Bạn đang đọc Các Cậu Dùng Súng Tôi Dùng Cung – Chương 94
[A a a a a, Khê Thần bùng nổ rồi!]
[ĐM! Khê Khê bùng nổ quá đẹp trai!]
[Khê Khê không có làm đâu nha!]
Văn Khê nói xong đoạn đó, Thương Lang và Ngải Triết còn chưa kịp phản ứng, mưa đạn đã nổ tung trước.
Sau đó rốt cuộc Thương Lang với Ngải Triết phản ứng lại đều là thổn thức một trận.
Ngải Triết: “Trời ŧɦασ…!Đây là Khê Khê?!”
Đúng là Văn Khê trong ấn tượng của hắn không phải người này!
Thương Lang: “Quá ngầu rồi, pha này tôi thật sự phục! Con mẹ nó đỉnh cao!”
Người luôn luôn mềm mại, đột nhiên cứng rắn một lần, hiệu quả rất rung động.
Mặc kệ nước ngoài nghĩ như thế nào, bây giờ trong nước đều là tiếng ủng hộ Văn Khê.
[Khê Khê cố lên! Bắn họ đi!]
[Khê Thần tiến lên! Để họ trải nghiệm nỗi sợ hãi khi bị cung khống chế!]
[Khê Khê của tôi quá đẹp trai! Luôn luôn ủng hộ anh!]
Và bị sốc nhất chính là đồng đội của Văn Khê.
Giờ phút này Lăng Sơ Dật với Trần Úy đều là vẻ mặt khó có thể tin —— Mẹ nó, thật sự đây là Văn Khê? Thật sự là Văn Khê đáng yêu, vừa mềm vừa ngoan kia hả?
Ngược lại Giang Tân Dực tiếp nhận rất tốt, nói một câu “Đẹp trai khủng!” —— Không hổ là người hắn thưởng thức! Nên là như vậy!
Mạc Thần nhìn về phía Văn Khê, vốn còn có chút lo lắng nhưng bây giờ chỉ muốn cười —— Hung dữ cũng đáng yêu như vậy, người hắn nhìn trúng quá tuyệt đi.
MC bị Văn Khê làm cho nửa ngày không nói nên lời, bởi vì Văn Khê nói đúng, thiết bị ở sân đấu đều trải qua kiểm tra nghiêm ngặt, kiểm tra nhiều lần cũng không có ý nghĩa.
Nếu thật sự tùy tiện cho Văn Khê một cái máy tính, một tài khoản, cậu vẫn có thể một mũi tên nổ đầu, quả thật có thể làm cho mọi người tâm phục khẩu phục, đồng thời cũng là phản bác có lợi nhất đối với người tố cáo cậu kia.
MC cảm thấy mình không thể trực tiếp quyết định, đành phải nói: [Chờ tôi thương lượng với người khác…]
Kết quả vừa nói ra, khán giả tại sân đấu lần lượt hô to: “Tôi đồng ý!”, “Cho cậu ấy tài khoản!”, “Làm theo lời cậu ấy nói!”
Khán giả trực tiếp đến từ các quốc gia khác nhau, đều có chiến đội riêng ủng hộ.
Nhưng trong nháy mắt vừa rồi, thật sự bọn họ bị lời nói của Văn Khê thu hút.
Lời nói như vậy từ trong miệng người khác nói ra, có thể làm cho người ta cảm thấy tự cao kiêu ngạo, nhưng từ miệng Văn Khê nói ra, bọn họ chỉ cảm nhận được Văn Khê tuyệt đối tự tin với thực lực của mình!
Tiếng hô của khán giả cao hơn từng đợt, MC gần như chạy trối chết.
Một lúc sau, ban tổ chức đã trưng cầu ý kiến của người tố cáo, tiến hành thảo luận một phen, cuối cùng đồng ý với cách tự chứng thực của Văn Khê.
Dưới sự dẫn dắt của MC thì Văn Khê đến trước một cái máy tính xa lạ, lúc ngồi xuống trái tim đập rất nhanh, quả thật muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Nhưng ánh mắt của cậu vô cùng kiên định, bởi vì cậu biết, thao tác kế tiếp của cậu có liên quan đến tương lai của mình.
Không phải cậu nhất thời xúc động mới đưa ra yêu cầu này, cũng không phải thể hiện cái gì, hoặc là đánh vào mặt ai.
Cậu chỉ muốn chứng minh thực lực của mình, để cho tất cả người nghi ngờ cậu từ nay về sau câm miệng!
Văn Khê nhìn màn hình máy tính, là giao diện chơi game của SGH.
Người tổ chức đã giúp cậu đăng nhập, ID là một chuỗi chữ cái tiếng Anh lộn xộn, vừa nhìn đã biết là acc nhỏ.
Màn hình lớn hiển thị máy tính của cậu, góc dưới bên phải có một cái hộp khác, hiển thị một con chuột, là con chuột cậu sắp dùng, sẽ dùng để biểu hiện thao tác tay phải của cậu.
Văn Khê đặt tay lên bàn phím và chuột, hít một hơi thật sâu.
Đừng lo lắng, đừng lo lắng, đừng lo lắng.
Không phải là trực tiếp à, cũng không phải chưa từng trực tiếp.
Cậu là một người đàn ông đến cả đồ nữ cũng mặc để livestream rồi!
Sau khi trấn an thành công, Văn Khê điều khiển nhân vật trên màn hình đi vài bước, sau đó đi khắp nơi tìm mục tiêu bắn vài mũi tên điều chỉnh cảm giác.
Thái độ của MC khiến cậu khó chịu, nhưng ban tổ chức vẫn rất lo lắng cho cậu, mặc dù chuột và bàn phím giúp cậu chuẩn bị đều mới, nhưng là phong cậu thường dùng.
Cho nên, tuy cảm giác vẫn có chút xa lạ, nhưng Văn Khê thích ứng rất nhanh.
Khi cậu cảm thấy ổn định thì ấn vào chế độ huấn luyện, bắt đầu bắn tên về phía mục tiêu xa xa.
Mục đích cố định, 10 mũi tên, 10 vòng mười.
Mục tiêu di động, 10 mũi tên, ngoại trừ mũi tên thứ nhất bắn lệch ra, còn lại 9 mũi tên đều là vòng mười!
Huấn luyện với máy, một mũi tên một người, toàn mũi tên nổ đầu!
“Shit! Mặc dù biết cậu ta không hack, nhưng cái này cũng giả quá đi!”
“Cậu ấy có phải con người không? Cậu ấy là con người à? Đây có phải là những gì con người có thể làm không?”
“Respect!”
Khán giả trong sân đấu kinh hô liên tục, khi Văn Khê trình diễn xong đứng dậy, tiếng vỗ tay kịch liệt quét qua toàn bộ sân đấu, so với bất kỳ tiếng vỗ tay nào trước đó đều kịch liệt và kéo dài hơn!
Văn Khê nhẹ nhàng thở ra, trong đầu đều là —— A, đợi lát nữa dùng chuột của mình còn phải điều chỉnh cảm giác, thật phiền phức.
Lần này MC cũng tâm phục khẩu phục: [Tôi xin lỗi vì đã cho cậu có trải nghiệm không tốt, hy vọng cậu không để ý, đồng thời cũng chúc cậu vui vẻ nghênh đón trận đấu tiếp theo.]
Văn Khê nghe được “Sorry” đã rất hài lòng, cho nên không để ý đến lời nói tiếp theo của hắn, gật đầu đáp lại.
Sau đó không nói gì, xoay người chạy về phía đồng đội.
Những gì cần làm cậu đã làm, tiếp tục ở lại trên sân không có ý nghĩa.
Kết quả cậu vừa trở lại khu nghỉ ngơi thuộc về CLM thì Lăng Sơ Dật đã cho cậu một cái ôm thật lớn: “A a, Khê Khê, anh quá lợi hại!”
Trần Úy cũng nhào tới: “Ngầu quá! Thật sự là bùng nổ! Hôm nay người MVP là cậu!”
Giang Tân Dực ghét bỏ nhìn hai người một cái, sau đó tầm mắt dừng trên mặt Văn Khê, khóe môi lập tức nhếch lên: “Không hổ là anh!”
Vừa dứt lời, Mạc Thần đã đi tới phía sau Lăng Sơ Dật và Trần Úy, túm lấy cổ áo hai người xách ra xa.
Không đợi hắn chủ động ôm Văn Khê, Văn Khê đã tự ôm trước: “Chân anh mềm nhũn…”
“Phụt.” Lời muốn khen cậu cứ như vậy bị kẹt ở trong cổ họng, tự nhiên đưa tay ôm eo cậu, “Nghỉ ngơi thật tốt, không cần lo trận đấu kế tiếp.
Có em ở đây.”
“Ừ~” Văn Khê cười gật đầu, trăm phần trăm tin tưởng thực lực của Mạc Thần.
Cậu biết trận đấu kế tiếp có thể cậu sẽ trở thành mục tiêu của mọi người, nhưng không sao, có Mạc Thần ở đây, ai cũng đừng nghĩ đến việc làm thương cậu.
Về phần tuyển thủ vừa báo cáo Văn Khê kia, lúc này trên mạng đều là giễu cợt mắng hắn, còn không biết tương lai cuộc sống của hắn sẽ như thế nào.
Giới thể thao điện tử rất thực tế, fan E-Sports rất bốc đồng, cho nên áp lực của các tuyển thủ đều rất lớn.
Gần như Văn Khê có thể tưởng tượng được sau khi tuyển thủ kia về nước sẽ bị chửi rủa, thậm chí là bị cá nhân công kích, cho nên đối với hắn đã không còn khó chịu, chỉ có đồng tình.
Nhưng người khác như thế nào, Văn Khê đều cảm thấy không sao cả, hiện tại cậu chỉ muốn thi đấu thật tốt, nắm chắc cơ hội giành quán quân!
Đây là lần đầu tiên cậu thi đấu toàn cầu, nhưng cậu cảm thấy, người chân chính có thực lực, một lần cũng đủ chứng minh mình.
Mà sở dĩ cậu gia nhập CLM trở thành tuyển thủ đấu chuyên nghiệp, không phải là vì giúp Mạc Thần đoạt quán quân trong cuộc thi toàn cầu lần này sao!
“Anh cũng sẽ bảo vệ em, ai cũng đừng nghĩ bắn em!” Văn Khê nói với Mạc Thần.
Mạc Thần cười cúi đầu hôn lên trán cậu: “Được rồi, anh như vậy em rất áp lực.”
Văn Khê dở khóc dở cười, sau đó cố ý cúi mặt xuống để phồng má, đáng yêu đến mức thiếu chút nữa Mạc Thần phun máu mũi.
—— Đây là cái kiểu dễ thương gì vậy! Thật sự hắn đã yêu một kho báu!
Tiếp theo là trận đấu thứ hai, hai người nhảy cùng một chỗ, sau đó thật sự đánh 1vs1 thành 2vs2.
Sát thủ cung tên liên thủ với số một thiện xạ, tên với đạn bay ra cùng nhau, đầu người với hòm đầy đất!
Cách chơi này cũng không có lợi cho việc lấy đầu người ở thi đấu 1vs1, sẽ cướp điểm của nhau, nhưng bởi vì Mạc Thần liên thủ với Văn Khê lấy đầu người quá nhiều, cho nên sau khi chia đều, thế mà vẫn chiếm được vị trí thứ nhất và thứ hai trong đấu 1vs1.
Sau khi trận đấu kết thúc lại có người nhảy lên báo cáo hai người vi phạm quy tắc, lần này ngay lập tức MC quay lại: [Sân đấu được trang bị nhân viên kiểm tra chuyên nghiệp, xác định toàn bộ quá trình hai tuyển thủ không có bất kỳ trao đổi và ám chỉ nào, cũng không có bất kỳ hành vi giao dịch nào, nếu cậu kiên trì báo cáo thì cần liệt kê rõ ràng hành vi vi phạm quy tắc của họ.]
Người nọ bị nghẹn lời, bởi vì quả thật hắn không có bất kỳ chứng cớ gì, báo cáo hoàn toàn dựa vào cảm giác.
“Rốt cuộc vị MC này cũng tỉnh táo lại rồi nhỉ?” Thương Lang bình luận trong livestream, không nhịn được trêu chọc một câu.
Ngải Triết cũng nói: “Sớm như vậy không phải xong rồi à? Lãng phí bao nhiêu thời gian của Khê Khê!”
Mưa đạn cũng nhao nhao phụ họa.
Sau hai trận đấu buổi sáng, Mạc Thần với Văn Khê đứng đầu bảng xếp hạng, các tuyển thủ khác của Trung Quốc cũng cơ bản lọt vào top 80, mặc kệ cuối cùng có thể giành được thứ hạng hay không, ít nhất toàn bộ thành viên ổn định vào chung kết.
Buổi trưa cả đội ăn cơm ở cùng một chỗ, Lightning gặp Văn Khê khen đầy trời: “Mẹ kiếp, hôm nay cậu quá đẹp trai rồi! Khi cậu lên trình diễn mà tôi nổi hết da gà!”
“Ha ha ha, thật ra tôi có thể hiểu được tuyển thủ kia!” Run nói: “Khi tuyển chọn trong nước, gần như mỗi trận đấu kết thúc, nội bộ Yeyi của chúng tôi phải thảo luận về việc cậu có hack hay không.”
Giang Tân Dực “chậc” một tiếng: “YEY mấy anh có quy định toàn bộ tuyển thủ đều phải dùng đồng âm để gọi tên chiến đội phải không?”
Trần Úy: “Mỗi lần tôi nghe được đều phải qua một lát mới có thể phản ứng lại.”
Lăng Sơ Dật: “Tôi cũng vậy, vừa rồi tôi còn đang nghĩ Yeyi là cái gì…!Ừm, chúng tôi là cái gì mà…”
Thunder: “Đồ lưu manh.”
Lăng Sơ Dật: “Ừ…”
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người ở đây đều tập trung tầm mắt về phía CLM, muốn biết sau khi họ nghe được biệt danh này sẽ phản ứng như thế nào.
Tuyệt đối không nghĩ tới…
Lăng Sơ Dật: “Tôi cảm thấy rất phù hợp?”
Trần Úy: “Con mẹ nó quá thích hợp với chúng ta!”
Giang Tân Dực: “Đồ lưu manh, vừa nghe đã rất CLM.”
“……!Các cậu thấy nhận thức của mình chính xác chưa?” Người của các chiến đội khác cũng không nói gì nữa.
CC: “Tôi muốn biết biệt danh Không tiền là ai đã đặt cho chúng tôi?”
Tất cả mọi người YEY đều chuyển tầm mắt về phía Lightning, Lightning đối diện với tầm mắt của CC, không hiểu sao chột dạ, ho một tiếng: “Làm sao? Chữ cái đầu tiên của không tiền thật sự là MQ đó!”
CC: “Ừ, rất thích hợp.”
Phó Phi Tiệp: “Thật sự câu lạc bộ của chúng tôi hơi nghèo.”
Lightning: “…!Mấy người vui là được rồi.”
Người phụ trách “Phụt ——” cười, cảm thấy đám nhóc này đều quá đáng yêu.
Sáu trận đấu tiếp theo, ngoại trừ một trận Mạc Thần và Văn Khê không lọt vào vòng chung kết thì năm trận còn lại cơ bản đều vững vàng ở vị trí thứ nhất và thứ hai.
Bởi vì còn có trận chung kết, cho nên bọn họ không có rối rắm ai đi lấy vị trí thứ nhất, mỗi người đều cố gắng ghi điểm, có thể lấy bao nhiêu đầu người thì lấy bấy nhiêu đầu người.
Cho nên sau khi kết thúc tám trận đấu ở vòng bảng, người có tổng điểm cao nhất lại là Văn Khê.
Văn Khê cảm thấy, trong số 10 người cậu cầm, có năm người đều là Mạc Thần cố ý nhường cho cậu, thật sự là vừa hưởng thụ vừa bất đắc dĩ.
Cậu chỉ có thể nói: “Trận chung kết không thể như vậy.”
“Sao cơ ạ?” Mạc Thần nhướn mày.
Văn Khê cũng không nói cụ thể nên như thế nào, cậu chỉ nói một câu: “Anh hy vọng chức vô địch là của em.”
Mạc Thần sửng sốt một chút, sau đó có loại cảm giác cả trái tim đều hòa tan, cười dán vào lỗ tai cậu nói: “Được ~”
…..????????????????????????????????…..
8/1/2022
#NTT