Bạn đang đọc Chiếm Hữu Tù Binh (đam Mỹ)[h] – Chương 44: H
Điểm đến tiếp theo của hai người chẳng phải là nhà như Lý Tống Khiêm đã nói , hắn đem theo Ngụy Thương đến khu căn cứ của mình .
Bị kéo đi , cả đoạn đường cậu chẳng thể nói gì cả , trái tim như chết lặng . Câu nói của Lý Tống Khiêm :”Thật may mắn lúc đó em được Hoàng đế đưa đi trốn thật kỹ ” như vết cắt dài , cứa sâu vào vết thương của cậu khiến nó càng trở nên đau đớn.
Lúc cả gia đình cần , thì cậu đang ở đâu ?
Lý Tống Khiêm đem cậu đến trước cửa phòng , vệ sĩ hai bên cúi chào hắn . Trong lúc đợi Lý Tống Khiêm nhập vân tay , họ lén lén nhìn Ngụy Thương , sau khi chạm phải ánh mắt của hắn liền rụt đầu lại .
Hắn chẳng so đo , cầm tay cậu đưa vào phòng làm việc .
Lý Tống Khiêm nới lỏng cà vạt , ngồi vào ghế , liếc mắt thấy Ngụy Thương vô hồn đứng trước cửa , chẳng biết đang suy nghĩ gì , nhưng điều này khiến Lý Tống Khiêm khó chịu .
Biết thế hắn sẽ không cho cậu đi gặp mẹ nữa .
– Đến đây .
Hắn vời vời cậu , tay chỉ lên đùi mình . Ngụy Thương nghe lời , đi đến ngồi lên đùi hắn . Mặt đối mặt . Cậu nhìn xuống thấy khuôn mặt Lý Tống Khiêm chẳng biểu tình gì , hắn lặng lẽ tháo cà vạt của mình trói hai tay cậu ra đằng sau thật chặt , sau đó tháo nốt cái cà vạt của Ngụy Thương đem lên che mắt cậu . Mất tầm nhìn , cậu trở nên sợ hãi .
Ngụy Thương đổ mồ hôi lạnh , mím môi . Thật sự cậu đã kiệt sức , bây giờ mà tiếp tục …..
Lý Tống Khiêm nhướn người , qua lớp áo sơ mi cắn cắn hạt đậu trước ngực cậu , còn cố day day thêm .
Khoái cảm bị khơi dậy , Ngụy Thương cong người , ngửa cổ lên , rên khẽ .
Đôi môi Lý Tống Khiêm chẳng an phận , hắn mò theo từng cúc áo , hai tay cởi áo Ngụy Thương , kéo xuống tận bả vai cậu , sau đó cởi khóa quần cậu .
……
gần tiếng sau :
Bên ngoài chẳng ai biết được trong phòng diễn ra những gì , chỉ có người bên trong đó mới cảm nhận được không khí xấu hổ này .
Khắp phòng tràn ngập mùi vị tình dục , Lý Tống Khiếm nắm lấy eo Ngụy Thương , hạ thân di chuyển . Cả quá trình hắn lạnh lùng theo dõi cậu khổ sở hét khản giọng , chịu đựng sự va chạm mạnh mẽ của người bên dưới .
Ngay lúc này , Ngụy Thương chỉ cảm nhận được hậu huyệt mình sưng tấy . Nam căn ngày càng trở nên lớn kia không ngừng ra vào trong cậu như muốn trút cạn hết thảy mọi sức sống mà cậu có lúc này , khiến cho Ngụy Thương theo bản năng cố kiễng chân lên để rút thứ đang xâm nhập trong người càng xa càng tốt .
Từng giọt nước mắt tủi nhục cứ thế lăn dài trên má .
Khi Lý Tống Khiêm phát hiện ra , hắn nắm lấy cằm ướt đẫm của cậu , không vui nhíu mày :
– Khi làm tình với tôi còn nghĩ đến chuyện khác sao ?
Ngụy Thương ngày càng khóc lớn khiến hắn trở nên bất lực , nếu cậu rên rỉ thì càng tốt , khoái cảm của hắn sẽ cứ thế tăng vọt , chỉ muốn đặt cậu dưới thân , ra vào không ngừng nghỉ , nhưng cậu khóc mãi như thế này chỉ khiến hắn cảm thấy phiền phức .
Nước mắt chảy xuống cổ , hòa quyện với mồ hôi trên thân thể cậu .
Ánh mắt Lý Tống Khiêm chầm chậm phiêu du trên người Ngụy Thương .
Yết hầu xinh đẹp nằm trên vị trí hài hòa nhất của chiếc cổ trắng ngần .
Vai gầy vì khoái cảm mà trở nên run rẩy .
Xương quai xanh khiêu gợi .
Tất cả đối với hắn đều rất mê người , thật khiến người ta muốn một phát nuốt hết vào bụng .
Hắn bất chợt nắm lấy tóc cậu kéo về đằng sau khiến cậu buộc phải ngửa cổ , đôi mắt nhìn chăm chăm vào yết hầu của Ngụy Thương , sau đó hắn sát mặt lại gần , dùng miệng mút nhẹ , còn trêu đùa dùng lưỡi liếm liếm .
Thật tuyệt , khi cậu cất tiếng rên rỉ đứt quãng , là lúc hắn cảm nhận yết hầu mà hắn đang cố tình ngậm lấy , run rẩy hệt như chủ nhân nó .
Động tác này khiến cho hắn mê muội , kéo dài đến tận một phút .
Lý Tống Khiêm mạnh bạo , những cú thúc về sau càng sâu hơn .
– A , Thương của tôi , anh yêu em . Anh rất yêu em .
Người ngồi trên đùi hắn vẫn nức nở , nhưng bên dưới , tiểu khả ái của cậu đã bất chợt bắn ướt nhẹp lên chiếc áo hắn đang mặc trên người vẫn chưa cởi , chỉ sau một câu nói của Lý Tống Khiêm .
Lý Tống Khiêm đơ người , sau đó hắn tháo che mắt cho cậu . Cả hai lặng lẽ , hắn nhìn cậu thở hổn hển trước mặt , sau đó mới lên tiếng :
– Em cũng thích tôi phải không ?
– ….
– Trả lời .
Ngụy Thương câm nín , quyết không nói . Lý Tống Khiêm giận dữ quát :
– Mau nói ngay .
– Không , tôi không thích ….
Hắn cười nhạt , lật người cậu , úp mặt cậu lên bàn làm việc , tiếp tục xỏ xiên .
Hai tay hắn cởi trói cùng cởi nốt chiếc áo vướng víu trên cơ thể cho cậu . Cùng lúc đó liền cầm tay cậu đặt vào vị trí nơi bụng của Ngụy Thương thi thoảng nhô lên vì những cú thúc , khẽ xoa . Hắn cười gằn :
– Nghĩ xem sau này con của chúng ta sẽ ở đây ? – Hắn vẫn cầm tay cậu , lướt xuống – Hay ở đây ?
Lý Tống Khiêm thật sự điên rồi , Ngụy Thương nghĩ , đôi bàn tay nắm chặt , hắn không tiếc lời nói thô tục để biến cậu thành một người phụ nữ thật sự .
Một lát sau , hắn buông tay cậu , đem một chân cậu đặt lên bàn , một tay xoa nắn thứ yếu thế đằng trước của cậu .
Ngụy Thương đã cạn nước mắt , mệt mỏi tựa lên bàn , cả thân thể run rẩy nương theo từng sự va chạm của người bên trên . Cậu đã nghĩ , thà mình cứ vậy mà chết đi , sẽ không phải chịu sự đau đớn nhục nhã này từng ngày nữa .
Khi Lý Tống Khiêm thỏa mãn bắn sâu vào trong cậu , thật nhiều , hắn chẳng thèm rút ra , tiếp tục động , Ngụy Thương liền kiệt sức , ngất đi .