Đọc truyện Chạm Nhẹ Vào Môi Em – Chương 3: Mạn Xuân Trở về
Chín giờ sáng.
Khi tất cả mọi thứ trở về quy cũ, người người đi làm, ổn định công việc chuẩn bị cho ngày mới. Thì một sự kiện diễn ra, khung cảnh vô cùng náo loạn. Hai diễn đàn CFO, CEO lớn nhất tại Tp Hcm và Hà Nội đang bàn tán sôi nổi. Các nhân viên, trưởng phòng tại các công ty lớn đang tụ họp, xầm xì xôn xao về một chủ đề. Có người chạy qua, chạy lại để bàn thông tin về cô gái với những số liệu nổi bật. Còn có người thì chú tâm vào diễn đàn trên mạng để bình luận. Chỉ trong một buổi sáng, hình ảnh và thông tin của Trần Mạn Xuân được lan truyền tốc độ chóng mặt, với hàng trăm lượt bình luận.
Tài khoản nickname SuSu213 bình luận:” Vừa xinh đẹp, lại vừa giỏi, cô ấy sẽ về công ty nào đây?”.
Nickname ThiensuMe viết: “Trời ơi, sếp của tôi đây rồi.”
Một tài khoản còn tab tên cả ông chủ của mình vào: “Sếp ơi, tuyển cô ấy vào làm đi, cô ấy thực sự là quá xinh đẹp đó nha”.
”Giỏi thế này, chỉ có thể về tập đoàn TiOne thôi”. Nickname NhatThien tiếp lời
Có người còn đánh giá hài hước: “Đọc thông tin cô ấy, thực sự cô ấy đúng là một con quái vật”
“Thị trường Việt Nam chuẩn bị biến động, haha”
“Tại sao đến bây giờ cô ấy mới về Việt Nam nhỉ?”, người viết đặt câu hỏi
“Không đúng, tôi không nghĩ trên đời lại có người giỏi như vậy”, một bình luận thì thể hiện thái độ không tin.
Làng biệt thự Tione nằm trong khu phức hợp giàu nhất thành phố, những ngôi nhà cao lớn sừng sững, nguy nga, tráng lệ được xây gần biển, cấu trúc của nó theo phong cách hiện đại, hai bên đường có những cây hoa đào trắng tuyết, được chăm sóc bằng công nghệ tiên tiến. Cỏ xanh ngắt cùng rừng trúc bao quanh, tạo nên một khung cảnh sống vô cùng thoải mái. Chính vì thế nó là nơi, mà người ta đặt cho cái tên là “Nơi giàu của những người giàu”. Trong đây có một ngôi nhà, xung quanh là vườn bao phủ gần 1000 mét vuông, có đài phun nước, hồ bơi rộng xanh biếc, kiến trúc uy nghiêm chính là nhà của Đặng Gia Lâm. Bên ngoài có lực lượng bảo vệ riêng, luôn có một đội túc trực xung quanh, bên trong thì kín đáo bởi những bức tường cao che chắn, tạo nên một thế kiên cố vững chắc, bất khả xâm phạm.
Trong căn phòng, những cành hoa trúc lung lay trước khung cửa sổ, tạo nên những tiếng xì xào êm tai dể chịu, ru động lòng người. Trên chiếc giường màu xám, Gia Lâm vẫn còn say ngủ sau chuỗi ngày dài làm việc. Khuôn mặt khi ngủ trở nên hài hòa, nước da trắng vàng không tì vết, hàng râu trước miệng được cắt tỉa tinh tế, tạo nên một người đàn ông lịch lãm, luôn dành thế chủ động trên thương trường. Bất giác tiếng chuông điện thoại reo, làm phá vỡ không gian im lặng. Gia Lâm cau đôi lông mày, cảm giác khó chịu, bực tức, đưa điện thoại lên tai:
“ Alo, có chuyện gì”.
Nghe điệu bộ âm thanh từ Gia Lâm, trợ lý Hoàng hoảng hốt giải thích:
“Sếp Tổng, chị Xuân về rồi”
Vẫn còn trong cơn ngủ, anh tự động trả lời:
“Là Chị Xuân nào?”
“Là chị Mạn Xuân, thưa sếp”, âm thanh vang lập lại, làm đôi mắt Gia Lâm bổng chốc mở ra. Anh ngẩn ra một lúc, bật người ngồi dậy, anh hét ầm lên:
“Cô ấy về khi nào, tại sao giờ mới nói cho tôi biết”, âm thanh vang lên kinh hoàng từ đầu dây bên kia, Minh Hoàng ngẩn mặt để xa điện thoại khỏi tai mình. Anh tức tối mắng thầm: “ Lúc nào cũng vậy, biết trước không gọi luôn cho rồi”. Anh đưa điện thoại về lại tai mình, nhẹ nhàng đáp Gia Lâm.
“Dạ sếp, 3h chiều ngày hôm nay cô ấy xuống sân bay ạ, em cũng mới biết hôm nay thôi.Em cũng đã xác nhận bên tập đoàn PE. Hiện tại trên các diễn đàn mạng xã hội, đang bàn tán xôn xao về chị ấy”.
“Gọi qua bên Cục, chặn thông tin cô ấy cho tôi, còn nửa cậu bị trừ 2 tháng lương”. Gia Lâm không muốn nghe thêm một lời nào nửa, tâm trạng của anh bây giờ sự phấn khởi đang dâng trào, anh vội vàng tắt máy. Với tốc độ nhanh đến kinh hoàng, Gia Lâm nhảy ra khỏi giường, bay đến nhà tắm. Chuẩn bị mọi thứ, tắm rửa, trải đầu, cắt tỉa râu cho thẳng tấp, thay quần áo. Để ra sân bay, đón người phụ nử anh yêu.
Minh Hoàng nghĩ rằng sếp mình còn đang nghe, tiếp tục hỏi:
“Sếp ơi, còn cái vụ tìm người quản gia mới thì sao ạ, Aloo, Aloo”.
Đường dây bên kia bật vô âm tín, chỉ còn lại những tiếng bíp, bíp kéo dài đến tê lòng. Minh hoàng ngẩn người ngơ ngác “ Cái gì vậy trời, lại trừ lương nửa”.