Cha Nuôi Cầm Thú Bảo Bối Đừng Sợ Full

Chương 72


Bạn đang đọc Cha Nuôi Cầm Thú Bảo Bối Đừng Sợ Full – Chương 72

Cha nuôi Cầm thú : Bảo bối,Đừng sợ!

Chương 68 : Sinh non

“Không xong rồi,Lãnh phu nhân sinh non!”

“Cô đi báo cho bác sỹ rồi sẵn tiện báo luôn cho Lãnh tổng,còn tôi đi vào giúp cho cô ấy”

“Được được,tôi đi ngay”

Ở bệnh viện nổi tiếng của thành phố S đang náo loạn vì Lãnh phu nhân sinh non,vì nếu Lãnh phu nhân có chuyện gì thì Lãnh gia cùng với Dương gia sẽ không cho họ sống tốt.

“Cái gì? Sinh non? Hôm qua vẫn tốt mà? Được,ta qua ngay”

Hắn nheo mi,nhìn cô và Tiểu Ngạo một chút rồi vội vàng đứng dậy bước đi.

“Chú đi đâu vậy?”

“Cô ấy sinh non,chú phải tới bệnh viện ngay”

“Lãnh phu nhân sinh non? Chúng tôi cũng phải đi theo,Nặc,Nhược Nghiên các con thu xếp đi,chúng ta đi theo Lãnh tổng”

“Nhưng mà mẹ,tiệc đính hôn….”

Trình Nặc hơi khó chịu nhìn bà,tên Lãnh Hoan Dục này sẽ bày trò gì đây? Khó khăn lắm Nhược Tử mới chịu kết hôn với anh,nếu nhỡ đâu tên đó sẽ làm việc gì khiến Nhược Tử đổi ý thì sao?

“Dù sao nghi thức cũng xong xuôi cả rồi,nếu chúng ta không đi thì sẽ không nể mặt Lãnh tổng”


Bà đưa ánh mắt cảnh cáo với Trình Nặc rồi nói nhỏ vài tiếng với mấy người trong bữa tiệc rồi liền đi theo hắn.

Cô nhìn Trình Nặc,gật đầu một cái rồi nắm tay anh đi theo sau bà.

—-

“Lãnh tổng,anh tới rồi! Đi theo chúng tôi mau”

Hắn không nói gì,trầm mặt đi theo cô y tá,Tiểu Ngạo đăm chiêu nhìn một chút rồi đi theo hắn.

Dù nói thế nào,đây cũng là đứa con đầu tiên của chú,nếu đứa bé sinh ra cũng phải gọi Duẫn Ngạo cậu đây một tiếng chú a!

Cho nên,với danh nghĩa là chú,cũng nên đi nhìn xem đứa cháu đầu tiên của mình chào đời như thế nào,phải không?

Hắn nhìn vào lồng kính,lòng rất phức tạp nặng nề ngồi xuống dãy ghế.

Tiểu Ngạo liền ngồi xuống cùng hắn,cũng là cùng một bộ dáng khoanh tay,nhìn vào y hệt là cha con hơn là chú cháu.

“Sinh,sinh rồi,Lãnh tổng,chúc mừng ,là một vị thiên kim xinh đẹp!”

3 tiếng đồng hồ trôi qua,cuối cùng đứa nhỏ cũng được chào đời,được một cô y tá ẵm tới,mặt mày nhăn nhúm,lại còn đỏ hỏn được bọc trong một chiếc khăn trắng.

“Anh ẵm thiên kim đi”

Y tá đưa đứa bé cho hắn,hắn cực kỳ máy móc ẵm đứa nhỏ.


“Cháu….hêy! Lãnh Hoan Dục,chú làm cha rồi!”

Tiểu Ngạo phấn khích nhìn đứa nhỏ,mặt đứa nhỏ này bé quá,khuôn mặt chưa bằng một bàn tay của cậu nữa.

Cậu là chú rồi,đứa cháu đầu tiên của cậu,dù nó không phải con ruột của chú,nhưng nó cũng có ý nghĩa rất lớn.Của cả cậu và chú.

“Không xong! Lãnh phu nhân bị rong huyết….”

“Tiểu Ngạo,ẵm đứa nhỏ,chú đi vào phòng phẫu thuật”

Tiểu Ngạo gật đầu,cực kỳ nhẹ nhàng tựa như đứa nhỏ là vật vô giá,hắn nhìn đứa nhỏ một chút,một tia ôn nhu hiện ra rồi quay đi vào phòng phẫu thuật.

“Đứa nhỏ,cháu thật bé,phải lớn thật nhanh nha”

Tiểu Ngạo cười,dịu dàng bẹo má đứa nhỏ đang ngủ trong chiếc khăn.

“Tiểu Ngạo,là con của….cha nuôi?”

Cô nhìn không ra xúc cảm,từ từ tiến lại gần chổ của Tiểu Ngạo.

“Đúng a! Chị,đứa nhỏ thật bé,chị ẵm thử đi,em đi vào phòng phẫu thuật”

Tiểu Ngạo đưa đứa nhỏ cho cô rồi không do dự tiến vào phòng phẫu thuật.

Cô nhìn đứa nhỏ,nỗi chua xót lại hiện ra.

Tại sao đứa bé của Dương Vũ Ngạn lại được sinh ra? Hà cớ gì đứa bé của cô chưa thành hình mà đã bị chết?

Thật không công bằng! Cô nhìn xung quanh dãy hành lang,không có ai hết.

Cô đưa tay,nắm lấy mũi nhỏ của đứa trẻ….
2

Hết chương 68


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.