Đọc truyện Chanh Đá Giữa Mùa Hè – Chương 16
Ngày mười hai tháng sáu, sân vận động quốc tế Hán Giang, trận chung kết giải mùa xuân KPL.
Hội trường lớn như thế lấy trung tâm chia thành hai khung cảnh hoàn toàn khác nhau, fans của hai chiến đội KG và ASG cầm gậy tiếp ứng lấp đầy tầm mắt người qua đường, nhưng khí thế bên phía ASG có hơi ỉu xìu, liếc mắt nhìn cũng thấy còn rất nhiều chỗ trống không có khán giả, mà fans thì ngồi gục đầu trên ghế, trên tay vẫn còn buộc chặt dải băng cổ vũ màu đỏ của ASG.
Ngược lại bên khán đài của KG lại tràn đầy khí thế, Lâm Kiều ngồi xem thi đấu ở hàng ghế rẻ nhất vẫn có thể nghe thấy tiếng cổ vũ cuồng nhiệt của cô nàng fangirl đằng trước.
Hiện tại KG đang thắng ASG 3-0 và chỉ cần một điểm quyết định nữa thôi, hơn nữa trong ba trận thi đấu trước đó bọn họ chèn ép ASG đến nát bấy, rất khó khiến người tin rằng sự chênh lệch này đến từ trận chung kết của cả hai đội.
Chẳng phải nguyên nhân gì hết, là do ASG ở đường dưới bị một mình Tro Tàn đánh tan tác.
Trận thứ ba người đi rừng của ASG mới đè đầu Tro Tàn đi đường dưới được nhưng lại để Hoa Ngữ Giả ở đường giữa xanh lên, chờ đổi đường xong giao tranh thì Tro Tàn vẫn là chiến thần, vài lần Hoang Mạc muốn bắt lẻ anh đều bị Ngưu Ma của Tiểu Ngư hất văng, chỉ có thể trơ mắt nhìn cả đội thua ván đấu.
(Xanh / gốc là phát dục: vượt trội về sát thương, phòng thủ,…!Cái này chơi game hay dùng nhưng mình sợ để thế mấy bạn không chơi hơi khó hiểu nên note lại nha)
“Ngày hôm nay Tro Tàn phát huy tốt quá!” Hôm nay vẫn là Cách Lâm và Blue người bạn lâu năm của mình ngồi trên đài bình luận nói một cách say sưa, “Ván thứ nhất một mình ngươi ở đường dưới bị ta đuổi chết, ván thứ hai có trợ thủ bên cạnh thì tạm giữ cân bằng được, ván thứ ba thì phải để người đi rừng đến mới có thể áp được ta, nhưng ta lại để trợ thủ du tẩu khắp nơi cùng đi rừng, đánh đoàn ta vẫn có thể chiến đấu, chơi như thế thì ASG biết phải chơi thế nào cho được nhỉ!”
“Không biết ASG có cách nào để đối phó không, nhưng tôi cảm thấy họ bắt đầu hơi rối rồi đấy.”
“Ván thứ ba này thao tác của Nguyệt Quế có hơi ngang ngược, hôm nay cậu ta mắc quá nhiều sai lầm.”
“Không có cách nào cả.
Nếu tôi là Hoang Mạc chắc đã chết tâm luôn rồi.” Blue cười nói, “Cậu ta đi đường trên còn có thể lấy đầu Noãn Đông, nhưng bốn đồng đội khác thì bị đánh cho ngu người luôn rồi, cậu ta biết chơi làm sao cho được.”
“Ván thứ ba này Noãn Đông dùng tanker ở phương diện ngăn cản và kháng áp làm khá tốt, không cho Hoang Mạc có cơ hội xanh lên được.
Ván thứ hai Quan Vũ của Hoang Mạc muốn bắt Tro Tàn cũng bị Hạng Võ của Noãn Đông gạt đi ý định.”
“KG này cũng mạnh quá rồi, tất cả mọi người đều biết là phải đánh đường dưới nhưng mà đánh không lại.”
“Vậy chúng ta xem thử ván thứ tư này ban pick sẽ có gì thay đổi không.
Trước mắt ASG đã ban Thái Ất và Trương Phi, ba ván trước đó Tiểu Ngư đã sử dụng Tô Liệt, Thuẫn Sơn và Ngưa Ma rồi.
Bây giờ thì chẳng còn con nào có khả năng bảo vệ cứng nữa, tôi cảm thấy họ vẫn muốn nhắm vào Tro Tàn.”
“Nhắm vào Tro Tàn là điều cần thiết, nếu không chẳng đánh được luôn đấy.”
Bỏi vì trong thi đấu vị trí xạ thủ không thể di chuyển nên rất thiếu không gian để thao tác, có một khoảng thời gian rất dài các giải đấu chuyên nghiệp của Vương Giả bị hai xạ thú linh hoạt nhất là Marco Polo và Công Tôn Ly thống trị, mỗi lần đem ra trận đấu đều là vũ khí tối cao.
Sau này bên liên đoàn của Vương Giả nhằm vào mấy trường hợp như thế này nên ban hành Ban Pick toàn trận đấu, tức là mỗi đội ngũ trong cả trận đấu đấy không được chọn lại tướng đã chơi, khiến những con tướng khác có cơ hội được lên sân đấu.
ASG ban trợ thủ sau khi pick con đầu tiên vì xạ thủ bọn họ chơi Ngu Cơ, mà Tro Tàn đã chơi Marco, Công Tôn Ly và Tôn Thượng Hương, hiện tại trong danh sách tướng đã chẳng còn tướng xạ thủ nào cho anh chọn.
“Vậy là ASG lựa chọn solo với Tro Tàn ở đường dưới, tôi cảm thấy trận này Tro Tàn cầm Bách Lý Thủ Ước cũng không tồi.”
Là fan lâu năm của KG, cách nghĩ của Cách Lâm lại khác: “Tro Tàn sẽ không tốn thời gian ở đường dưới đâu, tôi nghĩ cậu ta sẽ chọn một con tướng đột biến solo ở đường trên.”
Khi họ nói chuyện quả nhiên KG chọn Mông Nha xác minh suy đoán của Cách Lâm.
Hướng ban pick tiếp theo cũng không khác mấy với dự đoán của hai vị bình luận viên, KG chọn đội hình gồm Mông Nha, Triệu Vân, Tôn Tẫn, Võ Tắc Thiên và Trư Bát Giới chờ đến cuối trận như lối chơi truyền thống, ASG lại lựa chọn Ngu Cơ, Quất Hữu Kinh, Bất Tri Hỏa Vũ, Ngưu Ma và Mã Siêu.
Sức đánh ở đầu trận của hai bên không chênh nhau bao nhiêu, đội hình của ASG có khả năng mở giao tranh nên cả đội thường xuyên nhào đến chém hai vị trí trung tâm (xạ thủ – pháp sư) của KG.
Lần này ASG thay đổi chiến lược, bọn họ để Ngu Cơ solo với Mông Nha ổn định phát triển, Quất Hữu Kinh lại chạy đến đường trên giúp Mã Siêu, tranh thủ thời gian khiến Mã Siêu xanh lên sớm.
ngôn tình ngược
Ngu Cơ solo không quản việc chém giết quả thật an ổn trưởng thành, Hoang Mạc ở đường trên lại đánh Noãn Đông sml, bên này KG lâm vào hoàn cảnh khó khăn và không thể kết thúc giai đoạn solo này một cách nhanh chóng được.
Phút thứ sáu Triệu Vân mang theo Tôn Tẫn chạy đến đường dưới muốn ép giết Ngu Cơ nhưng đúng lúc đó Truyền Tống Trận ở đường dưới lại sáng lên, Mã Siêu hùng hổ mà xông vào, phối hợp với Ngu Cơ trực tiếp giết sạch ba người bên KH.
(Truyền Tống Trận: Trước mấy hang rồng nó có cái trận truyền tống, mình chưa chơi tướng có khả năng dùng cái đó nên chịu nhưng hình như mấy tướng có khả năng teleport có thể ở vị trí bất kỳ nhảy sang chỗ đó)
Trư Bát Giới nhân cơ hội đó đẩy ngã trụ một ở đường trên, nhưng không cách nào bù lại lỗ hổng ở đường dưới, tựa như một cái bình lại mất đi nắp vậy, chỉ cần cái bình này nghiêng một tí thôi là nước sẽ chảy ra ngoài không ngừng.
Phút thứ bảy khi hai đội tranh đoạt Bạo Quân thì Mông Nha lại bị một mình Mã Siêu chém chết khiến khán giả kinh ngạc, từ sau đấy KG tựa như mất hết khả năng chiến đấu chỉ biết vừa đánh vừa lui, từng chút bị ASH phá sạch ba cái trụ hai phải tiến vào thế cục giữ nhà.
Hai vị bình luận viên còn muốn tuyên bố ASG đã gỡ được một ván, khiến trận đấu lại tiếp tục, mà Giang Tự ngồi ở ghế tuyển thủ lại chau mày, mồ hôi ở sau lưng chảy không ngừng.
Nếu có người lại gần quan sát thì sẽ có thể thấy ngón cái bên tay phải đang run rẩy, cơn đau co thắt khiến tầm nhìn của anh nhòe đi, não ngừng suy nghĩ, cả cánh tay thể nào động đậy như bị bóng đè bao phủ.
Cách Lâm không thể nào nhìn thấy tình huống bên ghế tuyển thủ được, nhưng từ trận đấu cậu ta vẫn phát hiện ra được tia manh mối: “Mông Nha còn không chạy lên dọn lính, sao lại đứng trong trụ cao điểm vậy?”
“Đây là…..!bị BUG rồi sao?”
“KG không yêu cầu tạm ngưng, chắc không có vấn đề gì.
Được rồi chúng ta đã thấy Mông Nha di chuyển, nhưng đã quá muốn rồi, trụ cao điểm ở đường dưới đã bị ASG dỡ mất.
“Cục diện thế này thì KG khó mà đánh.”
“Cậu đoán xem ASG có thể nào để ba rồi thắng ngược bốn không?”
“Việc này…” Cách Lâm cười gượng nói, “Chuyện này trong lịch sử của KPL cũng chỉ có một lần, hiện tại vẫn còn khó nói được.”
Giang Tự hồi hồn từ trong hoảng hốt, dùng sức lay lau đầu khiến bản thân bình tĩnh lại.
Không thể kéo dài thêm nữa, anh thầm nghĩ trong lòng, nếu còn kéo nữa thì càng ngày càng khó đánh mất thôi.
“Dọn lính, dọn lính.” Anh nghe tiếng Tiểu Ngư nói vào mic, “Bình tĩnh, ôm trụ thì có thể đánh tiếp.”
Lúc Tôn Tẫn (?) đi ngang qua Mông Nha còn quăng icon hồ ly nhỏ tỏ vẻ đáng yêu, dường như là đồng đội đang an ủi anh trong thầm lặng.
Trong game toàn đội KG đều đứng trước chắn sát thương cho anh, Giang Tự điều khiển Mông Nha dọn sạch lính trong mưa đạn, dồn hết toàn lực ngó lơ cơn đau từ ngón tay của chính mình truyền đến.
(Đáng lẽ chỗ này là Tôn Tẫn mà tác giả viết thành Thái Văn Cơ)
Năm người bọn họ tập trung dọn lính, thời gian cứ dần trôi thêm từng phút từng giây, kéo mãi đến khi bọn họ đã lấp đầy trang bị.
Phút thứ mười lăm hai con rồng bên ASG chỉ có thể phá được trụ cao điểm ở đường trên, KG dựa vào một cây trụ cuối cùng gian nan chống đỡ, bọn họ thể hiện sự kiên cường và tính kỷ luật đồng đội cực kỳ cao, mỗi một người đều nghe theo lời chỉ huy của Tiểu Ngư làm việc mình nên làm, cứng rắn ôm kỹ trụ nhà.
Phút thứ hai mươi ASG ăn được Long Vương Gió Lốc chuẩn bị kết thúc trận đấu, Võ Tắc Thiên của Hoa Ngữ Giả tốc biến lên dùng chiêu hai hất tung bốn người xong lại dùng chiêu cuối và bấm vào Kim Thân.
Phối hợp với Triệu Vân hạ gục Ngu Cơ trong nháy mắt, sau đó một đợt giao tranh lấy ba đổi năm đẩy vỡ hai trụ cao điểm bên ASG, thành công tìm thấy lối thoát cho KG.
Phút thứ hai mươi lăm, kinh tế và trang bị của hai bên đã cân bằng, vài lần ASG muốn mạnh bạo xông vào đập trụ nhưng đều thất bại.
Trư Bát Giới và Tôn Tẫn một trước một sau tạo thành một bức tường che trước mặt bọn họ, liều mạng ngăn cản chiến thắng của đối phương.
(Kỹ năng thêm của trang bị Huy Nguyệt, hình như là Quả Cầu Băng Sương í.
Có trạng thái vô địch trong vài giây, lúc ấy thì cả người sáng lên màu vàng nên gọi là kim thân.)
Bọn họ cứ kéo dài mãi như thế đến phút thứ ba mươi, thần kinh của mỗi người đều trong trạng thái căng thẳng, thao tác bị tra tấn trong thời gian dài dần trở nên máy móc.
Đau đớn cũng dần trở thành chết lặng, lời muốn nói nghẹn hết ở cổ, tìm kiếm thân ảnh của kẻ địch khắp bản đồ trống trải, cẩn thận mọi khả năng bất thình lình có thể bị nhảy ra đánh lén.
Bây giờ bản đồ đã quá trống trải, mọi người đều trốn đông trốn tây đến mức cạn kiệt sức lực chẳng khác gì đang chịu tra tấn cả.
Phút thứ 32 hai bên tập trung tại đường giữa, nấp ở bụi cỏ hai bên chuẩn bị đánh lén, không biết Ngu Cơ nghĩ gì mà đột nhiên theo bản năng quăng chiêu ba ra thăm dò mở đầu giao tranh, KG nháy mắt hạ gục Ngu Cơ Trước, mà một lần nữa Võ Tắc Thiên hất văng Mã Siêu và Bất Tri Hỏa Vũ nhào vào bắt Mông Nha ra, dọn dẹp hết mọi uy hiếp cho Mông Nha.
Chỉ cần là một cơ hội thở phào thì Mông Nha lập tức dùng tốc biến nhảy về phía sau kéo khoảng cách an toàn với Mã Siêu, đồng thời dùng hết hỏa lực tấn công, đón đầu ASG bằng một trận mưa bom bão đạn.
Đội hình của ASG vẫn còn thiếu liên kết, liên tục bị đánh đến mức quét sạch, tuy rằng Mã Siêu có thể đổi mạng với Mông Nha nhưng đã không thể thay đổi được gì nữa.
Cuối cùng KG còn sót lại Võ Tắc Thiên và Tôn Tẫn, hai người dưới tiếng hô kinh ngạc của Cách Lâm đẩy vỡ thủy tinh bên ASG, lấy thành tích 4-0 giành được chứ quán quân của giải mùa xuân.
Khi ánh đèn sáng bừng lên, pháo hoa vàng từ trên trời bay xuống tán loạn.
Tiếng hoan hô cuồng nhiệt của fans như muốn dỡ bay nóc sân vận động, Giang Tự nằm liệt trên ghế, cảm thấy tầm mắt nhòe đi.
Tiểu Ngư đứng dậy đầu tiên, cúi đầu bắt lấy tay Giang Tự: “Ông có ổn không đấy?”
Giang Tự cố hết sức gật đầu, mượn lực từ ghế đứng dậy, đi theo đội bắt tay cùng năm người bên ASG.
Dựa theo trình tự thì người phải bắt tay cuối cùng là Hoang Mạc, trong lúc hai người chạm tay anh nhìn thấy được sự hâm mộ nơi đáy mắt của Hoang Mạc.
“Cậu rất mạnh, đồng đội cũng rất giỏi.” Hoang Mạc dùng sức bắt tay với anh nói, “Nhưng tôi không tin lần nào họ cũng có thể bảo vệ cậu, sau này anh cứ cẩn thận tôi đấy.”
“Đối với chúng tôi cậu vẫn luôn là đối thủ đáng gờm.” Giang Tự khó khăn dang tay ôm cậu ta một cái, “Nhưng trước hết cậu phải nỗ lực vào được chung kết đã, đừng để bị người khác cản trở.”
Những lời này chẳng khác gì chọc vào vết thương, Hoang Mạc nhìn anh lắc đầu cười khổ, nhanh chóng đi theo đồng đội về sau khán đài rời khỏi sân khấu.
Thắng lợi trong thi đấu esport chỉ giành cho người đứng đầu, những người ấy hưởng thụ hết những lời tán thưởng, còn người thua cuộc thì chẳng có gì cả, dù có muốn đứng dưới xem trao giải cũng sẽ bị camera thấy phiền chẳng quay đến.
Lễ trao giải bắt đều ngay sau đó, năm người KG và huấn luyện viên đứng song song ở trung tâm sân khấu, nhìn cúp rồng bạc của quán quân đang được đem đến cho bọn họ.
Dù không cần nói gì thì sáu người đang kích động vẫn có thể hiểu nhau, Hoa Ngữ Giả nâng cúp trước rồi đến Tiểu Ngư, theo sau đó là Trục Hạ và Noãn Đông nâng bệ cúp, cuối cùng là anh Khải kéo tay Giang Tự nắm vào, trong tiếng chụp hình vang lên ấy lưu lại tấm hình những người thắng cuộc dưới màn pháo hoa vàng lấp lấp lánh.
Hai tay Giang Tự đều bị anh Khải và Hoa Ngữ Giả che đi, người dẫn chương trình bên cạnh đang nói những lời khén tặng nhưng anh chẳng nghe vào được chữ nào.
Tầm mắt của anh dừng nơi khán đài, người đến hiện trường xem hôm nay cực kỳ nhiều nhưng anh vẫn muốn tìm kiếm một bóng hình.
Banner và gậy tiếp ứng dầy trời ngăn cản anh, khiến anh nhìn thấy những lời ngưỡng mộ đối với chính mình và chuyện hài hước của fancp.
Giang Tự biết anh với có một cái cp tên là Tàn Hoa Thủy Nguyệt với Hoa Ngữ Giả, với Tiểu Ngư thì có cp Tàn Dư*, nhưng không nghĩ đến việc mấy cô nhóc này còn ship anh với Noãn Đông, đúng là không thể tưởng tượng nổi mà.
(Gốc là Dư Tẫn, từ này đồng âm với từ Hôi Tẫn = Tro Tàn luôn, đây là cách chơi chữ của tác giả nên mình đổi thành Tàn Dư = Tro Tàn + Tiểu Ngư (Dư) luôn nhá.)
Nhưng Giang Tự không quan tâm những thứ ấy, anh tìm một thanh niên đeo khẩu trang đen trong dòng người, người ấy có mái tóc xoăn ngắn không khác trong trí nhớ của anh lắm, khiến người khác nhìn thấy thì không nhịn được mà đưa tay xoa đầu.
Nhưng lướt một vòng vẫn không thể nhìn thấy hình bóng ấy, Giang Tự không thể nói rõ được vì sao anh lại nôn nóng như thế, mãi đến khi anh Khải hạ giọng nhắc nhở anh nên buông cúp xuống, anh mới như tỉnh mộng mà buông tay ra, đưa cúp quán quân cho Hoa Ngữ Giả ôm.
Khách quý trao giải được MC giới thiệu lên đài một cách long trọng, chính thức tuyên bố FMVP của vòng chung kết là của Tro Tàn, bởi vì ba trận trước đó biểu hiện của anh cực kỳ chói mắt.
Giang Tự tiếp nhận huy chương và tấm bảng tiền thưởng một cách cứng nhắc, lúc cúi đầu nói cảm ơn lại thấy có một người đứng ở lối đi.
Đeo khẩu trang màu đen, tóc hơi xoăn, khẩu trang không che đi đôi mắt đen nhánh sáng ngời ấy.
Nội tâm căng như dây đàn của Giang Tự buông lỏng, cứ thế mà ngất đi..