Bạn đang đọc Cảnh Sát Và Con Lang Mafia (đam Mỹ) – Chương 56: 55
Ở phòng khách Thừa Hoành và Yên Thanh đang xem phim Dật Hy cũng bị Yên Thanh lôi kéo bất đắc dĩ xem chung, hắn ngồi một bên tuy muốn chăm chú coi fim nhưng trong tình huống này hắn lại không thể vì hai người nào đó.
Hai người kia nhìn qua cũng biết cũng chả chăm chú coi fim gì cho cam, cả buổi cứ anh anh em em tình tứ đến nha nhức mắt ù tai.
Dật Hy mắng thầm đủ điều, hắn không muốn xem hai người đó tình tứ thế nào, muốn thế thì lên lầu vào phòng đóng của khóa lại rồi muốn tình với tứ bao nhiêu kiểu cũng được.
Chợt nghĩ đến đây lòng hắn thất nhoi nhói
chết tiệt !
Tại sao ngay từ đầu lại đính vào mớ bòng bong này thiệt là ngu hết chổ nói
Không thể làm như mắt không thấy tai không nghe được, nếu được hắn không muốn nghe hay thấy bất cứ gì trong thời điểm này. Tâm hắn…..loạn lắm rồi.
Ngay lúc đó Dật Hy không nói lời nào đừng đậy đi ra
Khi gần đi ra ngoài hắn ngộ ra….
Bản thân chỉ không muốn thấy họ thôi vậy chỉ cần không chạm mặt là được hay lên lầu cũng được chứ việc gì phải ra ngoài. Ai biết được lại có chuyện gì hơn nữa bên ngoài nóng như lò thiêu trong nhà có điều hòa thì sao lại ngu ngốc đi ra chứ.
Hắn gật gù mấy cái rồi vào, rồi nhớ đồ ăn đã làm cho Thừa Phong nên hắn vào bếp định sẽ mang cho anh
Buổi tối
Dật Hy đưa cơm cho Thừa Phong xong là về ngay không ở lại. Một vì hắn không muốn làm phiền anh hai là ai biết được nửa đêm có chuyện gì.
Hắn bước vào nhà thấy không có đèn nghĩ là hai người kia đã đi khỏi
Vừa cất giày xong vừa bước lên bậc cầu thang thì có người mở đèn
“vừa đi đâu?”
“cậu chưa đi à…..à hờm vào bệnh viện”
“đi cũng không nói anh xem thường ai hả”
“cậu đang nói gì vậy?…….cậu uống bia sao?” hắn thấy mấy lon bia trên bàn ở phòng khách
“tôi hỏi không trả lời?” Thừa Hoành hơi cao giọng
“ ….bạn gái cậu đâu? để tôi gọi cho cậu…, nếu không còn việc gì thì tôi đi”
Dật Hy quay người bước lên mới một bật thì Thừa Hoành nắm lấy hắn kéo xuống, mất thăng bằng hắn té xuống đất
“ anh con mẹ nó thích té lắm sao? vờ té để được xoa hả”
“cậu phát điên cái gì? chưa uống thuốc sao?
“mẹ nó….người chưa uống là anh mới đúng thật chướng mắt”
im lặng……..
“….phải tôi chướng mắt” hắn hơi cúi đầu
“……không phải…. không nói anh….” cậu biết mình nói sai liền không biết giải thích sao
“ cậu con mẹ nó là có ý đó thấy chướng mắt thì đi đi không tiễn, tôi cũng đâu rãnh mò trước mặt cậu……. cậu……có bạn gái liền…….cậu nếu ghét thì nói thẳng đi….”
Dật Hy cảm giác như có vật nặng ngàn cân có gắn mấy ngàn cái gai đâm vào người, hắn hùng hổ nói lớn rồi lại xìu xuống từ từ
“ câm miệng đã nói là không phải”
“ còn không phải hành động cùng lời nói chứng minh là cậu ghe…..”
Còn chưa nói hết câu môi đã bị ngậm.
Đại não còn chưa phân tích được sự việc hắn bị ngơ vài giây, đến khi nhận được vật mềm ướt vươn vào khoan miệng hắn mới ý thức được liền giãy giụa.
Đơn nhiên là Thừa Hoành không cho hắn có cơ hội phản kháng nào, cậu dùng sức làm hắn ngã ra sàng cùng với nụ hôn còn ra sức hơn nữa như muốn lấy hết mọi thứ trong khoan miệng ai kia.
Dật Hy ở thế tiến thoái lưỡng nan tay hắn ngoài nắm áo Thừa Hoành kéo ra vẫn là nắm áo kéo, cơ mà có nắm thế nào cũng không kéo ra hắn liền đánh.
Thừa Hoành cũng không vừa, bị đánh đau cậu liền cắn môi Dật Hy đến rỉ máu rồi tách ra
Cậu không rời khỏi mà ngồi lên người hắn. Hai người nhìn nhau mỗi người nói một câu
“mẹ nó cậu cắn người”
“thật lộn xộn” cậu vừa nói vừa tháo caravat
“định lam…….”
Môi một lần nữa bị chà đạp.
Lần này tuy cũng bá đạo nhưng hôn cuồng nhiệt thế này làm đầu óc Dật Hy dần mụ mị dần bị cuốn theo và không đê ý đến hai tay bị trói lúc nào không biết.