biệt đối đãi tốt với riêng cô, hay bất kỳ cô gái nào đi ngang đời anh đều nhận được những ưu ái này.
Y Linh sợ là chính cô đã ảo tưởng về vị trí của bản thân trong lòng Từ Hồng Quân.

Có khi chỉ là do cô tự đa tình.
Sau lần thấy Từ Hồng Quân không vui khi cô đề cập đến những người cũ của anh, Y Linh cũng không bao giờ đem thắc mắc trong lòng mình để hỏi anh.

Y Linh không muốn mình yêu anh quá nhiều, để nếu một ngày khi anh rời bỏ cô như anh đã từng làm với bao người khác, cô cũng sẽ dễ dàng chấp nhận hơn.
Thôi thì chuyện gì đến sẽ đến.

Tối nay Y Linh cứ tận hưởng cảm giác là một cô gái hạnh phúc được say giấc trong vòng tay của người đàn ông mà cô yêu.
Điện thoại của Từ Hồng Quân đổ chuông lúc bảy giờ sáng.

Anh đi ra ngoài phòng khách để nghe máy.
Lúc sau khi anh quay lại, thấy Y Linh hơi cựa mình trên giường, mắt nhắm mắt mở, anh ghé sát bên, đưa tay vuốt nhẹ má của cô.
– Anh có cuộc hẹn phải đi bây giờ.

Anh về nhà thay đồ rồi sẽ ghé công ty luôn.

Em cứ ngủ thêm một chút đi.
Y Linh gật đầu với anh, tối qua ngủ muộn nên giờ cô vẫn còn mơ màng.

Từ Hồng Quân cúi xuống hôn lên má của cô.
– Anh yêu em.
Cô mỉm cười với anh.

Y Linh nghe tiếng bước chân anh xa dần rồi tiếng cửa căn hộ của cô khoá lại.
Mỗi lần tạm biệt, Từ Hồng Quân bao giờ cũng nói yêu cô..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.