Cậu Chó

Chương 19


Bạn đang đọc Cậu Chó – Chương 19


Trong nhà riêng của Quan Huyện, Duyên ngồi chờ Quan Huyện cho đến 9 giờ tối vẫn chưa thấy Quan Huyện về, nàng thấy đã buồn ngủ. Trong nhà không còn ai ngoài Duyên. Nàng đâm nhớ thương miên man. Lúc Duyên nghĩ đến Hải. Khi nghĩ đến cậu Chó, người chồng của Duyên rồi lại Quan Huyện.
Duyên lên giường đấp chăn nằm, trời đã bắt đầu lạnh. Gió heo mây thổi vi vút bên ngoài. Những chiếc lá chuối bị gió đánh vật vờ kêu lên những tiếng phầm phập làm Duyên thấy buồn khủng khiếp, cô đơn vô cùng.
Nàng nằm chăn ấm nên ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Giữa lúc Duyên đang ngủ thì một bàn tay lạnh rờ trong người nàng. Duyên giật mình mở mắt dậy, thì một người đã nằm bên cạnh nàng, Duyên vội đẩy người nầy ra. Nàng mới biết đó là Quan Huyện, Duyên khẽ nói:
– Lạnh quá. Yêng ơi! Yêng đi mô về đó…
Quan Huyện có vẻ lạnh nên ông rút vào người Duyên khẻ nói:
– Đi kiếm thuốc…
Duyên ngạc nhiên hỏi:
– Thuốc chi?
– Thuốc chi rồi lát nữa em sẽ biết…
Duyên khúc khích cười:
– Thuốc chi cũng rứa! Chiều ni hỉ, trông anh chán quá mà.
Quan Huyện ôm ghì lấy Duyên, bàn tay ông đưa đi gần như khắp người Duyên và dừng lại ngực nàng trong cái ôm ghì đê mê. Duyên có vẻ khó chịu trước sự khêu gợi của Quan Huyện.
Quan Huyện tìm mọi thứ để khêu gợi hứng thú của mình, nhưng cái say tơ lơ mơ của á phiện làm ông xụi lơ. Đầu óc lúc nào cũng tỉnh táo mà người ông thì bải hoãi. Á phiện đã ngấm vào cơ thể Quan Huyện. Hứng thú ái ân đã bị đè xuống, bị say á phiện. Quan Huyện thấy chán nãn. Còn Duyên bị Quan Huyện kích thích nàng thấy người mình nóng rang đôi ngực phập phồng nhưng Quan Huyện lại chẳng thấy chi hết.
Duyên ôm ghì lấy Quan Huyện nhưng rồi nàng đẩy Quan Huyện khẻ nói:
– Hết rồi…
Quan Huyện biết Duyên chê mình nhưng ông không biết nói năng ra răng nữa quả ông đã bất động. Cái say thuốc phiện tuy làm ông tĩnh táo nhưng người ông như khúc gỗ. Trong người lúc nào cũng nôn nao khó chịu nhưng muốn mê. Quan Huyện phải lấy xí muội ra ngậm Duyên nhìn Quan Huyện cười hỏi:
– Bây chừ răng đây, nằm thế ni răng?
Quan Huyện cười đáp:
– Đợi chút mà…
Bị say thuốc phiện. Quan Huyện nghĩ có lẽ nốc vào chút rượu thuốc cho say tới công phá nhau may ra gỡ được cái nạn nầy. Quan Huyện vùng dậy xỏ chân vào đôi dép đi ra tủ rượu, mở lấy chai rượu thuốc rót ra ly uống ực một ngụm.
Rượu chạy rần rần làm mặt Quan Huyện đỏ ửng quả rượu đã phá á phiện, người ông nóng ran. Hứng thú ái ân bật dậy. Quan Huyện vào giường nhìn Duyên đang lim dim ngủ dưới ánh đèn lờ mờ trông Duyên thật đẹp. Nét yêu kiều thon thon của nàng thôn nữ trong tuổi đang lên làm Quan Huyện cuống lên.
Vẫn trong cái thế của người thượng cổ Quan Huyện ôm ghì lấy Duyên, Duyên giật mình khẻ lắc người vào. Quan Huyện kéo Duyên lại, Duyên nhìn Quan Huyện thương hại hỏi:
– Chi đó hỉ!
Quan Huyện thích thú, hảnh diện:
– Em chết mí với yêng…
Duyên cười hỏi:
– Chết răng?
– Rồi em thấy…
Duyên vẫn tỏ vẽ khinh khi:
– Chết như chiều ni hỉ…
Quan Huyện hách dịch:
– Chiều ni răng được, rồi em thấy yêng mà…
Duyên thách thức:
– Đó mần răng thì làm đi…
Quan Huyện nhào vô, rúc vào người Duyên. Ngực của Duyên làm Quan Huyện suýt nghẹn thở, ông hùng hục kích thích Duyên. Duyên cuống lên vì sự kích thích đến cùng độ, của miệng lưỡi Quan Huyện. Duyên khẻ rên:
– Đừng yêng, đừng yêng mần em buồn quá…
Càng thấy Duyên kêu buồn, Quan Huyện càng rúc kỷ hơn, người Quan Huyện đã cứng ngắc. Lần nầy Quan Huyện muốn Duyên thấy sức giai giẳng khủng khiếp của ông để bù đắp lại lúc ban chiều nàng đã coi thường ông.

Duyên không thể chịu đựng được nữa. Nàng nhắc bổng Quan Huyên lên…
Duyên mệt phờ, ôm ghì lấy Quan Huyện khẽ hỏi:
– Răng tối ni anh khỏe rứa?
Quan Huyện cười đáp:
– Răng em biểu anh yếu… như chiều?
Duyên nhắc lại chuyện ban chiều:
– Chiều đó…
– Chiều khác bây giờ khác mà…
Duyên hỏi:
– Răng lạ rứa! Như thế ni, yêng khẻo hơn cậu Bẩy đó hỉ!
Quan Huyện thích thú. Ông đã gát được cậu Chó ít nhứt cũng một keo rồi. Quan Huyện thầm cảm ơn lão lang tầu Phúc Sinh Đường, sự quá lố của thuốc phiện làm Quan Huyện kéo dài cuộc chiến đấu trên hai tiếng đồng hồ thành ra chính ông cũng thấy hết hứng thú.
Duyên nằm phờ ra mệt mỏi. Khẻ đẩy Quan Huyện ra:
– Thôi yêng, em mệt mỏi quá rồi…
Quan Huyện thích thú nằm xuống bên Duyên, mắt ông mở lao láo đầu óc tỉnh táo vì chất ma túy đã thấm. Nằm bên Duyên Quan Huyện cố dỗ giấc ngủ ình vì Duyên đã ngáy pho pho mà ông vẫn không ngủ được. Quan Huyện quá mệt thiếp đi lúc nào không biết, mãi đến khi ông mở mắt dậy thì trời đã sáng bãnh, Duyên đã dậy từ lâu…
Quan Huyện ghé đầu ra khỏi mùng nhìn ra ngoài chẳng thấy ai, ông lại rúc đầu vào chăn định ngủ nữa.
Cánh cửa bên ngoài bật mở ánh sáng lùa vào, Quan Huyện giật mình mở mắt nhìn thấy Duyên đi vào bèn hỏi:
– Mấy giờ Duyên?
Duyên đáp:
– Gần 10 giờ rồi…
Quan Huyện hốt hoảng hỏi:
– Răng không đánh thức tôi dậy, ngoài Huyện có chuyện chi không?
Duyên cười đáp:
– Cửu Mành vô, em bảo quan đau vì thấy yêng ngủ say quá…
Quan Huyện cười, hất chăn vùng dậy, Quan Huyện vào nhà tắm, thay quần áo rồi đeo bài ngà, bận áo lam định ra công đường thì Cửu Mành đã vô hỏi Duyên?
– Thưa mợ Quan Lớn dậy chưa?
Duyên gật đầu đáp:
– Rồi! Quan Lớn đang rửa mặt sắp ra bàn giấy đó…
Cữu Mành nói:
– Dạ bẩm thầy Đề cho tui vô trình với Quan Lớn là bên làng Gành tức là Gương Xá có án mạng, Lý Trưởng vì chưa có lệnh của Quan Lớn nên chưa cho người đi khám nghiệm.
Duyên ngạc nhiên hỏi:
– Răng mà án mạng, họ giết nhau.
– Dợ…
– Chuyện răng?
– Bẩm mợ lão Kiểm Chi bắt được vợ thông dâm với lão Lý Trường Gương Xá nên hắn trói cả đôi gian phu dâm phụ vào một bó rồi lấy dao bầu đâm nát cả hai người. Sau đó, hắn xách dao đến nhà thầy Cai Tổng nạp mình.
– Dợ, bẩm mợ, thầy Cai Tổng có giãi lão Kiểm Chi lên Huyện với con dao bầu giết người, còn xác lão Lý Trưởng Gương Xá với vợ Kiểm Chi vẫn còn nằm ôm nhau trong buồng…
Duyên tái mặt sợ:
– Chi mà ghê dữ rứa?
Cửu Mành cười đáp:

– Dạ bẩm mợ, họ ghen thì ghê lắm. Họ có thể giết nhau dễ dàng. Lão Kiểm Chi trước kia có đi gặt nên hắn chém cũng ra vẻ lắm thưa mợ Ấm…
Duyên bảo với Củu Mành:
– Được rồi, chú Cửu ra ngoài trình đợi, yêng tui ra công đường ngay bây giờ đó…
Cửu Mành ra phòng làm việc ấy thầy Đề, thầy Lục, Duyên vào trong nhà thì vừa gặp Quan Huyện đi ra, Duyên nói:
– Thưa yêng, Cửu Mành vừa vô bẩm là có vụ án mạng, lão Kiểm Chi đâm chết vợ hắn với lão Lý Trưởng Gương Xá rồi đem dao lên nạp mình để mời yêng ra công đường.
Quan Huyện thản nhiên như không. Ông kéo Duyên ngồi xuống chiếc ghế sa lông. Bàn tay ông lại đi tìm những chỗ ông phải tìm rồi lẳng lơ hỏi:
– Răng em biểu yêng khỏe hay yếu?
Duyên cười lẳng lơ:
– Anh uống thuốc mà…
– Uống thì răng. Anh hỏi em, anh khỏe hay yếu?
Duyên cười đáp:
– Khỏe…
Rồi Duyên quay lại ôm lấy Quan Huyên hôn.
Thấp thoáng bên ngoài có bóng người, Duyên vội đứng dậy.
Quan Huyện đứng dậy, lẹp kẹp kéo đôi giầy gia định ra công đường.
Quan Huyện vừa ngồi vào bàn giấy thì thầy Cai Tổng Gương Xá đã vào vái chào trình vụ Kiểm Chi giết người. Quan Huyện đọc tờ bẩm của thầy Cai Gương Xá rồi hỏi:
– Thằng Kiểm Chi là thằng mô mà dữ rứa?
Thầy Cai Gương Xá liền vẫy tay ra ngoài thì một tuần phu cầm giây trói Kiểm Chi vô. Mặc dầu bị trói, Kiểm Chi đã phục xuống lạy Quan Huyện. Quan Huyện nghiêm nghị hỏi:
– Răng mi giết vợ mi với thằng Lý Gương Xá?
Kiểm Chi đáp:
– Dợ.
– Mị nói ta nghe thử hỉ.
– Bẩm lạy Quan Lớn, thằng Lý Gương Xá đã gian dâm với con vợ lăng loàn của tui. Tui đã đi tuần về bắt gặp được hai đứa trong buồng, còn trần truồng, lập tức con trói hai đứa lại định giãi ra làng nhưng con vợ con và lão Lý Gương Xá còn chửi con nên con giận đâm chết hai đứa đem dao ra nạp mình.
Quan Huyện nghiêm nghị nói:
– Cha, mi gan dạ lắm mà. Mi giết một lúc hai mạng người mà tao thấy mi chẳng chút hối hận chi hết là răng?
– Kiểm Chi đáp:
– Bẩm Quan Lớn, lúc đó con ghen nên mê đi, nên không biết sợ là chi nữa, bẩm xin Quan Lớn đèn trời soi xét cho con.
Quan Huyện bảo thầy Cai Tổng Gương Xá:
– Thầy sang mời thầy Đề sang đây cho tui biểu…
Lát sau thầy Đề lại sang văn phòng Quan Huyện, Quan Huyện nói:
– Thầy đi theo với thầy Cai Gương Xá khám nghiệm vụ án mạng ni coi răng làm biên bản cẩn thận hỉ!
Thầy Đề lại hỏi:
– Dạ bẩm Quan Lớn có phải giải phạm nhân đến phạm trường không?
– Ừ đưa cả thằng ni đi…
Thầy Đề truyền cho Cai Mành trói Kiểm Chi gong đi về Gương Xá, vào nhà Kiểm Chi, trong nhà Kiểm Chi lúc đó đã đông nghịt người đến coi, có cả vợ con Lý Gương Xá đang bù lu, bù loa khóc, vừa thấy thầy Cai Tổng, thầy Đề và Kiểm Chi về, vợ Lý Gương Xá nhảy bổ đến định đánh Kiểm Chi. Kiểm Chi quắc mắt:
– Mi có định theo chồng mi không? Mà mi đánh choa. Mi hãy trông thằng chồng mi nằm trong tê mi biết tội của hắn.
Vợ Lý Gương Xá ngừng tay, thầy Đề truyền mở cửa buồng đốt đèn cho thầy khám nghiệm tử thi. Người nhà Lý Gương Xá đã đắp chiếc chiếu mới phủ lên người của Lý Trưởng Gương Xá và vợ Kiểm Chi trần truồng trong buồng đã bị Kiểm Chi trói ghì hai người vào nhau mà đâm lia lịa. Máu đổ trên giường đã khô. Ánh sáng của ngọn đèn le lói thầy Đề mở chiếc chiếu ra thấy Lý Gương Xá trần truồng nằm đè trên người vợ Kiểm Chi cũng trần truồng. Kiểm Chi trói đôi gian phu dâm phụ bằng dây thừng.

Thầy Đề cho gọi vợ con Lý Gương Xá và Kiểm Chi vô. Vợ Lý Gương Xá thấy chồng trần truồng nằm trên người vợ Kiểm Chi thì òa lên khóc nhiếc chồng:
– Anh ơi, anh thấy nhục nhã không? Anh chết một cách nhục nhã không? Khổ cho vợ con anh chưa?
Thầy Đề nhìn hai xác chết trần truồng bèn quay lại nói:
– Kiểm Chi, mi làm răng mà trói được cả hai đứa nhi ni?
Kiểm Chi cau mặt dáng điệu uất hận của hắn hiện lên:
– Bẩm thầy, con đã được bà con lối xóm nói con vợ của con mèo mỡ với lão Lý Gương Xá ni. Chúng nó đợi lúc con phải đi tuần để hú hí với nhau. Con đã nhiều lần nói xa, nói gần cho vợ con biết nhưng chúng nó vẫn thường chứng nào tật ấy.
– Đêm qua, con phải đem phu tuần lên Tổng canh phòng thuế cho thầy Cai nên bọn chúng nó tưởng con đi xuốt đêm, hai đứa hú hí với nhau. Nào ngờ đêm qua vào khoảng năm giờ sáng, con trở về nhà, khẻ đẩy cửa vào thấy hai đứa đang trần truồng nằm bên nhau. Thế là máu ghen của con nổi lên. Con uất hận, sẵn dây thừng đi tuần, con trói cả hai đứa lại định giải ra trình làng nhưng khi thấy hai đứa nằm lên nhau, máu ghen của con không chịu được nên con đâm lia lịa cho cả hai đứa cùng chết.
Thầy Đề hỏi:
– Bây chừ anh thầy cả hai đứa cùng chết như thế ni anh có thấy hối hận không?
Kiểm Chi đáp:
– Bẩm Quan Đề, khi ở Huyện thì con thấy hối hận nhưng về đây nhìn thấy hai đứa trần truồng nằm bên nhau con lại thấy uất hận, chẳng còn hối hận là chi nữa?
Thầy Đề cười nói:
– Thì tại anh trói chúng nó lại như thế nầy rồi đâm thì phải để nguyên như thế ni khám nghiệm chớ. Khám nghiệm xong thì mới cho họ mặc quần áo vô để chôn cất. Chú có mấy đứa con rồi?
Kiểm Chi òa lên khóc khi nghe thầy Đề hỏi đến đám con của mình:
– Dạ, bẩm thầy sáu đứa con tất cả. Đó là những đứa sống, còn ba đứa chết nghĩa là nó đã có với con chín mặt con. Con không ngờ, gái chín con mà chưa hết lòng chồng. Nó còn phản bội con.
Vừa khóc, vừa nói đến đây Kiểm Chi như một gã điên lồng lên nhào đến đấm đá vào xác chết của Lý Gương Xá và vợ hắn. Đôi mắt của hắn đỏ lên xồng xộc trông thật ghê rợn đến nỗi vợ Lý Gương Xá trông thấy bộ mặt hung dữ của Kiểm Chi cũng phải hốt hoảng lo sợ nín thinh.
Thầy Đề thấy Kiểm Chi như thằng khùng liền thét tuần phu và đám lính lệ giữ Kiểm Chi lại. Thầy Đề và thầy Cai Tổng Gương Xá vừa khám nghiệm vừa ghi dấu thương tích trên người hai kẻ xấu số, hai tên gian phu dâm phụ.
Khám nghiệm xong, thầy Cai Gương Xá khẽ nói:
– Dợ, xin mời thầy về Lý Gương Xá để vợ con hắn biện lể nhờ thầy giúp đỡ cho hắn.
Thầy Đề lại đằng hắng làm bộ thanh liêm:
– Thằng Lý Gương Xá nầy rồi phải xử về tội gian dâm nữa. Hắn chết rồi cũng bị truy tố.
Vợ con Lý Gương Xá đâm hoảng sợ chắp tay lạy thầy Đề:
– Bẩm lạy quan lớn, trăm sự chi quan lớn giúp đỡ cho. Chẳng may chồng con như thế ni thật là xấu hổ quá rồi nếu còn bị án nữa thì còn chi là giá trị, mẹ con chúng con phải bỏ làng đi xứ khác làm ăn cho khỏi mang tiếng vì chú chúng nó làm bậy.
Nghe vợ Lý Gương Xá nói thầy Đề biết gia đình Lý Gương Xá lo ngại chuyện, chồng, cha bị truy tố, về tội gian dâm dù đã chết nên thầy Đề lại càng làm giá hơn nữa với mục đích hối lộ của chủ.
Cai Tổng Gương Xá, tên cường hào ác bá cũng đã biết rõ âm mưu của thầy Đề nên lão cũng muốn ăn ké vô. Lão thấy vợ Lý Trưởng Gương Xá năm nay ngoài 30 tuổi còn nhiều xuân sắc. Con trai lớn mới 12 tuổi nên lão Cai Tổng Gương Xá nhìn bà Lý Gương Xá với cặp mắt thật lẵng lơ nói:
– Thôi bà Lý cứ về nhà đi rồi tôi thỉnh thầy Đề lại cho. Nhớ dọn mâm bự nghen để thầy Đề nhậu làm việc quan luôn.
Mụ Lý Gương Xá lật đật dắt con về nhà làm thịt gà, mua mấy bì rượu, biên sắp mấy chục bạc lẻ trong chiếc dĩa để đưa lên Quan Đề Lại, lão Cai Gương Xá là một tên sâu, một cường hào trong vùng này nên lão đủ mánh khóe để kiếm lợi. Đến nhà Lý Trưởng Gương Xá, lão Cai hỏi ngay:
– Nè thím Lý Gương Xá, bây chừ thím định răng mô thì biểu cho tui biết để tui trình lại với Quan Đề đây, trăm sự chi quan lo cho hết. Thật chí lý nhà thím bậy bạ quá mà. Vợ con đẹp như vầy mê chi cái con vợ thằng Kiểm Chi gái 9 con rồi mà mê, như rứa để cho hắn về hắn mần thịt y như mần thịt cầy mà không biết chi hết…
Rồi lão quay sang với thầy Đề Lại:
– Dạ bẩm quan lớn trông thím Lý đây có phải còn xinh còn đẹp lắm không? Không biết mặt mũi thằng chả ra răng mà hắn mê được con vợ thằng Kiểm Chi hay là… thím không biết chiều chú nớ…
Nói đến đây lão Cai cười hô hố bỉ ổi. Lão liếc dọc rồi lão lại nói:
– Bây chừ thím có định khiêng xác chú ấy về đây khấm liệm hay khấm liệm ngay ngoài đình nớ cho xọng, chớ mang về chi nhà ni cho thêm xui ra, phải không?
Vợ Lý Gương Xá không còn biết nói năng ra răng nữa. Mụ chỉ còn có một cách nói là:
– Thôi trăm sự chi nhờ thầy Cai giúp đỡ cho. Mẹ góa con mồ côi còn biết chi nữa mà lo…
Thầy Đề Lại như thông cảm với lão Cai Gương Xá, thầy đệm thêm:
– Thôi thì bây chừ thầy Cai chịu khó trông nom cho thím Lý một chút cũng được. Chỗ anh em hương chức cả đi đâu mà sợ.
Lão Cai Gương Xá thích thú:
– Dợ, bẩm quan lớn dạy rứa tui chịu lắm nhưng không hiểu thím Lý đây có hiểu cho bụng tui không? Bây chừ tui biểu thím Lý nghen…
Vợ Lý Gương Xá nghẹn ngào đáp:
– Dợ, trăm sự chi nhờ thầy Cai giúp cho hết…
– Thím biểu thằng Cu Ngoạn, mõ làng ta đó ra ngoài phố chợ kêu thằng Bạ Hành vô đây, biểu hắn mang luôn các mâm đèn á phiện vô đây, tối ni tui và Quan Đề nằm đây tính chuyện luôn cho thím là đâu vô đó hết! Nhớ đưa tiền cho thằng Bạ Hành mua thuốc phiện luôn đó nghen. Thím biểu thằng Cu Ngoạn nói với Bạ Hành là thầy Đề và thầy Cai biểu hắn vô.
– Thím đưa cho hắn hai đồng biểu hắn mua hộp thuốc năm cắt và năm cắt thuốc ngang pha vô mà hút cho nó mát. Có thuốc phiện vô thì chuyện chi mà không xong. Ở vùng ni dợ, thưa với thầy Đề, Bạ Hành là đứa mưu cơ nhứt vùng đó. Hắn nhiều mưu mẹo lắm, hôm ni gọi hắn vô rồi thầy hỏi hắn thì biết, mấy anh ăn hút suy nghĩ kỹ lưỡng lắm, lại nhiều mưu cao…
Thầy Đề có vẻ thích thú với lối sửa soạn tiếp đãi chu đáo của lão Cai Gương Xá.

Nhà Lý Gương Xá lại một trong những nhà giàu có trong xã Gương Xá, ruộng sâu ao cá, nhà ngói cây mít đủ thứ, Lý Gương Xá là thứ cường hào ác bá nhưng hào hoa phong nhã. Khắp mấy xã, những mụ đàn bà dâm đãng, những thiếu nữ xinh đẹp, những đàn bà góa chồng đều qua tay Lý Gương Xá hết. Đi đêm cũng có ngày gặp ma chẳng may lão Lý Gương Xá bị Kiểm Chi mần thịt khi hắn gian dâm với vợ Kiểm Chi, vợ lão Kiểm linh khố đỏ 1914 về quê làng Hương Kiểm rất hung bạo.
Hôm ni, Lý Gương Xá để về với ông bà, ông vãi thì Cai Tổng Gương Xá lại về thế hắn. Cai quản cái gia đình giàu của ni. Cai Tổng Gương Xá biếu cho thầy Đề bốn tờ giấy con công vị chi là 20 số tiền khá lớn hằng 50.000 bây chừ để thầy Đề lo liệu xong cái tội Lý Gương Xá gian dâm vợ người dù rằng, Lý Gương Xá đã chết cái lớp đầy đọa đàn bà dốt nát quê mùa của mấy anh Đề Lại và Hương Chức thi lão Đề Hương Trà với lão Cai Tổng Gương Xá này là số dách rồi.
Mặc cho xác của Lý Gương Xá còn đó. Lão Đề và lão Cai Tổng Gương Xá vẫn nằm hút, lão Đề Lại Hương là một con mọt già, lão bốn vợ lại ghiền á phiện, lão đi đâu cũng phải có tiền.
Lão tìm mội cách để làm ra tiền, Vụ Lý Gương Xá thông dâm với vợ Kiểm Chi rồi bị Kiểm Chi đâm chết là cơ hội cho lão Đề Hương và lão Cai Tổng Gương Xá làm ra tiền.
Nhà Lý Gương Xá tấp nập những người hầu hạ. Quan Đề và lão Cai Tổng một mâm cổ lớn với rượu cho thầy Đề và thầy Cai ngồi ăn uống. Những mâm khác ấy chú lính lệ và người làm của thầy Cai Gương Xá. Lão yên tâm nằm ăn hút trong nhà mụ Lý Trưởng Gương Xá.
Chỉ có lão Cai Tổng Gương Xá còn nhiều âm mưu lão Cai Tổng Gương Xá là người địa phương nên biết gia tài của lão Lý Gương Xá cùng con người mụ Lý Gương Xá nên lão Cai Tổng có những âm mưu những kế hoạch mà lão hoạch định trong đầu.
Trong khi lão Đề Lại và lão Cai Tổng Gương Xá, đang ngồi ăn uống thì lão Bạ Hành đem mâm đèn thuốc phiện vào. Cai Tổng Gương Xá trông thấy Bạ Hành bèn lên tiếng vồn vã:
– Để cho chúng nó xếp cho, ra đây nhậu lai rai đã. Hôm nay nhân có thầy về tôi lại nhớ đến chú.
Lão Bạ Hành chấp tay vái chào thầy Đề và thầy Cai:
– Dạ bẩm thầy Đề và thầy Cai cứ ở nhà cháu tự nhiên nhà cháu sữa soạn cái mâm đèn ni đã. Dạ ấy đó phải làm đèn, làm rất cẩn thận thì mới hút ngon, nhà cháu ra nhậu sau. Chỉ một chút mà thôi xong ngay đó mà thưa hai thầy.
Lão Đề Lại vốn là tay bợm nghiện nên lão thông cảm với lão Bạ Hành người ghiền ghét nhậu lắm. Họ chăm cho cái mâm đèn của họ còn hơn là chăm vợ con. Lão Đề cười nói:
– Cứ để cho chú Bạ lo cái mâm đèn đã khuấy ra nhậu say cũng được. Ấy đó, tánh của chú Bạ Hành ni cũng giống tánh tui hễ ăn hút thì phải có trịnh trọng mới ngon. Chú Bạ đã mua thuốc chưa. Mua răng đó…
Bạ Hành gãi tai đáp:
– Dạ bẩm nhiều thuốc lắm tha hồ mà hút. Nhà cháu đã mua một hộp 10 với gần một hộp thuốc ngang. Hai thứ thuốc đó mà pha vào nhau hút vào thì quên hết.
– Ấy đó, chú Bạ ni được biết điệu rứa là phải.
Lão Bạ sung sướng. Lão đốt đèn dầu phọng lên lấy chiếc kéo cắt ngọn bất vung cho ngọn lửa thật đều. Lão Bạ ngắm đi ngắm lại ngọn đèn. Lão bày dụng cụ hút thuốc phiện ra mâm đèn rồi mới lại chỗ mâm rượu lai rai với thầy Đề và thầy Cai.
Lão chỉ ăn uống qua loa rồi nói:
– Dạ bẩm xin mời thầy Đề và thầy Cai nhà cháu còn phải hầu thầy Đề và thầy Cai xin hai thầy cứ lai rai thì vừa.
Lão Đề mĩm cười. Lão biết thằng khốn nạn này ham hút còn hơn ham ăn. Lão Hành tiêm hút tù ti mười mấy điếu làm thầy Đề đâm sốt ruột. Thầy Đề lên tiếng hỏi:
– Chú Bạ mua bao nhiêu thuốc?
Bạ Hành thông cảm nổi lo âu của thầy Đề nên hắn mới nhanh nhẩu đáp:
– Bẩm thầy, 10 hộp thuốc ti và năm chỉ thuốc ngăn vị chi gần một lượng, hôm nay thì cứ tha hồ hút. Thầy Đề còn hút sáng nữa thì đến trưa mai không hết. Thuốc mua đây là thuốc Thanh Hóa ngon lắm.
Thầy Đề yên chí lớn thầy lại ăn nhậu như thường. Còn lão Gương Xá coi nhẹ vấn đề ăn hút, lão vào chuyện mụ Lý Gương Xá mà chồng mụ vẫn nằm chết trong nhà thằng Kiểm Chi chưa đưa về khấm liệm. Mụ Lý Gương Xá vừa giận chồng vừa ghen với mụ Kiểm Chi, mụ đã suy nghĩ mãi không hiểu gì sao lão Lý nhà mụ mê con mẹ đã có chín con tuổi đã ngoài 30 hơn tuổi mụ, sắc đẹp chưa chắc đã bằng mụ.
Mụ Lý buồn rầu ngồi dưới ánh đèn Hoa kỳ tỉ tê khóc lóc bỗng mụ giật mình vì có bàn tay đặt trên vai mụ, mụ ngẫng đầu lên coi ai thì thầy Cai Gương Xá đã an ủi mụ Lý:
– Thôi mà thím Lý, thím khóc làm chi cho thêm khổ thân ra, phải chăng thằng khốn nạn ham chuyện gió trăng đó, chui vào nhà người ta đã có chồng có con rồi mà chơi bời thì chết là đáng, chỉ tội nghiệp cho thím người còn trẻ lại xinh đẹp như thế ni…
– Tui không hiểu cái thằng Lý Gương Xá hắn nghĩ mần răng mà nó mê được con mẹ Kiểm Chi để đến nổi thằng Kiểm Chi đó bắt được cả hai đứa còn trần truồng như nhộng trói lại đâm chết be bét cả người thật xấu cho cả vợ cả con nữa.
– Ừ mà trông thím mơn mỡn như thế ni đẹp gấp trăm gấp ngàn lần con mẹ Kiểm Chi, nước da của thím trắng nõn, cổ cao ba ngấn nhưng phải rồi sách tướng nói thật đúng số thím cũng cao số lắm, thằng Lý Gương Xá làm sao mà sánh với thím cho được. Thím phải lấy người có chức phận. Ít ra cũng là Cai Tổng, giàu sang, chức phẩm hàm phẩm ơn Vua, lộc nước như tui chẳng hạn thì mới đúng số. Thím nghĩ coi có phải không.
Mụ Lý Gương Xá nghe thầy Cai nói mụ thích gợn trọng bụng nhưng chẳng lẽ xác chồng còn đó mà lại làm chuyện gió trăng trong bọc trên dâu với người khác dù người ấy là thầy Cai Gương Xá mụ cũng phải suy nghĩ đôi chút, nên nghe thầy Cai Hương nói mụ Lý thở dài não ruột. Mụ quên mất bàn tay của thầy Cai Gương Xá còn đặt trên vai mụ.
Mụ Lý Gương Xá nức nở khóc đến nổi thầy Cai Gương Xá ngồi bên cạnh mụ lúc nào, tay thì khoác trên vai của mụ, ôm mụ mà mụ không hay biết chi cả, mãi cho đến khi mụ thấy chắn chặt mụ cựa mình, mụ ngước lên mới biết thầy Cai Gương Xá đang ôm mụ. Mụ Lý Gương Xá giật mình khẽ đẩy thầy Cai ra nói:
– Thầy Cai đừng mần rứa nhà em còn nằm tê, em đâu nở làm chuyện rứa. Thầy Cai ngồi xích ra, đừng làm rứa, Thầy Cai em van lạy thầy Cai đó…
Mụ Lý Gương Xá vừa nói vừa nức nở khóc một cách tủi thân, nhưng càng nghe mụ Lý van xin. Thầy Cai Gương Xá lại càng thấy đoạn đường cuối cùng tình ái giữa thầy với mụ Lý Gương Xá đã gần lắm rồi. Thầy Cai không thể ngừng lại nơi đây được. Bàn tay từ trên vai đã chụp xuống ngực của mụ Lý. Thầy Cai kéo nghiêng mụ Lý Gương Xá về phía thầy Cai.
Cái tài nghệ cường hào của thầy Cai Gương Xá quả đã tuyệt kỷ rồi. Thầy Cai Gương Xá đã thủ thỉ nói với mụ Lý Gương Xá như thế nào mà mụ Lý Gương Xá thù ghét cái thằng chồng khốn nạn của mụ nằm chết thối thây trong nhà Kiểm Chi, và bây chừ mụ nằm gọn trong tay thầy Cai Gương Xá, mặc cho thầy Cai Gương Xá muốn làm bất cứ thứ chi mà lão Gương Xá khi còn sống đã làm với mụ.
Thầy Cai Gương Xá biết rằng giục tất bất đạt, vì trên nhà trên lão Đề Lại Hương Trà và Bạ Hành còn đang nằm kéo ro ro, thầy Cai không thể bỗng nhiên mà hút làm thiên hạ nghi ngờ được. Thầy Cai phải áp dụng chiến thuật tốc chiến thắng đánh mau, thắng lẹ nhưng rồi để dây lát nữa thầy Cai mới thi hành chính sách thống trị. Thầy Cai Gương Xá khẽ hỏi mụ Lý Gương Xá:
– Lát nữa em nằm mô hỉ?
Mụ Lý Gương Xá chỉ vào chỗ giường kín đáo kế phía trong buồng khẽ nói:
– Em nằm trong tê…
– Đừng đóng cửa hỉ…
– Trộm vô răng?
– Hôm ni chi có trộm tuần phu gác gần hai cái thây ma làm răng cái trộm dám vô. Em khép cửa thôi hỉ, choa ra chút lát nữa vô mí em nghe.
Mụ Lý Gương Xá khẽ gật đầu. Muốn gật đầu như không muốn cho ai biết dù người biết đó là thầy Cai Gương Xá lão Cai vừa mới chiếm đoạt mụ thấy lão Lý vừa chết vì gian dâm. Cái lòng tham danh tham lợi của mụ Lý Gương Xá thật cao. Từ chỗ mụ Lý phút chốc mụ có thể lên làm bà Cai dễ dàng. Mụ Lý muốn làm quan rất nhanh chóng hơn ai hết mà chẳng tốn kém bao nhiêu cả.
Thằng con trai của mụ Lý cựa mình nhẹ miệng gọi.
Mụ lật đật vào chỗ con nằm khẽ nựng:
– Ngủ đi con, mẹ đây hỉ! Ngủ đi…
Thằng con trai mụ Lý rúc vào lòng mụ ôm lấy mụ để ngủ, hơi hém của mẹ hắn lằm hắn yên tâm ngủ hơn…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.