Bạn đang đọc Chỉ Yêu Sesshoumaru: Chương 19: Không thể không chế tâm
Chướng khí tràn ngập trong tòa thành tựa hồ càng lúc càng đậm, Sesshoumaru liếc nhìn hai nữ nhân đang đánh nhau thành một đoàn, hơi hơi nhíu mi, đôi con ngươi trong suốt không tự giác xẹt qua một tia lo lắng. Cái nữ nhân đó…
“Naraku, bằng đám hỗn tạp này, ngươi đừng mơ tưởng chạm vào một sợi tóc của ta!”
Tao nhã cầm Đấu Quỷ kiếm, Sesshoumaru không ngừng chém nát những xúc tua đánh úp về phía hắn, một cỗ vị tanh nồng lan tỏa khắp ngõ ngách, làm cho người ta khó chịu.
Tùy ý nhìn những xúc tu bị chém thành mảnh nhỏ, Naraku nở nụ cười âm lãnh. Sesshoumaru, ngươi sẽ trở thành một phần thân thể của ta, nhanh thôi… Ngay tại lúc hai bên đang chiến đấu kịch liệt, đột nhiên kết giới dao động mãnh liệt.
Ai? Là ai ở ngoài thành đang phá hủy kết giới?
Thần sắc Naraku thoáng hoảng hốt. Hôm nay rất nhiều khách đến quấy rầy, xem ra hắn phải nhanh chóng giải quyết chuyện ở nơi này!
“Lại có khách? Xem ra người đó thật đáng thương. Vất vả đi đến đây…” Đem kiếm mạnh mẽ chém xuống, sát khí cường đại quanh thân Sessoumaru phát ra lạnh thấu xương, dung nhan băng lãnh có chút trào phúng: “…lại không thể thấy ngươi còn sống!”
Kiếm quang xẹt qua, mang theo kiếm khí sắc bén, trong nháy mắt, trên mặt đất rơi rụng vô số phần thân thể của Naraku.
Trong không gian, từng khối thịt trên đất bay lên xoay quanh tuyết y nam yêu. Naraku cười lớn: “Ha – ha – ha… Sesshoumaru! Ngươi rất nhanh sẽ bị từng phiến thịt của ta cắn nuốt, thân hình hoàn mỹ cũng với yêu lực mạnh mẽ đó, sẽ trở thành của Naraku ta…”
“Sesshoumaru…”
Nhìn thấy từng khối thịt đồng loạt hướng về một phía, tuyết y nam yêu khó có thể chống cự được, Tiêu Lăng Nguyệt bất chấp bị cuồng phong đánh úp từ sau lưng, không chút do dự xoay người phóng về phía hắn. Mặc nhiên, tất cả mọi người ở đó, kể cả đôi đồng tử màu vàng cũng tràn ngập khiếp sợ.
Nữ nhân này… Điên rồi!
Nhịn xuống đau đớn vì lưng bị xé rách, Tiêu Lăng Nguyệt cắn răng khởi động kết giới, đem hai người bảo hộ ở bên trong.
“Ngươi làm cái gì?” Đôi con ngươi màu vàng mang theo vài phần tức giận, thanh âm cũng rét lạnh dị thường. Nữ nhân này, không biết rằng làm như vậy rất nguy hiểm sao?
“A?” Bị vây trong không gian nhỏ hẹp, Tiêu Lăng Nguyệt không thể không dính sát vào cơ thể của tuyết y nam yêu, một mùi hương hoa mai liền xông vào mũi. Đối với nàng mà nói, chưa bao giờ cùng nam tử có tiếp xúc thân mật, trong tình cảnh này làm nàng có chút quẫn bách, nhưng lại không thể không cố làm ra vẻ trấn định, chống lại hai tròng mắt màu vàng đầy lửa giận.
“Không, không có việc gì! Ta… chỉ không thể trơ mắt mà nhìn ân nhân bị hại!”
“Hừ!” Sesshoumaru không khỏi vì cái lý do nực cười ấy mà hừ lạnh. “Sesshoumaru ta cũng không yếu đến mức cần nhân loại ra tay cứu giúp!”
“Ta biết. Nhưng vẫn không thể không lo lắng…” Tiêu Lăng Nguyệt hơi hơi buông xuống ánh mắt, đáy lòng âm thầm có chút ảo não. Biết rõ Sesshoumaru sẽ không có việc gì, thế nhưng, cơ thể lại phản ứng theo bản năng, khi nàng phục hồi tinh thần thì thân thể đã sớm hành động. Bảo nàng phải làm sao bây giờ?
Sesshoumaru có chút kinh ngạc, đôi con ngươi màu vàng bỗng nhiên trợn to, nháy mắt liền khôi phục bộ mặt lạnh lùng, nhìn không ra chút biến hóa.
Là vậy ư? Bởi vì lo lắng…
Một cơn gió nhẹ cũng đủ làm lay động mặt hồ, tảng băng ngàn năm rồi cũng có một ngày bị ánh mặt trời hòa tan. Bất quá, với Sesshoumaru hắn mà nói, tình cảm là một khái niệm quá mức phức tạp, làm cho đại yêu quái như hắn không thể hiểu nổi. Cho nên, dù trong tâm đã nổi lên một tia khác thường, nhưng hắn vẫn như trước mờ mịt không rõ, khuôn mặt vẫn lạnh lùng như cũ.
Cảm giác này… Đến cùng là cái gì?
“A! Chẳng lẽ, chẳng lẽ Sesshoumaru đại nhân cùng nữ nhân kia…” Tránh ở sau một tảng đá, tiểu yêu vẻ mặt không thể tin nổi nhìn sự việc xảy ra trước mắt. Thế nào lại như vậy?
Thu hồi ánh mắt kinh ngạc, Naraku lại nở nụ cười tà mị. Cũng tốt, như vậy liền khiến cho cả yêu lực thuần huyết với linh lực mạnh mẽ cùng thuộc về hắn đi.
Đem từng xúc tu nhỏ dài hướng tới quả cầu thịt vây lấy hai người ở bên trong, một cỗ sức mạnh thanh thuần liền tiến vào cơ thể Naraku. Hừ, quả nhiên nữ nhân này không khó đối phó như Kikyo, một vu nữ nhỏ bé hắn còn khống chế không được ư?
Chính là lúc hắn chuẩn bị hấp thụ nguồn năng lượng ấy, thân thể lại không theo ý chí của đại não mà dừng lại. Phật châu luôn luôn được đeo ở tay trái đột nhiên bộc phát ra uy lực vô hình, gắt gao khống chế, khiến hắn không thể động đậy.
Nụ cười trên mặt Naraku tức khắc trở nên cứng nhắc. Đáng chết, ngay thời khắc quan trọng…
“Naraku!” Trên bầu trời truyền đến một tiếng hét to, Naraku có chút bức bách chuyển ánh mắt, quả nhiên thấy được người vừa xâm nhập kết giới.
“Naraku, đây là bộ dáng chân chính của ngươi sao?” Một thân hồng y, Inuyasha nhanh chóng nhắm vào Naraku, Thiết Toái Nha xẹt qua một mảnh màu vàng sáng rọi. “Tiếp chiêu đi! Phong chi thương…”
Naraku gian nan mở ra một kết giới bảo vệ, đáng tiếc vẫn không ngăn cản hết sự công kích của Thiết Toái Nha.
“Naraku, lần này ta sẽ không để ngươi trốn thoát nữa đâu!” Mỗ bán yêu phẫn nộ tuyên bố.
“Hừ, chỉ bằng ngươi sao? Ngươi cũng hãy ngoan ngoãn giống anh trai mình mà trở thành một phần cơ thể của ta đi!” Kinh bỉ nhìn mỗ bán yêu mở miệng cậy mạnh, Naraku khinh thường đáp trả.
“Cái gì, Sessoumaru? Đáng chết… Ta giết ngươi!” Quả thật hiện giờ hắn không còn ngửi thấy mùi của Sesshoumaru, nhưng làm sao có thể? Hắn không tin!
Ngồi trên đám mây trắng giữa không trung, sứ giả của gió lén lút quan sát trận chiến, đáy lòng có một tia lo lắng.
Inuyasha, ngươi tốt nhất nhanh chút giải quyết hắn đi, bằng không…