Cho Em Hạnh Phúc

Chương 21


Đọc truyện Cho Em Hạnh Phúc – Chương 21

Chập 2:

Thanh Trúc thấy Lyly và Lưu Linh đi đã lâu mà chưa về, lo lắng cho bạn nên Thanh Trúc muốn vào nhà vệ sinh xem sao:

– Em vào nhà vệ sinh xem họ có cần giúp gì không?

– Chị đi với em.

Vỹ My cũng đứng dậy đi theo Thanh Trúc vào nhà vệ sinh, vừa bước vào đã thấy cảnh mọi người đang tập trung vây quanh bàn tán chỉ trỏ việc gì đó. Họ đến gần nhìn kỹ mới phát hiện Lưu Linh đang đứng ở vị trí trung tâm còn Lyly thì ngồi ôm đầu có vẻ hoản hốt lo sợ, miệng thì luôn lẩm bẩm yếu ớt:

– Không tôi có… tôi không có… không phải…

Thanh Trúc chạy thật nhanh đến ôm Lyly chấn an:

– Lyly, là mình, mình là Thanh Trúc đây, đừng sợ…

Vỹ My cũng chạy theo vào, cô hết nhìn Lyly, nhìn Lưu Linh rồi nhìn sang mọi người xung quanh. Có một cô khoảng tầm 35 tuổi lên tiếng:

– Cô ấy cướp bạn trai của cô gái kia… “cô chỉ tay về phía Lưu Linh khi nói về cô gái kia”.

Thấy vậy Vỹ My đi đến cạnh cô ấy nhầm muốn biết sự thật là như thế nào rồi mới giúp Thanh Trúc dìu Lyly vẫn còn đang hoản hốt đi ra ngoài.

Thành Lâm là người thấy đầu tiên nên chạy lại:


– Cô ấy làm sao vậy?

Thấy hành động bất ngờ của Thành Lâm nên mọi người đều quay lại nhìn thì bắt gặp cảnh Lyly đang úp mặt vào người Thanh Trúc, đôi vai hơi run run. Mọi người đều đứng dậy chưa kịp hỏi gì Vỹ My đã lên tiếng trước:

– Chị Kim Hoa! Chị đi cùng Thanh Trúc đưa Lyly về nhà anh Khoa trước nha… anh Duy Minh lấy xe đưa họ về giúp em.

Vỹ My sắp xếp mọi việc ổn thoả thì thấy Lưu Linh có vẻ lo lắng đang bước đến gần, Vỹ My đưa ánh mắt phẩn nộ về phía cô.

– Mọi người muốn biết chuyện gì đã xảy ra đúng không? Chị Lưu Linh! chị có muốn giải thích với mọi người một tí không? “cô dùng giọng đanh thép khi nói đến chữ chị Lưu Linh”.

Tất cả ánh mắt đang tập trung trên người Vỹ My đều dồn về phía Lưu Linh như muốn hỏi.

– Tôi không làm gì cả…

Lưu Linh đến cạnh Tinh Quân nắm lấy cánh tay anh như tìm một chỗ dựa.

– Tinh Quân! em không biết, là cô ta nói em xúc phạm cô ta, nói em cố ý đổ nước tương lên người cô ta nên em mới tức giận, Tinh Quân tin em.

– Câm miệng, cô biết gì về Lyly mà nói… tôi đã cho cô cơ hội mà cô còn không biết hối lỗi “Vỹ My tức giận”.

Cảm giác được người Lưu Linh run lên Tinh Quân không nỡ gạt tay cô ra.

– Vỹ My thật ra là có chuyện gì? “Tinh Quân nôn nóng”.

– Vỹ My em nói đi, đừng làm anh hồi hộp hơn nữa, trái tim anh rất yếu mềm “Thành Lâm muốn làm mọi người cười nhưng không ai cười nỗi”.

– Giờ này mày còn giỡn được “Quốc Đạt thúc hông anh”.

– Mày không thấy không khí đang nóng lên à.

– Nếu chị Lưu Linh không muốn nói, vậy em sẽ mời người đã chứng kiến sự việc vừa rồi nói cho chúng ta nghe vậy?

Vỹ My vẩy tay gọi người phục vụ đến nói nhỏ rồi kêu mọi người cứ ngồi xuống đợi.

Không khí vẫn căng thẳng như vậy không ai nói với ai lời nào, được một lúc thì người phục vụ lúc nảy cùng hai người phụ nữ trung niên đi đến, Vỹ My đứng dậy đón.

– Chị Kim thật ngại qúa, em không muốn làm phiền chị nhưng không còn cách nào khác phải nhờ chị kể lại sự việc cho mọi người ở đây cùng nghe “Vỹ My nắm tay chị Kim cười nói”.

– Không sao, em đừng ngại.


Chị Kim vỗ vỗ vai Vỹ My mỉm cười, chị đưa mắt nhìn hết mọi người rồi dừng lại khuông mặt xinh đẹp đang bối rối của Lưu Linh.

– Lúc ấy tôi và bạn tôi đây đang đứng bên bồn rửa tay thì tôi thấy hai cô gái xinh đẹp đang bước vào nên có chú ý, một trong hai cô gái ấy là cô này “chị Kim chỉ về phía Lưu Linh”.

” Hồi tưởng”.

Lưu Linh dìu Lyly đến nhà vệ sinh chợt cô buông tay Lyly một cách thô bạo rồi tiến về phía trước một mình.

– Là chị cố ý đúng không?

Lưu Linh quay người lại khi Lyly lên tiếng hỏi:

– Cô cũng thông minh đấy… tôi muốn cảnh cáo cô.

Lưu Linh tiến lên một bước Lyly cũng lùi một bước.

– Tôi đã làm gì chị.

– Đã làm gì, cô dùng ánh mắt yêu thương nhìn bạn trai của tôi, cô nghĩ cô đã làm gì.

– Tôi không có… “Lyly bất giác lùi thêm một bước bởi Lưu Linh đến gần hơn”.

– Cô còn dám chối, cô nghĩ mắt tôi mù à.

– Tôi…

– Tôi và anh ấy đã yêu nhau ba năm, cô nghĩ bằng cô có thể chia rẽ chúng tôi được sao?


– Tôi không có ý định chia rẽ hai người.

– Không có ý định, nhưng cô đừng nói với tôi là cô không yêu anh ấy “Lưu Linh nhấn mạnh từng chữ yêu anh ấy”.

– Tôi yêu anh ấy nhưng…

“Chát” một cái bạc tai được dán vào má trái của Lyly, theo bản năng Lyly đưa tay ôm má mình đang nóng rát lên.

Hành động của Lưu Linh làm mọi người ở đó đã chú ý càng chú ý hơn nên đến gần, chỉ thấy Lưu Linh chỉ tay về phía Lyly bảo: “cô ấy muốn cướp bạn trai của tôi”.

Lyly nhìn mọi người xung quanh rồi bất lực ngồi xuống.

Chị Kim dừng lại nhìn Vỹ My:

– Thật ngại qúa, những gì mà chị nghe được chỉ có nhiêu đó thôi.

– Cảm ơn chị, nhiêu đó là đủ rồi, lần sao không biết em có thể mời chị dùng cơm được không?

– Ồ, không cần khách sáo, vậy chị cùng bạn đi trước.

Vỹ My nở một nụ cười gật đầu, mọi người cũng đứng dậy chào chỉ có Tinh Quân và Lưu Linh vẫn còn ngồi yên bất động.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.