Cha Đại Thần, Mẹ Không Dễ Theo Đuổi Đâu

Chương 5: Thiên tài Lolita là ngôi sao tai họa


Đọc truyện Cha Đại Thần, Mẹ Không Dễ Theo Đuổi Đâu – Chương 5: Thiên tài Lolita là ngôi sao tai họa

Edit: Sun

Khi Hạ Thiên Vũ lấy tốc độ nhanh nhất chạy đến nhà Kiều Y, thì thấy vẻ mặt tức giận của Kiều Y và vẻ mặt uất ức của Lolita, ngoài ra còn có một người đàn ông chưa từng gặp.

Khi mới vào đại học X, thì Hạ Thiên tham gia vào đoàn thể xã hội COS Cổ, cùng với Kiều Y hệ chính trị và pháp luật, Thư Mỹ hệ tiếng Trung, và Li San khoa thể dục, ba người trở thành bạn tốt, sau khi tốt nghiệp đại học, Hạ Thiên Vũ học tiếp nghiên cứu, còn ba người lại lần lượt đi làm, họ đều làm việc trong thành phố X, cho nên mới qua lại cũng nhiều hơn.

“Đây là……” Hạ Thiên Vũ đối mặt với Kiều Y, dè dặt hỏi.

Kiều Y ngồi trên ghế sa lon trong phòng khách, trên tóc dính một chút nước, bất đắc dĩ cúi đầu liếc mắt nhìn Lolita đứng bên cạnh, lại nhìn Hạ Thiên Vũ, nói: “Lolita của cậu lại gây chuyện rồi……”

“Chuyện gì?” Khóe miệng Hạ Thiên Vũ giật giật, chuyển sang người đàn ông ngồi im lặng không lên tiếng ở một bên, nhưng đột nhiên nhìn thấy trên mặt người đàn ông đó in dấu một bàn tay rõ ràng, hình như trong lòng đã hiểu chuyện gì đã xảy ra……

Lolita thấy Hạ Thiên Vũ đến, nên nhào tới bên người cô, ôm bắp đùi cô cọ cọ, cũng không dám nói chuyện.

Điều này rõ ràng chính là biểu hiện đã phạm sai lầm!

“Y Y thân mến, cậu có thể nói cho mình biết chuyện gì đã xảy ra hay không?” Hạ Thiên Vũ dắt Lolita, đi tới ngồi xuống bên cạnh Kiều Y, hỏi.

Kiều Y ấp úng nói rõ mọi chuyện từ đầu đến cuối.

Khi Kiều Y gọi điện thoại cho Hạ Thiên Vũ, Lolita bưng một chậu nước nói muốn lau nhà, nên Kiều Y để cho con bé làm.

Khách hàng của Kiều Y gõ cửa, Lolita đi mở cửa, con bé nói đó là người xấu, cho nên hét to một tiếng……

Kiều Y nóng ruột, đi xem tình huống, không cẩn thận giẫm lên chậu nước này, cho nên người ngã ngựa đổ (như cảnh nhốn nháo ở chiến trường), điện thoại di động cũng bị nước tưới lần nữa……

Khách hàng này nhanh chóng đi đến đỡ Kiều Y, không chú ý nên liếc thấy cảnh xuân khi Kiều Y bị nước xối….. Vì vậy, dẫn tới một cái tát……

Rốt cuộc khách hàng này có bao nhiêu là oan ức!


Khi nghe xong tất cả, Hạ Thiên Vũ rất không phúc hậu cười ra tiếng……

“Cười em gái của cậu đó, không được cười!” Kiều Y nổi giận.

“Gì chứ, mình sẽ đưa Hoan Hoan về nhà, cậu với khách hàng của cậu, từ từ mà trò chuyện ha……” Hạ Thiên Vũ đứng dậy, chuẩn bị đưa Lolita rời đi.

“Cậu dám rời đi?” Kiều Y bất mãn nói.

Hạ Thiên Vũ hì hì cười, nói: “Mình chỉ sợ quấy rầy đến công việc của cậu!”

Hơn nữa, cô lén nhìn trộm bộ dáng của người đàn ông xa lạ này rất đẹp mắt! Tiêu chuẩn người đàn ông có vẻ mặt phương Đông, nhìn sao cũng thấy rất có hương vị. Mà tính tình thì, cho dù bị tát một cái, vẫn bình tĩnh tự nhiên, tính tình tốt, hơn nữa vừa nhìn, rất xứng đôi với Kiều Y.

Vì vậy, cô quả quyết muốn đưa Lolita rời đi.

“Được rồi được rồi, cậu về đi! Lát nữa liên lạc lại……” Kiều Y đành chịu.

“Được, từ từ nói chuyện……” Hạ Thiên Vũ khẽ mỉm cười, nhìn Kiều Y một chút, nhìn lại người đàn ông xa lạ kia một chút, cô cầm túi xách của Lolita, đưa Lolita rời đi.

“Tạm biệt dì Y Y!” Vừa nghe muốn đi, Lolita uất ức lúc trước trở thành hư không, phất phất tay với Kiều Y.

Kiều Y đành phải cười theo, dịu dàng nói với Lolita: “Tạm biệt Hoan Hoan, hẹn gặp lại con lần sau!” Đưa mắt nhìn Hạ Thiên Vũ và Lolita rời đi, vẻ mặt Kiều Y đoan chính, nói với người đàn ông trước mặt: “Vương tiên sinh, thật xin lỗi, khiến ngài đợi lâu, bây giờ, chúng ta có thể bắt đầu nói chuyện về tình hình vụ án tranh chấp kinh tế của chú ngài…..”

……

Bảy năm trước, khi Hạ Thiên Vũ vẫn còn ở nước ngoài, bạn tốt chưa cưới đã sinh con, bởi vì thế lực của gia tộc, nên không dám phản kháng, lại không tìm được cha ruột của đứa bé, nên đành phải giao con gái cho Hạ Thiên Vũ.

Bất đắc dĩ, khi đó Hạ Thiên Vũ mới mười bảy tuổi đã đưa Hoan Hoan vừa sinh ra trở về nước, vừa đi học vừa nuôi dưỡng Hoan Hoan, tuy nói Hoan Hoan không phải con gái ruột thịt của cô, nhưng cô đã sớm coi Hoan Hoan là toàn bộ sinh mạng của mình rồi.

Hiện tại Lolita đã được tám tuổi, thông minh lanh lợi, có thể nói là đứa bé thiên tài, nhưng cũng vì vậy mà trong mắt giáo viên cô bé chính ngôi sao tai họa.


“Nói cho mẹ, tại sao nhìn thấy chú đó đến lại hét to hả?” Về đến nhà, Hạ Thiên Vũ hỏi.

Lolita chu cái miệng nhỏ nhắn, nói: “Cái chú xấu xa kia là thân thích của hiệu trưởng Vương, lúc ở trường học con thấy chú ấy, chú ấy thật hung dữ đấy! Hơn nữa, các bạn học đều nói hiệu trưởng Vương là người xấu, Nana khẳng định chú ấy cũng là người xấu!”

“Thế nào? Hiệu trưởng Vương là người xấu, người thân của ông ấy chính là người xấu?” Hạ Thiên Vũ kiên nhẫn hỏi.

“Đúng vậy, tất cả mọi người đều nói như vậy!” Lolita chớp chớp mắt nhìn, đó là chuyện đương nhiên rồi.

Hạ Thiên Vũ vô cùng mệt mỏi, đi tới trước salon trong phòng khách, nghiên người dựa vào trên ghế sô pha, im lặng khi nghe Lolita trả lời.

“Hoan Hoan, người thân chú ấy là người xấu, cũng không có nghĩa chú ấy là người xấu, sau này, cũng đừng kêu loạn chú ấy là người xấu, biết không?” Hạ Thiên Vũ yếu ớt nói.

“Dạ……” Lolita nữa hiểu nữa không gật đầu, đi tới, xoa bóp vai cho Hạ Thiên Vũ, giống như lấy lòng nói: “Mẹ, hôm nay mẹ vừa trở về, nhất định rất mệt mỏi! Hoan Hoan xoa bóp cho mẹ nghen!”

“Không cần.” Hạ Thiên Vũ cầm lấy bàn tay nhỏ bé đang làm loạn, cười híp mắt nói: “Ông ngoại và bà ngoại, cậu và dì hai đều có quà tặng cho con, hộp quà ở trong phòng, con đi xem đi!”

“Thật hả? Con đi xem một chút! Cám ơn mẹ!” Lolita kích động không dứt, ôm cổ của Hạ Thiên Vũ, hôn trên gương mặt của cô, vui mừng chạy về phòng của mình xem quà tặng.

Hạ Thiên Vũ nhìn bộ dáng Lolita vui mừng như thế, cũng không thể không mỉm cười, tầm mắt rơi laptop trên bàn trà thủy tinh trong phòng khách.

Trước tiên phải logout ID “Quân Mạc Vũ”, nhưng lại không để ý đến ID “Trong Mộng Tầm Hoan”, vừa rồi Lolita nhảy nhót đụng phải con chuột, nhất thời màn hình sáng lên.

Hạ Thiên Vũ đột nhiên phát hiện, ID “Trong Mộng Tầm Hoan” bị bảy tám người vây quanh.

Cô đi tới, di chuyển nhân vật, chạy về phía trước mấy bước, cách xa đám người này một chút.

Kỳ quái, nơi này là vùng ngoại ô, tại sao lại có nhiều người vây quanh cô như vậy chứ?


Ai ngờ, đang lúc cô buồn bực không dứt thì bảy tám người lúc nãy lại vây quanh cô một lần nữa, mà kênh trước mặt trong nháy mắt cũng nổ oanh.

【 Trước mặt 】Romeo Anh là của Tôi: Dù chết Nhân yêu cũng chuyển động, động ư!

【 Trước mặt 】Hoa Đào Cười Yếu Ớt: Làm ra chuyện như thế mà cô lại còn dám online, có biết xấu hổ hay không! ( nôn mửa)

【 Trước mặt 】 Tên Chỉ Lấy Bảy Chữ: Đến đây, mọi người tới phỏng vấn một chút! Về mấy ngày nay cô không online! ( cười to)

【 Trước mặt 】 Bách Hiểu Sanh: Xin hỏi Nhân yêu cô nương, chuyện cô là Tiểu Tam đối với Thiên Địa Không Tha, cô cảm thấy thế nào?

【 Trước mặt 】 Vạn Sự Thông: Tiểu Tam, Thiên Địa Không Tha là người đầu tiên giết cô giết thành cấp 1 nhỏ bé, cô cảm thấy là đáng đời sao?

【 Trước mặt 】 Thiên Diện Lang: Nội gian, đối với thất bại thành chiến lần này, cô có ý kiến gì không?

Đối mặt trực tiếp với nhiều vấn đề, tâm tình của cô uất ức.

Bọn họ hỏi cô? Còn cô thì biết hỏi ai đây!

Cô do dự, có nên mở miệng nói chuyện hay không đây?

【 Trước mặt 】 Ta Là Của Anh Romeo: Đồ Lessbian, cô đừng im lặng như thế! Nói một chút, tại sao cô phải làm ra chuyện như vậy, làm cho biết bao nhiêu người chán ghét!

【 Trước mặt 】 Bách Hiểu Sanh: Đúng vậy, cô không nói ra oan khuất, chúng tôi tiếp tục bát quái như thế nào hả?

Trong trò chơi này Bách Hiểu Sanh, Vạn Sự Thông, Thiên Diện Lang là phóng viên có tiếng cũng có miếng bát quái, còn là phóng viên được phía chính phủ công bố trò chơi chứng nhận.

Một lúc lâu, rốt cuộc Hạ Thiên Vũ cũng đánh ra một hàng chữ.

【 Trước mặt 】 Trong Mộng Tầm Hoan: Tôi đang muốn hỏi đã xảy ra chuyện gì đây!

【 Trước mặt 】 Bách Hiểu Sanh: Có ý tứ gì? ( nghi ngờ)

【 Trước mặt 】 Tên Chỉ Lấy Bảy Chữ: Đồ Lessbian, cô đừng có giả bộ vô tội! Ngày trước uổng công tôi sùng bái cô như vậy, không ngờ cô lại là một người như vậy, làm tôi thật sự rất thất vọng! Tôi cảm thấy hối hận vì tin tưởng và ngưỡng mộ cô! ( hộc máu)


Hạ Thiên Vũ càng thêm buồn bực, đến nỗi như vậy sao, chuyện ầm ĩ thành ra như vậy!

“Mẹ, dì hai tặng cho con một cái váy, thật là xinh đẹp!” Lolita nói to trong phòng.

“Ừ.” Hạ Thiên Vũ không nhịn được mỉm cười, trả lời lại.

“Oa, thật là em bé xinh đẹp, đây là quà cậu tặng.” Lolita tiếp tục hoan hô nói: “Còn có bức tranh, là tự tay bà ngoại vẽ đấy, đẹp quá!”

“Con từ từ xem.” Hạ Thiên Vũ nghe giọng Lolita vui mừng như thế, tâm tình cũng không tốt hơn chút nào.

Trong trò chơi, lại đến mấy người khách không mời mà đến.

Thiên Địa Không Tha, Thất Thải Áo Cưới, ngoài ra còn có ID của ba Thất Thải Nữ.

A!

Thiên Địa Không Tha đưa tới cửa, cô đang muốn hỏi một chút!

Không đợi cô mở miệng, thì kênh trước mặt ID Thất Thải Nữ lại mở miệng trước.

【 Trước mặt 】 Bảy Sắc Cầu Vồng: Tiện nhân kia lại còn mặt mũi online?

—— lời ngoài mặt ——

Văn mới đăng truyện, xin mọi người ủng hộ.

Nếu mọi người thích, xin mời bỏ vào giá sách!

Nếu có chỗ nào xem không hiểu, cứ việc nhắn lại nói cho tôi biết, tôi sẽ tận lực sửa cho dễ hiểu, tranh thủ khiến cho mọi người không có chơi đùa với Võng Du mà chỉ nhìn là có thể hiểu……

Có đề nghị gì, cũng có thể nói ra!

Nhẹ nhàng sẽ cố gắng!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.