Bạn đang đọc Cảm Giác Bị Chơi – Vkook – Chương 5: Ngày Thứ Nhất
hôm nay là ngày đầu tiên cậu chính thức chinh phục hắn theo đúng màn cược của cậu và hai thằng đệ
mục tiêu của jungkook lần này là trong vòng 10 ngày phải khiến taehyung và cậu trở thành một cặp tình nhân.
taehyung thì vẫn chưa biết mình đang trong tầm ngắm của jungkook nên hắn vẫn rất thong thả.
bình thường jungkook luôn là người đi học sớm nhưng hôm nay có vẻ sớm hơn mọi ngày, vào lớp không thấy bóng dáng của ai hết. Cậu chán chường nằm dài ra bàn mà không thèm để ý xung quanh.
cùng lúc đó có một tiếng bước chân đi vào, cậu nghĩ chắc cũng là có người vào lớp thôi nên không để ý nhưng người vừa bước vào chính là taehyung, cậu vội vàng ngồi bật dậy chỉnh lại quần áo.
nhưng mà hình như taehyung quên mua đồ ăn sáng cho cậu thì phải..
cậu bước tới chỗ hắn hai tay xòe ra trước mắt hắn.
” đồ ăn sáng của tôi đâu?”
cậu ngó nghiêng như đang chờ đợi điều gì đó từ hắn vậy mà hắn cứ lờ đờ nhìn cậu, trông muốn đấm.
taehyung cảm thấy như có điều gì đó chẳng lành, hắn buông ra một câu khiến jungkook xù lông lên.
” quên rồi”
wt..
xem ra cậu phải đăm chiêu hơn với hắn rồi.
” nè đùa nhau hả cậu quên là cậu đã hứa với tôi rồi à?”
taehyung hắn không thích ai đó lảm nhảm quá nhiều và jungkook đang làm điều đó với hắn.
” tôi nói tôi mua đồ ăn sáng cho cậu, không có nghĩa là sáng sớm tôi phải mua.”
ngang ngược?jungkook thề đây là lần đầu tiên cậu bị người khác bẽ mặt như vậy đó
” vậy tính thất hứa à?”
jungkook lúc này nghĩ ra được điều gì đó liền đổi cách xưng hô khiến cho taehyung nổi da gà.
“taehyung à chân tớ đâu quá đi, nó vẫn còn sưng nhiều lắm…”
cậu vừa nói xong liền rạo rực trong lòng.
cái quái quỷ gì đây?, làm vậy thì có được gọi là nhõng nhẽo không?
taehyung nén cười hỏi cậu.
” cậu đang nhõng nhẽo với tôi à jungkook”?
mặt jungkook tức thời đỏ chót.. cậu bây giờ ấp a ấp úng như thiếu nữ mới lớn vậy đó.
” thôi được rồi, tôi sẽ đi mua đồ ăn sáng cho cậu”
jungkook hồn vẫn chưa về, lơ mơ nhìn hắn.
kim taehyung đi ra khỏi lớp chạy xuống căn tin để mua đồ ăn sáng cho cậu.
thế là jungkook cũng đã được hắn mua đồ ăn sáng cho mình còn khuyến mãi thêm hộp sữa chuối nữa.
×
lớp học bây giờ ngày càng đông hơn, kyang và han vào lớp thì thấy đại ca của nó đang viết bài.
” sao nào, hôm qua mọi chuyện ổn chứ cậu jeon”
jungkook vẻ mặt đắc thắng nhìn nó.
” easy”
kyang cười nửa miệng, ra là kim taehyung cũng giống những thằng khác dễ rơi vào lưới tình của cu jeon.
suy nghĩ lại cậu thấy tiếp cận như này thì quả thật mất công cho cậu, không biết taehyung hắn có thật sự ngoan hiền không nhỉ..?, hắn cũng đi bar giống cậu vậy những trò vô bổ mà cậu dựng lên thì hắn có nhận ra không nhỉ?
tan học trên đường đi về jungkook đá lông mày ra lệnh cho hai thằng em.
” tối nay chỗ cũ, phòng vip 2″
” tuân lệnh đại ca!!”
×
phía bên kia có hai người đàn ông đang trong căn biệt thự màu đen.
” sao có việc gì đây bro”
người đàn ông kia xoa mu bàn tay miệng cong lên một nụ cười đẹp.
” biết gì không anh bạn của tôi? hình như tôi sắp bị một con thỏ ngắm trúng rồi”.
park jimin cười như không cười trả lời.
” nhưng chẳng phải cậu đã nhắm con thỏ đó từ khi cả hai còn ở trần tắm mưa rồi sao?”
kim taehyung cười ôn hòa, phải rồi hắn và jungkook đã từng có một mối quan hệ không rõ ràng.
cho đến khi hắn bị người nhà ép sang nước ngoài định cư thì hắn mới nhận ra, tình yêu năm đó của hắn dành cho jungkook không phải chỉ là anh-em, mà là một tình yêu giữa nam giới.
” em ấy vẫn như vậy nhưng đã trổ mã hơn rất nhiều”
kim taehyung, hắn còn nhớ như in hôm hắn gặp jungkook tại quán bar, tay hắn đã nổi gân xanh khi thấy jungkook ăn mặc phong phanh còn ngồi ở những chỗ như vậy.
” cậu nghĩ jungkook sẽ nhận ra cậu chứ taehyung?”
có một điều mà anh khá lo lắng cho taehyung là nếu jungkook biết được vante của năm đó chính là taehyung của bây giờ thì chắc nực cười lắm.
chẳng biết vì sao mà năm đó taehyung bạn anh phải sống trong cái tên vante mà không phải là taehyung.
” nếu em ấy nhận ra thì em ấy đã không đem tôi ra cá cược rồi”.
hắn cười chua xót, chỉ là hắn không biết từ khi nào mà jungkook lại trở nên như vậy với hắn.
là do hắn, năm đó ra đi mà không để lại một lời nhắn, lúc đến nơi cũng không gọi về cho jungkook một cuộc điện thoại.
tưởng chừng như gặp lại sẽ dễ bắt đầu nhưng người ở trước mắt bây giờ còn chưa nhận ra sự hiện diện của mình thì lấy đâu ra mà làm lại từ đầu.
taehyung và jimin ở chung một căn biệt thự của hắn, trải qua cùng nhau rất nhiều chuyện vui buồn nên hắn rất tin tưởng jimin. Cứ có chuyện gì cần giúp đỡ hay cần lời khuyên thì hắn luôn tìm jimin để giãi bày vì jimin rất tâm lý và luôn đưa ra phương pháp giải quyết rất tốt, nên hắn cảm thấy may mắn khi có được tình bạn này.
phía bên jungkook, cậu đang ngồi trong quá bar tiếng nhạc xập xình cũng không làm suy nghĩ của cậu bị phân tâm được.
nhìn kim taehyung cậu lại nhớ đến một người, có hôm khi cả hai vô tình trúng nhau cậu đã nhìn vào gương mặt của kim taehyung, cậu chợt khựng lại khi nhìn thấy đôi mắt của taehyung.
rất giống người cậu yêu trước kia, người đã bỏ cậu khi cậu định nói ra những gì mình chôn giấu bấy lâu nay.
nhưng đã là quá khứ cả rồi, cậu còn nghĩ người đó chắc bây giờ đã có vợ, có hai hay ba đứa con gì rồi cơ.
jungkook bật cười khi nhớ lại, chính cậu đã tự nhắc bản thân là phải quên đi rồi còn gì?
” sao suy vậy bạn?”
kyang và han từ bên ngoài bước vào, hai đứa nó nhìn thái độ của jungkook là biết đại ca của nó đang nghĩ gì.
riêng kyang thì lại hiểu rõ hơn, lúc nhìn thấy kim taehyung là nó cảm thấy có chút gì đó vừa lạ lẫm mà vừa quen thuộc rồi.
han thì vẫn chưa hiểu hết được ý của kyang chỉ biết là màn cược này dù jungkook có thua thì bọn nó vẫn sẽ không lấy tiền của jungkook.
jungkook hôm nay lạ lắm, không như mọi ngày mà đùa giỡn với bọn nó lắm lúc còn thấy nó nhìn vào không trung lâu ơi là lâu, nghĩ cái quái gì không biết!
” chơi đi, tao về”
jungkook một mạch lái xe về nhà, đột nhiên cậu muốn về nhà mà chẳng rõ lý do vì sao lại muốn như thế.
cậu bực bội chửi thề một cậu rồi đánh xe vào thẳng gara, đi lên phòng đóng mạnh cửa rồi chìm vào giấc ngủ.