Đọc truyện Cặp Đôi Lạnh Lùng – Chương 12_Rắc Rối Tại Siêu Thị Victor – Gặp Mặt(2)
Trong siêu thị.
-Chị Khánh Ngân, em định làm món cá kho, nên lấy cá riêu hồng hay cá trích?
-Lấy cá phèn, kho với nấm rơm.
-Vâng.
-Chị Khánh Ngân ơi, có đậu phụ non này, mang về làm món gì nhỉ?
-Đậu phụ hấp trứng và tôm.
-Vâng, vậy thì mua cả trứng với tôm nữa.
-Chị ơi, nên dùng trứng gà hay trứng vịt nhỉ?
-Gà.
-Nên dùng tôm biển hay tôm nước ngọt ạ?
-Nước ngọt.
-bla…bla..bla.
Một hội thoại dài giữa Min và Linh Trang.
Đến quầy tính tiền, Min phát hiện ra một điều không thể nào chấp nhận được: Cô đã để quên túi xách ở biệt thự IVY.
-Sao vậy chị?_Linh Trang hỏi.
-Quên túi xách.
-Dạ? Ôi chết rồi, làm sao bây giờ?
-Hai con bé kia, tính tiền nhanh lên, có biết bao nhiêu người phải đợi đứng chúng mày không. Chắc lại định giở trò đúng không. Thế thì không có cửa đâu_Một nhân viên bán hàng quát to làm Linh Trang đã rối lại càng rối hơn.
Min nhíu mày, thái độ phục vụ kiểu gì thế này.
-Chị ơi, hay là mình cầm bớt cái gì đi_Linh Trang nói.
-Gì???
-Em có 1 chiếc vòng cổ, chị đợi em lên tầng trên thử cầm xem được bao nhiêu.
-Cầm đồ sao?
-Vâng_Vừa nói, cô vừa tháo sợi dây chuyền ở trên cổ xuống.
Min liếc qua chiếc dây chuyền này 1 lúc lâu, rồi hỏi:
-Khánh Phong tặng?
-Vâng_Bị phát hiện, Linh Trang cúi đầu nói.
“Làm thế nào bây giờ, động não chút đi.”
Rồi, chợt như nhớ ra điều gì, Min hỏi Linh Trang.
-Tên siêu thị này là gì?
-Dạ, là siêu thị Victor.
“Victor? Đó là một chi nhánh thuộc lĩnh vực kinh doanh bán hàng của tập đoàn D.H thì phải”Min nghĩ.
-Mang điện thoại chứ?
-À, vâng
Linh Trang đưa điện thoại cho Min, cô bấm 1 dãy số nước ngoài.
-Hello?_đầu dây bên kia.
-Mr. Peter, arent you?_Min.
-Yes. Who are you?
-Tôi, Dương Hàn Khánh Ngân_Cô nói luôn tiếng Việt.
-Dạ? Xin chào tiểu thư, có chuyện gì mà gọi tôi lúc nửa đêm thế này ạ?
Min giờ mới nhận ra, Mĩ và Việt Nam có múi giờ khác nhau, giờ mới là hơn 3h sáng theo múi giờ Mĩ, vậy là chỉ 1 việc nhỏ nhặt thế này mà phải làm phiền ông ấy.
-Có 1 chuyện muốn xác nhận.
-Dạ, chuyện gì ạ?
-Trong số những chi nhánh siêu thị mà ông quản lí, Victor Việt Nam có nằm trong số đó không?
-Dạ, có ạ.
-Tôi có 1 chút rắc rối ở đây….
-Da, vâng, tôi sẽ giải quyết giúp tiểu thư.
-Ừ.
-Này, sao còn chưa đi ra chỗ khác._Vẫn cái giọng hách dịch đó của nhân viên bán hàng.
-Dạ, tụi em…._Linh Trang ấp úng không nói lên lời.
-…_Min vẫn không nói gì.
Chưa đầy 5 sau, 1 người con trai lịch lãm tiến vào siêu thị cùng rất nhiều bảo vệ.
Ngay lập tức, tất cả nhân viên chạy ra xếp thành 2 hàng, trịnh trọng cúi đầu.
-Chào Giám đốc_đồng thanh.
Nhưng người con trai ấy chỉ liếc qua rồi đi về phía Min và Linh Trang đang đứng.
Linh Trang hơi run, cô sợ bị bắt vì không có tiền trả @@
-Xin chào tiểu thư Dương Hàn_Người con trai ấy cúi đầu trước Min khiến bao người trố mắt ngạc nhiên.
-Ừm_Min lãnh đạm.
-Tôi đã nghe ngài Peter nói chuyện và lập tức đến đây theo chỉ thị của ngài ấy.
-Ừm.
-Tiểu thư có cần gì nữa không ạ?_Vẫn lễ phép trước thái độ thờ ơ của Min.
-Không, mang đồ ra xe.
-Vâng ạ, tôi sẽ cho người mang ra ngay.
Nói rồi, cô kéo Linh Trang ra ngoài mặc cho những ánh mắt kì dị chiếu vào.
Tất cả mọi người trong siêu thị đều chăm chú vào từng bước chân của Min. Có ai dám ngờ giám đốc Victor mọi ngày sang trọng, kiêu ngạo là thế mà giờ đây lại chỉ biết cúi đầu trước cô gái lạ này.
Đột nhiên, Min quay lại, nói:
-Chất lượng nhân viên ở đây quá tồi.
-Dạ? Có chuyện đó sao ạ? Tôi hứa sẽ giải quyết thật thoả đáng ạ.
-Ừm.
-Tiểu thư về cẩn thận.
—————Tua tua tua—————–
-Phù, may quá, em tưởng sắp bị bắt đến nơi rồi cơ_Linh Trang thở phào nhẹ nhõm.
-…
-Chị giỏi thật đấy,em thật khâm phục chị.
-…
-Chị…
-Không kể với ai về chuyện xảy ra hôm nay.
-Dạ?
-Ok?
-Vâng.
—————Tua tua tua—————–
4hPM, biệt thự IVY.
-Uầy, bọn này đi kiểu gì mà lâu thế? Mua có mấy cái nguyên liệu thôi mà_Thiên Ân than vãn.
-Ừ, đợi mãi, tao suốt ruột quá_Nguyên Vũ.
-Hay 2 em ý ăn mảnh cái gì ở siêu thị rồi quên không về nhỉ?_Minh Tuấn.
-Hâm, mày nghĩ ai cũng như mày chắc?_Nguyên Vũ.
Có tiếng xe.
-Họ về rồi kìa._Shin nói.
Cả lũ hóng ngoài cổng.
Chiếc xe Zenvo ST1 từ từ tiến vào.
Zenvo ST1 chứ không phải Veneno Roter.
-Là Nhật Nam._Minh Tuấn thở dài.
-Cứ tưởng…_Thiên Ân.
Một lát sau, Min và Linh Trang cũng về.
Min mở cửa, xách 1 đống đồ vào, Linh Trang cũng khệ nệ xách thêm 1 túi đồ khác.
-Để anh giúp._Shin chạy ra đỡ cho Linh Trang.
Min nhếch môi nhìn hành động của cặp đôi này, bước nhanh vào nhà.
Thật trùng hợp, Nhật Nam cũng từ GARA vào.
Hai cặp mắt chạm nhau.
“Nhớ rồi, thì ra mình gặp anh ta ở chung cư mới”-Min chợt nghĩ ra.
“Nhìn cô ta quen quen, hình như đã gặp đâu rồi thì phải”-Nhật Nam.
-Chào cô_Anh bắt chuyện trước.
-Chào._Min lãnh đạm.
-Hình như…chúng ta đã gặp trước rồi.
-Gì chứ? 2 người quen nhau???_cả lũ hóng hớt kia nghe thấy, đồng thanh hét to.
-WOW, thật không thể tin nổi._Nguyên Vũ cười nói, lâu rồi không có cơ hội trêu Nhật Nam.
-Giờ tao mới biết mày ghê vậy nha._Thiên Ân.
-Đúng là không thể đoán trước Nhật Nam._Minh Tuấn.
Vừa nói xong, 3 người nhiều chuyện này đã không thể tránh khỏi ánh mắt chứa hàng vạn mảnh băng của Min và Nhật Nam.
-Ở The Garden Officetel._Min nói ngắn gọn rồi bước vào nhà.
-Ơ, sao cứ đứng ngoài đấy vậy? Không định nấu cơm à?_Shin từ bếp nói vọng ra.
Lúc này, cả lũ mới tỉnh ra và chạy vào nhà @@