Boss Hung Dữ 2 - Cả Đời Chỉ Vì Em

Chương 2241: Học trưởng, làm người dựa vào lương tâm


Đọc truyện Boss Hung Dữ 2 – Cả Đời Chỉ Vì Em – Chương 2241: Học trưởng, làm người dựa vào lương tâm

Dựa vào lương tâm?

Lưu Tử Hiên thật muốn hừ một tiếng, đám nhóc quỷ quái không biết xấu hổ, thật là vô cùng nhây. Lưu Tử Hiên xem như đã biết hôm nay cậu ta thật sự xui xẻo mới đụng phải đám học sinh mới này, đứa nào cũng cứng đầu, mồm miệng lươn lẹo, chết cũng có thể nói thành sống, không nói theo lý lẽ thường tình, lại còn nói như mình rất biết lý lẽ, mình rất oan ức, rất thấu tình đạt lý. Miệng thì gọi là học trưởng như rất tôn trọng cậu ta, nhưng trên thực tế lại làm cho cậu ta không thể mở miệng nói gì, không còn đường lui. Cả bọn lớp 11 lớp 12 của cậu ta giống như bị ngốc nghếch, ai cũng tức đến đỏ mặt nhưng cũng không nghĩ ra được lời nào để trút giận.

Sau cùng Lộ Tu Triệt nói: “Hiện giờ mọi người đều là học sinh cấp ba, chúng tôi tôn trọng học trưởng các anh, nhưng các anh cũng đừng nghĩ chúng tôi lớp nhỏ nên dễ bắt nạt nhé!”

Lưu Tử Hiên tức muốn hộc máu, chưa từng gặp qua đám học sinh mới khó đối phó như vậy, cậu ta hay bắt nạt người khác, nhưng bây giờ lại bị bắt nạt thế này, chịu nổi không chứ?

Lưu Tử Hiên hiện giờ không muốn nói thêm gì nữa, chỉ hi vọng đám khốn khiếp này có thể nhanh chóng cút đi, cút đi thật nhanh, thật xa, sau này đừng gặp lại nữa.

Lộ Tu Triệt nói: “Học trưởng, nếu các anh không còn gì để nói nữa thì chúng tôi đi đây, hi vọng sau này có thời gian sẽ cùng thi đấu một trận, tạm biệt nhé.”


Sau đó, bọn họ xách đồ, cầm theo 300 tệ lấy được, vui vẻ bỏ đi, để lại cả bọn Lưu Tử Hiên tức đến cắn chặt răng nhưng lại không biết làm thế nào.

Một học sinh đứng cạnh Lưu Tử Hiên nói: “Cậu nói xem, sao lại có đám học sinh mới không biết xấu hổ như vậy, học sinh mới năm nay đều như vậy hay sao?”

“Có bao nhiêu đó cũng đủ tức chết rồi, nếu toàn bộ học sinh mới năm nay đều như vậy thì lớp 11, 12 chúng ta sau này sẽ không còn chỗ đứng trong trường này nữa.”

Cả bọn đang nói thì các nữ sinh vây quanh sân bóng đã bắt đầu nhốn nháo cả lên.

“Woa, mấy học sinh mới lúc nãy đẹp trai quá đi!”


“Đúng đó đúng đó, vô cùng đẹp trai, đặc biệt là người đá trái bóng qua. Trời ơi, tớ chưa từng thấy có ai đẹp trai hơn cậu ta, vừa cao vừa đẹp trai, lại vô cùng lợi hại!”

“Tớ cảm thấy người nói tạm biệt sau cùng cũng rất đẹp trai, các cậu không cảm thấy lúc cậu ta cười rất hấp dẫn sao! Tớ đã không kiềm được mà cùng cười với cậu ta luôn.”

“Còn nữa còn nữa… còn nam sinh nhìn lạnh lùng, biểu cảm rất u sầu, ánh mắt sâu thẳm kia, thật là có sức hấp dẫn…”

“Trước đó đã nghe nói nam sinh mới năm nay có vài người rất đẹp trai, nhưng tớ không tin, hôm nay gặp mới thấy là còn đẹp hơn cả lời đồn, hận hết sức, sao tớ lại không đi học muộn một năm chứ…”

Cả nhóm nữ sinh ríu rít líu lo bàn về nhóm của Nhạc Thính Phong mà không nhìn thấy đám người Lưu Tử Hiên ai cũng mặt đen như đáy nồi.

Trên đường trở về, Hầu Chí Tân nói: “Ôi, tiền này đến nhanh quá, thật hi vọng sau này khi đi ngang qua sân tập có thể đụng trúng nhiều trái bóng hơn, như vậy thì sẽ có đủ tiền sinh hoạt cả tuần, không cần xin tiền ở nhà nữa.”

Mạnh Hoành nói đùa: “Tớ cảm thấy cách của cậu thật là hay, chi bằng sau này cứ thường xuyên đến sân tập, nói không chừng có thể gặp được thỏ mập đấy.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.