Bạn đang đọc Chân Tình Chân Mỹ – Chương 79: Biết Tỏ Cùng Ai (1)
CHÂN TÌNH CHÂN MỸ
Tác giả : shevaanh
Chương 79 : Biết Tỏ Cùng Ai (1)
Trường đao trong tay Hoa Vô Tâm ngân lên từng tiếng trong trẻo , lưỡi đao xuất hiện những đốm nhỏ li ti màu xanh lục . Những đốm nhỏ này từ thân đao phát tán ra ngoài , hình thành một dải như chiếc khăn kim tuyến màu xanh lấp lánh quấn quanh thân Hỏa Long Đao trông vô cùng mỹ lệ .
-Phập !
Một thanh kiếm chuôi màu xanh ngọc bích , lưỡi sáng như gương từ xa lao tới cắm ngập lên mặt đất , ngăn cách giữa đôi bên . Hoa Vô Tâm nhìn thấy thanh kiếm này thì sắc mặt khẽ biến . Y không ngờ nàng ta đã đi trước từ chiều rồi mà bây giờ vẫn chưa rời khỏi đây , lại còn tới phá hỏng chuyện tốt của hắn . Hoa Vô Tâm sắc mặt âm u nhìn Vĩnh Tiếu , hắn thừa hiểu nàng ta vì ai mà tới .
Một thân ảnh thướt tha se sẽ từ trong bìa rừng đi ra . Người này da trắng môi hồng , mắt tựa phượng hoàng , mày như lá liễu , chính là chủ nhân của Ngọc Thanh Kiếm đang cắm giữa bãi đất trống kia , Băng Chi Tiên Tử Lục Vô Song .
Lục Vô Song ngước mắt nhìn Vô Tâm , cất giọng đều đều :
-Hoa công tử có thù oán gì với bằng hữu của ta vậy , sao phải đuổi cùng giết tận như thế ?
Lục Vô Song làm như vô tình đứng chắn ngay trước Trương Vĩnh Tiếu làm Vô Tâm chỉ còn cách thu chiêu , sắc mặt lúc xanh lúc trắng , rõ ràng là không cam tâm . Lãnh Nhược Vân vốn thấy Vĩnh Tiếu sau Thạch Thanh , tới lúc nàng nhìn ra thì Vô Tâm đã chuẩn bị toàn lực tung sát chiêu ra rồi . Nàng quá hoảng sợ , nhất thời đứng yên một chỗ như trời trồng . Tới khi Lục Vô Song cất tiếng thì Nhược Vân mới định thần được lại , nàng vội chạy tới đỡ Vĩnh Tiếu lúc này đang khuỵu xuống thở dốc .
Lúc Vĩnh Tiếu mới bước chân vào Nghênh Khách Đường , Hoa Vô Tâm cũng không biết y là ai , và chàng cũng chẳng dại khai báo tên tuổi của mình . Nhưng sau đó khi chàng lao ra ngoài , tên anh cả trong bộ ba Âm Sát Địa Long đã rỉ tai Vô Tâm rằng người này chính là kẻ chúng nhờ y giết bấy lâu nay . Vô Tâm qua “ Võng “ đã biết được Lục Vô Song cùng y ngày trước từng có một đoạn tình cảm , tuy không rõ đó có phải tình yêu hay không nhưng chắc chắn vượt qua mối quan hệ bè bạn thông thường . Hoa Vô Tâm từ đó đã chính thức liệt Vĩnh Tiếu vào danh sách tình địch số một của mình . Y những tưởng hôm nay có thể thuận lợi trừ được cái gai trong mắt thì lại bị Lục Vô Song tới phá hỏng , lòng đương nhiên chẳng vui chút nào .
Lúc ở Hắc Phong Trại Hoa Vô Tâm biết nếu ra tay động thủ thì sẽ khó tránh được Lục Vô Song cùng Diệp Thiên Thiên can thiệp nên mới chờ khi đêm xuống , chọn nơi rừng hoang đồi vắng này để tiện bề hành sự . Nhưng y nào ngờ Lục Vô Song tuy rời Hắc Phong Trại từ chiều song không hiểu sao trong lòng không yên nên vẫn cố ý lưu lại . Một phần là do lâu ngày mới gặp hắn , hai là nàng biết bây giờ có về Tứ Xuyên trước cũng chẳng làm được gì .
Tuy bên cạnh hắn bây giờ có hai người con gái như hoa như ngọc , một người trong đó nàng còn không rõ là ai , nhưng Vô Song cũng không cảm thấy điều đó có gì quan trọng . Nàng đang định rời đi thì nghe thanh âm đinh tai từ mé rừng truyền lại . Lục Vô Song từ xa nhìn về đó thấy nguyên một vạt rừng đang không ngừng rung động nên mới tò mò phi thân lại xem có chuyện gì . Nàng tới nơi thấy Vĩnh Tiếu đang bị Hoa Vô Tâm uy hiếp thì hoảng hồn , vội phóng Ngọc Thanh Kiếm ra ngăn y lại , chuyện tiếp theo thì khỏi cần nói nữa .
Có thể nói , hôm nay nàng đã cứu Vĩnh Tiếu một mạng . Nếu Vô Song không tới kịp , thì chẳng có ai trên đời này ngoài sư phụ và nữ nhân của y có thể khiến Vô Tâm hồi tâm chuyển ý cả .
Vô Tâm ném chuột sợ bể đồ nên chỉ đành hậm hực giắt đao vào lưng đi về phía Vô Song . Hắn cũng có nguyên tắc của mình , đó là đặc biệt tôn trọng nữ nhân , nhất là nữ nhân mình đang theo đuổi . Y cũng đã nghĩ qua , nếu bây giờ giúp “ Võng “ hạ sát Vĩnh Tiếu thì sẽ không còn gì ràng buộc với chúng nữa . Lúc này , Vô Tâm đang có rất nhiều chuyện phải làm , không thể phân tâm được nên rất cần có ba anh em Âm Sát Địa Long thay mình bảo vệ ấy người Sở Nhược Lan . Về phần tên họ Trương kia , chờ khi nào tìm được người đủ bản lãnh thay thế bọn chúng thì cho y đi gặp Diêm Vương cũng chưa muộn .
Hoa Vô Tâm trong lòng nghĩ vậy thì tâm tình cũng khá hơn rất nhiều . Y hướng Vĩnh Tiếu cất giọng uy hiếp :
-Tên kia , hôm nay bổn thiếu gia tâm tình tốt nên mới tha cho ngươi một lần . Biết điều thì đừng xuất hiện trước mặt ta thêm lần nào nữa , đến lúc đó ta sẽ không nương tay đâu .
Đoạn mỉm cười nhìn Lục Vô Song nhẹ giọng nói , so với câu vừa nãy thì khác một trời một vực .
-Lục cô nương , theo ta về Hắc Phong Trại nghỉ vài hôm được không ? Mấy hôm nữa , Diệp Môn Chủ tới đây , chúng ta cùng xuất hành cũng không muộn .
Lục Vô Song nhàn nhạt đáp :
-Cám ơn , cho ta gửi lời thăm sức khỏe Diệp Môn Chủ . Vô Song phải về Tứ Xuyên chuẩn bị để tiếp xa giá của Tuyết Liên Tiên Tử , mong người đừng lỗi hẹn !
Hoa Vô Tâm nghe vậy thì thở dài , biết có nói nữa cũng không được gì . Đây là kinh nghiệm hắn tích lũy được sau hơn một năm theo đuổi nàng . Y lạnh lùng quay sang trừng mắt nhìn Vĩnh Tiếu một lần nữa , đoạn chào Vô Song một tiếng rồi phóng mình đi mất hút .
Thạch Thanh thấy y đi khuất mới khẽ thở ra một hơi , mày liễu khẽ rung ,nhìn Vô Song nhẹ giọng nói :
-Cám ơn tỷ tỷ !
Nhược Vân im lặng nhìn Vô Song vẻ nghi hoặc . Vĩnh Tiếu thấy vậy thì khẽ nói : đọc truyện mới nhất tại .
-Lục chưởng môn với ta là chỗ quen biết đã lâu . Chuyện kể ra thì dài lắm . Hôm nay cũng may mà có nàng ta , chứ không thì khó mà nói trước được điều gì ..
Thực ra nếu Vĩnh Tiếu dùng Độc Long Bộ chạy trốn một mình thì Vô Tâm muốn hạ sát chàng cũng chỉ là có tâm mà vô lực . Nhưng chàng không biết rõ tại sao y lại muốn giết mình , nếu bỏ đi hắn chĩa mũi dùi sang mấy người Lãnh Nhược Vân thì không phải là vô cùng nguy hiểm hay sao ? Nhược Vân không chờ cho y nói hết câu đã đứng lên hướng Vô Song thi lễ :
-Lục cô nương , ơn cứu mạng phu quân hôm nay Nhược Vân mãi ghi nhớ trong lòng . Nếu phái Nga Mi có việc gì thì ta nguyện lấy hết sức mình hỗ trợ .
Vô Song nghe nàng ta gọi hắn là “ phu quân “ thì mặt hơi biến sắc , quay sang nhìn Vĩnh Tiếu như chờ một lời chứng thực . Thấy y thần sắc vẫn bình thường như không có chuyện gì , nàng đành phải quay sang Nhược Vân kế bên hỏi :
-Hai người .. đã là vợ chồng rồi sao ? Sao ta chưa nghe y nói qua bao giờ cả ?
Nhược Vân mỉm cười đáp :
-Chúng ta vẫn chưa chính thức bái đường thành thân . Nhưng chắc cũng không lâu nữa đâu , tới lúc đó mong Lục chưởng môn đến uống chén rượu mừng .
Lúc này , bốn người ở đây mỗi người đều vì một câu nói của Nhược Vân mà theo đuổi một suy nghĩ riêng trong đầu , không ai giống ai . Nhất thời không khí vô cùng yên lặng .
Lục Vô Song nghe tin sét đánh thì sững người , sắc mặt không ngừng biến hóa . Vĩnh Tiếu thì ngạc nhiên không hiểu vì sao Lục Vô Song lại tới kịp lúc như vậy . Nhược Vân thấy Vô Song đứng ra ngăn Vô Tâm thì cho rằng nàng ta ngày xưa cùng Vĩnh Tiếu có cảm tình không nhỏ , lại quen y trước mình , là mối họa tiềm tàng nên mới nhân cơ hội ba mặt một lời chặt đứt hy vọng của nàng ta luôn .Chuyện của Sở Sở nàng vẫn còn nhớ mãi trong đầu , nên đối với bất cứ nữ nhân nào quen y trước đây đều vô cùng cảnh giác . Thạch Thanh thì bụng thầm lo lắng , mấy ngày nay Nhược Vân vẫn không nói gì với nàng , nào ngờ hai người lại tính chuyện thành thân nhanh đến thế . Nàng thầm nghĩ nếu không nhanh tính kế , tới lúc ván đã đóng thuyền thì hỏng bét .
Nhất thời , cả bốn người không ai nói một câu nào cả .
Lục Vô Song hít một hơi dài quay đầu sang một bên nhạt giọng nói :
-Bây giờ ta phải trở về Tứ Xuyên có việc . Chúc hai người trăm năm hạnh phúc . Cáo từ !
Nàng mới bước được vào bước thì nghe tiếng Vĩnh Tiếu gọi giựt lại , liền không tự chủ được mà dừng bước rồi quay lại nhìn y . Chàng nói :
-Chuyện xảy ra trên núi Kim Đỉnh ta cũng có nghe qua , không biết sắp tới nàng có dự định gì ?
Vô Song trầm ngâm giây lát đoạn nói :
-Chúng ta đã liên minh với Vọng Linh môn , quyết một trận ăn thua với Ma Môn . Bây giờ tuyên cáo đã được truyền đi khắp giang hồ , bất cứ nhân sĩ chính đạo nào cùng chung chí hướng , coi Ma Môn là kẻ thù đều có thể tới Ngọc Long Sơn góp một phần sức lực .
Vĩnh Tiếu yên lặng suy nghĩ . Mấy ngày nay chuyện Ma Môn công phá núi Kim Đỉnh đã thành đề tài nóng hổi được lan truyền khắp nơi , chàng đương nhiên là đã biết . Vĩnh Tiếu rất muốn trước khi qui ẩn gặp mặt cha mình một lần cuối để hỏi rõ vài chuyện , chàng thấy đây đúng là một cơ hội rất tốt , bởi người cầm đầu Ma Môn lần này chính là Độc Hành Khách Vô Danh Thư Sinh . Hơn nữa, phái Nga mi gặp chuyện , mình vừa được Lục Vô Song cứu một mạng thì sao có thể ngồi nhìn cho được ?
Vĩnh Tiếu trong lòng đã quyết song vẫn quay sang dò ý của Nhược Vân trước :
-Chúng ta sắp tới cũng không có việc gì cần kíp , chi bằng tới giúp Lục chưởng môn một tay , nàng thấy thế nào ?
Lãnh Nhược Vân với Nga Mi phái vốn có hiểu lầm không nhỏ . Nàng thực chẳng muốn đi song ban nãy đã nói rằng sẽ hết lòng báo đáp phái Nga Mi , lời vừa ra khỏi đầu môi không tiện từ chối nên chỉ đành gật đầu đồng ý .
Thạch Thanh đứng cạnh nghe thế cũng góp lời :
-Hay quá , muội cũng muốn tới đó chơi một chuyến . Tứ Xuyên cũng nằm trên lộ trình của chúng ta tới Ngọc Phật Tự , thật là tiện cả đôi đường ?
Thạch Thanh trong lòng chỉ mong trì hoãn được ngày thành thân của hai người được ngày nào hay ngày ấy , nên đối với đề nghị vừa rồi của đại ca thì lập tức hưởng ứng . Vô Song còn tưởng nàng ta có hảo ý , hướng nàng gật đầu một cái vẻ cảm kích rồi nói :
-Nếu được mấy người giúp một tay thì ta xin thay mặt phái Nga Mi cảm tạ trước . Bây giờ trời đã tối , hãy tới chỗ ta trọ lại một đêm đã rồi mai hãy lên đường .
Nói rồi đi trước dẫn đường , Lãnh Nhược Vân định dìu Vĩnh Tiếu nhưng y phất tay tỏ vẻ không sao rồi đứng dậy tự đi , miệng nói :
-Đừng lo , ta còn đi được .
Chàng thấy Nhược Vân còn có ý không vui thì khẽ kề miệng sát tai nàng nói nhỏ :
-Ta cố ý về đó là để tiện đường ra mắt nàng với cha ta , nàng còn không vui sao ?
Nhược Vân nghe vậy thì mặt mày tươi tỉnh hẳn lên . Vĩnh Tiếu trông thấy thế thì thầm cảm thán , sau bao nhiêu năm lăn lộn cuối cùng cũng đúc kết ra một chân lý : Phụ nữ vẫn là ưa những lời có cánh nhất , không có ai là ngoại lệ ! Tiếc là , chàng biết điều này hơi muộn ..
Vừa nãy hai người Vô Tâm cùng Vĩnh Tiếu giao thủ tạo ra động tĩnh quá lớn , hai con ngựa đã lồng ra khỏi xe mà chạy tới phương nào rồi , cả ba bây giờ chỉ còn cách đi bộ . Thực ra như thế so với việc ba người ngồi xe để mình Vô Song đi bộ thì đỡ xấu hổ hơn , bởi chiếc xe này chỉ đủ chỗ cho hai người ngồi mà thôi .
Thương thế của Vĩnh Tiếu sau một đêm điều tức thì đã khỏi được một phần ba . Tác dụng liệu thương thần kỳ của Tử Hà Thần Công thì khỏi cần phải nói thêm nữa . Ba người đồng hành cùng Lục Vô Song và sáu vị đạo cô nữa , thành ra chỉ có mỗi mình Trương Vĩnh Tiếu là nam , bên cạnh lại có tới ba vị mỹ nhân trên Thiên Tiên Phổ nữa nên khi bất cứ vào một quán trà , khách điếm hay chỗ đông người nào y cũng trở thành tâm điểm chú ý của tất cả mọi người .
Vĩnh Tiếu trên giang hồ vẫn bị gán tội danh là thủ phạm giết hại nhị vị chưởng môn phái Võ Đang cùng Nga Mi , nay lại đi cùng Vô Song nữa nên để tránh thị phi vẫn phải nhờ Thạch Thanh dịch dung khuôn mặt hơi khác đi một chút . Nhược Vân thì đeo một chiếc mạng che mặt màu tím để tránh những phiền phức không đáng có .
Sau hơn sáu ngày đường , đoàn người cuối cùng đã về tới Ngọc Long Sơn . Ngọc Long Sơn là một ngọn núi lớn , nơi đặt phân đàn của phái Nga Mi , cách núi Kim Đỉnh hơn mười dặm về phía Đông Nam . Từ lúc núi Kim Đỉnh bị Ma Môn tiến đánh và chiếm đóng đến bây giờ , Lục Vô Song đã kêu gọi đệ tử trong phái khắp mọi nơi tập trung tại Ngọc Long Sơn để chuẩn bị phản công , tới giờ cũng đã được hơn năm ngàn người rồi . Mấy người Nhược Vân thấy vậy thì không khỏi chặc lưỡi , đúng là tác phong của một đại môn phái , chỉ hơn chục ngày mà đã huy động được nhiều người đến như vậy . Riêng Vĩnh Tiếu thì không lấy làm lạ , chàng ở trên núi Võ Đang mười mấy năm , cũng đã phần nào cảm nhận được cái gọi là “ người đông , thế mạnh “ của những đại phái trên giang hồ rồi .
Từ khi phái Nga Mi và Vọng Linh Môn dựng cờ kêu gọi quần hùng trên núi Ngọc Long tới giờ , chỉ bốn , năm ngày sau đã có không ít bang phái lớn nhỏ cử người tới tham gia . Nhân số đã lên tới hơn một ngàn người . Phái Nga Mi mặc dù mới trải qua tai ương không nhỏ song công việc đón tiếp vẫn rất chu đáo , cũng không tỏ thái độ cầu cạnh gì , tỏ rõ phong độ của một trong lục đại chính phái , khiến quần hào không khỏi kính phục .
Trong lục đại chính phái , tới giờ chỉ có Thiếu Lâm là cử Minh Tuệ Đại Sư cùng gần một trăm năm mươi tăng nhân tới trợ trận , Võ Đang phái có Nhất Trần Đạo Trưởng và Ngạo Kiếm Lăng Vân Quách Thế Sơn tới tham dự , còn đâu thì không thấy bóng một ai nữa cả . Điều này làm quần hùng tụ tập nơi đây rất bất mãn , đều cho rằng Côn Lôn , Không Động , Cái Bang sợ Ma Môn tới trả thù , nên mới không dám cử người tới tham dự . Điều này đối với ba môn phái có tên trên kia quả thực là rất mất mặt rồi .
Trong số này , người của Thiên Vương Bang đến sớm nhất , dẫn đầu là phó Bang Chủ Đinh Lập .Tử Thần Thương Đinh Lập là người bài danh thứ sáu trên Kim Bảng lần này , từ xưa đến giờ vẫn nổi danh giang hồ là người hành hiệp trượng nghĩa , được Lục Vô Song đặc cách mời lên bàn chuyện tại chính điện phái Nga Mi .
Lục Vô Song đã từng được Đinh Lập và người của Thiên Vương Bang giải cứu tại Thạch Liên Động , biết y là người có thể tin cậy được nên tự mình đích thân ra tận nơi đón vào . Đinh Lập một thân hắc y , mái tóc dài túm sau gáy trông có phần lãng tử . Trái lại , khuôn mặt trông rất dày dạn phong sương . Y vừa cùng Vô Song bước vào bên trong thì đã có hai người đợi sẵn .
Đó là một nữ tử dáng vẻ yểu điệu , y phục toàn thân là một màu màu tím , khăn che mạng cũng màu tím , chỉ để lộ cặp mắt đen huyền với hàng lông mi dài cao vút đầy vẻ quyến rũ . Ngồi cạnh là một nam tử mặt mũi bình thường song đôi mắt rất có thần , cả người toát lên một vẻ tự tin với nụ cười mỉm lúc nào cũng ẩn hiện trên môi . Đinh Lập từ lúc nhìn thấy đôi mắt kia đã cảm thấy người này rất quen , song phải đến khi nam tử kia cất tiếng nói mới nhận được ra đây là ai .
-Tam đệ , đã lâu không gặp .
Đinh Lập sững người nhìn nam tử trước mặt , miệng thốt lên :
-Đại ca , phải huynh đó không ? Sao huynh lại ..
Vĩnh Tiếu đứng lên , lại gần vỗ vai y cười nói :
-Chuyện dài lắm , ta chỉ là tạm mang bộ mặt này một thời gian thôi . Còn đệ , dạo này vẫn khỏe chứ ?
Lãnh Nhược Vân cũng tháo tấm mạng che mặt xuống mỉm cười với y . Hai người vốn là huynh đệ kết nghĩa , lâu ngày mới gặp , tất nhiên là có nhiều chuyện để nói , Vô Song biết ý đã lui ra ngoài từ bao giờ .
Vĩnh Tiếu hỏi thăm y về tình hình Thiên Vương Bang thì được biết Ma Môn về sau không ít lần nhăm nhe tới Giang Nam song vẫn chưa làm được trò trống gì . Đinh Lập sau khi biết tin phái Nga Mi dựng cờ quyết chiến với Ma Môn tại núi Kim Đỉnh thì liền kéo người tới tham dự , bởi y biết nếu cứ mãi đơn độc ai biết thân người ấy như thế này chẳng sớm thì muộn cũng sẽ theo chân phái Thanh Thành nửa năm về trước mà thôi . Chỉ có cùng nhau đoàn kết mới là chìa khóa của thành công .
Cả hai chuyện trò rất tâm đắc , Vĩnh Tiếu cũng thuật lại một số chuyện trải qua trước giờ cho y nghe , duy chỉ tiếc một điều là nhị đệ Vạn Nhất Phi và tiểu muội Du Tiểu Yên không biết đang ở chốn nào , nếu cả ba cùng hội ngộ thì quả là chẳng có gì vui hơn . Vĩnh Tiếu biết tính tình nhị đệ ưa náo nhiệt , nếu biết chuyện này thể nào cũng sẽ tới đây . Song nếu như hắn đã trở về Tây Vực thì lại là chuyện khác .
….
Ba ngày sau , hơn sáu trăm nữ đệ tử Vọng Linh môn theo chân Đại Hộ Pháp Hoa Vô Tâm và Môn Chủ Tuyết Liên Tiên Tử Diệp Tịnh đến hội quân cùng Nga Mi Phái trên Ngọc Long Sơn , khí thế đại thịnh , báo hiệu một cuộc chiến ác liệt giữa hai phe chánh – tà sắp tới là không thể tránh khỏi .
Lục Vô Song thân chinh xuống tận chân núi đón tiếp . Lúc này , Hoa Vô Tâm đang sánh vai với một nữ tử , người này mặc y phục trên dưới một màu vàng nhạt , mặt phấn môi son , nhan sắc ngư trầm lạc nhạn . Cô ta chính là Môn Chủ của Vọng Linh Môn Tuyết Liên Tiên Tử Diệp Tịnh , xếp thứ tám trên Thiên Tiên Phổ . Lục Vô Song đã gặp và trò chuyện cùng nàng ta một lần khi ký minh ước nên nhận ra ngay .
Đoàn người đang trên đường lên núi thì có tiếng phi ngựa truyền tới . Chúng đệ tử của Vọng Linh Môn giãn ra để lộ một khoảng trống , từ đó có hơn một trăm người đi lên . Chỉ có khoảng hơn mười người đi đầu là cưỡi ngựa , còn đâu đều đi bộ cả . Tất cả những người này đều ăn mặc theo lối khất cái , lại xuất hiện với số đông như vậy , ai nhìn cũng nhận ra ngay là người của Cái Bang – Bang phái có số bang chúng đông nhất trong lục đại phái .
Lục Vô Song nhận ra hai lão già đi đầu , liền cất tiếng hỏi thăm :
-Bạch Trưởng Lão , Phương Trưởng Lão !
Hai người này là hai vị trưởng lão chín túi của Cái Bang . Người có khuôn mặt quắc thước nghiêm nghị là Bạch Ngôn , còn kẻ có khuôn mặt gầy nhom đầy nếp nhăn tên là Phương Tế Vũ .Cả hai đều có vị trí rất cao trong Cái Bang . Lục Vô Song thấy ở đây chỉ có hai lão là có vai vế cao nhất , không thấy bóng Hồng Bát đâu thì trong lòng đã đoán trước được mấy phần . Quả thực , Bạch Ngôn gần tới nơi thì ghìm cương xuống ngựa , hướng nàng ôm quyền ôn tồn nói :
-Lục chưởng môn , xin thứ lỗi cho Hồng Bang Chủ đang lâm trọng bệnh không thể tới được . Người tuy đang tĩnh dưỡng nhưng trong lòng không yên nên mới sai hai lão đây dẫn người tới trợ giúp Lục chưởng môn một phen . Người có việc gì xin cứ phân phó , nếu làm được chúng khất cái quyết chẳng từ nan !
Lục Vô Song vội đáp lễ :
– Hồng lão Bang Chủ lâm bệnh còn nhớ tới việc của phái Nga Mi , Vô Song cảm kích vô cùng . Xin nhị vị trưởng lão lên núi nghỉ ngơi , đợi ngày hành sự .
Vô Song tuy là chưởng môn một phái song đối với hai lão vẫn phải một điều tiền bối , hai điều tiền bối rất mực kính cẩn . Nàng vừa dứt lời thì từ hướng tây truyền tới một giọng nói sang sảng , tiếp theo là tiếng vó ngựa dập dồn . Nhất thời mọi người ở đây đều không tự chủ mà hướng mắt ra phía đó nhìn , chờ xem rốt cuộc là hào kiệt từ phương nào đến .
Người tới là một đội nhân mã trên dưới năm mươi người . Dẫn đầu là hai nam tử , một người to cao vạm vỡ , một kẻ gầy ốm chột một bên mắt . Hai người này chính là Triệu Cương và Mã Vinh Thành xuất thân từ Sa Đầu Sơn tại Quảng Đông , cách Tứ Xuyên hơn chục ngày đường . Hai người này vừa tới liền dạt sang hai bên , nhường đường ột nam tử trẻ tuổi mặt chữ điền , gương mặt phúc hậu cưỡi ngựa chậm rãi đi tới . Người này giọng nói như chuông đồng , một lời nói ra mà mấy trăm người gần đây đều nghe rõ mồn một .
– Thạch Gia Bảo núi Sa Đầu xin được hội kiến chư vị anh hùng .