Các Phu Quân Của Ta

Chương 99: Phiên Ngoại 6 Lão Bà, Chờ Anh


Bạn đang đọc Các Phu Quân Của Ta – Chương 99: Phiên Ngoại 6 Lão Bà, Chờ Anh

Chương 98: Phiên ngoại 6: Lão bà, chờ anh

Tiêu Hữu Hằng đại biểu cho Hoa Quốc đến nước E  làm đại sứ, có trọng trách công vụ trong người.

Hắn vốn cho rằng chỉ cần một ngày là có thể xử lý xong mọi việc, nhưng quá trình có chút bất ngờ nên hôm nay không thể nào đạt thành hiệp ước, có lẽ còn phải hai ba ngày nữa mới có thể về nước.

Tiêu Hữu Hằng trong lòng nhớ thương Liễu Miên Hạ, nhân lúc không thể về nước trước, hắn liền sai nội quan tra xét một chút tư liệu về Liễu Miên Hạ.

Lấy quyền lực của hoàng thất thì muốn tra về ai thì có thể dễ dàng tra được rõ ràng rành mạch, để cả mấy đời tổ tiên cũng có thể điều tra triệt để.

Tiêu Hữu Hằng cầm một xấp tư liệu thật dày nhanh chóng ghi nhớ, lúc hắn nhìn trên tư liệu có ghi em trai của Liễu Miên Hạ tên là Cố Thần Chi, người đại diện hiện tại gọi là Kỷ Từ, mà Liễu Miên Hạ đang cùng một vị minh tinh điện ảnh Bùi Trạm tham gia cùng một gameshow yêu đương thì Tiêu Hữu Hằng đã có thể xác định Liễu Miên Hạ này chính là Hạ Nhi của hắn.

Ngay sau đó, Tiêu Hữu Hằng cầm lấy di động tìm kiếm chương trình 《 Định mệnh đời ta 》 mở ra xem thử.

Xem trong chốc lát, Tiêu Hữu Hằng không khỏi nở nụ cười.

Bùi Trạm này rõ ràng chính là lợi dụng tiết mục để yêu đương đúng không?

Tiêu Hữu Hằng trong lòng nhịn không được có chút chua chua, mắt thấy hình ảnh Bùi Trạm cùng Liễu Miên Hạ ở chung, còn hắn lại bị công vụ quấn thân, không thể bồi ở bên người Hạ Nhi, chỉ có thể xem video giải tỏa nỗi khổ tương tư.

Nội quan cung cấp tư liệu liên quan đến Liễu Miên Hạ vô cùng kỹ càng tỉ mỉ nên tự nhiên cũng có cả số điện thoại Liễu Miên Hạ.

Nhưng Tiêu Hữu Hằng cũng không muốn gọi cho y ngay bây giờ. Hắn cảm thấy nói qua điện thoại không quá chính thức, hắn phải mặt đối mặt nói cho Hạ Nhi thân phận của hắn.

Đem toàn bộ những tập đã được tung ra của《 Định mệnh đời ta 》 xem hết, Tiêu Hữu Hằng thuận tay ấn vào Weibo.

Tiêu Hữu Hằng tuổi còn rất trẻ, tuy rằng quyền cao chức trọng nhưng cũng cực kỳ bắt kịp thời đại, chính hắn cũng có một cái tài khoản Weibo, chẳng qua ngày thường có chuyên gia xử lý, chỉ biết đăng một ít quốc gia đại sự hay một số thông tin có thể công khai hoặc chút hành trình của hắn.

Nhiệt độ của Liễu Miên Hạ và Bùi Trạm vẫn luôn tăng cao không ngừng, Tiêu Hữu Hằng một lát đã lướt rất nhiều.

Càng xem càng làm người khó chịu.

Công khai tú ân ái tú ân ái như thể, không chỉ có Tiêu Hữu Hằng thấy khó chịu, vài người khác thấy cũng sẽ khó chịu.

Tiêu Hữu Hằng nghĩ nghĩ, dùng Weibo của mình @ Liễu Miên Hạ, viết một câu.


Tiêu Hữu Hằng V: Lão bà, chờ anh. @ Liễu Miên Hạ V

Sau khi đăng xong, Tiêu Hữu Hằng gọi nội quan tới, “Đem bài này đẩy lên Weibo, top 1.”

Thế là ngày hôm nay, dân chúng trên mạng ăn dưa trên Weibo sắp nghẹn chết, phía công ty gấp gáp sửa lỗi mười mấy phút mới hết sập.

“A a a a Tam Hoàng tử gọi @ Liễu Miên Hạ là lão bà!!! Có ai có thể tới nói cho tôi đây là chuyện gì khônggg!!!”

“Liễu Miên Hạ không phải đang xào CP với Bùi Trạm sao?!! Sao lại bị Tam Hoàng tử kêu lão bà!!!”

“Tài khoản Tam Hoàng tử có phải bị trộm không vậyyyy!!! @ Tiêu Hữu Hằng V điện hạ Weibo của ngài bị trộm!!”

“Tài khoảng của Điện hạ bị trộm @ Tiêu Hữu Hằng V điện hạ ngài đang ở nơi nào?! Mau đến nhìn kìa! Có người trộm tài khoản của anhhh!!”

“Weibo của Điện hạ chúng ta ngày thường rõ ràng chỉ đăng tin quốc gia đại sự! Weibo này không thể nào là ngài ấy đăng! Có phải đoàn đội có người là fan không tiết tháo của @ Liễu Miên Hạ V quên đổi acc không!!”

“Điện hạ căn bản chưa kết hôn! Hắn vẫn luôn độc thân cũng không có khả năng quen biết @ Liễu Miên Hạ V”

Quần chúng trên mạng căn bản không tin Tiêu Hữu Hằng đăng bài Weibo này, ai cũng đều cho rằng hắn bị fan của Liễu Miên Hạ trộm tài khoản, hoặc là bên trong nhân viên công tác có fan của Liễu Miên Hạ quên đổi acc đã đăng bài.

Tiêu Hữu Hằng bất đắc dĩ thở dài, thân phận của hắn và Hạ Nhi chênh lệch thật lớn, cũng không trách đại chúng không tin.

Tiêu Hữu Hằng giật giật ngón tay, chuyển phát Weibo của mình.

Tiêu Hữu Hằng V: Không bị trộm tài khoản, cũng không phải đoàn đội đăng sai. Liễu Miên Hạ là lão bà của ta. //@ Tiêu Hữu Hằng V: Lão bà, chờ anh. @ Liễu Miên Hạ V

“A a a a Điện hạ nói không có bị trộm tài khoản!! Không có bị trộm tài khoản!!! Là hàng real đăng!!!! @ Liễu Miên Hạ V mau ra đây đáp lời!”

“Ô ô ô ô đây là tình yêu tuyệt mỹ gì vậy!! Tui đã chết a a a!”

“#Sau khi trở thành đỉnh lưu ta gả vào hoàng thất#?”

“Chờ một cái chứng thực! @ Liễu Miên Hạ V”

“Điện hạ cũng tự mình phát bác, đây nhất định là sự thật đúng không?!!!! Tin hot tới quá ngạc nhiên, không ai tin nổi !!”


“Tui muốn lặng lẽ kết hôn, sau đó chấn động mọi người!”

“A a a đây không phải là tình tiết trong tiểu thuyết sao? Minh tinh đỉnh lưu gả vào hoàng thất!”

“Tình tiết trong tiểu thuyết trở thành sự thật! Chúc phúc chúc phúc!”

“Có phải bởi vì @ Liễu Miên Hạ V ở cùng @ Bùi Trạm V xào CP cho nên Điện hạ ghen hông [đầu chó] [đầu chó ]”

“Liễu Miên Hạ và Bùi Trạm căn bản không phải xào CP, hai người bọn họ rõ ràng là real!!! Không thấy thì đi xem《 Định mệnh đời ta 》 đi! Bọn họ đang yêu đương đó!!”

“Tuyến trên đáp lại gì đó đi a a a a @ Liễu Miên Hạ V”

Hot search này nháo quá lớn, Liễu Miên Hạ tuy không thường xuyên chú ý Weibo nhưng làm người đại diện, A Từ lại luôn thời thời khắc khắc chú ý hướng gió dư luận.

Vừa mới thấy Weibo này, A Từ đã gọi điện thoại cho Liễu Miên Hạ.

“Có vẻ vị Tam Hoàng tử này chính là Tấn Vương.”

Liễu Miên Hạ dùng sức gật gật đầu, khóe miệng nhịn không được cong lên, “Là Hữu Hằng! Hắn cũng đến đây!”

Trong ngữ khí ngọt ngào mang theo bất đắc dĩ: “Lúc này toàn thế giới đều đã biết.”

Liễu Miên Hạ nói: “Vốn em đang muốn len lén từ từ tính toán, chậm rãi tìm cơ hội xem có thể tiếp cận hoàng thất hay không, Tam Lang làm bậy như thế, giờ muốn điệu thấp cũng không được nữa.”

A Từ nói: “Kỳ thật như vậy cũng có chỗ lợi, Tam Điện hạ tự mình đăng Weibo quang minh chính đại thừa nhận em là lão bà của hắn, đối với em một chút ảnh hưởng xấu cũng không có, hơn nữa ngày càng sẽ hot hơn.”

Thân phận “Hoàng tử phi” quả thật uy tín mười phần.

Có Tiêu Hữu Hằng đứng phía sau làm chỗ dựa cho Liễu Miên Hạ thì sẽ không có ai dám bôi đen y, cho dù có, Tiêu Hữu Hằng cũng sẽ khống chế bình luận.

Liễu Miên Hạ: “Nếu chuyện đã bị Hữu Hằng ra tay thì không bằng cứ như vậy đi, em đi trả lời hắn.”


A Từ cũng là đồng ý cách làm này, hai người đạt thành nhất trí, Liễu Miên Hạ sau khi cúp điện thoại liền chuyển phát bài Weibo kia của Tiêu Hữu Hằng.

Liễu Miên Hạ V: Lão công, chờ anh. // @ Tiêu Hữu Hằng V: Không bị trộm tài khoản, cũng không phải đoàn đội đăng sai. Liễu Miên Hạ là lão bà của ta. //@ Tiêu Hữu Hằng V: Lão bà, chờ anh. @ Liễu Miên Hạ V

Fan Liễu Miên Hạ nhanh chóng ập tới, phía dưới bình luận là một mảnh thét chói tai.

“A a a a là thật là thật!!!”

“Hạ Hạ lúc nào gả chồng ô ô ô ô!!!”

“Tui muốn lặng lẽ gả vào hoàng thất, sau đó chấn động mọi người!”

“Dưa này quá bùng nổ! Tam Điện hạ và Hạ Hạ, thế này thì chúng ta chỉ có thể! Chúc phúc chúc phúc!”

“Này cũng quá ngọt a!!! Chính chủ tự mình phát đường, ngọt muốn chết ngọt muốn chết!”

“Ô ô ô ô cẩu lương lạnh lẽo đập vào mặt tui.”

“Lại là một ngày rơi lệ vì tình yêu nhà người ta.”

“Chúc phúc Hạ Hạ! Sớm sinh quý tử [đầu chó] [đầu chó ]”

“Mấy cô mấy cậu đều quên mất Bùi lão sư sao?!!! @ Bùi Trạm V Bùi lão sư Hạ Hạ và Tam điện hạ công khai, anh thấy như thế nào?”

“Vốn dĩ tui đang gặm đường Hạ Hạ với Bùi lão sư, nhưng mà đường của Hạ Hạ với Tam Điện hạ cũng rất ngon ô ô ô ô…”

“@ Bùi Trạm V Bùi lão sư mau tới! Hạ Hạ nhà anh bị cướp đi nha!”

Bùi Trạm lúc này đang cùng Liễu Miên Hạ ở bên nhau, 《 Định mệnh đời ta 》 đã quay xong rồi nên Bùi Trạm đưa Liễu Miên Hạ về nhà mình.

“Các fan đều kêu gào anh, hỏi anh thấy chuyện này như thế nào,” Bùi Trạm đem Liễu Miên Hạ vòng ở trong ngực, cúi đầu hôn lên tóc y, cười nói, “Em nói anh nên làm sao đây hử? Các fan nói em bị Tam Điện hạ đoạt đi rồi.”

Liễu Miên Hạ hừ một tiếng, “Cái gì gọi là đoạt đi rồi, vốn dĩ chính là các anh…”

“Chúng ta cái gì?” Bùi Trạm tới gần bên tai Liễu Miên Hạ, thấp giọng hỏi.

Lỗ tai Liễu Miên Hạ đỏ lên, mấp máy môi không nói lời nào.

Bùi Trạm nói: “Hắn lập tức sẽ tìm đến em. Em xem hắn gióng trống khua chiêng như thế, nếu anh còn không lên tiếng thì đường rải trong chương trình không phải sẽ bị chê cười hay sao? Fan cũng sẽ cho rằng anh không chịu trách nhiệm.”

“Nếu đã công khai như thế, vậy công khai tiếp luôn đi.”


Bùi Trạm lấy di động ra đăng một cái Weibo.

Bùi Trạm V: Lão bà, đừng quên còn có anh. @ Liễu Miên Hạ V

Liễu Miên Hạ cũng không ngại lớn chuyện, trực tiếp chuyển phát.

Liễu Miên Mạ V: Ân ân // @ Bùi Trạm V: Lão bà, đừng quên còn có anh. @ Liễu Miên Hạ V

Trong lúc nhất thời fan CP trên Weibo khắp chốn bùng nổ vui mừng.

“A a a a đảng CP đã qua đời tại chỗ !!!”

“A a a a mama đã làm được chuyện lớn!!!”

“Má nó!!! Chơi lớn vậy luôn?!!!”

“Tui đã nói bọn họ là real màaaa!!!!”

“Chúc mừng chúc mừng!!! Khắp chốn mừng vui!!”

Fan và quần chúng ăn dưa trong một ngày ăn hai trái dưa lớn vẫn thấy rất ngọt ngào, ăn rất thỏa mãn, thậm chí ngọt muốn béo. Có người qua đường còn chưa xem qua 《 Định mệnh đời ta 》 đi theo xem phúc lợi một chút đã lọt hố CP Bùi Trạm với Liễu Miên Hạ.

Ba ngày sau, Liễu Miên Hạ đang ở trong studio của Stone quay chụp một cái quảng cáo thì Tiêu Hữu Hằng đột nhiên xuất hiện.

Phía sau hắn là nội quan hoàng gia, đội cảnh vệ mặc quân trang súng vác vai đạn lên nòng cùng với cao tầng vừa nghe được thông báo, kinh sợ theo ở phía sau.

Tiêu Hữu Hằng khí tràng quá mạnh, cộng thêm đội cảnh vệ độc thuộc về hoàng thất quá dọa người, ở Hoa Quốc không có ai không nhận ra gia tộc đỉnh cấp này.

Người trong studio tức khắc ngừng mọi động tác trong tay, sợ tới mức không dám thở mạnh.

Tuy rằng tất cả mọi người đều cúi đầu cung kính với hoàng thất, nhưng ai cũng lén lút bát quái trong lòng, vị Điện hạ này thật đúng là tới vì Liễu Miên Hạ?

Chỉ có Liễu Miên Hạ không bị chút áp lực trên người Tiêu Hữu Hằng ảnh hưởng, nháy mắt khi y nhìn thấy Tiêu Hữu Hằng, cả người đều sáng lên, giống như chim mỏi về rừng, vội vàng nhào vào trong ngực Tiêu Hữu Hằng.

Mà Tiêu Hữu Hằng cũng thuận thế một phen ôm Liễu Miên Hạ lên.

“Tam Lang! Hữu Hằng!” Cánh tay Liễu Miên Hạ câu lấy cổ Tiêu Hữu Hằng, giống như chim non vui sướng, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Tiêu Hữu Hằng không chớp mắt, “Tam Lang…”

Trên mặt Tiêu Hữu Hằng vẫn luôn mang theo ý cười, yêu thương hôn lên trán Liễu Miên Hạ mấy cái mới mở miệng nói: “Cuối cùng cũng gặp được em, Hạ Nhi.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.