Brown Eyes….love!!!!

Chương 26


Bạn đang đọc Brown Eyes….love!!!! – Chương 26


Mắt Ivy thâm quầng, cả đêm hôm qua nó không ngủ,sáng ra nhìn mặt nó như ma khiến Sarah hoảng hồn.
_Cậu sao thế?vào soi gương xem kìa!!Hai mắt bụp lại rồi đó!
Ivy đưa tay dụi mắt:
_Tối qua mình không ngủ được!
_Dù có chuyện gì cũng phải lo giữ sức khỏe chứ?Cậu có như thế cũng đâu thay đổi được gì!
Ivy lắc đầu:
_Mình đâu muốn thay đổi,mình cũng không muốn suy nghĩ nhiều,thế nhưng…những chuyện đó cứ ám ảnh mình hoài,nhắm mắt là lại thấy,lại nhớ..
Sarah vỗ vai bạn:
_Mình hiểu mà nhưng cậu co như thế là không được đâu!!!Thôi cậu lo dẹp hành lý đi,để ra sân bay chứ!
_Uhm!_nó gật đầu…phải đi thôi!Để không nghĩ ngợi gì nữa hết!
_Mình chở cậu lên sân bay!Anh Dennis đòi chở nhưng mình nghĩ cậu không muốn!
_Cám ơn cậu!
Nó thở dài!!Nắng lên rồi!giờ này chắc mọi chuyện đã xong rồi!!!Tuy mới là đính hôn thôi nhưng…cầu chúc 2 người được hạnh phúc!!!
—————————————
Lễ đính hôn được tổ chức tại khách sạn 5 sao Only,1 cách đơn giản,chỉ có mặt gia đình 2 bên.Ba mẹ của Stephanie đã đáp chuyến bay đến Mỹ cách đây 2 ngày…Còn về phía nhà hắn thì có thêm vài người họ hàng nữa,nhưng không có Jack…
Hắn bận 1 bộ lễ phục màu đen,that cravat trịnh trọng,hôm nay là ngày quan trọng ngất cuộc đời nó,ah không,chỉ mới là đính hôn thôi,nhưng cũng coi là 1 ngày cực kỳ quan trọng đấy chứ!Đã đến giờ dự kiến,nhưng nhân vật chính vẫn chưa xuất hiện,Stephanie.
Lúc đầu mọi người chỉ nghĩ là con gái nên chuẩn bị chậm chạp,sẽ đến trễ 1 tí nhưng đến giờ này,đã quá trưa rồi mà vẫn không thấy,nên tất cả bắt đầu lo lắng.
_Con bé đâu rồi?Sao giờ vẫn chưa đến?_mẹ hắn nhìn hắn_con gọi cho nó đi,hồi sáng nó bảo với mẹ là đi ra tiệm trang điểm rồi sẽ kêu tài xế chở thẳng đến đây!
Hắn cầm điện thoại,gọi cho Stephanie:
“Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được”
Qúai lạ?Cô bé tắt máy ư?Hắn liền gọi cho chú tài xế:
_Alo!chú James ah?chú đang ở đâu thế?

_Tôi đang ở nhà cậu_người đó trả lời
_Sao chú lại về nhà?Stephanie đâu?_hắn hét to,tất cả mọi người đều nghe thấy nó,hồi
hộp..
_Cô ấy bảo tôi chở đến tiệm trang điểm,rồi bảo rằng chút nữa có bạn đến chở đi tới chỗ
làm lễ,nên kêu tôi mới về nhà!
Hắn buông thỏng điện thoại,cô bé đi đâu vậy không biết?Bạn cô ấy là ai?cô ấy làm gì có bạn bè ở đây?mẹ Stephanie và mẹ hắn liền chạy tới:
_Sao rồi con?Stephanie đâu rồi?
_Con không biết!_hắn lắc đầu.
_Sao lại không biết?_mẹ hắn hốt hoảng hỏi.
_Cô ấy bảo rằng có bạn đến chở đi tới đây!
_Bạn ư?con bé có bạn ah?
Hắn im lặng không nói,vẫn mãi suy nghĩ…
Bạn???ai là bạn của Stephanie?nếu thật sự có bạn thì bây giờ lẽ ra là đến nơi rồi chứ?Chẳng lẽ,cô bé bị người nào chơi xấu ư?Suy nghĩ của hắn liền dẫn đến Jessica,chắc là con nhỏ này rồi,chỉ có nó mới nghĩ ra được những trò như thế!Tình cảm bệnh hoạn của Jess hắn đã biết rõ từ lâu,nhưng lâu nay thấy nó có vẻ đã không còn chú tâm đến hắn nữa,không ngờ….Nếu thật sự là cô thì tôi không bỏ qua đâu,hắn tức tối
_Con gọi đến tiệm trang điểm đi,nhanh lên con!
Hắn lại bấm fone:
_Alo!
_Chị NiNi,em đây!
_Henry hả?Có chuyện gì không em?
_Stephanie đâu chị?
_Stephanie ah?chi đâu biết!
Tim hắn đập nhanh:
_Không phải sáng nay cô ấy đến chỗ chị trang điểm sao?tài xế nhà em chở cô ấy ra tiệm của chi mà!

_Đâu có,hôm qua cô bé điện thoại bảo là dời buổi lễ đính hôn đến tuần sau nên hủy cái hẹn sáng nay,không phải sao em?có chuyện gì ah?
_Không,không có gì đâu!cám ơn chị ._Hắn cúp máy..
Vậy hóa ra không phi Jessica bày trò mà chính là em sao?Stephanie?em đang làm cái trò gì vậy?Hắn lo lắng….giờ em đang ở đâu??
“Reng…reng…”
Tiêng chuông điện thoại reo lên làm hắn giật mình…là số của Stephanie,hắn liền bắt máy
_Alo,Stephanie,bây giờ em đang ở đâu?
_……………..!
_Alo,alo!_hắn hét lên
_Anh ah!_giọng cô bé vang lên nhẹ nhàng
_Em đang ở đâu?
_Nghe em nói!em xin lỗi…em biết anh đang cố gắng làm em vui và hạnh phúc,nhưng mà…_cô bé nghẹn ngào_người anh yêu không phải em mà là chị ấy!
_Em nói cái quái gì thế?
_Em biết,chị ấy cũng yêu anh!
_Stephanie ah!
_Em đã gặp chị ấy! Chỉ để khẳng định rõ sự thật,và dù chị ấy có chối nhưng anh ah…chị ấy yêu anh lắm!
_Em đừng nói nhãm nữa!
_Chúng ta sẽ không lấy nhau nữa!_cô bé nói giọng quả quyết.
_Bây giờ em đang ở đâu?_hắn bỏ qua câu nói của Stephanie,vẫn hỏi.
_Nếu chị ấy thật sự không có tình cảm với anh thì chắc em không như thế này đâu. Dù thế nào thì em vẫn muốn là người đem lại hạnh phúc cho anh!Nhưng em hiểu…nếu không phải là chị ấy thì…không được!Đúng không anh?
_Anh đã nói là đừng nhắc đến chuyện đó nữa mà!

_Bây giờ em phải nhắc thôi!em không biết lý do vì sao mà chị ấy lại từ chối anh,nhưng em hiểu yêu một người mà không đến được với người đó là đau khổ như thế nào!!!anh hãy đến với chị ấy đi!!em tin lần này chị ấy sẽ không từ chối anh nữa đâu!
_Anh không làm được!em đừng có như thế!anh không xa em đâu.
_Anh lo cho bệnh tình của em ah?anh yên tâm!em đã đỡ rất nhiều rồi!em sẽ về Pháp chữa trị,em sẽ ổn thôi mà!
_Không được!_hắn không biết nên làm sao trong hoàn cảnh này.
_Ah,bây giờ thì anh nhanh chân lên đi!đến sân bay nội địa!
_Em đang ở đó ah?
_Không!chị ấy đang ở đó!
Tim hắn như ngừng đập:
_Sao?
_Chị ấy quyết định sẽ đi nơi khác sinh sống,chị ấy bay chuyến 2h!em tra danh sách hành khách đó!anh thấy em giỏi không?
_Anh không quan tâm!em đang ở đâu?
_Anh đừng dối lòng,anh đang rất quan tâm,phải không?Nhanh lên anh,nếu trễ là anh không bao giờ gặp lại chị ấy đâu!em sẽ về nhà giải thích mọi chuyện với mọi người!
Rồi cô bé cúp máy,hắn sững sờ…
_Sao rồi con?Con bé đâu?
Hắn quay sang tất cả mọi người:
_Con xin lỗi tất cả,chúng con đã chấm dứt!
Rồi hắn bỏ chạy thật nhanh trước những đôi mắt kinh ngạc không hiểu hắn vừa nói chuyện gì!
Stephanie nói đúng,hắn đang dối lòng,tim hắn như đang có lửa thiêu đốt lúc này!!!Dù hắn có cố gắng đến đâu đi nữa thì không thể nào xóa nhòa được hình ảnh của nhỏ,chỉ cần nghe đến nhỏ là hắn như phát cuồng lên!
_TAXIIIIIIII!_hắn la to khi vừa ra khỏi tòa khách sạn!
————————————————
Sân bay…
_Thôi được rồi!cậu về đi!
_Để mình đưa cậu vào trong!!
_Khỏi cần,mình biết đường mà!_Ivy nói!!!_cậu về đi,đi làm kẻo trễ!
_Ờ há!_Sarah giơ tay lên nhìn đồng hồ_vậy mình đi nhé!Đến nơi nhớ điện thoại ình!
_Uhm!cám ơn cậu!

_Bye!Mà này!
_Sao?
_Cho cậu 3 ngày thôi nhá!sau 3 ngày là phải có mặt tại đây,trễ hơn là biết tay mình!
Ivy cười hì hì:
_Oh,biết oy!bye nhé!
_Bye!
Ivy kéo vali đi,lần này chỉ là vali nhỏ thôi!^^
Phải nhanh lên,,1h hơn rồi rồi,vào mau để làm thủ tục nữa!Bỗng 1s không để ý:
_”Bốp”_một quả banh bay thẳng vào đầu nó,Chúa ơi,cái đầu con,rồi nó loáng choáng.mất đà,té uych 1 cái!Chúa ơi….cái mông con….>___
Nó nhăn nhó,lấy tay xoa…mông ^^~…
_Đứa nào dám đá banh vào đầu bà thế hử?_nó vừa nhăn nhó vừa hét toáng lên!
_Rick!mẹ bảo con thế nào?không được đá banh ở đây cơ mà!_người phụ nữ đứng gần đó chạy lại!,bà ta la thằng bé!
_Mẹ ơiiii0a0a0a0a!_một giọng nói con nít,nó nhìn lại,1 thằng bé cỡ 4 tuổi mập mạp dễ thương đang đứng trước mặt nó,run run khóc_chị ấy dữ quá!
Người phụ nữ quay sang Ivy,hỏi:
_Thằng bé nó đá trúng cô ah?Tôi xin lỗi,cô không sao chứ?
_Tôi không sao đâu!_nó nặn ra 1 nụ cười meo méo,đứng dậy!đau đầu thì ít mà đau mông thì nhiều!>___
_Tôi mới quay sang nói chuyện với bà bạn 1 chút là nó cầm banh đá lung tung!Xin lỗi chị đi con!
Thằng bé núp sau lưng mẹ,len lén nhìn Ivy
_Xin lỗi chị!
Nhìn điệu bộ thằng nhóc mà Ivy phì cười..
_Không sao!đừng đá banh trong đây nữa nhé!thôi chào chị,tôi phải vào trong làm giấy tờ!_nó nói
Người phụ nữ gật đầu chào nó!
Nó bước vào trong…1h20 rồi,không nhanh lên là trễ mất!Vừa đi nó vừa nghĩ…đây không phải là lần đầu tiên nó bị dính banh..lần đó…chính hắn..đã đá banh trúng đầu nó!Hôm đó…đến bây giờ nó vẫn nhớ mồn một…
1 kỷ niệm đẹp…rất đẹp…..mở đầu cho những kỷ niệm buồn…..rất buồn….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.