Đọc truyện Cặp Đôi Lạnh Lùng – Chương 13_Gặp Mặt(3)
5h15PM, Biệt thự IVY.
Trong nhà bếp.
-Khánh Phong à, lấy giùm em lọ hạt nêm đi._Linh Trang.
-Ok.
-Khánh Phong, anh rửa rau đi, nước dùng sắp sôi rồi.
-Ok.
-Nước trong nồi cá kho cạn rồi, lấy nước hộ em.
-Ok.
Bla…bla…bla…
Vì chuẩn bị cho nhiều người ăn nên Linh Trang khá rối, chân tay cứ loạn cả lên.
Shin biết vậy nên cũng chấp nhận làm chân sai vặt cho cô…
Trong phòng khách.
Có lẽ đây là nơi phát ra nhiều âm thanh ghê rợn nhất biệt thự.
-ÁÁÁ….TRÁNH RA…
“BÙM BÙM…CHÁT….RẦM RẦM RẦM…PẰNG CHÍU….BỤP….PẰNG CHÍU….BỤP….XOẠCH XOẠCH…LENG KEENG…”
-Ồn quá_Nguyên Vũ lên tiếng.
-Ừ, biết rồi, hì hì._Minh Tuấn cười trừ.
-Yaaaaaaaaaa, Minh Tuấn, chết mày đê._Thiên Ân vừa bấm vào điều khiển từ xa, vừa hét loạn lên.
-Cái bà này, vừa phải thôi nhá._Nguyên Vũ.
-Kệ tao.
-Này, tao đập chớt mày bây giờ
-Bà thách.
-Bla…bla…bla…
-Thôi thôi, xin 2 người, không cãi nhau nữa._Mình Tuấn phải nhảy vô can, chấm dứt cuộc đấu khẩu vô nghĩa này, đồng thời tránh khỏi 4 con mắt nhìn nhau toé lửa.
Bên kia ồn ào là vậy nhưng bên này lại im lặng 1 cách đáng sợ, thỉnh thoảng lại có tiếng điện thoại rung.
Nhật Nam đang nằm dài trên ghế sofa, mắt nhắm hờ, đôi lông mi dài cứ chốc chốc lại rung lên, mái tóc màu nâu nhạt khẽ bay bay trên khuôn mặt trắng hồng, trông anh như 1 chàng thiên sứ vậy.
Giờ Min đang chăm chú vào chiếc smartphone, cô đang nhắn tin với Hương Quỳnh.
Nội dung như sau:
-Hey, Min.
“Đã xem.”
-(^_^), đã xác định được thời gian địa điểm vận chuyển vũ khí qua bên đó.
-Nói.
-Đêm ngày thứ 7 tuần sau-22/6.
-Cụ thể.
-11h-12h đêm. Khi đó có ít lực lượng tuần tra và cảnh sát.
-Có muộn quá không?
-Không hề.
-Phương tiện?
-Đương nhiên bằng đường biển.
-Cần giúp đỡ?
-Yes, đương nhiên rồi. Nguyễn Nhung và Nguyễn Thanh đang bay sang đây để kịp hỗ trợ vận chuyển, phòng khi có điều gì xảy ra.
-Ừm.
– :)))))))
-Điều tra về Monsters?
-Có 1 thông tin khá quan trọng.
-…
-Kho vũ khí của chúng nằm ở biệt thự SpaceX
-SpaceX?
-Ừ, nó nằm ở đường X, phố Y, phường Z, dưới chân cầu XYZ.
-Ừm.
-Sẽ làm gì với toà nhà đó.
-Sử dụng bom áp nhiệt FOAT.
-What???? Cần đến tận FOAT sao????
-Chỉ cần 1 lượng nhỏ.
-????
-Vì là kho vũ khí nên dễ bắt lửa.
-Ok ok.
“Đã xem.”
2 giờ sau.
-HÚ HÚ, đồ ăn đến rồi đây.
-Anh chị ra ăn cơm._Linh Trang lễ phép.
-Ok ok, chơi nốt._Minh Tuấn.
-Suốt ngày chơi mà không chán à?_Nguyên Vũ_Ra nhanh đi.
Trong phòng ăn, Thiên Ân, Minh Tuấn, Nguyên Vũ mở mắt to trước cái bàn đầy thức ăn.
-Oa, nhiều thức ăn quá, thật khâm phục 2 người._Nguyên Vũ.
-Chỉ cần đôi ta luôn bên nhau thì làm gì cũng được._Thiên Ân nói ý khiến Linh Trang đỏ mặt ngại ngùng, Shin thì cười thầm trong lòng.
-Ăn thôi mọi người. Tao đói quá._Minh Tuấn nhìn đống đồ ăn trước mắt, không thể kiềm chế nổi sự hấp dẫn của nó.
-Thế mà vừa nãy gọi ra còn…_Nguyên Vũ.
-Hì hì.
-…
-Ừm, nhon nhoá, nhon nhông nhả nhổi._Thiên Ân .
-Ừ, món đậu phụ này rất ngon._Nguyên Vũ.
-Món cá kho cũng ngon nữa.
-Uầy, món gà hầm Wot này ngon nhất nè…_Minh Tuấn
-Món đó Linh Trang đã phải tốn nhiều công sức lắm đấy_Shin nói.
Đột nhiên, Min ho sặc sụa, khắp người dần nổi những mẩn đỏ, hai tay cứ ôm lấy khuôn mặt đỏ bừng.
Tất cả mọi hành động đều dừng lại.
-Khánh Ngân, Khánh Ngân, bạn làm sao vậy?_Nguyên Vũ.
-Chị Khánh Ngân.
-Thôi chết, Khánh Ngân không ăn được món có ớt._Shin giờ mới sực nhớ ra, hồi nhỏ, có lần cô ăn phải món càri, đã phải nhập viện khẩn cấp.
-Uống nước vào, ăn miếng bánh ngọt này đi sẽ hết thôi._Nhật Nam nói, giọng nhẹ nhàng.
“Cô ấy cũng bị dị ứng với món cay.”- Nhật Nam nghĩ-“Tại sao mình cứ cho rằng Khánh Ngân chính là cô ấy chứ? Nhật Nam, tỉnh táo lại”.
Sau sự việc xảy ra, không khí trầm hẳn.
Nguyên Vũ, Minh Tuấn và Thiên Ân được giao trọng trách dọn bàn thức ăn còn dang dở.
-Này, vừa nãy tao sợ quá._Nguyên Vũ.
-Ừ, cứ tưởng bạn ấy bị làm sao._Minh Tuấn.
-À, chúng mày có để ý Nhật Nam không?_Thiên Ân.
-Nó có vẻ quan tâm Khánh Ngân nhỉ?_Minh Tuấn.
-Không phải đâu, là do trước đây…Nguyên Vũ
-Trước đây?_đồng thanh tập 1.
-Thôi, tao không nói đâu.
-Ớ, thằng này, nói đi._đồng thanh tập 2
-bla…bla…bla…
Linh Trang và Shin ngồi trong phòng.
Cô đang khóc.
Cô mặc cảm về việc mình làm.
-Hic…anh Khánh Phong, em thật đáng chết, chính em đã làm chị ấy ra nông nỗi này.
-Đừng tự trách mình nữa._Shin an ủi, giọng anh cũng lạc hẳn đi._Tất cả là tại anh, anh đã quên mất việc Khánh Ngân bị dị ứng với món cay.
-Em đã dành biết bao thời gian và tâm huyết cho ngày hôm nay. Vậy mà…_cô nói trong tiếng khóc.
-Không sao đâu mà, tất cả sẽ ổn thôi.
Trong 1 căn phòng khác.
Min đã ổn định hơn. Các nốt mẩn đỏ dần biến mất, nhưng khuôn mặt còn tái nhợt.
-Cô…ổn chứ?_Nhật Nam.
-Ừm.
-…
-Bọn họ sao rồi?_Cô hỏi, giọng yếu ớt như thì thào.
-…
-Linh Trang, em ấy ổn không?
-Đang ở cùng Khánh Phong.
-…
-Em ấy khá buồn.
-Tất cả…là tại tôi, đúng chứ?_Min nhếch môi, ánh mắt lộ rõ vẻ mệt mỏi.
-Không. chẳng tại ai cả.
-…
-Cô nghỉ đi, 1 lát là khỏi hẳn.
-…
Anh đứng dậy, toan bước ra ngoài.
-Này.
-Gì?
-…
-…
Bla…bla…bla..
—————Tua tua tua—————–
Siêu thị Victor.
-Ố dzê, tự dưng hôm nay đi siêu thị mà có người bao._Minh Tuấn
Nói vậy thôi chứ với nhà họ Huỳnh thì có thể thừa tiền mua cả mấy cái siêu thị thế này.
-Nhật Nam tâm lí thật._Shin cười nhẹ, nói.
-Anh ấy không muốn chúng ta nhớ chuyện lúc nãy._Linh Trang cũng cười.
Cả bọn kéo nhau từ tầng một lên tận tầng cao nhất khiến ai cũng phải ngoái nhìn.
Min và Nhật Nam lững thững bước theo sau lũ nhí nhố này, tuy không nói nhưng chắc trong lòng họ cũng rất vui.
Có tiếng điện thoại.
Hương Quỳnh gọi.
Min ra chỗ khác.
Nhật Nam thấy vậy nên cũng đi trước.
Có 1 bóng dáng quen thuộc lướt qua anh.
Anh quay lại.
Người đó cũng quay lại.
-Nhật Nam, hôm nay cậu lại có hứng đi siêu thị cơ à?_Người con trai đó nhếch môi, hỏi 1 cách không hề có thiện chí .
-Tại sao không?_Nhật Nam.
-Tôi là anh trai cậu mà cậu lạnh lùng vậy?
-Anh trai? Tôi không có khái niệm ấy.
-Tuy cậu được ba ưu ái dành cho cái ghế chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Lãnh Hoàng, nhưng đừng có tự mãn, tôi sẽ quyết tâm dành lại nó mà không từ bất kì thủ đoạn nào. HÃY CHỜ ĐẤY._Anh ta gằn giọng, nhậ mạnh những từ cuối rồi bỏ đi.
-…
-Anh quen anh ta à?_Min nghe điện thoại xong, quay ra thấy Nhật Nam nói chuyện với người ấy.
-Không._Anh lạnh lùng.
-Cậu ta là giám đốc siêu thị này._Min nói.
-Gì?
-…
-Sao cô biết?
-Hôm nay tôi gặp anh ta.
“Giám đốc siêu thi Victor, thuộc tập đoàn D.H, đối thủ của Lãnh Hoàng, anh đang âm mưu gì đây?”-Nhật Nam thầm nghĩ, ánh mắt thâm trầm khó đoán.
GTNV mới:
Lãnh Hoàng Kiên Trung: con trai cả tập đoàn Lãnh Hoàng, anh trai Nhật Nam. Do nhiều thủ đoạn nên không được người nhà yêu quý. Hiện đang là Giám đốc siêu thi Victor.