Các Cậu Dùng Súng Tôi Dùng Cung

Chương 68


Bạn đang đọc Các Cậu Dùng Súng Tôi Dùng Cung – Chương 68


Trần Úy kéo Trần Tiêu đến một góc không người.
Đầu tiên hắn nghĩ rất tốt, muốn cho anh hắn biết tính hướng của hắn, thuận tiện xác nhận tính hướng của anh hắn.
Nhưng mà, lúc thật sự chuẩn bị come out, hắn vẫn có chút khẩn trương, ấp úng nửa ngày mới từ kẽ răng chen ra một câu: “Anh, em nói cho anh biết một chuyện, anh nghe xong đừng đánh em…”
Nghe được những lời này, trong lòng Trần Tiêu “lộp bộp” một chút, phản ứng đầu tiên là: “Mày đánh nhau với người khác?”
Nếu tuyển thủ chuyên nghiệp bị phát hiện đánh nhau với người khác thì sẽ bị cấm thi đấu!
“Không phải không phải!” Trần Úy có chút dở khóc dở cười, nhưng cũng có thể lý giải, dù sao sắp thi đấu vòng tứ kết, Trần Tiêu là huấn luyện viên của CLM, trong lòng tràn đầy suy nghĩ về trận đấu, lập tức nghĩ đến chuyện này cũng không kỳ quái.
“Không liên quan gì đến trận đấu, là vấn đề của em.” Trần Úy đành phải ám chỉ rõ ràng hơn một chút.
Trần Tiêu nâng tay chống cằm rơi vào im lặng “Tiểu Úy à, có phải em nợ tiền ở bên ngoài không? Vấn đề tiền bạc em nói với anh cũng vô dụng…!Em có muốn đi hỏi A Thần không? Hẳn là cậu ấy sẽ không thấy chết không cứu.”
Cái này đều là suy nghĩ quỷ gì thế!
Nên nói không hổ là anh ruột hả?
“Được rồi.” Trần Úy không có ý định quanh co lòng vòng, nói thẳng ra, “Không phải vấn đề tiền bạc, là tính hướng của em…!Anh, em phát hiện em thích đàn ông.”
Cuối cùng cũng nói những lời này ra, nhưng Trần Úy không có cảm giác như trút được gánh nặng, ngược lại càng thêm khẩn trương, rõ ràng thằng anh nhà mình cái gì cũng chưa nói, nhưng hắn đã có loại cảm giác bị xử phạt trước mặt mọi người, xấu hổ đến không chịu nổi.
Trần Tiêu sửng sốt một chút, không nghĩ tới Trần Úy cố ý kéo hắn đến một góc là vì nói cái này.
Thật ra Trần Úy thích nam đã có manh mối từ rất sớm.
Lúc còn đang đi học, mỗi ngày Trần Úy tan học về nhà, chia sẻ với người anh trai này không phải là nữ sinh cùng lớp có bao nhiêu xinh đẹp, mà là nam sinh cùng lớp có bao nhiêu xuất chúng, thành tích môn thể thao tốt, thổi phồng đến ba hoa chích chòe, bộ dáng chẳng những không hâm mộ ghen tị mà ngược lại rất thưởng thức, lúc ấy đã khiến cho Trần Tiêu cảnh giác.
Về sau, chắc Trần Úy cũng nhận ra mình không giống với người khác thì sẽ không nói với hắn những lời này, lúc chơi đùa với bạn bè cố tình nhấn mạnh: “Tôi nam nữ đều được!”
Cho nên, tuy ngoài miệng Trần Tiêu cho tới bây giờ chưa từng nói qua, nhưng trong lòng hắn vẫn nhận định em trai mình lưỡng tính.
Không nghĩ tới câu này thỉnh thoảng vẫn được Trần Úy treo ở bên miệng, lại ở trước khi trận đấu bắt đầu, dùng một loại hình thức trịnh trọng như vậy, nghiêm túc nói với anh trai.

Và không phải “Em là lưỡng tính”, nhưng rất chắc chắn nói với hắn – Anh, em phát hiện em thích đàn ông.
Đây có phải là nói rõ, hắn đã có người mình thích, người kia là nam?
Trần Tiêu lấy một hộp thuốc lá từ trong túi, như là muốn hút thuốc, nhưng lại đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, nhét hộp thuốc lá trở về.
Hắn chần chờ một lát, chú ý tới tầm mắt khẩn trương của Trần Úy, biết hắn nói ra những lời này cần bao nhiêu dũng khí, vì thế bất đắc dĩ cười, giơ tay xoa xoa đầu Trần Úy.
“Được, anh biết rồi.” Trần Tiêu cố gắng dùng giọng nói dịu dàng đáp lại, “Mặc kệ ba mẹ chúng ta sau khi biết chuyện này nghĩ như thế nào, ít nhất anh sẽ toàn lực ủng hộ em!”
Nghe được những lời này, cả người Trần Úy đều thả lỏng, thoải mái “Vâng” một tiếng.
Nhưng khi mở miệng lần nữa, hắn chuyển đề tài: “Anh, anh ủng hộ em nhanh thế, chẳng lẽ anh cũng thích đàn ông hả?”
Khóe môi Trần Tiêu co giật, bàn tay vốn sờ đầu Trần Úy lập tức nâng lên, nhanh chóng hạ xuống, cho hắn một cái tát, giận dữ nói: “Nhà Trần có mày là một chiếc gay còn chưa đủ hả?! Ông đây thẳng!”
Trần Úy bị một cái tát kia tát choáng váng, nhưng một giây sau chẳng những không tức giận, ngược lại cười ra tiếng.
—— Quả nhiên A Triết nhìn người rất chuẩn, anh già nhà mình thật sự là thẳng!
Nhưng ngẫm lại cũng đúng, hai người làm bạn cùng phòng đại học bốn năm, nếu Liễu Vĩ Triết có thể làm trôi chảy thì đã sớm trôi chảy, làm sao có thể đợi đến khi tốt nghiệp đại học xong mới thi đỗ nghiên cứu sinh?
Trần Tiêu nhìn nụ cười trên mặt em trai mình, sởn tóc gáy.
Chẳng lẽ bị cái tát vừa rồi của hắn ngu luôn rồi?
Kỳ quái, căn bản vừa rồi hắn đánh không dùng sức mà?
Trần Úy cười xong liền bỏ chạy, vừa chạy vừa nói: “Cảm ơn anh! Yêu anh, tym tym ~”
Nói xong thật đúng là giơ hai tay lên bắn tym cho anh mình.
Trần Tiêu bị ghê tởm đến sặc sụa, trả hắn một cái liếc mắt, nhưng mà chờ hắn chạy xa, khóe môi lại không nhịn được nhếch lên.
Thật vậy…!Vừa mới mở tủ đã trở nên gay gay.
Nhưng mà em trai mình, có thể làm gì? Chỉ có thể cưng chiều.

Cứ như vậy, Trần Tiêu vừa cười vừa một lần nữa lấy hộp thuốc lá từ trong túi ra, lấy một điếu thuốc ngậm lên miệng, rồi lại rất nhanh nghĩ tới cái gì, lấy điếu thuốc từ trên miệng xuống, thay đổi biểu cảm nghi ngờ.
Từ sau khi Trần Úy gia nhập câu lạc bộ, ngoại trừ huấn luyện chính là huấn luyện, cho dù nghỉ ngơi cũng sẽ không rời khỏi câu lạc bộ, căn bản không có cơ hội ra ngoài kết giao với người khác.
Cho nên, …!Nó thích ai?
•••••
[Xin chào tất cả mọi người, chào mừng mọi người đến với trận đấu tứ kết giải xuân SGH! Tôi là bình luận viên A Dịch!]
[Tôi là bình luận viên Thỏ Kỷ ~]
[Chiến đội tiến vào vòng tứ kết có tổng cộng 20 đội, Thỏ Kỷ coi trọng đội nào nhất?]
Điều này gần như trở thành một câu hỏi thường xuyên trước khi mỗi trận đấu bắt đầu.
Thỏ Kỷ ngồi cạnh A Dịch trên ghế bình luận viên nghiêng đầu suy nghĩ một chút, rất nhanh đã có đáp án: [CLM đi!]
Nếu là trận đấu năm ngoái, cô khẳng định không dám sảng khoái nói ra tên của chiến đội này như vậy.
Một là có quá nhiều antifan của chiến đội, một là thực lực tổng thể của chiến đội này sau khi Trần Tiêu giải nghệ, quả thật mắt thường có thể thấy được đang lùi bước.
Nhưng năm nay, khi CLM chiêu mộ ngày càng nhiều người mới, cô gần như đã lường trước được chức vô địch thuộc về CLM, cũng có thể ưỡn ngực ngẩng đầu nói tên chiến đội này: [Đến nay phối hợp giữa Momo và Wency vẫn chưa có chiến đội nào có thể phá giải! Mèo con càng đánh càng mạnh, nhìn ra được vẫn luôn tiến bộ! Mặc dù Windy trong ngày thứ tư của giải đấu thường xuyên xuất hiện sai lầm nghiêm trọng, nhưng sau đó trang chính CLM nói là bởi vì cảm lạnh nặng, bỏ qua những sai lầm của cậu ấy, ý thức chơi thật sự rất tuyệt vời!]
[Đúng vậy, Windy vẫn rất biết cẩu thả, nhưng trước kia cậu ấy thường làm hỗ trợ trong thi đấu đoàn đội, rất ít khi chơi đơn lẻ, ai có thể ngờ thành tích của cậu ấy lại có thể tốt như vậy?] A Dịch nói.
Thỏ Kỷ: [Dự bị của CLM cũng rất thú vị, sau khi kết thúc trận đấu vòng loại, cậu ấy được cư dân mạng đặt tên là “chiến lược gia”, không biết sau này có thể trở thành chỉ huy của CLM hay không!]
A Dịch: [Nhưng hình như vòng tứ kết cậu ấy không đến sân đấu, cũng không biết có thể xuất chiến hay không.]
Sau đó, hai bình luận viên giới thiệu một số đội đáng chú ý khác, tất nhiên bao gồm hai đội mạnh YEY và MQ.
QAQ xếp thứ tư giống một con ngựa đen, nhưng thật sự là bởi vì may mắn quá tốt, hiếm khi chơi 4vs4 rút phải ba đội mạnh.

Tuy nhiên, không có chiến đội top 3 nào có thể giành được vị trí số 1 cũng coi như bản lĩnh của họ.
Xếp thứ năm là DOL, chiến đội này rất lâu đời, trước kia cũng từng là ứng cử viên vô địch của SGH, nhưng bây giờ, khi các thành viên cũ giải nghệ, DOL dần dần đi xuống điện thờ, trở thành một vinh quang không thể nhớ lại.
Trong quá trình các bình luận viên lần lượt giới thiệu chiến đội, tuyển thủ chơi trận 1vs1 đầu tiên đã chuẩn bị sẵn sàng trên sân, tiến vào bản đồ chuẩn bị.
Ngay sau đó, cuộc đua bắt đầu với 40 tuyển thủ lên máy bay cùng một lúc.
Màn hình lớn quay góc khác, không còn hiển thị khuôn mặt của bình luận viên, mà là cắt vào trò chơi, chọn ngẫu nhiên góc nhìn của một tuyển thủ để hiển thị.
[Là Lam Ngạn của chiến đội QAQ!] A Dịch vừa dứt lời, sân đấu vang lên một trận than thở.
Sau khi Lam Ngạn rời khỏi CLM, hắn thường xuyên bị fan CLM vô cớ tấn công, weibo chính thức của nhóm QAQ đã đăng hai bài dài để giải thích và duy trì hành vi của hắn, nhưng tác dụng rất nhỏ.
Đối với fan CLM mà nói, hành vi của Lam Ngạn chính là phản bội, không cần rửa sạch.
Chỉ cần không phải fan cá nhân của Lam Ngạn thì cũng sẽ không đứng ở lập trường của hắn suy nghĩ cho hắn, đối xử hợp lý với việc chuyển nhượng của hắn.
Nhưng mà cái này, chắc hẳn Lam Ngạn đã cân nhắc kỹ khi quyết định chuyển nhượng.
Kể từ khi hắn thực hiện một sự lựa chọn, hắn đã chấp nhận hậu quả của sự lựa chọn đó.
Thỏ Kỷ không khỏi sửng sốt khi nghe thấy tiếng than của khán giả.
Cô là bình luận viên, đương nhiên tầm mắt rộng hơn khán giả một chút, cho nên tuy cô coi trọng CLM, nhưng cũng sẽ không vì vậy mà chỉ trích một người “phản bội” CLM, ngược lại, sau khi nghe được tiếng than của khán giả, cô cố ý biện giải cho Lam Ngạn: [Sau khi Lam Ngạn gia nhập QAQ thì phát huy cũng không tệ nhỉ? Có vẻ như phong cách của cậu ấy phù hợp với QAQ hơn CLM, và việc chuyển nhượng cũng khá khôn ngoan.]
Nghe ra ý đồ của Thỏ Kỷ, A Dịch cũng không dấu vết nói một câu: [Đúng vậy, phong cách của cậu ấy tương đối trầm ổn, không thích hợp ở lại một chiến đội có tiết tấu quá nhanh như CLM, QAQ cẩn thận đối với cậu ấy mà nói càng có không gian phát huy.

Có thể nói, quyết định chuyển nhượng của cậu ấy là khôn ngoan, nếu vẫn còn ở lại CLM, cậu ấy có thể ra sân hay không cũng không rõ.]
Hai vị bình luận viên đến điểm là dừng, không nói thêm nữa.
Mà máy quay cũng nhanh chóng cắt góc nhìn cho tuyển thủ khác.
Vòng tứ kết, rất nhiều chiến đội đã điều chỉnh cách phân chia chiến lực, phong cách chơi của bọn họ, thế cho nên người dự thi ở nội dung 1vs1 thay đổi rất nhiều so với vòng đấu thông thường.
Nói đến chiến đội MQ, sắp xếp đội trưởng CC đến thi đấu 2vs2, thi đấu 1vs1 do Phó Phi Tiệp dẫn đầu.
Sắp xếp như vậy rốt cuộc là tốt hay xấu, không trực tiếp thử xem ai cũng không biết.
Có lẽ cũng tò mò Phó Phi Tiệp sẽ đánh như thế nào, thỉnh thoảng máy quay sẽ cắt góc nhìn cho hắn, mà Phó Phi Tiệp với tư cách là tay súng bắn tỉa át chủ bài của chiến đội MQ, quả thật biểu hiện rất tốt, năng lực bắn tỉa gần như lại tăng lên, chỉ cần là con mồi bị hắn ngắm vào, gần như không thể trốn thoát.

Để thể hiện đầy đủ kỹ năng của hắn, máy quay cũng sẽ cắt góc nhìn cho những người gần đó.
Sau đó, không cẩn thận cắt cho Trần Úy đang ngồi xổm ở gần hắn.
Giờ này khắc này, Trần Úy đang trốn ở một nơi rất bí mật, dùng góc nhìn thứ ba xác nhận vị trí của Phó Phi Tiệp.
Bình luận viên không khỏi suy đoán có thể hắn sẽ tấn công Phó Phi Tiệp hay không.
Trần Tiêu cũng không chút nghĩ ngợi đã nói: “Không, tuyệt đối Tiểu Úy sẽ trốn tránh, thẳng đến khi Phó Phi Tiệp rời đi.”
Đối với việc này, Mạc Thần sâu sắc cho là đúng: “Nếu là người khác hắn còn có khả năng xông tới liều mạng một phen, Phó Phi Tiệp thì không có khả năng.”
Bọn họ chưa thấy Trần Úy cứng đối cứng với hai đội mạnh như YEY và MQ bao giờ.
Lúc tường thuật lại cho Trần Úy, Mạc Thần nhấn mạnh khi nào cần trốn, khi nào có thể xông lên, nhưng Trần Úy nghe xong vẫn có phán đoán của mình, phàm là gặp phải tuyển thủ tương đối mạnh, cho dù hắn có sáu phần nắm chắc ăn được cũng tuyệt đối không mạo hiểm.
Nhưng mà, ngay sau khi Trần Tiêu với Mạc Thần khẳng định không lâu, đột nhiên Trần Úy đứng lên, vừa xông tới chỗ Phó Phi Tiệp vừa ném một quả lựu đạn!
“Bùm” một tiếng thật lớn, nổ đến Phó Phi Tiệp luống cuống tay chân, tuy hắn đúng lúc né tránh quả lựu đạn này, nhưng nhất thời tìm không thấy chỗ trốn.
Không đợi hắn ném một quả bom khói che giấu thân hình của mình thì Trần Úy đã khiêng súng đột kích ngắm vào hắn.
Sau một loạt tiếng súng, một thông báo hệ thống được đảo qua góc trên bên phải của màn hình lớn.
[CLM-Windy đã gϊếŧ MQ-FFJ bằng súng đột kích!]
Nhìn thấy thông báo này, sân đấu kinh ngạc ầm ầm, nhưng kinh ngạc nhất chính là đồng đội và huấn luyện viên của Trần Úy.
Trần Tiêu: “Mẹ kiếp?!”
Tên nhóc này, từ khi nào trở nên mãnh liệt như vậy?!
Giống như biểu hiện để cho ai thấy cái gì đó?
…..????????????????????????????????…..
1/1/2022
#NTT


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.