Bạn đang đọc Chàng Rể Đào Hoa – Chương 52
Nhìn thấy chiếc xe thể thao màu xanh đã trở nên móp méo, không rõ hình dáng.
Lúc này người phụ nữ trong xe mới hài lòng, vỗ tay vài cái.
Trên khuôn mặt của cô ta, còn hiện lên một nụ cười vô cùng vui vẻ.
“Thật sự sảng khoái!”
Nếu như trước đây, bị một màn vừa rồi hành hạ, Tô Hỷ Lai tin chắc là mình đã nhanh đem hết toàn bộ cơm trưa phun ra ngoài.
Mặc dù vậy, lúc này anh ta cũng không có cách nào lấy lại tinh thần, chỉ có thể khô khốc hô khẽ một tiếng.
“Chúng ta… có thể rời đi được chưa?”
Advertisement
Dường như vừa mới phát tiết xong tức giận trong lòng, nên cô gái tóc vàng lúc này tỏ ra vô cùng phối hợp, lập tức gật đầu đáp lại.
“Ok sếp, mọi chuyện xong rồi!”
Lần này, ở trên đường thật sự không có xảy ra bất kỳ biến cố nào.
Nhưng vì bị cô gái này trì hoãn một lúc, hiện tại hai người chạy đuổi theo, cũng không tìm thấy bóng dáng của chiếc xe Audi màu đen kia ở đâu.
Trong lòng tuy rằng có mấy phần tức giận, nhưng lúc này Tô Hỷ Lai chỉ có thể nhẫn nhịn, chờ tin tức từ đám người Lương Tài.
Quả nhiên, không ra khỏi dự định của Tô Hỷ Lai, sau đó vài phút, điện thoại của cô gái kia đột nhiên vang lên.
Phía bên trong, cũng không rõ là âm thanh của ai.
Nhưng nghe qua giọng nói, dường như tỏ ra vô cùng tức giận.
Advertisement
“Cô đang làm cái gì? Vì sao kêu cô đuổi theo mục tiêu, cô lại trì hoãn thời gian? Còn nữa, cô đụng xe người ta như vậy, ai đứng ra giải quyết đây?”
Nghe được âm thanh của người đàn ông này cũng không phải là Lương Tài gọi đến, nhưng sắc mặt của cô gái này cũng không có được mấy phần dễ coi.
“Đội trưởng, cũng không phải là lần đầu xảy ra chuyện nha.
Cái này, tổ chức không phải có thể giải quyết được rồi hay sao?”
“Cô còn có thể nói được như vậy nữa hay sao? Cô có biết người đang ngồi ở trong xe của cô là ai hay không? Lỡ như cậu ta xảy ra chuyện gì, cô có thể chịu được trách nhiệm?”
Nghe đến đây, cô gái này không khỏi bĩu môi, khinh bỉ nói ra.
“Đây không phải là ông chủ của chúng ta hay sao? Tôi chỉ là đang thể hiện năng lực của mình mà thôi…”
Lời này của cô ta còn chưa nói xong, âm thanh ở trong điện thoại đã bắt đầu chửi tục.
“Con mẹ nó, thể hiện, thể hiện là như vậy đó sao? Nếu như cậu ta có bất kỳ sự tức giận nào, cô tự mà đi gánh lấy hậu quả!”
Tút tút…
Nhìn thấy điện thoại ở bên kia ngắt đi kết nối, cô gái tóc vàng lúc này mới làm ra một cái mặt quỷ.
Sau đó, dường như nghĩ ra được thứ gì, cô gái này mới quay xuống, nhìn lấy Tô Hỷ Lai.
“Ông chủ, ngài thật sự không trách tôi chứ?”
Nhìn biểu hiện của cô ta lúc này, sắc mặt của Tô Hỷ Lai tất nhiên là không dễ coi.
Anh ta nghiêm mặt lại, chỉ lạnh lùng nói ra một cậu.
“Cô nghĩ thử xem?!”
Thấy biểu hiện lúc này của Tô Hỷ Lai, trong lòng của cô nhất thời sững sờ.
Sau đó, cô lại có mấy phần sợ hãi, vội vàng nói ra.
“Ông chủ, ngài không thật sự sẽ tức giận đấy chứ? Đừng nha, tôi không muốn bị người trong tổ chức xử lý đâu! Ông chủ, em van anh đấy, nếu không thì, tối nay tôi ngủ với anh một đêm.
Sau đó, anh bỏ qua cho tôi nha?!”
Nghe được những lời nói không một chút kiêng kỵ nào của cô ta.
Tô Hỷ Lai thật sự có chút nghi ngờ, rốt cuộc là cô ta có thật sự sợ mình hay không?
Nhưng biểu hiện ở bên ngoài của Tô Hỷ Lai vẫn không nói gì, chỉ im lặng nhìn về phía con đường trước mặt.
Thông qua vệ tinh quan sát, rốt cuộc bọn họ cũng phát hiện ra được hành tung của chiếc xe Audi màu đen kia.
Chiếc xe này cách đây mấy phút, vừa mới đi vào một khu resort có tên là Diamon.
Đây là một khu nghỉ dưỡng chất lượng năm sao.
Hơn nữa, ở trong này trình độ an ninh rất tốt.
Khách hàng qua lại ở đây, đều là những thương gia, hoặc là chính khách có địa vị rất cao ở trong thành phố, cũng như toàn quốc.
Thế nhưng, lúc chiếc SUV của Tô Hỷ Lai muốn đi vào, liền có nhân viên bảo vệ đứng ở bên ngoài chặn lại.
“Thưa anh chị, cho hỏi anh chị có liên hệ đặt trước hay không?”
Nếu như bình thường, nhân viên ở đây cũng không cản người.
Chỉ cần đi qua rà soát một phen liền sẽ thông qua.
Nhưng tình trạng của chiếc xe SUV lúc chẳng khác nào ở trong một khu phế liệu lấy ra ngoài, thật sự khiến cho nhân viên bảo vệ ở đây không khỏi âm thầm cảnh giác.
Thế nhưng, cô gái này không những không thèm để ý tới, còn tỏ ra kênh kiệu, nhìn đám bảo vệ ở đây, lớn tiếng nói ra.
“Đội trưởng của các người ở đâu? Tôi muốn gặp anh ta!”
Vốn dĩ nghe được lời này của cô, mấy nhân viên bảo vệ đã có phần khó chịu.
Nhưng không biết từ đâu, cô gái này lại lấy ra một tấm thẻ màu đỏ, giơ lên trước mặt của bọn họ.
Nhất thời, đám nhân viên bảo vệ đều vô cùng kinh ngạc.
Sau đó thì giật mình, vội vàng cầm lấy bộ đàm, gọi nhanh cho đội trưởng của mình.
Không tới vài phút, một người đàn ông trung niên tầm ba, bốn mươi tuổi, dáng người cân đối, làn da hơi có mấy phần ngăm đen đi tới.
Nhìn thấy Rose và tấm thẻ màu đỏ cầm ở trên tay của cô, gã này vô cùng cung kính, hướng về phía cô ta chào hỏi.
Sau một lúc, rốt cuộc Tô Hỷ Lai cũng biết được nguyên nhân tại sao.
“Ông chủ, đây là một trong số những sản nghiệp của tổ chức.
Những nhân viên bảo vệ ở đây, đa phần đều đã trải qua huấn luyện đặc biệt.
Nhưng năng lực của bọn họ quá kém, chính là hàng thải tuyến hai, tuyến ba của chúng ta.
Thế nên, ngài không cần phải để ý đến bọn họ.
Một mình tôi hoàn toàn có thể giải quyết được hết!”
Âm thanh này của Rose không hề hạ thấp, lọt trong tai của đám bảo vệ, để cho sắc mặt của bọn họ vô cùng khó coi.
Ngay cả gã đàn ông có làn da ngăm đen, lúc này cũng nhíu mày lại.
Nhưng bọn họ biết rõ, cô gái này thật sự rất đáng sợ, không ai dám lên tiếng trêu chọc.
“Ông chủ, hơn nữa tôi còn nghe nói, ở nơi này có một loại hình phục vụ rất đặc biệt.
Chỉ có những khách hàng cao cấp nhất mới có thể hưởng thụ được.
Nếu như ông chủ yêu thích, có thể yêu cầu nha.
Với lại, tôi cũng có thể giúp ngài, tận hưởng mấy ngày đặc biệt ở đây!”
Đang lúc nói chuyện nghiêm túc, bỗng nhiên cô gái này hạ thấp âm thanh xuống, còn thủ thỉ vào trong tai của Tô Hỷ Lai.
Nhìn bộ dáng của cô ta lúc này, Tô Hỷ Lai hiện tại rất nghi ngờ, có phải Lương Tài cố ý sắp xếp để cho cô ta ở bên cạnh mình hay không.
Nhưng chuyện này Tô Hỷ Lai tạm thời không nói ra miệng, mà chỉ liếc mắt nhìn lấy cô ta một lúc, sau đó lạnh giọng nói ra.
“Chuyện này cứ để sau hãy nói đi, bây giờ cô mau giúp tôi đi vào tìm người, nhanh lên!”
Thấy vẻ mặt của Tô Hỷ Lai thật sự không phải là đang nói đùa, cô ta lúc này cũng không dám đùa giỡn nữa.
Sau khi xuống xe, bọn họ thông qua hệ thống bảo vệ của khu nghỉ dưỡng, rốt cuộc cũng tìm ra được tung tích của chiếc xe Audi màu đen kia.
Lúc này, trong một phòng xa hoa của khu nghỉ dưỡng năm sao, một đôi nam nữ đang ngồi ở trong phòng khách, vừa ăn uống, vừa mỉm cười nhìn lấy màn hình ở trên điện thoại.
Trong màn hình, vậy mà hiện ra hình ảnh của Tô Hỷ Lai cùng với Rose đang đứng nói chuyện với nhau bên ngoài khách sạn.
Cũng không biết, bọn họ làm như thế nào để có thể làm được chuyện này.
Nhưng ánh mắt của người phụ nữ lúc này lại hiện lên một tia nguy hiểm, nhìn lấy hình ảnh của Tô Hỷ Lai, cười híp lại.
“Muốn đấu với tôi sao? Anh còn non và xanh lắm!”
Nếu như Tô Hỷ Lai có mặt ở đây, anh ta nhất định sẽ nhận ra được, đây là người phụ nữ đã ở cùng với Lưu Gia Vĩ.
Mà gã đàn ông ngồi bên cạnh cô ta, lại không phải ai khác, chính là kẻ đã lái chiếc xe Audi màu đen lúc trưa.
Quay lại chỗ khách sạn, sau khi để cho Rose tra hỏi một hồi, Tô Hỷ Lai không khỏi sốt ruột hỏi thăm.
“Đã tìm thấy chưa?”
“Đã tìm thấy được, bọn họ đang ở phòng VIP, trên tầng thứ tám!”
Nghe vậy, Tô Hỷ Lai cũng không hề do dự nữa, trực tiếp đi dẫn theo người, đi lên tầng tám.
“Người đâu?”
Đẩy cửa bước đi vào, ánh mắt của Tô Hỷ Lai khẽ quét nhanh qua căn phòng xa hoa này một vòng.
Nhưng ngoài một nam một nữ đang ngồi ở trong phòng uống rượu, thì chẳng còn bất kỳ một ai khác.
“Ồ, chúng ta lại gặp được nhau? Tô thiếu gia, mời ngồi!”
Bị phát hiện ra thân phận của mình, Tô Hỷ Lai cũng không có gì bất ngờ.
Từ trước đến nay, anh ta chưa từng có ý định che giấu nó đi.
Chỉ có điều, nhìn thấy người phụ nữ và gã đàn ông ở trong phòng, sắc mặt của Tô Hỷ Lai thật sự không thể dễ coi.
“Trịnh Hồng Ngọc đâu?”