Đọc truyện Bớt Lạnh Nhạt Đi Và Lấy Anh Nha! – Chương 149
Nó vừa nói vừa dắt xe ra khỏi lán
– ừ vậy hả? Vậy con đi đi
– mẹ nó đang cặm cụi cho gà ăn liền ngẩng đầu nói.
– vâng con đi đây
– nó vui vẻ.
– ấy chị đi đâu vậy?
– Bình bước ra khỏi nhà tắm sau khi vscn nhìn thấy nó liền hỏi.
– chị đi đón thằng Thiện. Nó quên đường bào nhà chị rồi
– nó định đạp xe đi thì Bình hỏi liềnquay lại vui vẻ đáp.
– vậy để em đưa đi
– Bình vắt khăn mặt lên dây phơi rồi nhìn nó nói.
– vậy cũng được. Đi cho nhanh rồi về con
– bốnó cầm thau từ cổng vào vì vừa cho cá ăn.
– ưm.., dạ vậy cũng được. Vậy Bình nhanh lên
– nó cúi đầu suy nghĩ 1 chút rồi ngẩng đầunói xong đi cất xe xong chạy ra kéo tay Bình.
– ờ từ từ. Để ổng đợi chút có sao đâu
– Bình đi theo sau làu bàu.
– đi nhanh lên. Ở đó mà nói nói cái gì?
– nó vừa kéo vừa nói.
– biết rồi
– ỉu xìu.Vậy là nó và Bình đi lấy xe và phóng đi đến trước viện đón Thiện. Đi 1 chút là đến viện, từ xa nó đã thấy 1 anh chàng đẹp trai diện 1 sơ mi tím, bung 2 cúc đầu đê lộ vòng ngực rắn trắc thêm chiếc quần kaki xanh, chân đi đôi dầy nike xanh cùng màu quần, kéo đeo kính dâm đang vắt chéo chân dựa lưng vào chiếc xe thể thao đen bên cạnh, tay đút túi quần, nhìn rất thong rong hờ hững. Nhìn người con trai đó rất lãng tử đẹp trai, thu hút rất nhiều ánh mắt của mỏi người nhất là phái nữ.* cắt chút để ẻm gtnv ** Huỳnh Lưu Trung Thiện: 16t. Con cậu nó. Mới đi du học bên nga về, đẹp trai, da trắng,cáo 1m78, mái tóc đen cắt tỉa gọn gàng, tính hơi trầm lắng chút, thương nó vô cùng.# vào truyện #Vừa đỗ xe lại gần Thiện nó vui vẻ nhảy xuống khỏi xe rồi gọi
– Thiện.Thiện đang đứng đợi người đến đón khi nghe có người gọi liền quay đầu lại đồng thời đưa tay tháo mắt kính xuống.Trước mặt Thiện là 1 ” cô bé ” đễ thương với khuôn vặt tròn xinh xắn, 2 má hồng hồng, đôi môi đỏ hồng chúm chím, đôi mắt đen láy lung linh như biết cười mái tóc búi củ tỏi 1 vài nọn tóc vô tình buông xuống đùa nghịch khuôn mặtxinh đẹp ấy, diện 1 chiếc phông trắng in hình đôrêmon kết hợp với chiếc quần yếm ngắn ngang đùi chân đi đôi dép lê hình gấu trúc dễ thương. Nhìn tổng thể ” cô bé ” đó rất dễ thương xinh đẹp xen chút gì đó thật ngây thơ, ” cô bé ” đang nhìn Thiện cười tươi khiến timThiện có chút lệnh nhịp. Quay hẳn người lại nhìn ” cô bé ” đó Thiện nhếch mép thú vị rồi nởnụ cười sát gái làm lộ cái răng khểnh cực ciu ( sociu) ra nhìn nó rồi đứng hẳn dậy ( đang vắt chéo chân dựa người vô xe) đi lại phía nó.
– em gọi anh sao cô bé đễ thương?
– nói rồi đưa tay nâng cằm nó lên xong nháy mắt 1 cái.Nụ cười trên môi nó cứng đơ.
– hihi… ha ha… khụ khụ…
– tiếng ai đang khúc khích cười rồi lại cố nhịn cười vang lên.Khụ chắc Bình nhịn cười đến nôin thương mấthaha.
– ủa Bình. Sao mày đi đón anh? Chị Linh đâu? Sao không đón anh mà lại cử mày đi? À mà bé này mày kiếm đâu ra hay vậy? Vừa mới vềnước liền kiếm được em bé dễ thương vậy rồi. Làm mối anh đi
– Thiện đang ” cưa cẩm ” ” côbé ” trước maqtj thì nghe giọng ai kia thì quay lại nhìn có chút ngạc nhiên rồi nhanh lấy lại bình tĩnh nhau mày hỏi xong lại vui vẻ nhìn” cô bé ” đang ” thẹn ” đến cứng người bên cạnh không ngại liền khoác tay lên vai ” cô bé” tay kia theo lời nói chỉ chỉ vô nó cười cười hỏiBình.
– haha… chết…. haha.. chết.. haha.. chết mất… haha đau… ha.. đau bụng… haha quá..haha…
– Bình hết chịu nổi cười đến ngặt nghẹo, cười đến chảy nước mắt, ôm bụng lăn lăn qualại trước mui xe, thật rất mất hình tượng.
– ê thằng hâm kia. Mày cười gì đó? Có gì đáng cười? Anh mày đang hỏi mày đó. Chị Linh sao không đón anh mà lại bảo mày đi? Vừa chin nói chị sẽ đón anh mà. Mà bé này têngì vậy mày?
– Thiện nhíu mày hỏi rồi lại mỉm cười đưa tay nhéo cái má hồng hồng đáng yêu của ” cô bé ” trong vòng tay mình.
– haha… chị… haha…. chị… haha…..-Bình không ngừng cười, nói cũng không ra tiếng nữa chỉ biết đưa tay chỉ chỉ ” cô bé ” đang được Thiện ôm kiaThiện ngu ngơ chả hiểu gì chỉ biết đứa mắt nhìn ” cô bé ” trong vòng tay mình khuôn mặt đang đỏ bừng lên đến tận mang tai, tai mắt, mũi miệng có thê tưởng tượng được 1 làn khói đang phun ra, môi mím chặt, đôi mắt long lanh đang nhìn nhưng Thiện lại không biết đó là đôi mắt của tử thần, những khớp xương ở tay kêu răng rắc khi ” cô bé ” đó đang nắm chặt tay thành quyền
– cô bé, em ngượng sao? Không cần phải vậy đâu mà haha. Anh biết anh rất đẹp trai, nếu muốn anh sẽ làm bạn trai em vài ngày
– Thiện nghĩ ” cô bé ” đang ngại ngùng đến đỏ mặt lên cười cợt chêu ghẹo, tay đưa lên nâng cằmnó cho khuôn mặt đáng yêu của nó đôi diện vớimình.
– được chứ bé con?
– Thiện nháy mắt môi nhếch lên tà mị hỏi.
– được chứ anh yêu
– ” cô bé” bỗng mỉm cười đầy ngây thơ nhìn Thiện làm tim Thiện đập loạn xạ, cánh tay trắng mịn đưa lên vòng qua ôm cổ Thiện kéo xuống rồi phải hơi nóng nào tai thiện dụ hoặc.
– em…. a….Thiện đang trong cơn mơ màng của vị ngọt gái xinh thì bất chợt cảm giác đau ở bụng chuyền đến làm Thiện nhăn mày, chưa kịp nhận biết liền bị 1 củ trỏ vào lưng làm Thiện ngã sõng soài ra lền đất, không để Thiện kịp mở mắt ý thức thì cả người Thiện chuyền đếncảm giác đau đến điếng người
– thằng nhóc chết tiệt. Em giỏi lắm. Giám cả gan ” cua ” chị mày. Hừ hôm nay chị cho mày chết. Đến mặt chị mày còn không nhận ra. Lại còn em nào, lại còn mối cho anh… hừ… được. Để chị hôm nay Mối cho nhóc
– nó hết chịu nổi rồi, nó cho Thiện 1 cái lên gối tặng 1 phát cùi chỏ rồi chân k nhần dỗi ” dẫm đạp ” lên người Thiện, mỗi 1 câu nói là 1 phát ” dẫm đạp ” đau điếng.
– a… đau quá. Dừng… dừng lại.. chịu hết nổi rồi. A…
– Thiện theo bản năng lé tránh tay ômđầu kêu la.
– còn giám xin tha? Mày giám cả gan làm vậy với chị à? Mày to gan lắm đấy nhóc
– nó không dừng lại mà còn tăng thêm lực đánh.
– au… đau chết tôi rồi. Chị à em xin lỗi. Chị dừng tay đi. Do em không biết chứ bộ. Ai nói chị nhỏ con với xinh đến hớp hồn người như vậy
– Thiện đau quá không chịu nổi liền mạng ôm chân nó rồi dùng đôi mắt chó con nhìn nó phụng phịu.
– còn dám nói tại chị? Mày gỏi lắm. Háo sắc mê gái còn bày đặt đổ nỗi trả cheo với chị mày. Hôm nay mày tới số rồi nhóc
– nó hùng hổ kéo ống tay áo mặc dù đang mặc áo cộc tay => không biết kéo gì rồi dơ nắm đấm lên chuẩn bị dáng xuống
– ấy chị. Bình tĩnh. Vụ này về sử sau. Giờ về nhà đã. Ở đây là ngoài đường đó chị
– Bình đang cười ngặt nghẹo thấy Thiện bị cho tơi tảlên cũng thấy tội liền bay lại ngăn cản.Thấy Bình nói giúp mình Thiện nhìn Bình cảm kích rồi đưa đối mắt hối lỗi nhìn nó như cầu xin
– hừ. Được rồi, tạm tha. Giờ đi về, đứng lên
– nó nhìn thấy Thiện vậy cũng tội liền mềm lòng nói.
– dạ vâng. Hihi yêu chị Linh nhất nhất luôn haha.
– Thiện được tha sung sương lồm cồm bò dậy ôm nó cười hihi haha.
– cái thằng nhóc này bỏ tay ra coi
– nó bị ôm đến ngạt thở liền nhau mày đẩy Thiện ra.
– dạ thưa xếp
– Thiện đứng nghiêm chỉnh đưa tay lên chán kiểu quân đội.
– được rồi. Nố quá đó nhóc
– nó cốc đầu Thiện.
– thôi về nào
– Bình lên tiếng.
– ờ về thôi. À mà chị Linh, chị đưa em đi mua chút quà đi. Em đi vội lên quên mang rồi
– Thiện cười gật đầu rồi như nhớ ra gì liền hỏi.
– cần gì quà với cáp. Thôi về nhanh đi
– nó nhau mày.
– không muốn đâu. Dù gì em cũng đi xa về mà. Nhà chị không cần nhưng mà nhà nội chị cũngphải có gì chứ. Đi, đi đi mà
– Thiện đung đưa tay nó làm nũng.
– ôiz…. được rồi đừng có đung đưa nữa. Bình em về trước đi chị đi với thằng nhóc này chút
– nó quay sang Bình nói và đi cùng Thiện
– dạVậy là mỗi người 1 hướng, nó đi mua quà cùng Thiện còn Bình đi xe về trước.Nó và Thiện đi đến 1 tạp hóa ở trên phố mua chút bánh kẹo để làm quà. Đỗ xe trước tiệm tạp hóa to, Thiện rất ga lăng dịu dàng tháo dây an toàn và mở cửa xe cho nó, lúc nó xuốngxe vô tình lại bị vấp xém ngã lên Thiện rất maygần đó liền đỡ lấy nó rồi vui vẻ cùng nắm tay nó vào tạp hóa lớn mua đồ. Sau khi chọn chút bánh kẹo xong thì tiện đi bộ sang quán vàng bạc bên cạnh vì vô tình Thiện nhìn thấy lên muốn mua tặng nó lên liền kéo nó sang. Vào quán Thiện chăm chú nhìn rồi chọn được 1 lắc tay bạc có 2 tầng, điểm nhấn là những chứ ” t” nho nhỏ được đính đá lấp lánh
– chú lấy cho cháu xem cái này
– Thiện chỉ vào chiếc lắc.Chủ tiệm lấy đưa cho Thiện Thiện liền lấy tay nó kéo lại và đeo lên, chiếc lắc lấp lánh ánh sáng của những viên đá làm nổi bật làn da trắng mịn hồng hào của nó, nhìn rất đẹp
– oa… rất đẹp đó cháu. Tay cháu đeo rất hợp, rất đẹp
– chú chủ quán khen.
– vậy ạ? Cháu cũng thấy vậy?
– Thiện cứ chăm chăm nhìn tay nó.
– em làm gì vậy? Mua tặng bạn gái à?
– nó hỏi.
– không em tặng chị
– Thiện nhìn nó đáp tay vẫn nắm tay nó.
– tặng chị? Thôi không cần đâu. Ta về nhanh thôi
– nó hỏi rồi định tháo dây lại trả.
– cháu mua cái này. Cái này nhiêu chú?
–
– Thiện cầm lấy tay nó ngăn lại rồi mỉm cười nhìn chú bán hàng.
– 526000đ cháu
– chú chủ quán.
– dạ đây. Chú không cần thối
– Thiện đặt 2 tờ500k lên bàn