Bước Nhầm Vào Con Đường Hôn Nhân

Chương 171: Phát Hành Phim


Bạn đang đọc Bước Nhầm Vào Con Đường Hôn Nhân – Chương 171: Phát Hành Phim


Trước đây trong đoàn phim vấn đề mà Khổng Hi Nhan bị hỏi nhiều nhất chính là diễn xuất và chăm sóc nhan sắc, nhưng từ lúc Trì Vãn Chiếu đưa ra bức tranh kia, tất cả mọi người đều quan tâm đến chuyện tình cảm của nàng.
Trước đây cũng có người tò mò rồi, nhưng bọn họ cũng không dám trắng trợn quá, vừa là liên quan đến địa vị Trì Vãn Chiếu, vừa là vì Sài Nhân, không ít người còn nhận định bọn họ là tình tay ba, thậm chí có người tin chắc nàng và Trì Vãn Chiếu chỉ là diễn trò, nói không chừng lúc nào đó liền phân tán.
Nhưng sau khi bức chân dung được lộ diện thì khác hẳn.
Thầm mến mười năm.
Bốn chữ đơn giản chứa đựng bao nhiêu tình cảm không cần nói cũng biết.
Dẫn đến suy đoán về tình tay ba hoàn toàn sụp đổ, thậm chí còn tát thẳng vào mặt những người trước kia nói cả hai là gặp dịp thì chơi.
Mà bên trong đoàn phim, Khổng Hi Nhan trở thành đối tượng được quan tâm chu đáo, giờ nghỉ, các món ăn thức uống ngon đều được đưa đến, thậm chí có nữ nhân viên còn hào phóng tặng hai phần, một phần nói rõ là gửi cho nữ thần mới của cô ấy – Trì tổng.
Ngoài ra, trên weibo còn có người lập ra Trì Vãn Chiếu Hậu viện hội.
Còn nhanh chóng thành lập một nhóm fans.
Fan có lớn tuổi nhỏ tuổi, bọn họ tự xưng là fan vì nhan sắc, số còn lại là fan vì tài năng, Khổng Hi Nhan biết chuyện này xong thì dở khóc dở cười.
Nếu như để Trì Vãn Chiếu biết, trăm phần trăm sẽ đen mặt ra lệnh giải tán.
Phó Thu thấy Khổng Hi Nhan đang ngẩn cười, còn tự cười một mình, cô đến gần nhỏ giọng hỏi: “Khổng tỷ, chị là đang nhớ Trì tổng hử?”
Khổng Hi Nhan nghe thế, nghiêng đầu nhìn cô: “Không phải thì chẳng lẽ nhớ em?”
Phó Thu xoa xoa cánh tay đang nổi da gà, từ lúc Khổng tỷ và Trì tổng công khai, hai người càng ngày càng ngọt ngào, lần trước còn đi tham ban lúc nửa đêm! Thực sự khiến đoàn phim chuyên ăn dưa bị bất ngờ, nghĩ đến giây trước mấy người họ còn chuẩn bị hẹn hò với Chu công mà mấy giây sau vẻ mặt như hít cần, thực sự buồn cười.
Chỉ là quay đầu ngẫm lại, bản thân Phó Thu cũng cảm thấy khó mà tin nổi.
Trì tổng lại đơn phương Khổng tỷ nhiều năm như vậy.
Chuyện này thật sự là tình tiết chỉ có thể xuất hiện trong phim thần tượng.
Chưa kể hai người họ đều có nhan sắc, lại xứng đôi như thế, cũng không trách được có người không tin.

Ngay cả bản thân cô cũng đều cảm giác như giấc mơ vậy.
Khổng Hi Nhan trang điểm xong Phó Thu vẫn còn ngẩn người, mãi đến khi trường quay đã chuẩn bị xong xuôi mới hoàn hồn, cô giúp Khổng Hi Nhan cầm áo khoác, nhìn nàng mặc thanh y tóc dài mềm mại đứng trong màn ảnh, có gió thổi làm tóc bay bay, không cần hào quang nhưng vẫn có nét đẹp chấn động lòng người!
khác một trời một vực với.

Nếu tạo hình trong là cô bé lọ lem thì chính là công chúa trăm phần trăm.

Bất kể là tạo hình hay trang phục cũng đều xa hoa, hơn nữa ngũ quan nàng xinh đẹp cân đối, chỉ cần trang điểm một chút cũng tỏa sáng chói lọi.
Giống như trên weibo có người nói đùa, dù không ra gì thì cũng có thể thu hồi vốn dựa vào khuôn mặt của Khổng Hi Nhan.

Nhưng nói đùa rốt cuộc vẫn chỉ là nói đùa.
Đội ngũ sản xuất đều là người có tiếng, thêm diễn xuất của Khổng Hi Nhan, còn có nam chính bảo đảm phòng vé Lục Hồi, được định sẵn là không thể nào trở thành bộ phim dở tệ.
Phó Thu đứng ở trường quay nhìn chằm chằm Khổng Hi Nhan, nhớ lại bản thân cô đã từng nói với nàng một câu.
Cô nói sau này Khổng tỷ nhất định sẽ bạo hồng.
Bây giờ nghĩ lại, cô nói sai rồi.
Khổng tỷ – sẽ trở thành một huyền thoại.
Ánh mắt Phó Thu sáng quắc, sắp sang tháng mười, ban đêm trời sẽ lạnh, nhưng trong lòng cô cất giấu một đám lửa, bởi vì cô muốn tận mắt chứng kiến huyền thoại ra đời!
Sau khi quay cảnh ban đêm xong xuôi thì Khổng Hi Nhan càng bận rộn.

là một bộ phim nữ chủ tiêu chuẩn, kịch bản của nàng dày một xấp, ở trong đoàn phim từ sáu tiếng đến tám tiếng, về sau là mười, mười hai tiếng liền, quay phim xong còn phải vội vàng đi chụp tạp chí, thông cáo, chứ đừng nói còn phải lo đám cưới cùng Trì Vãn Chiếu, có lúc đi thử váy cưới nàng không kịp cởi đồ đã ngủ gật.

Người gầy đi hẳn.
Trước kia lúc quay nàng sút mất năm, sáu cân (bằng ba, bốn cân thường).

Trở về thành phố B một thời gian mới hồi lại được.

Bây giờ bận rộn như vậy, vòng eo vốn là con kiến lại càng nhỏ thêm, vì chuyện này mà mỗi lần nhìn Trì Vãn Chiếu nàng đều rất cẩn thận, chỉ sợ cô không vui.
Thế nhưng Trì Vãn Chiếu cũng không nói gì, chỉ là thay đổi thực đơn để nàng ăn đồ bổ, hai người ở chung cũng ăn liên tục, từ bàn ăn có thể ăn đến trên giường.
Rất nhanh, sẽ được công chiếu, Khổng Hi Nhan lại nhiều thêm một lịch trình, là quảng bá phim điện ảnh, trong lúc đó, nàng sẽ gặp lại Lâm đ*o, Viên Tu Tuấn cùng nhiều gương mặt quen thuộc khác.
Sài Nhân cũng tham gia.
Thái đội của Khổng Hi Nhan với Sài Nhân giờ là bạn bè, thậm chí trên sân khấu còn chủ động ôm ấp, Sài Nhân cũng thỉnh thoảng nhắc đến quan hệ giữa hai người khi phỏng vấn, càng khiến người ta tin tưởng scandal với Trì tổng ngày trước hoàn toàn là bịa đặt.
Điều này khiến cho fan hai bên vốn dĩ luôn xé nhau cũng từ từ hòa thuận, thậm chí thỉnh thoảng còn giương cao cờ Nhan Nhân cp.
Có lúc Phó Thu lướt weibo thấy những tin tức đó đều sẽ xem như chuyện hài hước đem ra chọc cười Khổng Hi Nhan.
Thờ gian dần trôi, chẳng mấy chốc đã đến ngày công chiếu trước.
Buổi công chiếu trước đầu tiên là ở thành phố B, ngoại trừ các diễn viên chính tham gia thì có không ít các nhà phê bình phim trong nước, trong đó có hai người được mệnh danh là Lưỡi độc trong giới phê bình, bọn họ có quan điểm riêng, ngôn từ sắc bén, chưa bao giờ nói giảm nói tránh chứ đừng nói là có thể bị mua chuộc; trước kia có một bộ phim chuẩn bị chiếu thì suy tính mời hai người này nói lời hay một chút, kết quả bị hai vị trực tiếp nêu tên phê bình.
Vì thế Khổng Hi Nhan nhìn thấy hai vị có mặt không khỏi đổ mồ hôi lòng bàn tay.
Viên Tu Tuấn ngồi bên cạnh nàng cười nói: “Anh còn tưởng em sẽ không căng thẳng.”
Khổng Hi Nhan nghiêng đầu nhìn anh: “Viên lão sư lại nói đùa, sao có thể không căng thẳng chứ.”

Dù sao đây là bộ phim hoàn chỉnh đầu tiên sau khi nàng trở lại.
Hoặc là nói, đây cũng là bộ phim điện ảnh đầu tiên của nàng trong showbiz.
Ba năm trước nàng thành danh nhờ một bộ truyền hình, đều nói phim truyền hình kéo fan tốt, điện ảnh thì ăn khách hơn, lúc đó mới xuất đạo nàng nhờ bộ phim kia mà được bước chân vào hàng ngũ Tứ tiểu hoa đán, sau đó có vô số tài nguyên, nàng cũng đóng tiếp hai bộ phim truyền hình, vững chắc trong giới một thời gian muốn chuyển sang đóng điện ảnh thì bị scandal dẫn đến bị cấm sóng, phong sát khỏi showbiz.
Cho nên khi nàng diễn, bản thân cũng không thấy có gánh nặng gì, vì đó không phải lần đầu tiên.
Nhưng gây ra cảm giác căng thẳng lâu lắm mới có.
Đang nghĩ, bốn phía đột nhiên đen kịt, có tiếng nhạc vang lên, công chiếu bắt đầu.
Trong màn ảnh, hoàn cảnh ban đêm, ngờ ngợ nhìn thấy hai bóng dáng đang bước đi, một người chân thọt, cơ thể nghiêng ngả, người còn lại đi rất nhanh, dường như mặc định người sau sẽ phải đuổi lên.
Đi được chừng hai phút, có người hỏi: “Còn xa lắm không?”
Tên còn lại trả lời: “Phía trước kia rồi.”
Vừa dứt lời, hai người song song đứng lại tại chỗ, phía trước cách đó không xa có mấy cái lều, tiếng cười đùa truyền đến, trong màn ảnh, bên đống lửa, xuất hiện năm cô gái trẻ trung phấn chấn, bọn họ hồn nhiên không biết có nguy hiểm ở ngay gần, thậm chí còn đang nâng ly thưởng thức.
Giờ khắc này, không khí vui vẻ ở đây cùng không khí âm u nặng nề ở kia tạo thành sự đối lập rõ rệt, nhưng người xem thì không vì vậy mà hít thở bình thường, ai nấy đều đang lo lắng đề phòng, bầu không khí như vậy tồn tại mãi đến khi hai gã đàn ông xông thẳng đến được đẩy lên cao trào.
Khổng Hi Nhan thậm chí còn nghe được phía sau có tiếng hít sâu cùng tiếng kinh ngạc thốt lên theo bản năng.
Trong màn ảnh, hình ảnh ấm áp vừa rồi xoay chuyển, biến thành mèo vờn chuột, hai người đàn ông sau khi bắt giữ bốn cô gái thì bắt đầu tìm kiếm cô gái cuối cùng ở khắp nơi, mà cô gái này đang trốn sau một cái cây, cách đó không xa là vách núi, cô gái ném một chiếc giầy bên vách núi, giả vờ như vì quá hoảng sợ nên đã nhảy xuống dưới.
Quả nhiên không lâu sau hai người đàn ông kia cũng tìm đến nơi này, gã cao to hơn nhìn chằm chằm chiếc giày bên vách núi, mãi lúc lâu sau mới xoay người rời đi.
Cô gái cuối cùng trốn ở phía sau cây thật lâu, đến khi chân trời sáng lên mới run cầm cập khom người đi ra, cô vừa bước được vài bước thì thấy trên đất có có bóng đen, từ từ ngẩng đầu, màn hình theo ánh mắt cô hướng lên trên, còn chưa kịp nhìn rõ mặt gã đàn ông thì nghe thấy một tiếng “Aaaa”.
Màn hình đen kịt lại!
Âm nhạc bắt đầu vang lên, hai chữ cái màu trắng thình lình xuất hiện.

||||| Truyện đề cử: Đại Lý Tự Khanh |||||
Hừng đông!
Trước đó Khổng Hi Nhan cũng không có thời gian để xem phim, cho nên nàng cũng giống như những người có mặt ở đây, hai mắt dính chặt vào màn hình.
Bộ phim này của Lâm Nghị Sâm không giống các phim khác, nó tăng thêm phần hồi hộp so với điện ảnh truyền thống, càng thêm làm người say mê, mà diễn xuất tuyệt vời của Khổng Hi Nhan và Viên Tu Tuấn được thể hiện hoàn hảo, tình cảnh hai người gặp nhau lần đầu tiên khiến người xem không nhịn được lo lắng, sốt ruột thay cho nhân vật chính.

Sau đó dũng khí đấu trí với người dân càng khiến mọi người thích thú, rõ ràng chỉ có hai người, rõ ràng là yếu thế, nhưng mỗi lần đều có thể chuyển nguy thành an, hai người IQ cao một khi kết hợp chính là vô cùng ăn ý.
Mà Phương Tử là một tia ấm áp trong phim.
Kết cục của em thì đã định.
Trước khi em chết chỉ có cây bút máy do Dương lão sư tặng ở bên, khán giả xem phân cảnh này không khỏi ướt viền mắt, họ thương tiếc cho một Phương Tử ở phần sau vì chính nghĩa và tình yêu mà hi sinh tính mạng, sự thay đổi to lớn của em, đủ để khiến người ta ghi lòng tạc dạ.
Cảnh cuối của bộ phim, vẫn là khung cảnh đen kịt, có hai người đứng trên vách núi.
Tất cả thăng trầm đều đã qua, năm nữ sinh cũng được giải cứu an toàn, mà hai người được ca tụng như anh hùng – Dương Thanh Diệp cùng Trịnh Viện – lại biến mất trước lễ khen thưởng.
Bọn họ đứng trên vách núi, một lúc lâu.
Gió lạnh thổi vù vù, ánh mắt mọi người đều đang chăm chú nhìn vào hai người trên màn ảnh.
Vẻ mặt cô gái bình thản, ánh mắt sáng sâu thẳm, cả hai không ai mở miệng, khi tia ánh nắng bình minh đầu tiên chiếu vào hai người thì cả hai quay sang nhìn nhau, mỉm cười.
Bọn họ – đang đợi ánh sáng.
Cùng với lần xuất hiện đầu tiên trong phim của cả hai, đối lập vô cùng mạnh mẽ!
Mọi người nhiệt liệt vỗ tay cho sự sắp xếp tài tình này, Khổng Hi Nhan bên tai nhất thời vang lên tiếng bốp bốp giòn giã, nàng quay đầu nhìn, thấy hai vị lão sư được mệnh danh Lưỡi độc đang nói chuyện với nhau, thỉnh thoảng còn gật đầu, một trong hai vị chạm vào ánh mắt nàng thì khẽ mỉm cười, Khổng Hi Nhan cũng cười lại rồi thu hồi ánh mắt, cúi đầu, trong mắt có ánh nước.
Lễ công chiếu đầu tiên của có khen chê lẫn lộn.
Những nhà phê bình phim thì dồn dập khen ngợi, nhưng các khản giả được tham gia xem trước thì nói rằng đây chỉ là một bộ điện ảnh với kịch bản cẩu huyết, cảnh hồi hộp thì cũng không thấy hồi hộp ở đâu, không hay chút nào.
Bọn họ thậm chí công kích những nhà phê bình kia, nói rằng họ là vì nể mặt đạo diễn Lâm Nghị Sâm, cùng với Viên Tu Tuấn và Khổng Hi Nhan nên mới khen ngợi, nhưng những suy đoán này hoàn toàn vô căn cứ, nguyên nhân chính là hai vị Lưỡi độc kia trước đây từng chê phim của Lâm Nghị Sâm tơi tả, nên nếu nói nể mặt mũi ông thì là không có chuyện đó.
Mà các khán giả khác cũng có ý kiến bất đồng với bộ phận chê bai.
Bọn họ cho rằng đây là tác phẩm hay hiếm có trong mấy năm gần đây, rất đáng bỏ tiền đi xem.
Lễ công chiếu vì những đánh giá này mà nhảy lên hot search, gây ra chú ý lớn, bọn họ đều bị sự tranh cãi qua lại thúc đầy lòng hiếu kỳ, muốn tận mắt đi xem rốt cuộc phim này hay hay dở.
Hai ngày sau.
chính thức được công chiếu rộng rãi..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.