Chim Sẻ Hóa Phượng Hoàng

Chương 54: Sinh Tử Chiến Phần 2


Đọc truyện Chim Sẻ Hóa Phượng Hoàng – Chương 54: Sinh Tử Chiến Phần 2


Tên Vấn Đạo mập kia liền nắm chặt tay lại thì bàn tay khổng lồ bên dưới kia cũng nắm lại với tốc độ rất nhanh.

Hiện tại Tiểu Thiên đang đối chiêu với hắn nên cậu không thể thu chiêu mà bỏ chạy được, nếu làm như vậy thì tỉ lệ chết của cậu sẽ còn cao hơn nữa.
Tiểu Thiên đang nằm trong tình huống thập tử nhất sinh, vậy nên cậu ngay lập tức vận chuyển Nhật Nguyệt Công huyễn hóa ra bên ngoài.

Bên ngoài cậu lúc này Nhật Nguyệt đang xoay vòng quanh cậu rồi bay lên cao và nó càng lúc càng lớn ra.
– Ta sẽ dùng Nhật Nguyệt đối kháng với Đạo của ngươi!
– Ngươi đừng nghĩ chỉ có mình ngươi là có sát chiêu.
Tên Vấn Đạo mập kia nhìn thấy Nhật Nguyệt đang xoay vòng quanh phía trên Tiểu Thiên thì liền kinh hãi
– Hắn vậy mà lại có Nhật Nguyệt Công đã biến mất từ lâu đó?
– Hắn còn có cả Ngũ Hành Thể, tên tiểu tử này vậy mà lại có cơ duyên lớn như vậy.
Lúc này Nhật Nguyệt xoay tròn phía trên Tiểu Thiên đã có kích thước cực lớn rồi, Nhật Nguyệt đang xoay phía trên Tiểu Thiên đã to lớn hàng vạn dặm rồi, hai loại chí hàn và chí nhiệt cùng nhau tỏa ra chiếu thẳng xuống bàn tay khổng lồ bên dưới.
Tiểu Thiên liền vung tay khiến cho Nhật Nguyệt nhắm vào tên Vấn Đạo mập kia mà bay đến
– Để ta xem ngươi chết trước hay là ta!
Cùng lúc đó cậu cũng tung toàn bộ sức lực của mình vào quyền của mình, tên Vấn Đạo mập kia nhìn thấy Nhật Nguyệt to lớn kia đang tiến về phía của hắn với tốc độ cực nhanh kia thì hắn cũng vận hết lực nắm tay lại nhanh hơn.
Nhật Nguyệt kia càng tiến lại gần tên Vấn Đạo mập kia thì lại càng phát triển và to ra cứ như vậy hiện tại nó đã có kích thước hàng ngàn vạn dặm rồi.

Khi Nhật Nguyệt kia bay đến cách hắn vài trượng thì cũng là lúc bàn tay khổng lồ kia nắm chặt lại khiến cho Nhật Nguyệt không thể tiến thêm được tý nào cả.
Lúc này bàn tay kia giống như là đang nắm lấy hai quả cầu một lửa và một băng trong tay vậy, tên Vấn Đạo mập kia cũng đã nương chiêu và lùi lại phía sau cách Nhật Nguyệt kia của Tiểu Thiên.
Nhưng không đợi tên Vấn Đạo mập kia kịp thở phào nhẹ nhõm thì Tiểu Thiên liền cười
– Cùng ta chơi lớn một trận đi!
– Nổ!
Tên Vấn Đạo mập kia vừa nghe từ mà Tiểu Thiên nói kia thì ngay lập tức hắn lấy từ túi trữ vật ra một tấm mai rùa màu đỏ, tấm mai rùa này lớn chừng một trượng.


Rồi hắn giảm sức mạnh chiêu thức mình lại, điều này làm cho quyền của Tiểu Thiên bay thẳng về phía trước và đánh thẳng vào chiếc mai rùa kia.
Chiếc mai rùa kia vậy mà là một vật phòng hộ vô cùng kiên cố nhưng đứng trước một quyền hủy thiên diệt địa kia cũng tan vỡ và quyền kia mượn đà bay đến và đánh thẳng vào người tên Vấn Đạo mập kia khiến hắn phun ra một ngụm máu tươi và bắn mạnh vẻ phía sau.
Quyền của Tiểu Thiên đã bị chiếc mai rùa kia giảm đi tám đến chín phần lực rồi nên khi đánh vào tên Vấn Đạo mập kia thì vẫn chưa đủ lấy mạng của hắn.

Tiểu Thiên thấy tình thế lúc này cũng không xông đến mà bay thẳng về phía Nguyệt Tinh nhanh chóng.
Tên Vấn Đạo mập nương theo một quyền kia thì cũng bay ngược về phía sau nhanh chóng mặc dù lúc này nội tạng của hắn đã bị đảo lộn và không còn nguyên vẹn rồi.

Nhưng hắn vẫn chịu đựng được cơn đau kịch liệt này mà bỏ chạy.
Nhưng không đợi cho hắn bỏ chạy bao xa thì Nhật Nguyệt kia liền phát nổ, một vụ nổ hủy thiên diệt địa.

Nhìn từ phía bên ngoài thì sẽ thấy một vài tia sáng chiếu xuyên qua các khe kẽ ngón kia, rồi vô số tia sáng xuyên qua bàn tay kia.
Bùm…!
Một tiếng nổ vang lên làm rung động cả trời đất, rung chuyển cả đại địa.

Còn bàn tay khổng lồ kia xuất hiện những vết nứt lớn rồi lan khắp bàn tay rồi trực tiếp nổ tung thành từng mảnh nhỏ.
Những vị Vấn Đạo đang quan sát trận chiến của cả hai người Tiểu Thiên cách đó hàng chục ức dặm kia thì đột nhiên họ cảm nhận được một luồn nguy hiểm đột cùng đang lao về phía bọn họ.

Một làn sóng nhiệt đang lao thẳng về phía bọn họ, nơi nào bị làm sóng nhiệt kia quét qua thì tất cả đều biến thành tro bụi trong nháy mắt và nó đang lao về phía bọn họ.
Khi làn sóng nhiệt này đánh thẳng vào bọn họ thì giống như có một tấm màn trong suốt che chắn và bảo vệ cho bọn họ, tấm màn này giúp cho bọn họ không bị tổn hại gì khi bị làn sóng nhiệt kia đánh tới.
Gần như toàn bộ bàn tay khổng lồ kia đều đã bị hóa thành tro bụi khi mà Tiểu Thiên cho phát nổ Nhật Nguyệt của mình, cả một vùng rộng lớn không thấy đầu cuối đều đã bị hóa thành tro bụi.

Còn tên Vấn Đạo mập kia thì đã không còn thấy tung tích đâu nữa rồi.

Những người đang quan sát ở bên ngoài liền ngay lập tức tỏa thần thức của mình ra khắp xung quanh tìm tung tích của tên vấn Đạo mập kia nhưng lại không thể tìm ra được.

Chỉ còn mỗi Tiểu Thiên lúc này đang nằm thoi thóp trên đống tro tàn khổng lồ, nơi đã từng là một mảnh đại địa đồi núi chập trùng mà thôi.

Thế nên họ chắc chắn tên Vấn Đạo mập kia đã Tiêu Đạo và chết rồi.
Tiểu Thiên lúc này mở mắt ra và nhìn xung quanh một vòng rồi nghĩ
– May thay đó là chiêu của mình nên mình đã khiến cho hắn nhận chín phần còn mình chỉ nhận một phần lực lượng và mình cũng chỉ cho nổ Nhật Tinh và giữ lại Nguyệt Tinh như một tấm khiên bảo vệ.
– Nhưng cái chiêu chết chùm này quả thật không nên dùng tiếp nếu không vào đường cùng.
– Chắc hẳn hắn đã chết sau vụ nổ đó rồi!
Tiểu Thiên đang nằm tại đó và cố gắng vận chuyển Ngũ Hành trong người để mau chóng hồi phục thì cách Tiểu Thiên chừng vạn dặm thì đột nhiên từ trong hư vô một dáng người huyền ảo đang chầm chậm hiện ra.
Tiểu Thiên vừa nhìn đã biết đó là tên Vấn Đạo mập kia, khi cơ thể hắn vừa hiện ra toàn bộ thì ngay lập tức hắn ngã gục xuống đống tro tàn bên dưới.

Trên người hắn là vô số vết thương, máu theo đó cũng đã chảy ra rất nhiều, hắn nhìn qua Tiểu Thiên thì thấy cậu cũng nằm thoi thóp giống mình nên cảm thấy được an toàn phần nào.
Còn Tiểu Thiên thì nhìn qua tên Vấn Đạo mập kia cười nói
– Sinh Tử Đạo ta nghe nói đó là Đại Đạo!
– Mạnh! Rất mạnh!
Tên Vấn Đạo mập kia nghe cậu nói vậy cũng trả lời
– Ha…!ha…!ha…!Tiểu tử ngươi vậy mà lại mạnh đến như vậy, cho dù có là Chí Tôn Trúc Cơ cũng tuyệt đối không mạnh đến như vậy.
– Ta chỉ nghe nói Chí Tôn Trúc Cơ có thể đánh với Nguyên Anh chứ chưa hề nghe có thể giết Vấn Đạo.
Những vị Vấn Đạo kia cũng đã bay đến cách hai người họ chục vạn dặm, bọn họ không biết hai người họ còn có nhưng chiêu thức gì hay không nữa nên họ cũng không muốn tiến lại quá gần.

Họ nhìn thấy cả hai đều đang nằm thoi thóp trên đống tro tàn bên dưới và nhìn toàn bộ khung cảnh trận chiến của cả hai thì thầm nhủ không nên trêu vào hai tên máu liều nhiều hơn máu não này.

Lúc này phía trên bầu trời xuất hiện một thứ vô cùng kì lạ, cách mặt đất đúng hơn là lớp tro tàn hàng trăm vạn dặm trên bầu trời xuất hiện một dị điểm màu đen tuyền kích thước chừng trăm dặm.

Mới đầu mọi người không quá chú ý đến nó, nhưng hiện tại thì họ cảm nhận được một cổ lực hút kinh khủng phát ra từ nó.
Cổ lực hút này khiến cho đám tro tàn phía bên dưới liền bị nó hút vào trong, ngay cả Tiểu Thiên và tên Vấn Đạo mập kia cũng bị cổ lực hút kia hút cho bay lên.

Hiện tại cả hai đều đã bị thương nặng, gần như là cửu tử nhất sinh nên họ không hoàn toàn không đủ sức lực để kháng lại nó.
Vị Vấn Đạo thư sinh kia thấy vậy thì ngay lập tức xuất hiện đến chổ vị Vấn Đạo mập rồi một tay nhẹ nhàng chụp vào vai của hắn, sau đó tiến đến chổ Tiểu Thiên cũng một tay chụp vào vai cậu rồi đi đến chổ những vị Vấn Đạo kia rồi đặt hai người họ nằm trên không trung rồi nói
– Nhờ nàng vậy!
Một vị nữ tử Vấn Đạo liền bước ra rồi dùng hai tay đặt lên đỉnh đầu của hai người Tiểu Thiên, từ tay nàng một dòng chảy màu xanh nhạt truyền ra bao bọc lấy hai người bọn họ.

Sau đó từng vết thương trên người họ dần dần khép lại, từng cơn đau nhứt mà họ nhận phải cũng theo đó giảm đi nhiều.
Sau chừng khoảng vài nhịp thở thì hai người họ cũng đã cử động được cơ thể, nhưng nội thương của hai người họ vẫn còn rất nhiều.

Tiểu Thiên cùng tên Vấn Đạo mập kia chấp tay cúi nhẹ người cảm tạ nàng ta rồi nhìn nhau.
Tên Vấn Đạo mập kia quay sang nhìn dị điểm trên bầu trời kia rồi nhíu mày nói
– Cái thứ gì ở trên kia thế?
– Nó khiến cho không gian xung quanh nó đang xoắc lại cả lên rồi, cổ lực hút từ nó thật sự kinh khủng đấy.
– Nó là đòn sau cùng của ngươi sao?
Tiểu Thiên cũng nhìn về phía dị màu đen kia mà lắc đầu
– Ta không có chiêu thức này!
– Nhưng về sau thì có rồi!
Nói rồi Tiểu Thiên bay về phía dị điểm kia, cậu đứng cách dị điểm kia chừng vạn dặm.

Dù ở cách xa như vậy nhưng cậu vẫn cảm nhận được một cổ lực hút vô cùng kinh khủng, Tiểu Thiên thử dùng thần niệm của mình liên kết với cái dị điểm kia nhưng khi thần niệm của cậu vừa phóng ra thì ngay lập tức bị nó nuốt chửng.
– Cái thứ này không phân biệt địch thù gì cả?
– Nó ăn tất cả mọi thứ sao?
Đột nhiên Tiểu Thiên ngộ ra được một điều gì đó, cậu liền cười rồi tiếp tục truyền thần niệm vào cái dị điểm kia nhưng lại không thành công nên cậu quyết định bỏ nó tại đây luôn.


Rồi cậu quay về chổ những người Vấn Đạo kia rồi nói
– Thứ này không chịu khống chế của ta.
Sau đó tên Vấn Đạo mập kia lên tiếng
– Tiểu tử trận này coi như hòa!
– Đợi ta và ngươi hồi phục thì sẽ cùng chiến tiếp!
Tiểu Thiên gật nhẹ đầu, sau đó vị Vấn Đạo thư sinh điểm về trước một cái thì trước mặt họ xuất hiện một cánh cửa đá có hình dạng như lúc trước.

Rồi tất cả bọn họ liền bước ra và được truyền tống quay về Thiên Tước Bang.
Sau khi bọn họ quay về Thiên Tước Bang thì ngay tại mảnh đại địa chỉ còn tro tàn kia đột nhiên xuất hiện một vị trung niên mặc trên người một bộ đạo bào màu trắng nhưng đã rách đi khá nhiều, tay cầm một chiếc quạt làm từ lông gì đó bước ra từ Hư Vô.
Hắn nhìn về phía cái dị điểm trên bầu trời kia rồi nhìn một vòng quan cảnh mảnh đại địa này rồi lắc đầu
– Đúng là một đám phá hoại!
– Đánh đấm như một lũ chợ búa!
– Làm hư hại cả một nơi đẹp của ta rồi!
Sau đó người này bước đến gần cái dị điểm kia, ngay lập tức hắn liền cảm nhận được một cổ lực hút vô cùng kinh khủng phát ra từ nó.
– Đây là điểm đen ngoài không gian bên trên!
– Thật không ngờ tên tiểu tử đó vậy mà lại tạo ra được nó!
– Ta sẽ nhớ cái đống rác mà ngươi bắt ta dọn dẹp này, tiểu tử người được lắm!
Nói xong hắn vẩy tay một cái khiến cái dị điểm kia rung lắc một cái rồi trực tiếp tan vở thành từng mảnh nhỏ, giống như một tấm kính bị người khác đánh vỡ vậy.

Rồi hắn quay người lại nhìn xuống mảnh đại địa bên dưới rồi vẩy tay một cái làm cho mảnh đại địa bên dưới ngay lập tức mộc lên từng cái cây ngọn cỏ, đồi núi cũng theo đó đâm lên.
Còn lớp tro tàn bên dưới thì bị cú vẩy kia khiến cho nó thành dưởng chất cho những cái cây và ngọn cỏ bên dưới.

Sau chừng mười nhịp thở thì mảnh đại địa này cũng đã chở về với vẻ vốn có của mình.

Làm xong thì hắn liền trực tiếp biến mất không để lại tý dấu vết nào..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.