Đọc truyện Cảnh Xuân Và Phong Nguyệt – Chương 21
Biên Dã đi rồi, tôi dọn dẹp lại lần nữa, nấu cơm giặt giũ, sau đó ngồi trên giường ngẩn người. Trong lòng trống rỗng đến khó chịu, tôi liền vẽ vời để quên đi cảm giác ấy.
Tôi xem hợp đồng Biên Dã đưa tới, lên mạng tìm hiểu thêm về công ti. Trước đây tôi chưa từng đặt chân vào lĩnh vực game, chỉ biết làm game cần có nền tảng, chi tiết hơn thì không rõ. Tra rồi mới biết, hóa ra Zoon là một công ti có nền tảng tương đối vững chắc, phong cách cũng rất mới mẻ độc đáo, không theo đường truyền thống. Tuy rằng tư lịch còn thấp, thành lập chưa tới mười năm nhưng từ quá trình phát triển có thể thấy đây là một công ti rất ưu tú.
Tôi nghĩ Biên Dã giờ mới đưa hợp đồng cho tôi hẳn là muốn kéo tôi ra khỏi vũng lầy.
Tôi muốn thử một lần. Có lẽ anh ta nói đúng, tôi không thể vứt hết thời gian vào nghiên cứu củi gạo dầu muối được.
Trước đây tôi chỉ có mình Vương Chiêu, bây giờ có lẽ là lúc tôi nên dành nhiều thời gian cho bản thân hơn.
Con người dù thế nào cũng phải tiến về phía trước, không phải sao?
Tôi từ chức huấn luyện viên, kí vào hợp đồng, gửi mail cho đối phương, xế chiều hôm đó thì nhận được phản hồi. Sáng hôm sau, hiếm khi tôi mới tự ăn mặc tinh xảo hơn, đứng trước gương vỗ vỗ hai má.
Lâm Nguyệt, mày có thể làm được!
Tôi thấp thỏm đi đến nơi phỏng vấn, nhìn thế nào cũng thấy quen mắt, chờ thang máy dừng lại mở ra, chữ Zoon to tướng màu nghê hồng lập tức nhắc tôi về phần kí ức đã quên.
Nơi này là công ti của Biên Dã. À há, anh ta đưa tôi vào làm việc cho công ti của chính anh ta, coi bộ có tố chất làm người đi săn đầu công ty lắm. Biết Biên Dã ở đây, không hiểu sao tôi chẳng hồi hộp như trước nữa. Tôi thả lỏng chờ HR dẫn tôi tới phòng chờ trước khi phỏng vấn.
Tôi còn tưởng Biên Dã sẽ có mặt trong phòng phỏng vấn nhưng sự thật thì không phải vậy. Người phỏng vấn lần lượt là trưởng phòng thiết kế, AD studio và HR (*). Nhìn chung thì phỏng vấn khá thuận lợi.
(*)HR là viết tắt của Human Resources = quản lí nhân sự, còn AD studio thì mình chém bậy đó QAQ gốc là AD画室, 画室 nghĩa là phòng vẽ tranh, AD chắc là viết tắt của admin, ghép lại là gì thì mình chịu >
Họ nói rất coi trọng năng lực của tôi, hợp đồng đã có hiệu lực từ lúc tôi kí tên, phỏng vấn là để làm cho đủ các bước, cũng thêm cơ hội hiểu hơn về tôi.
Ngày mai là tôi có thể tới làm việc chính thức. Lúc dẫn tôi đi tham quan, không biết AD vô tình hay cố ý hỏi tôi tại sao lại mang ít bản thảo thế. Tôi biết họ rất coi trọng vấn đề này, nếu chỉ có một vài tác phẩm trên máy tính thì không biết đó có phải là tác phẩm của chính bạn hay không. Đây là bệnh nghề nghiệp của họa sĩ, tôi có có thể hiểu. Tiếc là lí do của tôi thật sự quá khó tin, tôi trả lời là bị người khác làm hư, AD gật đầu tỏ vẻ đã hiểu nhưng biểu cảm trên mặt lại không như thế. Lời giải thích đó của tôi quá gượng ép, chắc là AD đã nghe không ít người nói vậy.
“Anh ấy không nói dối đâu, bản thảo là tôi không cẩn thận làm dơ.” Biên Dã từ cửa thang máy đi tới, áo khoác vắt lên khuỷu tay, áo sơ mi trên người toát lên cảm giác không đứng đắn, còn không cài hai cúc áo trên cùng nữa.
“Sao nay sếp xệch xi dữ vạiii?” AD nói chen vào.
“Cút đi.” Biên Dã nhẹ giọng nói, “Để tôi dẫn anh ấy đi tham quan, cậu đi làm việc đi. Đúng rồi, gọi giúp tôi hai phần cổ vịt.”
Tôi không bất ngờ trước sự xuất hiện của Biên Dã và hình như Biên Dã cũng thế.
Biên Dã tự nhiên đi tới khoác vai tôi: “Hoan nghênh rồng đến nhà tôm nhé.”
Tôi đến bó tay với Biên Dã.
“Sao anh lại giúp tôi?”
“Không sao trăng gì hết, thiên kim khó mua tình nguyện của tôi. Còn cái khác sau này sẽ nói cho anh biết.”
Biên Dã giới thiệu cho tôi từng phòng chuyên ngành một, phòng giải khát, phòng họp, phòng nghỉ ngơi, khu giải trí. Xét về tổng thể thì công ti của anh ta tràn ngập không khí khoa học kĩ thuật, phong cách hoạt bát, có thể nhìn thấy nhân viên làm việc múa phím điên cuồng, có người đi tới đi lui bằng ván trượt điện tử, kết hợp với màu nghê hồng tạo nên sắc thái độc nhất của thế giới game, nội dung nhiều mà không loạn.
Tôi cẩn thận hỏi:”Anh làm chức gì?”
“Tôi á, tôi làm công cho mấy người này đấy. Mấy con khỉ này ai cũng yêu game cuồng nhiệt, yêu cầu đặt ra cho tôi nhiều cực kì, chốc thì sửa IP này, lát thì thảo luận thị trường kia. Nói chung, sau này anh sẽ biết.” Biên Dã tỏ vẻ rất đau đầu trả lời.
“Vậy, chăm sóc nhiều hơn nhé sếp.” Tôi cười.
“Chăm sóc nhiều hơn.” Trong mắt Biên Dã cũng lộ ra ý cười.