Bro, Style Của Anh Không Đúng Lắm!

Chương 36: (Nam chính đã hắc hóa) cậu thật tốt bụng


Đọc truyện Bro, Style Của Anh Không Đúng Lắm! – Chương 36: (Nam chính đã hắc hóa) cậu thật tốt bụng

Quý Sâm Niên bị ác ý của tác giả bao phủ, đã rất nhiều năm không được nhận ý tốt từ người khác, cho nên lúc Lý Hàng bảo y nên cầm máu, y chần chừ một chút, cuối cùng không từ chối Lý Hàng, nhưng y cũng không phải thiếu niên tâm địa lương thiện quá phận trước kia, lúc Lý Hàng tới gần y, y khẽ siết chặt huyền thiết kiếm cũ nát trong tay.

Miệng vết thương hở trên tai Quý Sâm Niên rất đặc biệt, thuốc cầm máu lúc nãy đổ lên miệng vết thương của thiếu niên ngoại môn lập tức ngừng máu, nhưng không cầm được máu trên tai Quý Sâm Niên. Quý Sâm Niên vừa từ vực sâu bò lên, là kẻ nghèo rớt mồng tơi cái gì cũng không có, Lý Hàng cũng chỉ là đệ tử ngoại môn không có địa vị gì, hai người không có cách kiếm được thuốc cầm máu tốt hơn.

Lý Hàng cũng không phải người cứng nhắc, linh hoạt biến hóa là có thể tìm thấy tài nguyên dùng được gần đây.

Thanh mai của Quý Sâm Niên sống trong Hạo Nhiên kiếm tông không tệ, biết lấy lòng sư tôn, biết không chế người ái mộ mình, tài nguyên trang bị trên người tuyệt không ít. Lý Hàng vẫn dùng túi không gian rách nát được vá lại, nàng đã được dùng nhẫn không gian.

Quý Sâm Niên vẫn bảo trì trầm mặc để Lý Hàng xử lý vết thương trên người mình, khi nhìn thấy Lý Hàng động tới nhẫn không gian trên ngón trỏ của thanh mai, y nhíu mày nói: “Ngươi không…”

Lời Quý Sâm Niên còn chưa dứt, Lý Hàng đã gỡ nhẫn không gian xuống, quay đầu nhìn về phía Quý Sâm Niên, “Làm sao vậy?”

Quý Sâm Niên biểu tình lãnh khốc, “…”

Quý Sâm Niên không nói lời nào, Lý Hàng chỉ có thể tự đoán ý của Quý Sâm Niên. Lý Hàng chỉ nhẫn không gian trong tay, “Cậu muốn nói cái này sao, bọn họ hận không thể giết cậu, cậu còn suy nghĩ cho cô ta làm gì.”

Quý Sâm Niên mím môi mỏng thành một đường thẳng tắp, kỳ thật lúc nãy y muốn nói với Lý Hàng rằng: Ngươi không thể trực tiếp gỡ nhẫn không gian xuống được, nhẫn không gian có trói buộc linh hồn với chủ nhân, chỉ có chủ nhân mới có thể khống chế được nó. Ngươi tránh ra, để ta chém tay ả.

Nói xong, Lý Hàng nín thở ngưng thần, nhìn chằm chằm nhẫn không gan, tưởng tượng ra hình ảnh trong nhẫn không gian, muốn lấy đồ từ trong đó ra. Đây là lần đầu tiên Lý Hàng tiến hành thí nghiệm cực kỳ không khoa học như thế này, thất bại hơn mười lần vẫn chưa lấy được thứ gì trong nhẫn không gian ra.

Quý Sâm Niên không kiên nhẫn, nhịn không được lại mở miệng. “Nó không…”


Quý Sâm Niên đang nói, Lý Hàng thử nghiệm ba lần thành công, lấy ra ba bình thuốc chữa thương cực phẩm từ nhẫn không gian ra.

Lý Hàng quay đầu nhìn về phía Quý Sâm Niên, “Vừa rồi cậu muốn nói gì với tôi à?”

Biểu tình Quý Sâm Niên càng thêm buốt giá, “Không có gì.”

Lời chưa xuất ra của y vốn là: Nó không cho phép người khác sử dụng ngoài chủ nhân, trừ khi gạt bỏ linh trí của chủ nhân, nếu không ngươi tuyệt đối không thể lấy được thứ gì trong nhẫn không gian. Ý ngoài lời chính là muốn động thủ giết thanh mai.

Quý Sâm Niên không chịu nói gì, Lý Hàng lại chỉ có thể dựa vào trí tưởng tượng của mình để lý giải lời Quý Sâm Niên muốn nói.

Theo miêu tả trong truyện gốc, Quý Sâm Niên giết thanh mai, có một phần nguyên nhân là do bị thanh mai chọc tức, nhưng nguyên nhân quan trọng hơn là ma tu lão tổ trong đinh tai cố ý gợi lên ma quỷ trong lòng Quý Sâm Niên, tác động đến cảm xúc của y, tiến hành ám thị tâm lý y, nên Quý Sâm Niên mới giết thanh mai. Cho nên trong tưởng tượng của Lý Hàng, Quý Sâm Niên chưa hắc hóa đến trình độ không thể trị được, chắc chắn nội tâm y vẫn ẩn giấu một tia lương thiện.

Dựa theo logic này, Quý Sâm Niên nói: Nó không…

“Tôi biết nó không phải đồ của tôi, nhưng hiện tại chúng ta rất cần nhẫn không gian.” Lý Hàng thở dài, “Cậu không cần cảm thấy áy náy đâu, trước kia cô ta đối xử với cậu quá đáng như vậy, cậu cứ coi chuyện chúng ta lấy nhẫn không gian là cô ta bồi thường, ân oán trước kia xóa bỏ. Nhìn trình độ của cô ta, có thể lần nữa đứng vững gót chân trong Hạo Nhiên kiếm tông cũng chỉ là vấn đề thời gian, cậu không cần quá lo lắng đâu.”

Lý Hàng không để cho Quý Sâm Niên có cơ hội trả lời, cường ngạnh vứt một lọ thuốc bột chữa thương cho Quý Sâm Niên, sau đó cầm hai bình thuốc nước chữa thương đi về phía đệ tử ngoại môn bị cụt tay, ngựa chết chữa thành ngựa sống, dùng mảnh vải cùng cành cây cố định cánh tay bị chém của đệ tử ngoại môn, sau đó đổ hết thuốc trị thương lên miệng vết thương. Chỗ có thuốc trị thương nhanh chóng khép lại, sắc mặt xanh trắng của đệ tử ngoại môn cũng trở nên hồng nhuận hơn chút. Lý Hàng lại không thể không tán thưởng hiệu quả của thuốc ở thế giới tu chân.

Lý Hàng xử lý xong cánh tay của đệ tử ngoại môn, Quý Sâm Niên cũng thuận lợi dùng thuốc trị thương ngăn lại tai trái đang đổ máu.

“Bí cảnh Tiểu Thập Hoang có mối liên hệ chặt chẽ với Hạo Nhiên kiếm tông, chắc chắn việc ma tu lão tổ sử dụng năng lực đã làm kinh động Hạo Nhiên kiếm tông. Việc này không nên chậm trễ, chúng ta nhanh chóng rời đi trước khi Hạo Nhiên kiếm tông phát hiện ra chuyện này.”


Quý sâm năm chần chờ hồi lâu, mới chậm rãi nói: “Chúng ta?”

“Đương nhiên.” Lý Hàng chỉ chỉ cài áo đen như mực đang gắn trên áo anh cười ngây ngô, “Hiện tại nó không chịu rời khỏi tôi, lại có trói buộc linh hồn với cậu, trước khi giải quyết được nó, chúng ta chỉ có thể tạm thời đồng hành.”

Lý Hàng quyết định đồng hành với Quý Sâm Niên, còn có lý do không tiện nói khác.

Ma tu lão tổ trong đinh tai vừa nhìn thấy ánh mắt anh, liền kết luận anh là hung thần trên lưng đeo trăm vạn mạng người. Hạo Nhiên kiếm tông tuy cất giấu không ít chuyện xấu xa, nhưng nó vẫn là con dê đầu đàn của phần lớn các môn phái tu chân, là danh môn chính phái coi trảm yêu trừ ma là nhiệm vụ của mình. Nếu Lý Hàng tiếp tục ở lại Hạo Nhiên kiếm tông, tính mạng sẽ bị đe dọa bất cứ lúc nào. Lý Hàng vừa mới chứng kiến sự thần kỳ của linh dược thế giới tu chân, vẫn còn tràn ngập tò mò với thế giới này, đâu chịu để yên cho người ta xử lý.

“Nam chính đã hắc hóa” dừng lại sau khi Quý Sâm Niên giết thanh mai, không biết nội dung tương lai như thế nào. Nhưng Lý Hàng dám khẳng định, Quý Sâm Niên là nam chính, chỉ cần đi theo y, tuyệt đối sẽ gặp được rất nhiều chuyện thú vị.

“Đây là thành ý đồng hành, cậu nhận đi.” Lý Hàng đưa túi không gian cùng nhẫn không gian cầm chưa nóng tay cho Quý Sâm Niên. Tất cả gia sản của Quý Sâm Niên đều ở trong cài áo trước ngực Lý Hàng, hơn nữa bên trong còn có kho tư tàng khổng lồ của ma tu lão tổ, tuy nhiên từ trước tới nay, ma tu lão tổ keo kiệt không muốn cho Quý Sâm Niên dùng dược liệu cùng công pháp bí tịch quý báu của mình, chỉ khi Quý Sâm Niên sắp tèo mới chịu ra tay tương trợ.

Quý Sâm Niên hiểu giao dịch của Lý Hàng, y nhận lấy túi không gian cùng nhẫn không gian. Ai ngờ tay Lý Hàng vừa mới rời đi, tay Quý Sâm Niên đã siết lại, cầm chặt nhẫn không gian trong tay, khiến Lý Hàng hoảng sợ.

Quý Sâm Niên buông bàn tay đang nắm chặt xuống, cả cánh tay trở nên cương cứng, bàn tay nắm chặt nhịn không được run rẩy.

Lý Hàng nhíu mày, “Chẳng lẽ vật dẫn là ma tu lão tổ rời cậu trong thời gian dài, nên thân thể cậu xuất hiện phản ứng dị thường sao.”

“Không phải.” Quý Sâm Niên dùng ngữ khí ra lệnh nói với Lý Hàng, “Đưa tay ngươi cho ta.”


Trong lòng Lý Hàng nghi hoặc, nhưng cũng không hỏi nhiều, sảng khoái vươn tay về phía Quý Sâm Niên, xòe tay ra, “Như vậy à?”

Quý Sâm Niên nhanh chóng để nhẫn không gian vào lòng bàn tay Lý Hàng, sao đó nhìn chằm chằm vào nhẫn không gian —–

Kỳ thật nhẫn không gian này vốn không thuộc về thanh mai của Quý Sâm Niên, là nàng lấy nó từ trong tay Quý Sâm Niên trước khi đẩy y rơi xuống vực sâu. Nhẫn không gian là linh khí cực phẩm do một vị tu sĩ đại năng của Hạo Nhiên kiếm tông luyện ra, bởi Hạo Nhiên kiếm tông nhìn trúng tư chất tuyệt hảo của Quý Sâm Niên, muốn vãn hồi tim y, nên hạ quyết tâm đưa cho y.

Hiện tại nhẫn không gian đã nhận thanh mai của Quý Sâm Niên là chủ, nó cực kỳ có linh khí. Khi nãy Quý Sâm Niên cầm nhẫn không gian, bị nhẫn không gian phản kháng kịch liệt, nó muốn trở lại bên người chủ nhân, đấu đá lung tung trong tay Quý Sâm Niên, khiến cho xương tay y ẩn ẩn đau. Nếu người cầm nhẫn không gian này là tu sĩ có tu vi dưới Tích Cốc, có lẽ đã sớm bị nhẫn không gian đâm thành thịt vụn.

Nhưng mà, chính chiếc nhẫn không gian hung tàn, liều mạng phản kháng Quý Sâm Niên, trung thành tận tâm với chủ nhân này, lại cực kỳ ngoan ngoãn nằm yên trong lòng bàn tay Lý Hàng, Lý Hàng căn bản không cản nó, nhưng nó lại không dám động đậy dù chỉ một chút, nằm trong lòng bàn tay Lý Hàng, vô thanh vô tức giả chết. Mặt Quý Sâm Niên không hề thay đổi, hàn khí quanh thân lại hạ thêm mấy độ.

Tới bây giờ Lý Hàng vẫn không nhận ra được sự khác thường của nhẫn không gian, anh nhìn nhìn nhẫn, hỏi Quý Sâm Niên: “Cậu cho tôi à?”

Quý Sâm Niên đương nhiên muốn tự kiểm soát nhẫn không gian, nhưng để có thể kiểm soát được nhẫn không gian, y phải giết người đạt bảo, hoặc là hao phí lượng lớn tu vi xóa đi dấu hiệu thần thức của chủ nhân nhẫn không gian.

Chính là hiện tại Quý Sâm Niên không muốn lấy nhẫn không gian làm của riêng. Chỉ cần y nghĩ đến nhẫn không gian này còn có ràng buộc chủ tớ với thanh mai “tốt” của y, ả có thể cảm nhận được từng đồ vật trong nhẫn không gian, nhưng lại chỉ có thể lực bất tòng tâm cảm ứng linh thạch, trang bị, dược liệu trân quý vân vân ả phí hết tâm huyết thu thập bị lấy ra dùng, trong lòng Quý Sâm Niên liền xuất hiện thứ khoái cảm độc ác. So với chết một cách dễ dàng, Quý Sâm Niên muốn ả phải sống để nhận hết tất cả tra tấn.

Nghĩ như vậy, Quý Sâm Niên gật đâu với Lý Hàng, bâng quơ nói: “Ừ, cho ngươi mượn nhẫn không gian vậy.”

Lý Hàng không biết thứ cảm xúc sôi trào dưới khuôn mặt được điêu khắc từ băng của y, anh đeo nhẫn không gian lên ngón trỏ, cảm thán với Quý Sâm Niên: “Quả nhiên cậu là người tốt.”

Quý Sâm Niên: “…”

Lý Hàng dựa theo bản hướng dẫn hệ thống Nguyện Vọng cho anh, tự giới thiệu: “Tôi là Lý Hàng, thể tu Trúc Cơ tầng chín, còn cậu.”


Lúc Lý Hàng dễ dàng cầm được nhẫn không gian, Quý Sâm Niên liền âm thầm dùng thần thức nhìn trộm tu vi Lý Hàng, giống với điều Lý Hàng nói cho y, Trúc Cơ tầng chín. Nhưng Quý Sâm Niên không lập tức tin tưởng lời nói của Lý Hàng, y cho rằng Lý Hàng đang che giấu tu vi.

Quý Sâm Niên không muốn để lộ nội tình quá sớm, đang định bịa chuyện cho qua, nào ngờ đồng đội heo – ma tu lão tổ ẩn trong cài áo vô tâm vô phế bóc trần y: “Y tên Quý Sâm Niên, cực kỳ vô dụng, giờ mới Ma Anh tầng một.”

Quý Sâm Niên: “…”

Tu vi Ma Anh của ma tu, tương đương với tu vi kỳ Nguyên Anh của chính đạo. Quý Sâm Niên ở vực sâu tu ma hai năm, đã cao hơn Lý Hàng hai cảnh giới lớn, cho dù tốc độ tu luyện giai đoạn trước của ma tu tăng nhanh hơn so với chính đạo, nhưng tuyệt đối không có tốc độ tiến cảnh khủng bố như Quý Sâm Niên.

Tu vi của Quý Sâm Niên bị ma tu lão tổ tùy tiện phun sạch, y không tự chủ bắt đầu để ý thái độ của Lý Hàng.

Chỉ thấy Lý Hàng gật đầu, nhẹ nhàng chuyển đề tài, anh nhìn Quý Sâm Niên, “Giới thiệu khái quát dừng ở đây đi. Vừa rồi hai người sử dụng thủ đoạn tấn công của ma tu, chỉ sợ Hạo Nhiên kiếm tông đã nhận ra điều bất thường, chúng ta không thể rời đi từ cổng ra bí cảnh Tiểu Thập Hoang, nơi đó có tu sĩ Nguyên Anh của Hạo Nhiên kiếm tông canh gác. Kế tiếp nên đi đâu, cậu có đề nghị gì không.”

Quý Sâm Niên còn chưa cất lời, ma tu lão tổ đã cực kỳ ủy khuất khóc lóc: “QAQ ta còn chưa tự giới thiệu mà…”

Ma tu lão tổ cực kỳ khát vọng Lý Hàng có thể thấu hiểu hắn, liền tỏa ra một sợi thần thức từ trong cài áo, ngưng kết thành hình tượng ông chú trung niên đẹp trai, chú đẹp trai khóc hu hu, rất đáng thương. Đừng nói Lý Hàng, ngay cả Quý Sâm Niên cũng cảm thấy hiện tại ma tu lão tổ đáng thương đến nỗi không đành lòng nhìn thẳng.

Tu vi của ma tu lão tổ đã đạt tới kỳ Độ Kiếp, chỉ cách phi thăng một bước cuối, tuy cài áo là mảnh nhỏ thần thức của ma tu lão tổ, nhưng đủ để nghiền nát Quý Sâm Niên không thành vấn đề. Từ trước đến giờ ma tu lão tổ cực kỳ ghét bỏ Quý Sâm Niên, luôn tìm được vô số lý do đâm chọc Quý Sâm Niên, lúc nhàm chán còn thích buông lời bỡn cợt Quý Sâm Niên không đáng một đồng.

Trong hai năm Quý Sâm Niên ở dưới vực sâu vạn trượng, mỗi ngày y đều nghĩ đến cảnh tượng mình giết ma tu lão tổ, nhưng y vẫn bất động thanh sắc ẩn nhẫn, bởi ma tu lão tổ quá cường đại, cường đại đến nỗi y phải che giấu ý nghĩ của mình. Trong ấn tượng của Quý Sâm Niên, ma tu lão tổ tựa như lạch trời, không thể biết được độ nguy hiểm của nó.

Quý Sâm Niên thường xuyên nghĩ đến thứ ma tu lão tổ giấu tại vực sâu, liệu đó có phải cánh cửa dẫn đến 18 tầng địa ngục không?

Hiện tại Quý Sâm Niên cuối cùng cũng phát hiện bí mật của vực sâu, dưới vực sâu tối đen của ma tu lão tổ, thứ cất giấu không phải là cánh cửa dẫn đến 18 tầng địa ngục, mà là thuộc tính trung khuyển ngốc nghếch. Mà trung khuyển ngốc nghếch này, hiện tại đang sung sướng vẫy đuôi với một tên tu sĩ kỳ Trúc Cơ…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.