Chỉ Muốn Yêu Cậu ( Hoàn )

Chương 10


Bạn đang đọc Chỉ Muốn Yêu Cậu ( Hoàn ) – Chương 10

Cô đưa tô mì hoành thánh rồi lấy đũa cho hắn nói:

” Thổi đi rồi ăn, coi chừng bị bỏng đấy.”

Hắn nhìn cô rồi hỏi:

” Tớ bị bỏng cậu có đau lòng không ?.”

Cô lấy muỗng đặt vào tô của mình, nghe vậy khựng lại một chút rồi nói:

” Cậu hỏi gì đó, mau ăn đi.”

Hắn nghe vậy liền cười rồi nói:

” Không trả lời, có nghĩa cậu đau phải không ?.”

Cô cau mày véo tai hắn rồi nói:

” Cậu nói nhiều hơn lúc mới gặp rồi đó, ăn hay không thì bảo ?.”

Hắn vội gật gật đầu nói:

” Ăn ăn, đau quá.”

Cô buông tay ra cảnh cáo nói:

” Lần sau mà còn vậy nữa thì đừng trách tớ.”


Hắn cười cười rồi cắm cúi ăn tuyệt nhiên không dám nói gì thêm, lần này cô đã tính trước liền nhanh chóng đi đến trả tiền, hắn thấy vậy cau mày nói:

” Sao không để tớ trả ? Chẳng phải tớ đã nói ai lại để bạn gái trả tiền sao ?.”

Cô lấy balo rồi nhìn hắn nói:

” Chẳng lẽ cậu lúc nào cũng muốn mời tớ sao ? Có qua thì mới có lại chứ.”

Hắn gật đầu nói:

” Nhưng tớ muốn mời cậu mà, lần sau cậu không được trả tiền nữa.”

Cô vừa đi vừa nói:

” Vậy lần sau tớ không đi ăn cùng cậu nữa.”

Hắn cau mày nói:

” Không muốn.”

Cô không nói gì nữa, hắn đi nhanh lên nắm tay cô rồi hỏi:

” Cậu giận tớ sao ?.”

Cô lắc đầu nói:

” Cậu làm như tớ thích giận lắm vậy, giận cậu còn mệt hơn đấy, khỏe khắn gì đâu mà giận với hờn.”

Hắn im lặng nhưng vẫn nắm chặt tay cô, một lúc sau khi về tới cổng chung cư và cứ như đã thành lệ cô định đưa hắn lên phòng, mà hôm nay hắn lại nói:

” Hôm nay đưa tớ tới đây thôi, không phiền cậu nữa, một chút tớ có việc phải ra ngoài, cậu về trước đi.”

Cô nhìn hắn ” Ừm” nhẹ một tiếng rồi quay lưng đi về, hắn nhìn cô đi khuất rồi mới lấy điện thoại ra bấm số gọi.

” Tới Sofi đi, tao muốn nói chuyện với mày.”

Nói xong hắn tắt máy bỏ vào túi quần rồi đi tới điểm hẹn, tới nơi hắn đi vào bên trong, bỗng một tiếng gọi lớn vang lên:

” TẦN NGHIÊM! Ở đây.”

Tần Nghiêm đi tới nơi phát ra tiếng gọi, thấy hắn đi tới chỗ phát ra tiếng gọi, rồi ngồi xuống lên tiếng nói:

” Có biết tại sao tao lại hẹn mày tới đây hay không ?.”

Trần Ôn im lặng một chút rồi trả lời:

” Biết, vì chuyện lúc nãy phải không ? Cô gái xinh đẹp đi cùng mày lúc nãy là ai vậy ?.”

Hắn ngồi xuống lấy một điếu thuốc châm lửa hút một hơi, Trần Ôn thấy vậy vội lấy ly rót cho hắn một chút rượu, hắn nhả khói ra rồi nói:


” Là người yêu của tao.”

Trần Ôn nghe vậy có chút ngạc nhiên ngẩn mặt lên hỏi:

” Người yêu sao ? Còn Diệp Uyên mày không định…..”

Hắn cau mày tỏ ý khó chịu nói:

” Đừng nhắc tới con người đó trước mặt tao nữa.”

Trần Ôn cũng không nói gì nữa, hắn lấy một chai rượu mở ra rồi tu hết một chai rồi hỏi:

” Bọn thằng Lộ sao rồi, bọn mày xử chưa ?”

Trần Ôn nghe vậy liền gật đầu, gương mặt hắn dãn ra đôi chút, hút xong điếu thuốc hắn đứng dậy nói:

” Bọn mày chơi đi, tao về.”

Trần Ôn đứng dậy nói:

” Cần tao đưa về không ?.”

Hắn xua tay từ chối rồi bỏ đi, Trần Ôn nhìn hắn, dáng vẻ hắn vẫn vậy vẫn cô độc như ngày đó, ngày mà Diệp Uyên bỏ hắn ở lại để đi du học tại Pháp cùng người bạn thanh mai trúc mã của cô ta mặc cho hắn van xin cô ta ở lại và chờ đợi cô ta dưới cơn mưa cả đêm. Sau hôm ấy thì hắn như người khác vậy, lao đầu vào ăn chơi, rượu bia, thuốc lá, sau khoảng thời gian sa đọa đó dường như hắn đã mệt nhoài, nên dọn vào chung cư Cao Nhiêm sống và không cho ai đến đó cả Trần Ôn thấy xót cho hắn lắm đối với cậu, hắn không chỉ là bạn mà còn là người anh em tri kỉ không ai bằng, ấy vậy mà giờ hắn gặp chuyện cậu lại không thể giúp được gì. Tần Nghiêm bước vào chung cư những bước đi có chút không vững, hắn đi vào thang máy nhấn tầng 5, ” Ting” tiếng thang máy vang lên cánh cửa mở ra, hắn lảo đảo bước đi như muốn ngã khụy, chợt một giọng nói vang lên:

” Tần Nghiêm! Cậu sao vậy ?.”

Hắn ngẩn mặt lên nhìn thì bắt gặp gương mặt quen thuộc, là Tiểu Hạ hắn đưa tay chạm vào gương mặt của cô rồi thều thào hỏi:

” Là cậu phải không ? Tiểu Hạ.”

Cô gật đầu cau mày hỏi:

” Cậu uống rượu sao ?.”


Hắn nắm tay cô rồi nói:

” Uống chút thôi.”

” Bộ dáng này của cậu mà một chút sao ?.”

Cô dìu hắn đứng dậy đi đến phòng của hắn rồi hỏi:

” Chìa khóa phòng cậu đâu rồi ?.”

Hắn lè nhè nói:

” Trong túi quần.”

Cô mím môi lục tìm trong túi quần của hắn, chạm phải chìa khóa cô cầm lấy rút tay ra, chợt cô chạm phải thứ gì đó không nên chạm, mặt cô ửng đỏ lên tay chân run run mất một lúc sau mới mở được cửa phòng của hắn, cô dìu hắn ngồi xuống sofa rồi nói:

” Để tớ lấy nước cho cậu.”

Vừa định quay người đi lấy nước thì hắn nắm lấy cổ tay kéo cô ngồi xuống rồi ôm chặt cô từ phía sau thì thầm vào tai cô:

” Cậu ở đây đừng đi đâu hết, tớ không muốn mất cậu.”

Hắn nói rồi gục mặt lên vai cô, Tiểu Hạ lúng túng nói:

” Cậu…cậu buồn ngủ sao ? Đi vào phòng ngủ sẽ thoải mái hơn đấy.”

Hơi thở của hắn đều đều trên vai, cô gỡ tay hắn ra xoay người lại nhìn thì hắn đã ngủ say, cô đỡ hắn nằm xuống đi vào phòng lấy gối kê đầu cho hắn rồi nhẹ nhàng bước ra đóng cửa lại cho hắn rồi đi về.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.