Câu Một Kim “Công” Tế

Chương 28


Đọc truyện Câu Một Kim “Công” Tế – Chương 28

Thả chậm lại lực đạo và tốc độ khiến Lâm Tiểu Sách thoải mái thở dài, từ từ hạ thắt lưng xuống giường, thế nhưng hai bàn tay to của Trần Nghệ Phong vẫn là vững vàng dán ở phía trên, cố định để mỗi một lần nam căn thâm nhập đều không thể lùi ra sau.

“Ân… Phong… ân… Phong… nhanh… chút… nhanh… chút nữa…”Tuy rằng luật động nhu hòa như vậy khiến Tiểu Sách rất thoải mái, thế nhưng dục vọng muốn triệt để giải phóng trong cơ thể còn chưa không những không được kiềm hãm lại mà còn bùng nổ hơn rất nhiều.

“Muốn sao?” Trần Nghệ Phong thưởng thức ngọc bổng trước ngực Tiểu Sách đã ướt đẫm thành một mảnh, nhè nhẹ ma sát lên đó, “Để cho chỗ này bẩn thành như vậy, không phải là muốn anh trừng phạt đó chứ.”


Đỉnh của ngọc bổng nhạy cảm bị ngón tay thô ráp Trần Nghệ Phong đùa bỡn, phun ra càng nhiều dịch, Tiểu Sách hai mắt rưng rưng nói: “Phong… cầu anh… đừng… nhanh… nhanh…” Bộ dáng Tiểu Sách không đạt được giải phóng thoạt nhìn mê người không gì sánh được.

“Ha hả, nhanh lên một chút sao.” Trần Nghệ Phong dùng ngón tay bún một cái lên nam căn nhếch lên đã lâu, hài lòng nghe được thanh âm rên rỉ của Tiểu Sách. “Muốn, liền cho em.”

Trần Nghệ Phong cúi người đem nam căn đang cương cứng thối lui đến miệng huyệt sau đó thoáng cái sáp đến chỗ sâu nhất, vang lên một tiếng “phốc xuy”, dâm dịch thấm ướt giúp cho nam căn không trở ngại chút nào trượt đi vào, “A… a… quá… quá… quá dài… Phong… vào… vào thật sâu… a…”

Phảng phất như bị chạm vào nội tạng, Lâm Tiểu Sách bắt đầu lớn tiếng ngâm kêu, Trần Nghệ Phong nghe thấy lãng thanh của Tiểu Sách, càng tăng thêm lực đạo cắm vào, mỗi một lần cắm dường như muốn chen cả phần tinh hoàn đi vào luôn.

“Tiểu Sách… thật chặt… tiểu huyệt của em… thật chặt… sắp kẹp đứt rồi…” Trần Nghệ Phong ra sức đâm vào điểm G khiến Tiểu Sách điên cuồng, xúc động muốn bắn tinh khiến động tác của anh càng thêm kịch liệt.

“Phong… Phong… chậm… chậm lại… đừng… chậm… chút…” Bị dâm đến mức thanh âm của Tiểu Sách phải phá thành mảnh nhỏ khiến cho người khác nghe vào càng giống như là muốn bị lăng nhục, “Phong… quá sâu… quá…”


Nam căn ra sức di chuyển ở trong tiểu huyệt, trước sau đều đâm trúng vào cái điểm kia, “A… Phong… thật là thoải mái… thật… thoải mái…” Trên gương mặt đỏ ửng che kín biểu tình sắp đạt cao trào, ánh mắt rời rạc nhìn nam nhân đang chạy nước rút trên người mình.

“Thoải mái đi… Tiểu Sách… lần này… chúng ta… cùng nhau…” Nhắm ngay điểm kia, Trần Nghệ Phong bắt đầu mãnh liệt vận động trừu sáp, mỗi lần đều nhấc Tiểu Sách lên khỏi giường, “A… Phong… muốn chết… nhanh… muốn chết… Phong… a… a…”

Trong nháy mắt, ngọc bổng tinh xảo phấn hồng của Tiểu Sách đang nhếch cao liền bắn ra tinh dịch cao trào, theo cao trào mà trở nên hư thoát, Tiểu Sách buộc chặt hậu huyệt kẹp lại một cái, “Ách… ân… Tiểu Sách…” Cuối cùng Trần Nghệ Phong buông ra tinh quan, đưa dịch thể đậm đặc nóng hổi vào tiểu huyệt.

“Ân…” Tiểu Sách khởi động thân thể xụi lơ tự đưa đôi môi đỏ tươi của mình đến bên môi Trần Nghệ Phong, “Phong…” Chính xác hôn lên khóe miệng Tiểu Sách, Trần Nghệ Phong chậm rãi cùng cái lưỡi thơm tho khả ái ôn tồn chơi đùa trứ.


“Thật… thoải mái…” Vào lúc Tiểu Sách buông ra môi của Trần Nghệ Phong đồng thời tràn ra một tiếng rên rỉ, liền lâm vào trạng thái ngủ mê man.

“Tiểu Sách… anh yêu em… yêu thật nhiều… nhiều đến mức em không thể nào biết được đâu…” Trần Nghệ Phong nhìn gương mặt đang ngủ say của Tiểu Sách thâm tình nói, hồi tưởng lại lần dụ dỗ từ ban đầu đến bây giờ đã lưỡng tình tương duyệt, ngay cả anh đều sẽ không biết được rằng bản thân mình sẽ đi yêu một nam nhân khác, ngược lại càng là yêu nhiều như thế.

“Anh sẽ không buông tay… cho dù sẽ có trở ngại lớn hơn nữa… cũng không thể nào…” Ngón tay chuyển động trên gương mặt ướt đẫm mồ hôi của Tiểu Sách.

“Ngủ đi ~ đến khi tỉnh dậy thì được rồi ~ “


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.