Cha Nuôi Cầm Thú Bảo Bối Đừng Sợ Full

Chương 71


Bạn đang đọc Cha Nuôi Cầm Thú Bảo Bối Đừng Sợ Full – Chương 71

Cha nuôi Cầm thú : Bảo bối,Đừng sợ!

Chương 67 : Bất ngờ (1)

“Lãnh…lãnh tổng! Chào anh,tôi là Hàm Túc,mẹ của Trình Nặc,cũng là con rể tương lai của cậu”

con rể tương lai ?

Hắn híp đôi mắt quen thuộc lại,nhếch môi nhẹ một cái tựa phiêu đãng rồi gật đầu,mẹ Trình Nặc vội chỉ đường cho hắn đến vị trí kế cô rồi bà ngồi xuống kế Trình Nặc. * (Cô và Trình Nặc ngồi song song đối diện)

Trong lúc đợi người làm chứng tới,mẹ Trình Nặc bắt chuyện với hắn.

“Lãnh tổng,hình như anh bị thương ngay má à? Ai mà lại dám đánh anh vậy?”

“Ý bà là vết thương này sao? Ha….là một tiểu mao tử cào lên thôi”

Cô nhìn hắn một chút rồi không nói gì,hoàn toàn không để tâm lời hắn nói.

“Vậy anh đã xử lý xong chưa? Để tôi kêu người mang hộp thuốc dự phòng tới”


Hắn gật đầu,rồi cũng im lặng.

“Nhược Nghiên à,con xức thuốc cho cha nuôi của con đi”

Bà đưa hộp thuốc tới cho cô,tỏ ý muốn cô làm giúp hắn.

“Con….con không làm đâu,dì nhờ người khác….”

“Không được,ở đây chỉ có con thân thưộc với Lãnh tổng nhất,huống hồ con còn là con nuôi cậu ấy”

Hắn gật đầu.Sau đó nhướng mày nhìn cô,trêu tức cô.

Cô liếc hắn,lấy hộp thuốc ra,xức thuốc rồi lấy băng cá nhân băng lại cho hắn.

“A….”

“Sao,sao hả? Anh….cha nuôi đau?”

Hắn nhìn cô quan tâm thì lòng vui như trẩy hội,ngay lúc này chỉ hận không mọc thêm cái đuôi ở đằng sau mà lắc qua lắc lại.


“Lãnh tổng,tôi nhớ không lầm lúc trước anh tóc trắng mà? Sao giờ lại đen? Anh nhuộm à?”

Cô nhìn hắn,tuy thật sự không muốn nhưng cô cũng rất tò mò.

“À,tôi bị hạ độc”

Mi tâm cô run rẩy,sau đó không phản ứng gì nữa,nhưng trong lòng thì đang như có nước ngầm mạnh mẽ chảy.

Bị hạ độc?

Có phải vì lý do đó nên hắn mới làm những việc lúc trước với cô? Hay còn lý do nào khác?

Cô nhìn sang hắn,song rủ mi mắt.

Hắn bị cái gì không còn quan trọng với cô nữa.

Cô,đã là vợ tương lai của Trình Nặc,không thể nghĩ về….

Người đàn ông nào khác.

Hết chương 67



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.