Cá Mặn Phơi Nắng

Chương 16: Đại Hội Võ Thuật


Đọc truyện Cá Mặn Phơi Nắng – Chương 16: Đại Hội Võ Thuật


Hằng năm vài dịp cuối năm lý gia sẽ tổ chức đại hội võ thuật, nơi để cho các thành viên thể hiện sự tiến bộ thành quả của một năm luyện tập, kèm theo phần thưởng hấp dẫn mà gia tộc ban tặng cho những người đứng đầu.

Năm nay đại hội đặc biệt sôi trào, vì sẽ tuyển chọn năm thành viên xuất sắc nhất đi tham gia đại hội võ thuật phong sơn thành.

Nơi sẽ có Tiên thiên tông đến dự tuyển chọn thành viên.

Tiên thiên tông nơi thế hệ võ giả trẻ tuổi phong sơn thành, thậm chí của cả Nam Hạ vương triều hướng đến.

Năm nay lý gia đại hội võ thuật tuyển chọn thành viên từ 25 tuổi chở xuống.

Buổi sáng tại diễn võ đường toàn bộ thanh thiếu niên lý gia đã tập hợp đầy đủ.

Diệp thiên, tiểu bạch cũng tới xem náo nhiệt, năm nay Lý Mộng Linh không tham gia, ai cũng biết năm thành viên tham gia đại hội võ thuật phong sơn thành chắc chắc sẽ có nàng một trong.

Chứ để nàng lên sân luyện cốt đại thành có vẻ ăn hiếp người quá (lý gia không có mấy người biết nàng đã đột phá luyện huyết cảnh), gia chủ và các nguyên lão đều ngầm đồng ý.

Năm nay đăng ký tham gia có một 128 thành viên đăng ký tham gia, Tiểu Uyên, lý Phá Thiên đều tham gia.

Diệp Thiên, Tiểu Bạch chạy tới khán đài ngồi bên cạnh Lý Mộng Linh.

Diễn võ đường chứa được khoảng mấy trăm người nay đã chật kín.

Thể lệ của thi đấu 128 người tham gia đấu loại trực tiếp đến khi quán quân ra đời, đối thủ nhận thua, không còn sức chiến đấu hoặc rớt khỏi võ đài thì người còn lại sẽ chiến thắng vào tiếp vòng trong.

Giờ cử hàng đã tới, gia chủ họ Lý Lý Thiên Hoàng đứng tại diễn võ đường khai mạc đại hội.

Lời khai mạc chỉ một vài câu ngắn ngọn nhưng làm các thanh thiếu niên tham gia nhiệt huyết sôi trào, đặc biệt là phần thưởng, quán quân sẽ đạt được phá cảnh đan, đan dược cấp ba để đột phá một tiểu cảnh giới, hoặc một thanh địa cấp phàm khí.


Còn các hạng còn lại sẽ được chọn võ kỹ hoặc cấp hai đan dược tuỳ theo thứ hạng.

Số hàng được sếp từ cao đến thấp, những số đầu là các hạt giống, lúc này Lý Tiếu có tham gia đi đấu và là ứng cử viên quán quân, trước hắn bị Lý Mộng Linh đánh trọng thương đáng ra phải nằm một tháng nhưng nhờ có đan dược lên hắn đã có thể thi đấu bình thường.

Diễn võ đường chia làm bốn lôi đài, số 1 sẽ thi đấu cùng số 128, 2 thi đấu cùng 127 cứ thế cho đến từng thành viên lên sân.

“Đại hội thi đấu bắt đầu.” Tiếng của Lý Thiên Hoàng làm lễ khai mại kết thúc.

Trọng tài là những trưởng lão luyện huyết để ứng phó mọi sự tình đột xuất, thi đấu bằng đao thật kiếm thật lên sẽ chỉ dừng ở điểm giới hạn mà thôi, nếu người nào quá khích mà chém giết đối thủ sẽ bị loại, thậm trí phế đi võ đạo.

Bốn lôi đài từng vị trọng tài đi lên.

Người trủ trì bắt đầu hô từng thí sinh lên đài.

“Số 1 Lý Tiếu đối chiến 128 Lý Quân lên lôi đài 1.”
“Số 2 Lý Tứ đối chiến 127 Lý lăng lên lôi đài số 2.”
…..!
Chưa đến lượt Tiểu Uyên và Lý Phá Thiên lên đài, hai người số 16 và 20 lên hai người chạy đến chỗ Diệp Thiên chơi.

Hai người hoàn toàn không một chút nào hồi hộp căng thẳng cả, chỉ giống như tỷ thí thường ngày, có thể trải qua thiên sơn chém giết hai người chững chạc và tự tin hơn nhiều.

“Cô gia, tiểu thư tý nhớ ủng hộ ta.”
“Anh rể,tỷ tỷ còn có Tiểu bạch nữa nhớ hộ cho ta.”
Hai người cười nói vui đùa không quan tâm đối thủ là ai.

“Tý Tiêu Uyên lên lôi đài nhớ khắc chế bớt đừng có chặt người khác làm hai.”
Diệp Thiên sợ tiểu Uyên hưng phấn quá mức nhỡ tay chém giết người khác thì phiền toái lên nhắc trước.

“Ta sẽ cô gia yên tâm.”
Tiểu Uyên hí hửng cười đáp, nhưng trên mặt nàng chẳng có một chút ý tứ nào muốn nghe lời.

Diệp thiên cũng đành ôm đầu bất lực.

Bên kia lôi đài đang chém giết khí thế.

Lý tiếu đứng trên lôi đài vẻ đầy sự cấp thiết muốn đạt quán quân để lấy lại sự tự tin sau khi bị Lý Mộng linh đè xuống đánh.

“Lý tiếu sư huynh xin nhẹ tay.”
Lý quân ôm quyền chào hỏi Lý Tiếu.

Lý Tiếu cũng gật đầu.

“Bắt đầu.” Trọng tài hô.

Lý tiếu hoàn toàn không có ý tứ rút kiếm ra.

Còn bên Lý quân đã rút thanh trường đao của mình lao lên chém về Lý Tiếu.


“Sư huynh đắc tội.”
“Hoàng tuyền nhất đao.”
Ánh đao chém tới cực nhanh về Lý tiếu, nhưng cảnh giới quá chênh lệch Lý Tiếu dễ dàng né tránh, và tung một quyền vào mặt của Lý Quân.

Ầm,bị quyền trúng mặt Lý Quân hoàn toàn bất ngờ không phản kháng được, máu mũi chảy ra, Lý Quân hoàn toàn mất đi ý thức.

“Lý Tiếu thắng vài vòng tiếp theo.”
Thi đấu dồn dập các hạt giống hoàn toàn dễ dàng đánh bại các đối thủ của mình, rất nhanh đã đến Lý Phá Thiên, Tiểu Uyên lên đài.

“Số 16 Tiểu Uyên đối chiến 112 Lý Tĩnh.”
“Số 20 Lý Phá thiên đối chiến 108 Lý Toàn.”
Hai người chào Diệp Thiên rồi leo lên võ đài.

“Tiểu Uyên, phá Thiên cố lên.”
“Meo meo.”
Diệp Thiên với Tiểu Bạch cổ vũ, còn Lý Mộng Linh vẫy tay với hai người.

Trên sân Tiểu Uyên đối mặt với Lý Tĩnh.

“Sư muội nhớ hạ thủ lưu tình.”
“Sư huynh cũng vậy.”
LÝ Tĩnh luyện nhục sơ đoạn cười nói với Tiểu Uyên, không quá xem trọng nàng.

Trọng tài hô bắt đầu Lý Tĩnh, Tiểu Uyên rút vũ khí ra, Tiểu Uyên vẫn là thanh hung khí cao bằng nàng,còn Lý Tĩnh thì là một thanh bình thường trường kiếm.

“Phá sơn đao.”
“Như vũ kiếm.”
Đao kiếm đỏ rực chạm vào nhau, đao khí thế như Thiên quân của Tiểu Uyên làm Lý Tĩnh, thậm chí trọng tài đều bất ngờ.

Cheng, ầm
Đao của Tiểu Uyên cắt đứt trường kiếm của Lý Tĩnh chém lướt qua Lý Tĩnh rơi xuống sàn tạo ra một vết đao mấy tấc.

Tiểu Uyên cười như không cười nhìn Lý Tĩnh.


Lý Tĩnh như bị định thân thuật hoang toàn sợ hãi nhìn Tiểu Uyên, lưỡi qua lướt qua mặt hắn toàn toàn cảm nhận được sự lành lạnh của cây đao, không khí tạt vào mặt hắn chó chút rát, nếu đao đó mà trúng người hắn sợ hắn bị chẻ ra làm đôi.

“Ta nhân thua.”
Lý Tĩnh có chút run rẩy sở hãi báo nhận thua.

Không khí võ đài có chút quỷ dị, khán giả không tưởng được Tiểu uyên mạnh như vậy, ngay cả các thí sinh cũng không có mấy người cam đam tiếp được một đao của Tiểu Uyên, Lý Tiếu nhìn thấy một đao của tiểu Uyên cũng có chút áp lực.

Tiểu Uyên tươi cười xuống đài chỉ để lại đang run rẩy Lý Tĩnh.

“Biết ngay mà.”
Diệp Thiên vỗ vỗ chán nhìn Tiểu Uyên rời sân.

Bên Lý phá thiên cũng thuận lợi chiến thắng, chiêu như vũ kiếm của hắn quỷ mị dễ dàng đánh bại đối thủ.

Chỉ trong buổi sáng đã hoàn thành sơ thí đã kết thúc, 64 thí sinh chiến thắng vui mừng phấn khởi, còn 64 kẻ bại thì có chút không cam lòng nhưng đành chịu.

Trên khán đài Diệp Thiên ôm tiểu Bạch nói chuyện với Lý Mộng linh rất nhập tâm, tay hắn cũng không rảnh rỗi nắm chặt bàn tay nhỏ của nàng.

Vòng sơ loại diễn ra xong các thí sinh với khán giả nghỉ trưa để buổi chiều thi đấu chọn ra 32 thí sinh tiếp theo.

Đến khi kết thúc Diệp Thiên mới lưu luyến buông tay Lý mộng Linh ra,Lý Mộng lườm Diệp Thiên một cái rồi vội đi như muốn lẩn trốn hắn.

Lần thứ hai bị Diệp Thiên nắm tay, nhưng nàng không có nổi một tia dũng khí để phản kháng, mặt vẫn đỏ tim vẫn đập liên hồi nhưng nàng lại có chút chờ mong, thích thú.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.