Cầm Thú Đồ Đệ Phản Công

Chương 34: Trả thù


Đọc truyện Cầm Thú Đồ Đệ Phản Công – Chương 34: Trả thù

Editor: Kua Kua (Ái Vũ) – Đọc chương mới nhất tại Wattpad của kuakua123

Hạ Trọng Lâu đứng để trên đỉnh núi phía xa mà nhìn về phương hướng linh đàm bí địa, vẻ mặt ưu thương, phiền muộn. Nơi đó hiện giờ đã có kết giới bảo vệ, cho dù là tu sĩ Hóa Thần đại viên mãn cũng chưa chắc có thể phát hiện ra vị trí cụ thể của nó. Trước kia, khi bọn họ ra ngoài rèn luyện rồi trở về, dù biết đường nhưng cũng không thể phá vỡ kết giới mà đi vào. Thế nên bọn họ phải truyền âm cho sư phụ, từ đó sư phụ sẽ mở ra một cánh cửa nhỏ. Hiện giờ, cho dù bọn họ có truyền âm cho sư phụ thế nào đi nữa, nàng cũng không hề đáp lời.

Buồn bã mà nhìn về phía linh đàm bí địa, Lê Tử Nam nói: “Chúng ta nhất định sẽ trở về.” Ở cái Liên Chi Giới nho nhỏ này, chỉ có hắn không muốn làm thôi, chứ không có việc gì mà hắn không thể.

Hạ Trọng Lâu nói với ngữ khí kiên định: “Huynh sẽ trở nên cường đại, sau đó phá vỡ kết giới bảo hộ đó, trở lại bên cạnh sư phụ.”

“Đã không còn chỗ có linh khí dồi dào nữa, lối tắt nhanh nhất chúng ta có thể đi chính là tu luyện bí cảnh.” Lê Tử Nam vừa nói, khóe miệng vừa gợi lên một tia tà khí, “Bí cảnh có tiên thảo yêu thú, có cổ đại truyền thừa, còn có…” Còn có việc cướp lấy đan dược, pháp khí của những tu sĩ khác.


“Xem cơ duyên đi.” Hạ Trọng Lâu thu hồi tưởng niệm về những ký ức xưa cũ, rồi nói: “Hiện tại chúng ta đã có thực lực, đã đến lúc báo thù cho người thân và gia đình.”

Hai nhà bọn họ đều là người tu luyện, mối quan hệ trong nhà cũng khá tốt, tất cả đều ở lại trong núi có linh khí cũng dồi dào, thật ra nhìn qua cũng chỉ là một khe núi bình thường. Một ngày kia, đột nhiên có một đám tu sĩ bao vây hai nhà bọn họ, luôn mồm bắt bọn họ phải giao ra pháp bảo Thủy Linh Lung. Hai nhà bọn họ có hay không hắn không biết, chỉ biết toàn bộ bậc cha ông, cùng các thế hệ huynh đệ tỷ muội khác bị giết chết. Hắn ôm tên nhóc Lê Tử Nam chưa đến ba tuổi ngày thường hay vui đùa liều mạng chạy trốn, phía sau lại có vài tên tu sĩ truy đuổi. Cả hai đều bị thương, đáng ra là bị bắt sống, nhưng đột nhiên cả người Lê Tử Nam bùng lên một ánh sáng, một pháp khí có hình cái đĩa kỳ dị xuất hiện, đưa bọn họ di chuyển đến trước mặt sư phụ. Từ đây về sau hắn liền tin chắc rằng, trên người của Lê Tử Nam có cất dấu nguồn lực lượng vĩ đại, cho nên dù biết chính mình là Thiên Linh Căn nhưng hắn cũng chưa bao giờ dám xem thường Lê Tử Nam là Song Linh Căn.

“Có thù không báo thì không phải nam nhân.” Lê Tử Nam tàn bạo mà nói, hai mắt đào hoa giờ phút này bộc lộ ánh sáng tàn bạo. Bị yêu hồ xảo trá phản bội, bị sư phụ đuổi ra khỏi linh đàm bí địa, trong lòng hắn đang có một ngọn lửa giận phát hỏa cần phải được dập tắt gấp.

“Đi thôi.” Hạ Trọng Lâu xoay người, lấy ra bảo kiếm của chính mình, nhẹ nhàng nhảy lên, bay nhanh về phía trước. Bọn họ đều biết những kẻ tàn ác đã sát hại gia đình họ là ai, nhưng trước kia khổ nỗi tu vi bọn họ quá kém cỏi, chỉ có thể liều mạng tu luyện, hy vọng sớm có ngày báo thù rửa hận.

Ta sẽ trở về, Hinh Nhi.

Lê Tử Nam nhìn linh đàm bí địa lần cuối, sau đó xoay kiếm đuổi theo Hạ Trọng Lâu.

Đệ tử tu tiên môn phái Thương Lan Tông đời thứ hai đều đang tụ tập ở đại điện để khai sơn tổ sư. Đột nhiên, có hai gã tu sĩ canh gác phi thẳng vào trong đại điện Thương Lan Tông.


“Các ngươi là ai? Nơi đây là thánh địa của Thương Lan Tông ta, người ngoài chớ có xông loạn vào.” Đệ tử Thương Lan Tông nhanh nhẹn bay lên chặn bọn họ ngoài cửa. Hôm nay là nhân dịp tông môn của bọn họ được 1500 năm, đệ tử từ khắp các nơi xa xôi được kêu gọi về để ăn mừng, khách quý nếu được mời đến sẽ được đệ tử bọn họ tiếp đón, dẫn đường đi vào. Còn đám phế vật trước mắt này, dám cưỡi kiếm mà xông vào đây náo loạn?

“Chúng ta tìm Trình Chí Huy.” Hạ Trọng Lâu lạnh lùng nói, “Ta đến đòi nợ máu của hai nhà Hạ – Lê tại đại vực cây đào núi Hoa Ổ!” Lê Tử Nam đã dùng sức mạnh của tu sĩ Hóa Thần Kỳ thăm dò Thương Lan Tông, tại đây tu vi cao nhất cũng chỉ là Nguyên Anh đại viên mãn, hắn có thể tự đối phó được.

“Các người tới trả thù chưởng môn?” Đệ tử Thương Lan Tông cười lạnh, “Chỉ bằng hai người các ngươi?” Chưởng môn của bọn họ chính là Nguyên Anh hậu kỳ đại năng nha!

Thân ảnh lam sắc Lê Tử Nam đứng trên thân kiếm, khóe miệng gợi lên tia trào phúng, tay phải đánh mạnh một chưởng về phía tên đệ tử kia. Trong phút chốc, không khí xung quanh rung động, ngọn gió sắc bén cắt qua không khí trực tiếp đánh vào người đệ tử Thương Lan Tông. Mấy đệ tử còn lại chưa phản ứng kịp cũng bị gió chém tan xác, máu tươi cùng thi thể nằm đầy trên đất.

“Tử Nam, chúng ta tới là để tìm Trình Chí Huy và đồng lõa của hắn để báo thù, đệ không nên…” Hạ Trọng Lâu kinh ngạc nói.


Oan có đầu nợ có chủ, những tu sĩ Trúc Cơ Kỳ này căn bản không có uy hiếp đối với hai huynh đệ bọn họ, xem cốt linh cũng chưa đến một trăm tuổi, tính ra bọn họ không liên quan đến trận máu tươi năm xưa.

“Diệt trừ tận gốc!” Lê Tử Nam hờ hững mà nhìn dòng máu tươi dưới chân, “Cái chúng ta muốn giết chính là chưởng môn Thương Lan Sơn cùng mấy tên trưởng lão kia, chẳng lẽ đệ tử của bọn họ sẽ khoanh tay đứng nhìn sao?” Nếu năm đó hai nhà Hạ – Lê cũng bị giết sạch sẽ như thế, căn bản bây giờ sẽ không có ai rửa hận báo thù giúp họ.

“Đừng nhân từ hay nương tay. Nghĩ lại đi, gia gia của huynh vì tự bạo mà chết, cha của huynh bị ba kẻ cắp vây đánh mà chết, đệ đệ ruột năm tuổi của huynh bị thiêu sống mà chết.” Lê Tử Nam lạnh lùng nói, “Đệ nhớ kỹ ngày đó, đệ sẽ không bỏ qua cho bất kỳ người nào có dính líu tới trận huyết máu ngày đó, cũng sẽ không cho bọn họ có cơ hội trả thù.” Nói xong, hắn đánh thẳng về phía đại điện Thương Lan Tông, pháp kiếm dưới chân thu nhỏ lại nằm gọn trong tay hắn.

Editor: Kua Kua (Ái Vũ) – Đọc chương mới nhất tại Wattpad của kuakua123


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.