Bạn đang đọc Chàng Rể Đào Hoa – Chương 64
Trong một gian phòng bí mật ở trong căn biệt thự số một, thuộc khu đô thị mới Thiên Nhân.
Một người đàn ông trung niên, với vẻ mặt âm trầm, nhìn lấy từng cái chấm đỏ, ở trên màn hình hiển thị trước mặt.
Ngồi bên cạnh của ông ta, còn có mấy nhân viên an ninh, phụ trách liên lạc với những thành viên vòng ngoài của tổ chức.
Nhưng đã hơn một tiếng trôi qua, tin tức mà bọn họ nhận được, chỉ là những thông tin vụn vặt, hoàn toàn không có một chút giá trị nào.
Chỉ có điều, ngay lúc này cánh cửa của căn phòng đột nhiên mở ra.
Một người đàn ông trẻ tuổi, cùng với một người phụ nữ mặc đồ đen, bó sát người, triển lộ ra thân hình vô cùng nóng bóng, gợi cảm chậm rãi bước vào.
Nhất thời, toàn bộ bầu không khí trở nên ngưng tụ lại.
Đồng thời, sắc mặt của người đàn ông trung niên, cũng lộ ra mấy phần căng thẳng.
“Cậu chủ!”
Advertisement
“Ông chủ!”
“Ông chủ!”
Hầu như cùng lúc, cả người đàn ông trung niên, cùng với mấy nhân viên trợ lý của mình đều đồng lọt đứng lên, hướng về phía người đàn ông trẻ tuổi kia chào hỏi.
Nhưng mà, sắc mặt của người đàn ông trẻ tuổi dường như rất lạnh lùng.
Anh ta không có lập tức gật đầu đáp lại, chỉ lặng yên nhìn lấy mấy tấm màn hình treo ở trên vách tường.
Sau đó, trầm giọng nói ra.
“Kết quả điều tra như thế nào rồi?”
Nghe được lời này của người đàn ông trẻ tuổi, toàn bộ bầu không khí ở trong phòng càng thêm trở nên căng thẳng.
Nhất là người đàn ông trung niên, bộ dáng vô cùng sầu não, nói ra.
Advertisement
“Thưa cậu chủ, chúng tôi đã cho người điều tra.
Nhưng hiện tại, vẫn chưa tìm ra được tung tích của bọn họ.
Nhưng mà…”
Còn chưa đợi cho người đàn ông trung niên này nói hết, người đàn ông trẻ tuổi đã đưa tay ra ngăn lại.
“Tôi không cần ông giải thích, tôi chỉ cần kết quả cuối cùng mà thôi! Nguyên cả ngày hôm nay, không chỉ là vợ tôi bị tông xe, mà ngay cả người phụ nữ còn lại của tôi, cũng bị kẻ khác ám sát, suýt chút nữa thì bỏ mang.
Cho dù là ai, hay bất kỳ thế lực nào, tôi cũng muốn các ông phải tìm ra bọn họ bằng được mới thôi.
Kể cả có lật tung thành phố này lên, các ông cũng phải đem bọn họ lôi ra ngoài, xử lý.”
Vừa nói, trong ánh mắt của người đàn ông trẻ tuổi vừa lộ ra sát khí, khiến cho bầu không khí trong phòng trở nên lạnh xuống.
Cho dù bản thân từng nhiều lần vào sống ra chết, đối với sinh tử vô cùng xem nhẹ.
Nhưng người đàn ông trung niên lúc này cũng cảm thấy rùng mình, vội vàng gật đầu đáp lại.
“Xin cậu chủ cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ tìm ra bọn họ!”
Lần này, người đàn ông trung niên rất dứt khoát, cũng cực kỳ quyết đoán đáp ứng.
“Tít… tít…”
Nhưng mà, ngay tại lời nói của ông ta vừa vang lên, đột nhiên âm thanh liên lạc từ hệ thống thông tin ở trong phòng cũng kêu lên mấy tiếng báo hiệu.
Ngay sau đó, một nữ trợ lý, với vẻ mặt vô cùng sốt sắng, hướng về phía người đàn ông trung niên nói ra.
“Thủ lĩnh, vừa rồi có thành viên vòng ngoài của tổ chức báo lại.
Bọn họ đã tìm thấy mục tiêu, ở cách trung tâm thành phố hơn năm mươi kilômét về phía bắc.
Cách đại lộ Đông Tây chừng hai cây số.”
Nghe được tin tức này, người đàn ông trung niên liền vô cùng mừng rỡ, hướng về phía người đàn ông trẻ tuổi nói ra.
“Cậu chủ, mục tiêu đã được tìm thấy!”
Hiển nhiên, người đàn ông trẻ tuổi vừa rồi cũng nghe được báo cáo.
Thế nên, còn không đợi cho người đàn ông nói hết câu, anh ta đã xoay sang, nhìn lấy người phụ nữ trẻ tuổi đi bên cạnh mình, nói.
“Đi thôi, đuổi theo bọn họ!”
Người phụ nữ trẻ tuổi vô cùng hưng phấn, khép chặt hai chân, đưa tay lên làm một nghi thức trong quân đội, hô to.
“Vâng, thưa sếp!”
Nhìn thấy bóng lưng của hai người bọn họ rời đi, người đàn ông trung niên lúc này mới định thần lại.
Sau đó, ông ta cũng rất dứt khoát, hướng về phía nhân viên cấp dưới của mình, ra lệnh.
“Liên lạc cho toàn bộ thành viên vòng ngoài của chúng ta, toàn bộ tập trung về hướng đại lộ Đông Tây, đem hai tên sát thủ kia chặn lại cho tôi!”
“Vâng, thưa thủ lĩnh!”
Hiển nhiên, người đàn ông trẻ tuổi vừa mới rời khỏi, không phải ai khác, mà chính là Tô Hỷ Lai.
Sau khi từ trong bệnh viện rời đi, anh liền gọi đến cho Lương Tài, kiểm tra tiến độ làm việc của bọn họ.
Nhưng sau khi biết được, hai tên sát thủ vẫn chưa thấy tung tích, anh liền tỏ ra vô cùng tức giận, gọi cho Rose chạy xe đến, đưa mình đến chỗ tổng bộ tạm thời của tổ chức.
Vừa vặn, lúc này Tô Hỷ Lai lại bắt được thông tin, nghe nói hai tên sát thủ đã hướng về phía đại lộ Đông Tây chạy trốn.
Thế nên, anh cũng lập tức cùng với Rose, lái xe ô tô, tăng tốc đuổi theo.
Mà lúc này, ở trên các tuyến đường dẫn đến đại lộ Đông Tây, từ một gã xe ôm chạy grap, cho đến một tài xế lái xe taxi.
Hay là một vị thương gia giàu có.
Tất cả bọn họ, chỉ cần là người liên quan đến tổ chức, đều hướng về phía đại lộ Đông Tây, dùng hết tốc lực lao nhanh tới, dẫn đến đường phố trở nên một hồi náo loạn.
Ngay cả sở chỉ huy của công an thành phố, lúc này cũng bị những cú điện thoại liên tiếp gọi đến.
Thế nhưng, vị giám đốc công an thành phố, còn chưa kịp điều động lực lượng bên dưới, đã bất ngờ nhận được một cú điện thoại từ cấp trên.
Ngay sau đó, sắc mặt của ông ta liền trở cực kỳ nghiêm túc, vội vàng gật đầu đáp ứng.
Tiếp theo, ông ta còn dùng đến điện thoại liên lạc riêng của mình, ra lệnh cho phía dưới, bắt đầu sử dụng đặc quyền, đem toàn bộ các tuyến đường của thành phố dẫn đến đại lộ Đông Tây đều phong tỏa.
Mà chuyện này, cũng không chỉ diễn ra ở trụ sở công an thành phồ.
Ngay cả các cấp lãnh đạo từ chủ tịch, cho đến bí thư.
Tất cả bọn họ, đều nhận được chỉ thị từ cấp trên, tuyệt đối phối hợp, hỗ trợ cho Tô Hỷ Lai, đem hai tên tội phạm kia đuổi bắt đến cùng.
Sự việc này, không chỉ gây ra một hồi kinh động đến cấp lãnh đạo cao tầng.
Mà phía bên dưới, lúc này cũng xảy ra một hồi gà bay chó chạy, náo loạn vô cùng.
Đang ngồi ở trong trụ sở công an làm việc, Lưu Thục Hiền lúc này vừa xem về hồ sơ vụ án, đột nhiên nhận được thông tin từ cấp trên gọi đến, muốn điều động cô đi đại lộ Đông Tây, phối hợp với tổ điều tra đặc biệt, đem hai tên tội phạm truy bắt.
Đối với mệnh lệnh của cấp trên, Lưu Thục Hiền hiển nhiên không có một chút ý kiến nào.
Hơn nữa, cô đối với phần nhiệm vụ này, còn tỏ ra vô cùng sốt sắng.
Nhưng mà, ngược lại, ở trong ngôi nhà của chủ tịch ủy ban nhân dân thành phố.
Lúc này, ông ta ngồi nhìn lấy dãy số điện thoại vừa mới gọi đến cho mình, sắc mặt hơi có mấy phần phức tạp.
Trong đầu cũng không biết suy nghĩ đến cái gì, lại hơi có chút trầm tư, nhíu mày.
“Cha, con đi ra ngoài một chút.
Sẵn tiện, cho con chiếc xe mới mua, chạy thử một vòng!”
Đúng lúc này, đột nhiên ở phía bên ngoài, vang lên thanh âm của đứa con trai, để cho lông mày của vị chủ tịch thành phố này không khỏi nhăn lại.
Nhưng mà, ông ta cũng không có tỏ ra thái độ gì, chỉ hơi buồn bực nói ra.
“Mày lại đi đâu giờ này? Bây giờ ở bên ngoài đang rất lộn xộn, tốt nhất là mày vẫn nên ở nhà cho tao nhờ!”
Nghe được lời này của cha mình, trên mặt của đứa con trai hơi có mấy phần khó chịu.
Nhưng mà, ở trước mặt cha mình, hắn cũng không dám thể hiện ra bên ngoài, chỉ hời hợt nói ra.
“Cha, con biết rồi!”
Nói xong, đứa con trai của ông ta liền vội vàng đi xuống dưới lầu.
Còn vị chủ tịch thành phố, thì hơi có chút buồn bực, lẩm nhẩm nói ở trong miệng.
“Cái thằng nhóc này, không biết bao giờ nó mới có thể trưởng thành.
Suốt ngày chỉ biết lưu lỏng ở bên ngoài, còn không chịu ở yên trong nhà nỗi một ngày.
Haizzz…”
Nhưng hiển nhiên, những lời này của ông ta, đứa con trai cũng không thể nào nghe được.
Lúc này, đứa con trai của ông chủ tịch đã vội vàng lái xe chạy ra ngoài.
Hơn nữa, hắn còn cùng với đám bạn của mình tụ tập ở trong một cái quán bar, tràn đầy màu sắc.
Vừa bước xuống xe, đã có mấy gã loi choi, hướng về phía hắn ta chạy tới.
“Đại ca, hôm nay đại ca gọi bọn em đến đây có việc gì? Có phải, hôm nay có đồ chơi mới gì không?”
Mấy tên đàn em này của hắn, vừa nói, vừa lộ ra một nụ cười cực kỳ dâm tục.
Nhưng mà, vẻ mặt của gã lúc này không khỏi đanh lại, lộ ra mấy phần tức giận, mắng.
“Mẹ kiếp, lũ chúng mày không có suy nghĩ gì đứng đắn một chút hay sao? Anh đây gọi chúng mày ra ngoài, là có một việc để cho chúng mày làm.
Chỉ cần làm tốt, thì phần thưởng sẽ không thiếu của thằng nào một phân!”
Nói xong, gã này mới từ trong túi quần lấy ra một chiếc điện, phía trên là hình ảnh của một cô gái trẻ tuổi.
Nếu như Tô Hỷ Lai có mặt ở đây, anh ta nhất định có thể nhận ra, đây chính là em họ của mình, Lý Mỹ Kỳ.
“Đại ca, con nhỏ này ở đâu mà đại ca kiếm được, nhìn tướng tá nó ngon quá!”
Vừa nhìn thấy bức hình của Lý Mỹ Kỳ, toàn bộ đám đàn em loi choi của hắn đều nhịn không được, hô lên.
Nhưng gã lại rất tức giận, mắng bọn chúng một trận.
“Mẹ nó, đây là con ghệ của anh.
Tụi mày thằng nào dám đụng đến, anh đập chết, biết chưa?!”
Đối với mấy lời này của gã, đám đàn em thật sự rất khinh thường.
Nhưng biết làm sao được, tên này không những là con của lãnh đạo thành phố, hơn nữa còn rất có tiền.
Chính vì thế, đám đàn em lúc này liền tỏ ra ngoan ngoãn, liên tục gật đầu kêu phải.
Sau một lúc, gã mới liếc mắt nhìn ngó xung quanh, rồi cúi thấp người xuống, nhỏ giọng nói ra.
“Mặc dù con nhỏ này là ghệ tao.
Nhưng mà, nó rất bướng bỉnh, không chịu nghe lời.
Nên tao muốn tụi mày đem nó bắt lại, đưa đến chỗ kho hàng lần trước gặp mặt.
Đến lúc đó, tao sẽ thưởng cho mỗi thằng hai chục.
Nhớ, làm việc cho cẩn thận một chút.
Nếu không, ông già tao mà biết được, sẽ có rắc rối, rõ chưa!”
Nghe được lời dặn dò của Trần Đức Minh, lại nghe có tiền thưởng, đám đàn em liền rất thành thật, liên tục gật đầu đáp lại.
“Biết rồi, đại ca!”
“Chuyện này anh không cần phải lo, chúng em nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ, không có bất kỳ sai sót gì!”
Nghe đám đàn em đáp ứng đảm bảo, trên khuôn mặt của Trần Đức Minh lúc này mới vui vẻ, lộ ra ý cười.
Nhưng sâu trong ánh mắt của hắn, lại là một cỗ căm phẫn, khó có thể che giấu được.