Bạn đang đọc Boss! Em muốn tăng lương!: Chương 4: Cuộc chiến giành Mĩ Nam (P1)
Chương nầy hình Lạc Ngôn nha!!!!
— ta là dải phân cách —
Mèo Con đáng yêu, dễ thương, xinh đẹp,……… Dậy đi nào sáng rồi đấy. Một chuỗi những từ ngữ mang tính “tự sướng ” của nó được tự nó thu âm lại rồi đặt làm báo thức vì thật sự là nó rất rất là mẫn cảm với ai mà khen nó sến súa như thế nha (au: sướng quá rồi lại còn chối nữa; TM: mi có cần thiết phải chen vào giữa như vậy không hả *giơ nắm đấm*;au: *im bặt – cặm cụi viết)
Nó nghe tiếng báo thức, bật dậy sau 3s. Nhanh chóng làm VSCN,ăn sáng rồi thay quần áo, tất cả các hành động ấy được nó làm nhanh như một cái máy.
– Tiểu Mao này, hôm nay mày có bị đập đầu vào đâu không vậy? – Nhỏ hỏi với giọng hoài nghi
– T-tao vẫn bình thường – Nó uể oải nói
– Ể!!!! Mặt mày bị làm sao thế. Eo! Có bao giờ mày chat phấn nhiều như thế này đâu mà hôm nay còn chát dày đến mức dùng búa đập mới ra hết thế này hả, Nói tao nghe đêm qua mày làm gì? – Nhỏ sờ sờ cái mặt nó rồi khoanh tay hỏi
– À, thì là mà….. Đêm qua lúc mà mày nói ổng sẽ không kiểm tra cái việc bắt tao phải học thuộc luật ý…. Tao vẫn lo vì từ lúc ổng mới nhậm chức đến giờ, ổng được người ta mệnh danh là người có quyết đoán, lại còn đi kèm theo cái câu: Dám nghĩ dám làm nên cả đêm tao không ngủ được, cứ trằn trọc phân vân mãi là không biết bây giờ có nên ngồi dậy để trở thanh một nhân viên ngoan ngoãn không. Nhưng cứ nghĩ mãi, nghĩ mãi thì đến sáng luôn…. – Nó sổ 1 tràng dài, đến câu cuối cùng nó còn định nói thêm cái gì đó nữa nhưng lại bị nhỏ chặn lại
– Thôi! Thôi! Mày mà còn nói nữa là tao nhét gối vào mồm mày đấy. Chốt lại một câu cho nó nhanh là cả đêm qua mày không nhắm mắt được chút nào đúng không? – Nhỏ nhanh chóng chặn họng nó lại không để nó kịp mở mồm nói thêm câu nào nữa
– Đâu có, ta có nhắm mắt mà – Nó ngây ngô nói
– Bao lâu?
– Lúc tao chớp mắt á – Nó tít mắt
Mặt nhỏ bây giờ đen như cái đít nồi. Không khí u ám bao quanh nó như tạo thành một vầng hào quang màu……đen -.- Nhỏ phải tự hỏi là từ cái ngày mà nhỏ quen nó thì nó thật sự là nó không có ngu và diễn đạt nhiều lời như thế này. Và cũng không biết bao nhiêu lần mà nhỏ cảm thấy cáu vì cái cách nói chuyện ngu si của nó.
– Ê… Mĩ Mĩ mày đang nghĩ cái chi vậy – Nó huơ huơ tay trước mặt nhỏ
– Tao đang nghĩ xem từ lúc nào mà mày có thể nói những cái câu ngu như thế. Theo trường hợp này mà áp dụng vào thường ngày thì tao sẽ đánh mày đấy. Nhưng nể tình là đêm qua mày không có ngủ được nên tao sẽ không đánh mày nhé – Nhỏ cố gắng kìm chế, nuốt cái cục tức ấy xuống tận đáy lòng, rồi lại tươi tỉnh nói
– Thôi! Tao đi làm nhé – Nó chào
—- Công ty BlackCrystal —–
Nó bước chân vào công ty và ngay tức khắc cái cảnh tượng đập ngay vào mắt nó chính là tất cả các nhân viên của công ty đang tụ tập lại một chỗ (như ruồi bu thức ăn ý) để xem một cái thông báo.
– Alô… Alô!! Mọi người chú ý nhé. Sắp tớ trong công ty mình sẽ có một lễ hội thể thao được tổ chức nhé. Và đặc biệt ở đây là: Nhân vật chính sẽ là Boss yêu dấu, đập trai và một đối thủ khác của công ty chúng ta: Lâm Tần Khanh… Hai hot boy, là chủ tịch của 2 tập đoàn lớn sẽ thi đấu với nhau nhằm so xem….fan của ai nhiều hơn. Để biết thêm thông tin chi tiết, xin mọi người hãy đến xem cuốc thi đấu ấy vào lúc 8h sáng ngày mai nhé!!! – Anh chàng nháy mắt tinh nghịch rồi như là đã làm xong công việc lan truyền của mình, nhảy xuống khỏi cái bục ấy rồi tiến về chỗ nó, nở một nụ cười:
– Cô Trương, hôm nay cô đến sớm vậy, vẻ mặt còn sáng suốt, tươi tỉnh nữa chứ… Hôm qua cô có chuyện vui đúng không nè. ( Rie: qua đây hẳn các độc giả đã hiểu được tác dụng siu nhân của mĩ phẩm a~~)
– Cứ gọi tôi là Tiểu Mao là được rồi. Thực sự thì hôm qua cũng bình thường thôi… không có gì đâu. – Nó cũng tươi cười đáp lại
Lời nói của nó vừa dứt, bỗng nhiên nó cảm thấy sau lưng mình có 2 luồng không khí lạnh từ ừu ập đến. Quay lưng lại thì y như nó tưởng tượng là Boss của nó đang ở phía sau nó, đang bước ra phía cửa. Ủa, 1 luồng khí đã được phát hiện vậy luồng còn lại thì đang ở where??? Thì ra, cái luồng khí còn lại là từ một chàng trai có vẻ mặt khá tuấn tú, có body cực chuẩn (Rie: như ta đã nói thì anh nầy chỉ kém Boss có xíu xíu thôi à ^^~)
– Ê. Mà cái anh nầy quen quen nha ( Ây daa…. đầu óc của cô để đâu mà đã quên người ta rồi hả) . À, thì ra là anh ấy. Cái anh mà đã đỡ mình khi mà Boss bỏ đi và đã rước mình về công ty a~~ – Nó thầm nghĩ.
– Lạc Ngôn này, anh kia tên gì vậy? – Nó hồn nhiên cất tiếng hỏi
– À, anh này mà cô không biết sao, anh ấy là một người có sức hút mạnh mẽ từ phái nữ đó chỉ có kém Boss và kém tôi thôi – Anh ta vui vẻ nói nhưng bị cái ánh nhìn khó tin vào sự thật của nó dành ình thì lập tức hắng giọng – Hê hê tôi đùa đấy mà, là tôi, là tôi đứng sau anh ta
– Anh chưa trả lời câu hỏi của tôi mà – Nó cau mày nhìn
– À… anh ta là Lâm Tần Khanh là tổng giám đốc của công ty đối thủ mình đấy – anh nói
Tình trang công ty bây giờ ở dưới đại sảnh được chia làm 4 phần nhỏ: Phần đầu tiên là phần của nó và Lạc Ngôn. Phần thứ 2 là cổ động viên ủng hộ cho đội của Boss. Bên cạnh đó là phần thứ 3 là thuộc thể loại cổ động viên cho Tần Khanh. Và phần thứ 4 cũng như phần quan trọng nhất và cũng chiếm nhiều diện tích nhất chính là Boss và Tần Khanh
– Lâm Tần Khanh / Hàn Dương Tử – Không hẹn mà cả hai cùng đọc tên của đối phương, sát khí cũng từ đó mà tăng lên ngùn ngụt
– Rất vui được gặp lai anh – Tần Khanh nói giọng khinh bỉ
– Anh thấy vui sao? Tôi cảm ơn nhưng tooi thì không như vậy – Hắn cũng chả kém, đốp lại một câu làm Tần Khanh đen mặt
Sau 15 đấu khẩu
-Lạc Ngôn, ra đây -Boss lên tiếng gọi
– Boss gọi em ạ – Lạc Ngôn nhanh chóng chạy đến
– Giữa tôi và Dương Tử, cậu chọn ai? – Tần Khanh nói, miệng nở một nụ cười không được trong sáng cho lắm
– Ơ….- Tần Khanh bất ngờ, đầu cứ liên tục quay trái, quay phải
– Tôi nói trước, dù cậu ấy có chọn ai, thì cậu ấy vẫn là người của tôi – Hắn nói
– Này nhé, cậu ấy là do tay tôi huấn luyện, rồi mới giới thiệu về đây nên cậu ấy là của tôi – Tần Khanh kéo Lạc Ngôn về phía mình
– Đó, mồm anh nói là đã giới thiệu cho tôi nha, vậy anh ấy phải là của tôi – Hắn nhếch môi cười rồi cũng đưa tay ra kéo Lạc Ngôn về phía mình
[ ĐG 1: cái này mà cô cho là giành mĩ nam đây hử…. ; Rie: không không phải mà; ĐG 2: may quá tôi tưởng là cô cho tranh giành cái ông xấu xấu này chứ, vậy chắc tôi bỏ luôn a~~; Lạc Ngôn: tôi cũng đâu đến nỗi đâu mà mọi người nỡ nói vậy *cắn áo*; Rie: thôi nha~….Đừng phá truyện củ tui nữa mà *cắn áo – khóc ròng]
Sau 10 tranh giành
– Thôi! Thôi! Ngày mai là biết ai thắng, ai thua nha….. Mai có cuộc thi đấu xem ai giỏi hơn rồi đó, mà em lại là người tổ chức chương trình nên làm ơn bỏ em ra đi…. – Sau một hồi bị giằng co dữ dội, cuối cùng nạn nhân xấu số đã lên tiếng
– Hừ… là do tôi nể cậu ấy đấy – Cả hắn và Tần Khanh đồng thanh nói rồi phẩy áo đi về hai hướng khác nhau
– Ôi… chắc tôi chớt mất – Lạc Ngôn lảo đảo đi về phía nó mà thở như kiểu mới bị người ta nhốt trong phòng khí gas vậy
Sáng hôm sau lúc 8h30
– Tôi xin cảm ơn tất cả các nhân viên của 2 tập đoàn BlackCrystal và WhiteDimond đã đến đây và xem cuốc tranh đấu giữa 2 tổng giám đốc của 2 tập đoàn. Tôi xin giới thiệu, tổng giám đốc của công ty BlackCrystal: Anh Hàn Dương Tử.Là một tổng giám đốc có tiếng tại cái đất nước này, tính cách lạnh lùng, sát khí cao không ai bằng, đã từng dùng sát khí để giết người nhiều lần….- Lạc Ngôn vừa đọc nhưng càng đến đoạn cuối, anh cảm thấy có một sự nguy hiểm không hề nhẹ đằng sau lưng mình vày như rằng là Boss đang đứng đằng sau và nhìn anh chằm chặp, vẻ mặt như muốn nói nếu còn mở mồm đọc đoạn tiếp theo tôi sẽ cắt cổ anh cho chó ăn đấy làm Lạc Ngôn rùng mình rồi lập tức chuyển chủ đề
– à… ờm…. Và tiếp theo là tổng giám đốc của tập đoàn WhiteDimond: Anh Lâm Tần Khanh ạ….. Là một tổng giám đốc khá có tiếng tại đất nước này nhưng có một tính tình hoàn toàn khác hẳn với Hàn Dương Tử là vô cùng ấm áp và đối xử vô cùng tốt đối với nhân viên….. – Vừa mới ngừng lại chưa được bao lâu thì 1 tiếng hừ lạnh lẽo vang lên làm cho Lạc Ngôn mồ hôi lạnh túa ra như tắm, trong tâm anh vô cùng phẫn nộ muốn bóp chết cái đứa nào viết bẩn báo cáo và bắt anh đọc khổ sở như thế này. Anh nhanh chóng thông báo, miệng treo một nụ cười gượng gạo
– Hai thí sinh sẽ trải qua các phần thi nhỏ, gồm có: luyện thể lực, chạy bền,bơi lội, thử độ chịu đựng của dạ dày và cuối cùng là phần thi văn nghệ 0_o
Ngay lập tức có hai luồng khí lạnh tới âm độc phả vào người Lạc Ngôn, ở dưới khán đài thì tiếng xôn xao bàn tán nổi lên rầm rộ khi từ văn nghệ chưa dứt được bao lâu.
– Tôi Xin Thông Báo: CUỘC THI CHÍNH THỨC BẮT ĐẦU!!!!
—- End Part 1 —
Đây, ta ra chap cho các nàng đọc rồi nhé, các nàng đón đọc phần hai tiếp nhé, sẽ có sớm thôi…. Để lại cmt và vote cho Rie nhé!!! Ta yêu mấy nàng nhiều a
Chương này chủ yếu là sự xuất hiện của 2 nữ chính hơi bị ít vì ta muốn tập trung vào 3 bạn nam chính ấy mà. Nói chung là chap sau sẽ đáng mong đợi đấy. Vì nó là về cuộc thi mờ…. Tý ta sẽ ra cái GTNV mới nhé là nhân vật phụ á…. Nói chung là nhớ ủng hộ ta nhé các readers thân yêu
~~